Người bên cạnh hay rời xa bạn, cũng là nợ nhau một tấm chân tình
Quá khứ là những mảng ký ức đẹp dẫu cho có bao nhiêu người phủ nhận điều đó, cho dù họ từng tổn thương, đừng đau đớn dằn vặt vì một người đã rời xa họ.
Có một vài người không hài lòng với quá khứ, họ phủ nhận tất cả những điều họ từng làm, những thứ họ nhận được. Nhưng dù đẹp đẽ hay xấu xí, họ vẫn không thể phủ nhận một điều rằng: “Quá khứ vẫn là những bài học đắt giá mà họ có trong đời, họ phải cảm ơn vì điều đó.
Chẳng ai sống trên đời mà không trải qua quá khứ. Quá khứ đáng trân trọng, vì quá khứ dạy chúng ta nhiều điều. Càng trưởng thành hơn chúng ta mới hiểu, bất kỳ ai xuất hiện trong cuộc đời mình, đều có những lý do riêng.
Có người đến rồi đi, một khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi nhưng tình cảm lại tuyệt đối chân thành, tuyệt đối đậm sâu. Thế mà có một vài người, đi cùng chúng ta biết bao năm tháng, thoáng chốc nhìn lại, đã không còn ở bên.
Quá khứ là tất cả những hồi ức chân thật nhất của thanh xuân. Ảnh minh họa
Cũng có người vì gặp gỡ đôi lần mà lên duyên, thành phận, cùng người kia sánh bước tới cuối cuộc đời. Người ta thường đổ cho duyên phận khi mối tình không trọn vẹn. Nhưng không ai biết rằng, duyên phận nằm trong lòng bàn tay. Vì không còn nợ nhau chân tình, nên chúng ta cũng chẳng cùng sánh bước.
Phải chăng tình yêu là không cần biết đến đúng hay sai, thắng hay thua, được hay mất, chỉ cần những năm tháng ấy, thật lòng thật dạ yêu nhau. Thì dù có chia xa, cũng trở thành những hồi ức đẹp đẽ.
Video đang HOT
Trưởng thành là những năm tháng không ngừng cô đơn, tình yêu là những năm tháng cùng hạnh phúc với một người nào đó. Chúng ta không trách người thay đổi, chỉ trách thời gian vội vã chảy trôi, ký ức dù đẹp đẽ, đến một ngày cùng phai mờ theo năm tháng.
Quá khứ ấy, sẽ là một hành trang đầy ắp những buồn vui, hờn giận, là hạnh phúc và cả những đớn đau. Người gặp người là duyên khởi, người rời bỏ người là duyên tan. Chỉ có thể trân trọng, không thể nào trách móc.
Quá khứ khiến chúng ta trân trọng hạnh phúc của hiện tại. Ảnh minh họa
Thanh xuân thì không thể tránh khỏi những sai lầm, tình cảm thì không thể tránh khỏi những lần ly biệt, hợp tan. Chỉ mong cuộc đời dài rộng ấy, người chúng ta từng thương, có thể luôn bình an, luôn luôn vui vẻ. Dù chúng ta, mãi mãi chẳng thể ở bên nhau. Nhưng đó không phải điều đáng buồn, gặp một người nào đó, cũng không nên là điều chúng ta hối tiếc.
Quá khứ là những ký ức đẹp, người đến hay đi đều nợ nhau một tấm chân tình. Mà nợ chân tình, chẳng bao giờ là dễ để trả lại, chỉ có thể là ghi khắc nó vào tâm can và mang nó theo đến cuối cuộc đời.
Dù người đến hay đi, chúng ta đều nợ nhau một tấm chân tình. Ảnh minh họa
Quá khứ hạnh phúc sẽ là ký ức đẹp, quá khứ nhiều nỗi buồn, sẽ là những bài học cho sự trưởng thành của mỗi chúng ta. Càng trưởng thành bao nhiêu, chúng ta càng nhận ra những chuyện trước đây thực sự nhỏ bé bấy nhiêu. Những lần biệt ly ít nhiều cũng không khiến chúng ta gục ngã dễ dàng như thế.
Chúng ta càng vì vậy mà coi trọng hai chữ “tùy duyên”. Nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả mọi thứ chúng ta đều đổ lỗi cho duyên phận. Đó là cách bản thân mạnh mẽ hơn trước những tổn thương, gạt bỏ đi những cố chấp trong tình cảm.
Bởi vì những thứ định sẵn là của mình, sau cùng rồi sẽ trở lại, những thứ không thuộc về mình, có cố gắng níu giữ rồi cũng sẽ mất đi. Năm tháng tuổi trẻ qua đi, quá khứ cũng đơn giản giống như những câu chuyện xa xôi không phải của mình. Chúng ta kể lại với chút đồng cảm và nuối tiếc đã qua.
Để rồi mỗi người lại mang trong mình những hồi ức khác nhau, người ở lại hay rời đi không còn quan trọng, điều quan trọng nhất đó là, ta gặp được chân tình!
Theo Emdep
Muốn không chia tay, thì đừng nên bắt đầu
Người ấy, tôi đã từng bị rung động. Rung động bởi cách anh ấy nhìn tôi, bởi cả tấm chân tình của anh ấy. Nhưng...
Một ngày chạy trốn!
Có một ngày, tôi vô tình thấy hình bóng mình trên chuyến xe đổ của bạn tôi. Điều mà tôi cảm thấy có lỗi nhất mỗi khi nghĩ về, đó là cái cách mà tôi tách khỏi cuộc sống của ai đó. Người ấy, tôi đã từng bị rung động. Rung động bởi cách anh ấy nhìn tôi, bởi cả tấm chân tình của anh ấy . Nhưng chỉ tiếc, thời điểm anh ấy cần tôi, tôi lại không muốn mình trở thành một phần của anh ấy. Không phải là anh ấy không tốt, chỉ là tại tôi không muốn đi sâu vào nữa ..
Tôi chạy trốn bằng mọi cách. Tôi thấy anh ấy buồn, nhưng vẫn cố để thoát khỏi. Anh ấy, cũng là người đầu tiên, tôi học cách buông bỏ không yếu đuối, cũng là người tôi cảm thấy có lỗi nhất. Vì tôi biết, những gì anh ấy chịu đựng cũng vì muốn được bên tôi .
Dẫu biết chạy trốn khỏi anh là điều hèn nhát, là sự yếu đuối trong tôi trỗi dậy. Là tôi không thể đối diện được nữa với anh, với chính mình. Một cô gái mạnh mẽ dám đương đầu với mọi thứ đâu rồi? Tôi muốn tránh né tất cả, tránh né đôi mắt tôi từng rung động, đôi môi mà tôi từng chạm khẽ, tránh né khỏi con người kia.
Dẫu biết chạy trốn khỏi anh tôi sẽ gào lên trong đêm mà nhớ nhưng tôi thà tự tay xé toạc trái tim mình còn hơn. Tôi thấy mình thật tệ vì yêu anh nhưng không thể ở cạnh, không để anh cạnh mình dù rằng anh yêu tôi. Quả thực gặp đúng người nhưng chỉ cần sai thời điểm mọi thứ chẳng thể bắt đầu. Sai thời điểm là sai tất cả. Vậy nên chạy trốn khỏi anh là chút mạnh mẽ trong tôi còn sót lại, là đúng.
Rằng có ai tin vào luật nhân quả trong tình yêu không? Còn tôi, tôi tin! Ở đâu đó tôi đã từng nghe rằng: "Ngày hôm nay bạn làm người khác đau một, thì sẽ có người kia khiến bạn đau mười" . Đúng vậy, tôi đã làm tổn thương anh. Và khi tôi làm tổn thương một ai đó, không chỉ bản thân tôi, mà có những người ngoài lề khác, vô tình, lần lượt, đến, rồi cứa vào trái tim tôi những vết thương khắc khoải. Riêng những ý nghĩ của tôi, cũng khiến tôi nghĩ rằng mình rất tệ, thực sự tệ. Cảm giác tội lỗi lại ùa ập đến khi chưa bao giờ đặt mình vào hoàn cảnh vào của một ai đó. Một cảm giác khó hình thành, cũng thật khó mất đi!
Cuộc sống, quen ai đó, đó là một niềm vui lớn. Thân thiết với ai đó, đó là cái duyên. Cái duyên không kèm theo chữ nợ. Chính vì vậy, tôi yêu hoa, không có nghĩa là tôi muốn trồng nó! Tôi thích bạn, không có nghĩa là muốn tiến xa hơn cùng bạn! Bởi tôi sợ cái cảm giác nhìn những cánh hoa rã rời rụng chạm tới đất. Người đời quét phủi và lấp đi... Cho nên để tránh tất cả, tôi từ chối mọi sự bắt đầu.
Theo Emdep
Đừng vì nếm trải quá nhiều đau thương mà mất niềm tin vào thứ gọi là chân thành. Em sắp xếp lại tất cả mọi thứ ngổn ngang trong lòng một cách chu đáo. Đặt hết niềm tin lại từ đầu, đặt lại tình cảm một cách cẩn thận sau nhiều lần đắn đo. Em sợ một ngày anh rời bỏ em, em lại ôm lấy những ngổn ngang vỡ vụn. Mối tình nào em đi qua đều đẹp ở một...