Ngưng ngụy biện “Tôi bận”: Không có thời gian sao còn online cả tối? Người bản lĩnh sẽ biết quý trọng 5 phút
Việc đổ thừa cho sự bận rộn khi bạn không thể làm cái này hay cái kia chỉ làm cho bạn thêm phần mỏi mệt mà thôi.
Tôi có một vài người bạn, họ luôn cho người khác thấy mình bận rộn, bận rộn trong ăn uống, bận rộn trong sinh hoạt hằng ngày, bận rộn cho cả những yêu thương cho đi. Và họ nghĩ mình đang cố gắng để thành công. Còn tôi thì nghĩ ngược lại.
Tôi về thăm nhà, một người chị cứ hỏi tôi xem dạo này mọi người ở dưới đó có khỏe không, có sống tốt không, khi còn ở xa nhà dù có nhiều việc đến đâu đi chăng nữa tôi sẽ sắp xếp thời gian về một lần, về thăm mẹ, thăm bố, về ăn bữa cơm gia đình, vì không có nhiều tiền để đi đi về về nhiều thì tôi cố gắng hai tháng một lần, mọi thứ đã được sắp xếp và tôi nghĩ mình phải làm mọi thứ cho thật chỉnh tề và bố mẹ tôi đã lớn tuổi rồi, rất sợ một ngày bố mẹ sẽ xa tôi.
Còn một vài người, họ thậm chí không có thời gian rửa chén sau khi đã ăn xong, mặc dù việc rửa chén chỉ mật độ khoảng 5 phút, trong khi họ online hết cả buổi tối, càng ngày tôi càng nhận ra mình khó tính với những ai không biết chăm sóc bản thân. Thức khuya để làm gì hay chỉ đơn giản là chat và đọc những tờ báo rất hot, và rất nhiều tin giật gân.
Một ngày chị gái ở xa hỏi tôi về việc sống vui, tôi sẽ ngủ trước 11h và thức dậy trước 5h, tôi ra khỏi nhà trước 6h sáng, đi tới phòng tập và gặp gỡ những con người dễ thương, tôi thấy mọi thứ nhẹ nhàng. Có khi bạn nghĩ rằng: người bận rộn là người thành công. Còn tôi thì nghĩ ngược lại, người bận rộn là người không biết sắp xếp cuộc sống của bản thân mình.
Một ngày em họ tôi bảo rằng không có thời gian đi tập thể dục mặc dù ngồi văn phòng lâu rất có hại nếu không vận động. Tôi hỏi em sáng mấy giờ em đi làm. Em bảo 7h30. Tôi lại nói tiếp vậy em có thể dậy từ 5h để chạy bộ cơ mà. Em nhìn tôi cười: em không dậy sớm được. Vậy cái lý do không có thời gian chẳng phải thật vô lý hay sao. Mỗi ngày chúng ta đều có quỹ thời gian 24h như nhau. Đến Ngài nguyên tổng thống Mỹ Obama còn có thể sắp xếp thời gian rèn luyện sức khỏe, chăm sóc gia đình chu đáo và giải quyết rất nhiều công việc quan trọng mỗi giờ đồng hồ thì không có lý do gì chúng ta lại không thể.
Video đang HOT
Tất cả chỉ là những lời ngụy biện để bạn thấy an tâm trước những kế hoạch mục tiêu của mình, cuộc sống này là của bạn, bạn có quyền chọn lựa. Nhưng nếu bạn đang làm cho mọi thứ bận rộn lên thì bạn càng trở nên rối rắm trong mớ bòng bong.
Bình tâm, dành thời gian suy nghĩ về thời gian trong một ngày, chạy xe chậm lại, dành thời gian viết nhật kí ngày đã qua, vẽ những bức tranh và tự tô màu lên đó. Tắt bớt các thiết bị thông minh đang làm cho đầu óc bạn phân tâm. Lúc đó bạn sẽ nhận ra cuộc sống này còn rất nhiều niềm vui và nó không chạy ngùn ngụt trên đầu bạn.
Và việc đổ thừa cho sự bận rộn khi bạn không thể làm cái này hay cái kia chỉ làm cho bạn thêm phần mỏi mệt mà thôi! Dù bạn không muốn thừa nhận nhưng đó là sự thật.
Theo guu.vn
Tình yêu đã từng ngọt ngào, nhưng hôm nay lại thành ra phiền phức bó buộc
Đó là một buổi sáng thực sự trễ nải. Tôi muốn ngủ thật lâu mặc cho thời gian ngoài kia trôi qua ngoài ô cửa.
Khoảnh khắc bắt đầu một ngày mới là thời gian mà con người ta dễ quên mất nhau nhất. Tôi hôm qua tôi với anh ấy không nói chuyện. Tối hôm qua tôi đi ăn một mình, đêm về lặng yên nhìn thật lâu vào thứ ánh sáng hiu hắt màu vàng đục ngoài ngõ.
Có lúc, tôi cảm thấy thế giới mình sống quá thiếu sự gắn kết.
Giống như chuyện tình hôm qua ấy, hẹn ước khi đó rất ngọt ngào, môi với môi khi đó còn được hôn nồng cháy. Rồi thì khoảng cách và những suy nghĩ trái chiều. Rồi những lời vô ý khiến tâm trí mình lăn tăn nghĩ ngợi. Bánh xe mặt trời vẫn quay chưa khi nào ngừng nghỉ. Phương trời này, tôi thấy được cái vỗ vai của một người đồng nghiệp. Tôi nghe những náo nhiệt thôi thúc đôi chân mình bước.
À, hóa ra điều chúng ta cần làm nhất là phải tiến lên phía trước chứ chẳng phải là "có nhau".
Cuộc tình chúng ta sẽ đi về đâu khi mà những nhớ thương hôm ấy đã khi đầy khi cạn như là con ngõ mà mùa thu đi lạc.
Anh từng rất cố gắng đề có được tình cảm của tôi, nhưng hôm nay ta đối diện nhau bằng những hững hờ rất lạ. Tôi lặng nghe trái tim mình tan ra trong cảm giác đó. Những cái từng nồng nhiệt, những nguyện ước cảm chừng sẽ thắp cháy một đời, hôm nay còn gì đâu.
Những hôm nay, suy nghĩ trong tôi đã rất khác.
Dưới con đường mờ ánh đèn, tôi nhẹ đưa tay gạt hai hàng nước mắt. Tôi chẳng muốn gọi cho anh, chẳng muốn anh phải thấy rằng tôi yếu mềm.
Câu chuyện hôm nay tôi muốn tự tôi viết tiếp. Tôi muốn một mình, không phải là cùng anh. Những ngọt ngào cay đắng của đời, tôi muốn tự cho mình thêm thời gian để suy nghĩ.
Tình yêu đó ngọt ngào là thế, nhưng hôm nay lại thành ra phiền phức bó buộc. Điều ấy là vì tôi hay vì ai?
Chúng ta rơi về đâu cùng những ám ảnh vẫn thường xuyên ngủ dậy trong tâm trí.
Tôi nhiều lần mơ thấy anh đi cùng người khác, nhiều lần hình dung ra từ trong mái tóc quen là một con người từng thiết tha như da thịt. Nỗi nhớ hôm nay không hiện ra mọi lúc, nhưng sự sâu sắc dường như còn khắc khoải hơn.
Tôi không đo nổi lòng mình và thực sự ghét cảm giác đó.
Tôi biết chúng ta sau này sẽ không chung bước.
Thật khó để hai con người từng chia đôi ngả đường có thể bắt nhịp những yêu thương trở lại. Cảm giác trở về không còn những lạ lẫm. Mỗi va chạm vào tiềm thức đều gợi ra những cách thức của buồn rầu. Tôi đâu muốn tình cảm chúng ta như thế. Nỗi lo hôm nay tôi đâu muốn mỗi đứa phải tự mình giành một nửa. Nhưng đời mình phải thế, biết trách ai bây giờ?
Theo guu.vn
Người ta đâu có thương mình đâu Đôi lúc, nghĩ rằng "Thôi chọn người yêu mình cho lành", nhưng rồi trái tim lại chẳng chịu nghe lời lý trí và em vẫn chọn người em yêu. *** Thế giới này có những 7 tỷ người mà kỳ lạ sao trái tim cứ bướng bỉnh cứ thương một người chẳng thương mình. Ừ thì, người ta có thương mình đâu, sao...