Ngủ với tình cũ và 2 tiếng đứng tim tìm vợ
Lần đầu tiên về nhà thấy tối om vợ và con đã bỏ đi, tủ đồ trống trơn, cạnh tờ đơn ly hôn là 1 bức thư đầy nước mắt của vợ. Cô ấy chúc phúc cho tôi với tình cũ, cô ấy cũng không đòi hỏi 1 chút tài sản nào, con cái cô ấy sẽ tự nuôi.
Sau lần đó tôi tự hứa với bản thân không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với vợ nữa. Nhìn đôi mắt buồn sâu thẳm của vợ lòng tôi lại dấy lên cảm giác tội lỗi.
Ngày trước tôi cưới vợ nhưng lòng vẫn còn vấn vương người tình cũ. Tình cũ của tôi là 1 cô gái tự tin, xinh đẹp và giỏi giang, cô ấy rất tham vọng. Vậy nên, sau khi học xong ở trong nước cô ấy còn muốn đi du học nước ngoài. Kể từ đó chúng tôi xa nhau rồi chia tay.
Vợ tôi đến với tôi khi trái tim tôi còn nhiều vết thương chưa lành. Đó là 1 ngườiphụ nữ hiền lành, có đôi mắt sâu và buồn, cô ấy thực sự là 1 người vợ tốt. Vợ tôi cứ lặng lẽ bền bỉ ở bên tôi như thế, cô ấy chưa 1 lần than vãn kêu khổ hay đòi hỏi thứ gì.
Tôi lâng lâng khi gặp lại tình cũ (Ảnh minh họa)
Tôi cứ nghĩ vợ yêu mình nhiều nên đôi khi vô tâm làm cô ấy buồn. Thú thực chồng làm phó giám đốc mà vợ giản dị quá, chẳng điệu đà gì, cô ấy cứ mang 1 nét đẹp tự nhiên, không son phấn lòe loẹt đôi khi tôi thấy rất thích nhưng nhiều lúc cũng nhàm chán. Người ta quyến rũ, nước hoa thơm phức còn vợ thì lúc nào cũng kín cổng cao tường.
Hôm đó đang đi làm tôi nghe tin tình cũ về nước, cô ấy gọi điện nói muốn gặp tôi. Tôi thực sự choáng váng và ngây ngất khi gặp lại cô ấy. Em vẫn xinh đẹp, cười rạng rỡ như xưa. Cô ấy ôm lấy tôi rồi nói nhớ tôi.
Thú thực lúc đó tôi quên hết gia đình, mọi thứ cứ lâng lâng như đang ở trên mây vậy. Chuyện gì đến rồi cũng đến, chúng tôi gặp gỡ nhau thường xuyên hơn, nói đúng hơn là hẹn hò. Đêm về tôi cũng hay chát với cô ấy, có hôm vợ hé cửa thấy tôi vừa chát vừa cười bên phòng đọc sách. Cô ấy nhìn tôi chằm chằm mấy giây khiến tôi bối rối, sau đó cô ấy lại đóng cửa lại qua phòng ngủ nằm.
Tôi cất ipad qua phòng ngủ, thì thấy vợ đang nằm quay mặt vào tường. Có lẽ cô ấy đang giả vờ ngủ, tôi biết vợ buồn nhưng vẫn không thể nào điều khiển nổi cảm xúc của bản thân. Tôi như sống lại cả chục tuổi khi bên người tình cũ.
Video đang HOT
Cô ấy dường như có những thứ vợ tôi không có được. Đêm đó chúng tôi hẹn hò nhau đi ăn tối nhưng cô ấy có việc đột xuất nên tôi về nhà. Đến tầm 10 giờ cô ấy gọi nói rằng muốn gặp tôi, cô ấy xong việc sớm hơn dự định. Tôi đọc tin nhắn xong rồi nhìn vợ, vợ lặng lẽ ôm đống sách tiếng Nhật để học bài.
Tôi lấy cớ đi tiếp khách rồi vội vã ra khỏi nhà. Tôi lái ô tô đến chỗ khách sạn quen thuộc nơi người tình cũ đang chờ. Vào đến nơi chúng tôi lao vào nhau như thiêu thân. Tôi như được bùng cháy bên cô ấy.
30 phút sau tôi nghe thấy tiếng chuông tin nhắn nhưng tôi mặc kệ tất cả vì giờ đây tôi chỉ muốn ôm ấp vuốt ve cô tình nhân nhỏ bé của mình. Nhưng rồi tự nhiên tôi tò mò không rõ ai nhắn tin giữa đêm thế này, sợ có gì liên quan đến công việc nên tôi cầm lấy máy đọc tin nhắn. Tôi sững người khi thấy tin nhắn của “bà xã”:
Anh để quên ví nên em đưa đến và gửi ở lễ tân rồi nhé. Sáng mai anh về nhà ký đơn nha, em để trên bàn làm việc rồi. Chúc hai người vui vẻ.
Lúc đó tôi toát mồ hôi, tay chân cứ bủn rủn, thấy vậy người tình hỏi tôi có chuyện gì xảy ra. Tôi luống cuống mặc đồ vào vội vàng bỏ về trước. Trên đường về nhà tôi cứ nghĩ liệu ai là người tôi cần cho cuộc đời của mình, giữa hai người phụ nữ đó tôi thực sự cần ai?
Tôi không muốn để mất vợ lần nữa (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên về nhà thấy tối om, nhà cửa không 1 bóng người. Vợ và con đã bỏ đi, tủ đồ trống trơn, cạnh tờ đơn ly hôn là 1 bức thư đầy nước mắt của vợ. Cô ấy chúc phúc cho tôi với tình cũ, cô ấy cũng không đòi hỏi 1 chút tài sản nào, con cái cô ấy sẽ tự nuôi.
Tay tôi buông thõng, lúc đó tôi hoảng sợ đến phát khóc. Trong đầu tôi bây giờ toàn hình ảnh của vợ mình, tôi nhớ lúc cô ấy vào bếp, lúc cô ấy ngủ gật ở phòng khách để chờ tôi về. Tôi nhớ khi cô ấy chạy vạy khắp nơi để gom tiền giúp đỡ tôi… Tôi sai rồi, ở Hà Nội này cô ấy đâu có mấy người thân đâu.
Tôi gọi điện khắp nơi nhưng vợ tôi không đến chỗ họ. Tôi bất lực đến bật khóc, 1 giờ sáng tôi phi xe đến nhà ga, thấy vợ và con đang ngồi co ro ở phòng chờ. Con tôi đang gối đầu lên đùi mẹ ngủ còn vợ tôi ánh mắt vô hồn.
Nhìn thấy tôi nước mắt vợ ứa ra, tôi chỉ biết ôm chầm lấy hai mẹ con mà xin lỗi. Tôi đưa vợ con về nhà, cả đêm hôm đó chúng tôi nói chuyện rất nhiều. Tôi nhận ra mình đã sai, mình cứ chạy theo 1 thứ tình yêu mù quáng. Khi nhận được cuộc điện thoại của tôi, người tình cũ không trách móc chỉ nói hãy trân trọng vợ mình.
Cô ấy bay qua Pháp sau 1 tuần, còn gia đình tôi giờ đây đã dần ổn định lại. Tôi quan tâm vợ con nhiều hơn, vợ tôi vẫn buồn và suy nghĩ nhiều nhưng tôi hứa sẽ cố gắng bù đắp cho cô ấy.
Theo Motthegioi
Chị dâu hiền và món quà "độc" khiến em trai chồng đứng tim
Cậu em chồng hớn hở khi biết tin tối nay sẽ được nhận quà từ tôi nhưng khi món quà được mở ra thì mắt cậu ta tối sầm lại...
Tôi nhiều lần đứng tim trước những trò đùa tai quái của cậu em chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi về sống chung một nhà với anh tới nay mới được 6 tháng. Những tưởng khi kết hôn, phải về sống chung với nhà chồng, tôi sẽ phải lo đối phó với mẹ chồng như nhiều cô dâu mới khác. Nhưng thật bất ngờ khi kẻ khiến tôi "ăn không ngon, ngủ không yên" lại chính là cậu em chồng tôi.
Cậu em chồng tôi bằng tuổi tôi. Quen được nuông chiều, lại học hành không đến nơi đến chốn nên có cách hành xử cà chớn. Nhà chồng tôi có điều kiện nên mẹ chồng tôi mở 1 shop bán đồ thể thao cho cậu ta quản lý. Ngày về ra mắt, tôi đã không có mấy thiện cảm với cậu ta. Cái thói ăn chơi đã ngấm vào máu. Cái vẻ mặt kênh kiệu, nhất là nụ cười của cậu ta dành cho tôi phải dùng cụm từ "đểu cáng" để miêu tả. Biết tôi bằng tuổi, cậu ta ngang nhiên bá vai tôi và cho rằng đó là hành động tình cảm. Thậm chí trong bữa cơm, cậu ta còn cả gan lấy chân đá chân tôi dưới gầm bàn khi tôi ngồi đối diện. Tôi định tỏ thái độ nhưng vì phép lịch sự nên lại thôi.
Những tưởng sau khi lấy anh, cậu ta sẽ phải biết cách cư xử hơn vì tôi đã trong vai chị dâu. Vậy mà...
Cậu ta đi tắm, ngang nhiên không đóng cửa, để tới khi tôi không biết đẩy cửa ra thì hình ảnh trước mắt làm tôi xấu hổ tới mức muốn độn thổ. Tôi trách thì cậu ta bình thản đáp: "Nhà có ai đâu mà phải đóng cửa", rồi cười nhe nhởn. Mỗi lần tôi làm việc nhà là cậu ta lại kè kè bên cạnh, nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt rất khiếm nhã.
Nếu không vì bố mẹ chồng đối xử với tôi quá tốt thì chắc tôi đã đòi ra ở riêng rồi. Nhiều khi muốn nói ra với chồng nhưng lại sợ anh nói tôi đa nghi, rằng cậu ấy có quý mến mới làm thế. Nhưng không lẽ tôi phải hứng chịu những trò đùa tai quái của cậu em chồng này suốt đời. Sau một thời gian suy nghĩ, tham khảo ý kiến của mấy chị đồng nghiệp, tôi quyết định phải dạy cho cậu em chồng cà chớn này một bài học, phải cho cậu ta biết rằng, trong nhà, tôi là chị dâu cậu ta, phải nhận được sự tôn trọng từ cậu ta.
Nói là làm. Chiều hôm đó sau khi đi làm về, tôi ghé qua siêu thị mua mấy cái "underwear" dành cho các bé cấp 2. Vừa về tới cổng, tôi đã bắt gặp nụ cười nham hiểm của cậu em chồng. Chắc cậu ta lại vừa nghĩ ra trò phá tôi đây. Bình tĩnh bước lại gần, tôi thì thầm vào tai cậu chàng: "Để cảm ơn sự quan tâm chăm sóc của chú dành cho chị kể từ khi chị về nhà chú tới nay, chị có món quà nhỏ tặng chú đây".
Cầm món quà trên tay, cậu ta vui mừng ra mặt, không chút ngại ngần mở ngay gói quà. Sự bối rối hiện rõ trên gương mặt cậu ta khi mấy chiếc "underwear" hình Doremon, vịt Donald đủ màu sắc đập vào mắt. Chưa dừng lại ở đó, tôi còn tặng kèm cậu chàng vài lời "quan tâm": "Mấy cái này hợp với phong cách của chú đấy. Mẹ bận không mua được thì chú phải bảo chị chứ. Chú cũng đến tuổi biết mắc cỡ rồi, cứ thả rông hoài thì ngượng chết". Cậu ta đứng chôn chân tại chỗ, mặt tái mét, không nói được câu nào. Vậy là 1 - 0 nghiêng về tôi.
Tôi quyết định phải dạy dỗ lại cậu em chồng. (Ảnh minh họa)
Hiệp thứ hai, tới bữa cơm cậu ta vẫn tiếp tục ngồi đối diện tôi. Không chịu ngồi im như những lần trước. Lần này, thừa lúc cậu ta gắp thức ăn lên miệng, tôi lấy chân đá mạnh vào chân cậu ta khiến cậu ta giật mình, đánh rớt thức ăn xuống áo. Không kịp để cậu ta phản ứng lại, tôi tiếp luôn: "Lớn rồi mà vẫn ăn tham như trẻ con. Cứ từ từ mà ăn, có ai giành với chú đâu". Cả nhà thích thú trước câu nói đùa của tôi, liền cười phá lên, quay sang trêu chọc cậu ta. Mặt cậu chàng đỏ bừng lên, chắc giận tôi lắm. Chiến thắng tiếp tục nghiêng về tôi.
Tới tối, khi tôi đang dọn dẹp trong bếp, cậu ta tiếp tục đi và giữ nguyên cái kiểu nhìn tôi chằm chằm như mọi lần. Tôi quyết định phải cho cậu chàng một bài học về cách nhìn người này nữa. Biết cậu ta đứng đằng sau, tôi cố tình quay lại rồi làm rớt chiếc thớt gỗ đang cầm trên tay. Đã tình toán từ trước nên chiếc thớt rơi trúng vào chân, cậu chàng đau điếng la toáng lên. Cả nhà không ai thương còn hùa vào nói, bảo tại cậu ta cứ thích chạy lăng xăng làm gì.
Tối lên phòng tôi thầm nghĩ, chắc ngày mai cậu ta sẽ phải tránh xa tôi ra mất. Biết cậu em chồng không phải người xấu nhưng do được nuông chiều nên chưa biết cách ứng xử. Cậu ta sẽ còn bị tôi dạy dỗ dài dài nếu còn tiếp tục những trò đùa quá trớn. Tôi tin có một ngày, cậu ta sẽ phải răm rắp nghe theo người chị dâu bằng tuổi như tôi mà thôi!
Theo blogtamsu
Đứng tim với món quà trong đêm tân hôn của em trai chồng Quà cưới mà chú em chồng dành cho tôi cũng làm tôi đứng tim. Tối tân hôn, khi chồng tôi vẫn còn đang tạm biệt bạn bè, P gõ cửa phòng, đưa tôi món quà, và cười nói... Quà cưới mà P dành cho tôi cũng làm tôi đứng tim. (Ảnh minh họa) Tôi là nhân viên ngân hàng. Chồng tôi làm ở...