Ngủ với gái làng chơi, mang nỗi hận một đời
Chỉ một lần ngủ với gái làng chơi mà giờ đây tôi phải ân hận một đời vì nhiễm HIV.
Ngày cưới càng đến gần khiến tôi càng như phát điên lên vì lo lắng. Rồi đây cuộc đời tôi, cuộc đời cô ấy sẽ đi về đâu khi mà tôi mang trong mình căn bệnh chết người ấy chỉ vì một lần buông thả quan hệ không an toàn với người lạ mặt.
Tôi là một người đàn ông khá thành đạt và đẹp trai, bởi thế xung quanh tôi có rất nhiều cô gái đem lòng ngưỡng mộ. Và cũng giống như nhiều gã thanh niên khác, mặc dù đã có vợ sắp cưới nhưng tôi cũng chẳng ngần ngại buông lời tán tỉnh, trăng hoa với những cô gái thầm thương trộm nhớ mình.
Công việc khiến tôi phải đi tiếp khách nhiều, gặp gỡ nhiều người. Tất nhiên, trong những bữa nhậu ấy không thể thiếu những cô gái chân dài đi theo phục vụ để hợp đồng được đưa đẩy, xúc tiến nhanh hơn. Mặc dù là một người phong lưu nhưng tôi chưa từng một lần đi quá giới hạn với cô gái nào. Tôi luôn ý thức mình đã ràng buộc với người vợ sắp cưới nên tự nhủ phải giữ mình. Chính vì thế, mặc cho bao lời chọc ghẹo, chê bai bản lĩnh đàn ông của tôi, tôi vẫn nói lời từ chối trước sự mời gọi của những cô gái mặt hoa da phấn đầy xinh đẹp.
Tôi tuyệt vọng và bế tắc khi biết mình bị nhiễm HIV vì quan hệ với gái làng chơi (Ảnh minh họa)
Vợ sắp cưới của tôi là một xinh xắn và ngoan hiền. Đức hạnh của cô ấy là điều khiến tôi không thể nào ngã vào vòng tay của những người con khác mặc dù họ có thể gợi cảm và quyến rũ hơn cô ấy gấp nhiều lần. Biết công việc của tôi phải thường xuyên rượu chè, nhậu nhẹt, bên cạnh lại luôn có “các em trẻ đẹp, xinh tươi”, cô ấy vẫn tỏ ra rất khiêm nhường. Cô ấy chỉ nói với tôi một điều: “Nếu anh coi trọng em và coi trọng chính mình thì anh nên biết cách kiềm chế, đừng bao giờ để phải hối tiếc vì một chút mất kiểm soát của mình rồi ân hận cả đời”. Khi ấy, tôi thường cốc yêu vào đầu vợ nói cô ấy đáo để và lo xa. Nhưng rồi có ngày tôi lại phạm phải sai lầm ấy. Một sai lầm mà tôi không có quyền sửa sai.
Video đang HOT
Trong một lần tiếp khách ở nhà hàng, khi tôi đã ngà ngà say, cô nhân viên phục vụ lả lơi, làm những điều mà tôi biết là cô ta muốn điều gì ở tôi. Trước sự khích bác của bạn bè, không kiểm soát được mình, tôi cao hứng gật đầu đi nhà nghỉ với cô ta. Chuyện gì đến cũng phải đến. Tôi quan hệ với cô ta khi mà ngay cả tên cô ta là gì tôi cũng không biết. Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn thấy mình nằm cạnh một người con gái lạ trong bộ dạng không mảnh vải che thân, tôi thực sự giật mình thảng thốt. Trước khi rời khỏi nhà nghỉ đó, tôi không quên để lại một số tiền như tất cả những kẻ nam giới đồi bại “ ăn bánh trả tiền” mà tôi đã từng khinh bỉ trước đó.
Nếu tôi giấu kín chuyện mình bị HIV, tôi sẽ làm hại vợ sắp cưới của tôi cả đời (Ảnh minh họa)
Sau khi việc đó xảy ra, tôi thấy khinh bỉ chính mình vì có lỗi với vợ. Tôi tự nhủ lòng sẽ dùng những năm tháng phía sau để bù đắp cho cô ấy và giấu chuyện này mãi mãi. Nhưng đúng là ở đời, khi người ta sống buông thả, phạm sai lầm, người ta phải trả giá cho sai lầm ấy.
Tình cờ vào viện thăm người em họ bị tai nạn. Thấy em ấy cần truyền máu tôi hăng hái xung phong vì bản thân vốn là người khỏe mạnh, cao lớn. Nhưng rồi mọi thứ như một cú sét đánh ngang tai khi bác sĩ nói nghi tôi bị nhiễm HIV. Suốt thời kì đợi kết luận chính xác, tôi gần như kẻ mất hồn. Mỗi lần nhìn thấy gương mặt, nụ cười của vợ sắp cưới tôi lại cảm thấy nhói đau trong tim. Tôi chờ đợi một hi vọng đến với mình nhưng mọi thứ đã dập tắt khi kết quả đúng là tôi bị nhiễm HIV.
Giờ đây ngày cưới của tôi mỗi lúc một đến gần. Tôi không biết mình nên làm gì trong hoàn cảnh này. Nếu tôi im lặng, giấu giếm để đám cưới được diễn ra đúng như dự định thì sẽ làm hại cả một đời cô ấy. Còn nếu tôi nói rõ mọi chuyện để từ hôn, chắc chắn người thân, sự nghiệp của tôi sẽ sụp đổ. Bản thân tôi cũng sẽ không biết đối diện với mọi người như thế nào khi họ biết sự thật. tôi sợ sự xa lánh. Và trên hết lúc nào tôi cần cô ấy ở bên mình dù tôi biết điều ấy là vô cùng ích kỉ? Tôi phải làm gì để có quyết định đúng đắn cho cuộc đời mình đây?
Theo Eva
Chồng đi "ăn bánh trả tiền"
Tôi hốt hoảng khi phát hiện ra chồng đang bồ bịch với một cô gái bia ôm
Suốt một thời gian dài phải chịu cơn bốc hỏa, đau nửa đầu, người mệt mỏi... tôi thay đổi tâm tính, hay cáu gắt, bực bội. Lúc đầu thông cảm với bệnh "TMK" (tiền mãn kinh) của tôi, chồng con cố chịu đựng. Nhiều đêm khó ngủ, chồng "khều" tôi vì muốn được "yêu" nhưng mệt mỏi và không còn hứng thú nên tôi tìm cách lẩn tránh.
Nhiều lần vì thương chồng tôi cũng cố gắng "chiều" ông ấy nhưng thật khổ khi phải làm cái thứ nghĩa vụ mà mình chẳng có chút hứng thú nào. Biết tôi đang gặp trục trặc về chuyện chăn gối, chồng tôi khuyên nên vào thành phố tìm bác sĩ chuyên khoa khám. Nhưng tôi thấy ngại ngùng và cứ lần lữa để thời gian trôi đi. Tôi nào ngờ sự vô tình, hờ hững của mình đã dẫn đến kết cục buồn hôm nay.
Cứ nghĩ chồng lớn hơn tôi đến 10 tuổi, lại bị bệnh huyết áp cao và nhiều bệnh vặt khác nên nhu cầu về chuyện chăn gối giảm, tôi chủ quan, ít quan tâm đến ông ấy. Thậm chí tôi chẳng hề mảy may nghi ngờ ông ấy có thể đi kiếm "phở" ăn thêm khi thèm. Cho đến một ngày ông ấy bị sốt cao viêm phổi nặng, không thể ngồi dậy ăn cơm được, tôi phải "chăm sóc đặc biệt". Trong lúc ông ấy ngủ thiếp đi, tôi thấy có tin nhắn trong điện thoại nên đọc và không thể tin vào mắt mình: "Anh đã khỏe chưa? Hôm nào hết bệnh thì đến với em nhé. Chờ gặp anh yêu...". Đầu tôi như quay cuồng, tai ù đi, sự bức xúc ào đến bất ngờ khiến tôi hét lên: "Lâu nay, ông đóng kịch giỏi quá! Ông đèo bòng, dan díu với đứa nào mà dám công khai hẹn hò?" Thấy tôi nổi cơn tam bành, chồng tôi cố gượng dậy và cúi gục xuống thành giường, lí nhí nói lời xin lỗi vợ con.
Vẫn biết, chuyện chồng đi tòm tem có một phần lỗi của mình nhưng tôi cảm thấy hụt hẫng, chán nản quá (Ảnh minh họa)
Tôi gọi các con về và tuyên bố, mẹ sẽ chia tay ngay với bố. Quả bom bất ngờ phát nổ, gây chấn thương nặng cho mọi thành viên trong nhà. Tôi cảm thẩy suy sụp như vừa rơi xuống vực thẳm, bỏ mặc ông ấy cho con cái chăm nom. Buồn quá, tôi tìm về quê ngoại chơi cả tháng. Hết bệnh, ông ấy tìm về quê và năn nỉ tôi trở về để ông ấy thú tội. Tôi cương quyết không chịu làm lành và tiếp tục dọa chia tay, đường ai nấy đi. Thế nhưng, sau những buổi nói chuyện, chồng tôi đã thật thà thú tội rằng người nhắn tin đó là cô gái bán bia ở một quán nhậu quen. Lúc đầu, họ chỉ quen nhau theo kiểu "ăn bánh trả tiền" nhưng dần dần quen thân hơn nên đến với nhau nhiều hơn và cô ấy cũng bám chồng tôi chặt hơn. Ông ấy gãi đầu gãi tai nói với tôi: "Tại bà cứ trốn tránh tui nên tui phải đi... ăn phở...".
Vẫn biết, chuyện chồng đi tòm tem có một phần lỗi của mình nhưng tôi cảm thấy hụt hẫng, chán nản quá. Thời mình còn xuân sắc, còn sức lực phục vụ chồng thì không sao. Đằng này mình mới bắt đầu "xuống dốc", mệt mỏi vì nhiều chuyện thì họ lại giở chứng... Tôi phải làm gì đây?
Nguyễn Thị Vân (Đồng Nai)
Chị Vân thân mến!
Theo giới y học, ở tuổi của chị bây giờ vẫn được coi là trẻ chán. Chị hãy trừ đi 10 tuổi, tự xem mình mới 40 thôi và có kế hoạch "tút" lại bản thân, làm cho mình mới ra và trẻ lại chứ. Sự lạc quan, tự tin sẽ giúp chị lấy lại tinh thần để bắt đầu cho kế hoạch mới - kéo chồng lỡ lạc lối tìm về "vườn yêu xưa".
Ông bà ta thường nói: "Sông có khúc, người có lúc". Đành rằng chuyện chồng chị lạc lối và đi tìm "cỏ lạ" vào lúc chị đang phải chống chọi với căn bệnh TMK thì cũng đáng trách thật. Không dám vơ đũa cả nắm nhưng đàn ông nào cũng có tật mà. Mình là vợ thì phải khôn khéo tìm ra thuốc đắng mà giã tật, để từ đó kéo chống về. Tôi thấy câu chuyện của vợ chồng chị chưa đến mức nghiêm trọng. Ít ra, chồng chị cũng nhận ra lỗi và đã có thiện chí tạ lỗi thì chị không nên có thái độ cứng rắn, trừng phạt ông nhà quá mức.
Như ông ấy thú tội, nguyên nhân đẩy ông ấy đi tìm "phở" là do chị chưa biết cách chia sẻ với chồng. Đành rằng phụ nữ nào cũng trải qua giai đoạn khủng hoảng tâm sinh lý do mắc hội chứng "tiền mãn kinh", nhưng đừng viện vào lý do này để "cấm vận" chồng. Y học thời nay rất phát triển và những sản phẩm phục vụ chuyện chăn gối, giải tỏa những trục trặc do thiếu hụt nội tiết tố cũng rất phong phú, nhất là dành cho phụ nữ tuổi trung niên. Vì thế, chị nên chọn một bác sĩ chuyên khoa để được tư vấn cần dùng thuốc nào, cách sử dụng các "công cụ" phù hợp để cải thiện tình trạng " khô hạn - ít ham muốn" của mình.
Kinh nghiệm cho thấy, chị em ở tuổi tiền mãn kinh thường bị sốc khi phát hiện chồng mình đi cải thiện, ăn chả, ăn phở. Thay vì trách mình trước, tìm hiểu nguyên nhân vì sao "chàng lạc lối", nhiều chị em đùng đùng nổi giận, tuyên bố chia tay. Sự bột phát mang tính bất cần này chỉ làm cho mối quan hệ vợ chồng xấu đi, con cái xấu hổ và đôi khi vẽ đường cho "hươu chạy... luôn", mất cả chì lẫn chài.
Vì thể để không rơi vào tình cảnh tương tự, bước vào tuổi TMK, chị em cần chuẩn bị tâm lý và biết cách chăm chồng đúng lúc, đừng viện lý do mệt mỏi, khó chịu mà đẩy chồng đi xa. Dùng thuốc bổ "thần dược" hay thuốc đắng đều là bí quyết và nghệ thuật của mỗi bà vợ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em phải làm sao để khỏi mắc "lưới làng"? Có một anh là con bác Phó Bí thư Đảng uỷ xã tỏ tình với em, muốn em làm đám cưới ngay. Em không yêu nên đã từ chối. Chẳng hiểu sao anh ấy đi rêu rao khắp nơi em là vợ chưa cưới của anh ấy... Em năm nay 17 tuổi, học hết phổ thông thì ở nhà bán hàng xén. Cũng...