Ngủ đến 7 giờ mới dậy, tôi bị chồng chửi xối xả đến mức phải về nhà mẹ đẻ
Tôi kết hôn khi đã 30 tuổi qua mai mối. Nói về chuyện tình cảm của tôi thì trắc trở lắm. Năm 23 tuổi, tôi yêu một người đàn ông cùng quê. Yêu nhau được 6 năm thì tôi phát hiện anh ta ngoại tình. Vậy là tôi trở thành người con gái quá lứa lỡ thì.
Chán tình yêu, tôi phó mặc cho số phận và bố mẹ quyết định cuộc đời mình. Bố mẹ sắp xếp cho tôi gặp chồng mình. Ông bà thích chồng tôi vì ngoài việc lớn tuổi thì anh làm ra khá nhiều tiền, hơn nữa cũng đang còn độc thân.
Thú thực ngay từ lần đầu gặp gỡ tôi đã không có cảm giác gì với anh. Nhưng vì bố mẹ cứ xúc tiến chuyện đám cưới. Tôi lại chán nản vì chưa quên được tình cũ nên nhắm mắt đưa chân. Tôi cũng không hy vọng sẽ lấy được người đàn ông mang lại cho mình hạnh phúc, chỉ cần anh đừng làm tôi khổ thêm là được.
Vậy mà ngay từ ngày cưới, anh đã khiến tôi thất vọng toàn tập. (Ảnh minh họa)
Vậy mà ngay từ ngày cưới, anh đã khiến tôi thất vọng toàn tập. Tôi chuẩn bị đám cưới đã thấm mệt, lại đang mang thai nên tối ăn xong mọi người nói tôi lên phòng nghỉ. Đinh ninh là đã có các chị dọn dẹp nên tôi lên giường ngủ.
Video đang HOT
Nào ngờ chưa kịp hạ lưng, chồng tôi đã lên phòng kéo tôi dậy. Anh nói với tôi bằng giọng gia trưởng: “Em là dâu mới, phải rửa bát cho các chị chứ ai lại để như thế. Em tưởng có con là thích làm gì cũng được à?”.
Thế rồi tôi xuống bếp mới thấy mấy mâm bát đũa ngổn ngang. Các chị chồng muốn phụ tôi nhưng chồng tôi không cho. Còn bảo đang dạy vợ nên các chị không được can thiệp. Tối hôm ấy, tôi ngồi rửa từng cái bát mà nước mắt rơi lã chã.
Chồng tôi thể hiện là người gia trưởng vậy đấy. Khi anh ăn cơm chưa xong, tôi không được phép đứng dậy. Tiền chồng làm ra nhiều nhưng tôi chưa từng được giữ. Đến chiếc chìa khóa két sắt cũng là anh cầm. Càng ngày anh càng quá đáng với tôi, dù tôi đang bụng mang dạ chửa.
Mấy ngày trước tôi còn cố dậy chuẩn bị đồ ăn sáng, đến hôm nay vì mệt quá nên tôi không thể dậy được. (Ảnh minh họa)
Vài hôm nay trở trời nên trong người tôi hơi mệt. Mấy ngày trước tôi còn cố dậy chuẩn bị đồ ăn sáng, đến hôm nay vì mệt quá nên tôi không thể dậy được. Chồng tôi thấy vợ sốt chẳng hỏi câu nào thì thôi. Ngủ dậy không thấy tôi chuẩn bị bữa sáng, anh lên phòng lật tung tấm chăn ra rồi to tiếng: “Ốm vặt một chút mà cô không dậy nấu sáng à? Có biết bây giờ là 7 giờ rồi không?”.
Rồi anh rút điện thoại gọi cho bố mẹ tôi trước mặt tôi: “Bố mẹ xem thế nào dạy lại vợ con. Ai đời sáng ra ngủ nứt mắt không quan tâm xem chồng ăn gì thế này”. Bình thường tôi vẫn cố nhịn. Nhưng hôm nay mọi thứ đã quá sức chịu đựng của tôi. Dù mệt và chóng mặt nhưng tôi vẫn cố lấy quần áo về nhà mẹ đẻ. Khi tôi đi, chồng tôi còn đứng ở cửa nói rằng nếu tôi muốn quay về thì phải bảo bố mẹ đến xin lỗi anh.
Thất vọng hơn là bố mẹ tôi. Ông bà sợ mang tiếng con gái lấy chồng bị chồng đuổi về nên ông bà đã ép tôi quay về. Mẹ tôi còn nói ngày mai sẽ dẫn tôi về nhà và xin lỗi chồng. Tôi buồn quá, chồng đã không ra gì, bố mẹ tôi lại chẳng thương con mà chỉ lo mất thể diện. Giờ tôi không biết thế nào. Chẳng lẽ sáng mai tôi lại phải quay về và xin lỗi người chồng gia trưởng ấy sao?
Theo Afamily
Người ấy nghĩ em làm "gái"
Em thích anh từ lần đầu gặp gỡ nhưng chẳng có cách nào để bày tỏ lòng mình khi anh và mọi người trong lớp đều nghĩ em làm "gái".
Em là sinh viên năm nhất của một trường đại học tại Hà Nội. Người em thích là một người đẹp trai, hài hước lại khá sôi nổi. Hôm học chính trị đầu khóa, em đến muộn. Cả giảng đường kín mít người, em đang hoang mang chẳng biết ngồi đâu thì anh ấy vẫy tay kêu em lại gần, chỉ vào ghế trống bên cạnh, bảo ngồi đây.
Sau hôm học chính trị đầu khóa em lại phát hiện ra anh học cùng lớp với mình. Sung sướng hơn nữa là anh cũng trọ gần chỗ em, thế là hai đứa lại có thời gian chuyện trò, tâm sự mỗi khi đi về. Em thích anh ấy, càng ngày càng thích. Em đã dò hỏi và được biết hiện tại anh không có ai nên em đang chờ một dịp thích hợp để thổ lộ tình cảm của mình.
Nhưng sang kì hai, em bỗng nhiên nhận được nhiều tin nhắn tán tỉnh, nhiều cuộc gọi khó hiểu. Ví như nửa đêm tự nhiên có người nhắn tin bảo đến ngay phòng 102 khách sạn G để cùng nhau tâm sự.
Hoặc có người gọi điện hỏi có phải em T đấy không, em bảo đúng thì người ta hỏi giá bao nhiêu tiền một đêm, em bảo nhầm máy thì người ta lại đọc vanh vách ra tên tuổi rồi số điện thoại nên giờ em chẳng dám nghe điện thoại nữa. Em khá sợ hãi và không hiểu tại sao lại như vậy. Tâm sự với đứa bạn thân thì nó bảo là nghi rằng có người chơi xấu em. Nhưng em nghĩ mãi, không biết mình đã gây thù chuốc oán với ai.
Chuyện còn đi xa hơn nữa khi hôm sau lên lớp, mọi người cứ thì thầm to nhỏ rồi nhìn em. Đứa cùng bàn bảo có ảnh của em trên trang web sex, và còn có cả tên tuổi, số điện thoại. Quay xuống bàn dưới thấy anh cũng lén nhìn em rồi nói chuyện thầm thì y như những người khác, thế là em chạy ra khỏi lớp khóc một mình.
Một tuần liền em không dám đến trường, cứ ngồi lì ở trong phòng. Bạn bè động viên mãi thì em mới dám đi học nhưng anh cũng chẳng nói chuyện với em nữa.
Nếu em có đi theo con đường bẩn thỉu ấy thì bố mẹ em đánh chết, nhưng bây giờ em có nói, có giải thích thì cũng chẳng ai tin. Em đang bế tắc, không biết phải làm gì để minh oan cho bản thân. Mong mọi người hãy cho em lời khuyên. Mặc kệ người khác cũng được nhưng đến anh ấy cũng hiểu lầm thế này thì em chết mất.
Chia sẻ của độc giả M.T.N
Theo Dân Trí
Đã không yêu thì thôi đã yêu thì hãy yêu một người xứng đáng Cứ ngốc nghếch mãi cũng tới lúc phải lớn và trưởng thành. Đã không yêu thì thôi, yêu thì phải nhớ: Hãy yêu một người xứng đáng! Người ta nói: " Cuộc đời chỉ có một, vì thế hãy làm những gì khiến bạn hạnh phúc và ở bên người khiến bạn luôn mỉm cười!". Đúng vậy, đừng hủy hoại bản thân mình,...