Ngột ngạt vì mẹ luôn khuyên con trai bỏ vợ
Mẹ luôn nói với tôi: “Mẹ chỉ có một, còn không có vợ này thì lấy vợ khác. Từ sau mà dám bênh vợ thì mẹ từ mặt, đừng có bất hiếu”.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuổi, đã lấy vợ được 3 năm. Mới 3 năm kết hôn mà giờ tôi thấy mệt mỏi, chán nản vô cùng khi phải đứng trước hai người phụ nữ tôi yêu thương nhất là mẹ và vợ.
Phải nói thật rằng tôi rất áy náy với vợ vì tôi biết em còn khổ hơn tôi nhiều. Trước hết tôi xin kể đầu đuôi câu chuyện của nhà mình để mọi người hiểu và cho tôi lời khuyên hữu ích.
Tôi là con trai một trong một gia đình khá giả. Vì là con một nên tôi được bố mẹ chăm chút từng ly từng tý. Ở quê, tôi chẳng khác nào một công tử nhà giàu như ở thành phố vậy.
Tuy bố mẹ rất quan tâm chăm sóc và chiều chuộng nhưng tôi cũng rất nghiêm khắc với bản thân mình. Bố mẹ tôi cũng rất nghiêm khắc với con cái, đặc biệt là mẹ tôi.
Mẹ thường nói với con trai rằng, mẹ chỉ có một mình tôi nên tôi phải là niềm tự hào của mẹ. Mẹ chăm chút tôi. Tôi chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là học và học thật giỏi.
Tôi chẳng có nổi một đứa bạn thân vì bố mẹ tôi thường cho rằng chúng thật ngu rốt và bẩn thỉu. Từ nhỏ tôi đã ý thức được bố mẹ hy sinh vì con rất nhiều nên tôi phải cố học giỏi. Nhưng nói thật, tôi cũng rất sợ bố mẹ mình.
Nhất là mẹ tôi, bà rất chanh chua, ghê gớm. Ở nhà tôi, mọi việc lớn nhỏ trong gia đình hầu như mẹ quyết hết. Còn bố con tôi chỉ biết làm theo.
Chẳng phụ công bố mẹ, tôi đỗ vào một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Tôi biết bố mẹ rất tự hào về tôi. Tôi lên đường đi học nhưng vẫn chịu sự quản lý ngặt nghèo của mẹ.
Video đang HOT
Mẹ thường khuyên nhủ tôi học hành và cấm được chơi bời, yêu đương khi còn đi học. Tôi vẫn là cậu bé ngoan chỉ biết cặm cụi học. Lên năm thứ 2, tôi tình cờ gặp lại em – cô bé cùng quê, học dưới tôi một lớp.
Em rất xinh xắn, vui tính và đáng yêu. Tôi đã yêu em ngay từ lần đầu gặp mặt. Tôi biết em có rất nhiều người theo đuổi nhưng chẳng hiểu sao em lại chọn tôi – một người không có gì nổi bật trong đám con trai.
Em nói tôi hiền và thật thà. Chúng tôi yêu nhau được một thời gian thì mẹ tôi phát hiện. Bà ra sức ngăn cản vì cho rằng đang đi học mà yêu đương sẽ không học tập tốt.
Bà còn khóc lóc lo cho tương lai của tôi. Tôi hứa với mẹ việc yêu sẽ không ảnh hưởng gì đến việc học. Chúng tôi yêu nhau lén lút cho đến lúc tôi ra trường.
Mẹ bắt tôi bỏ người yêu về quê. Bà xin cho tôi vào làm việc tại một cơ quan nhà nước ở tỉnh. Tôi còn rất yêu em nhưng đành nói lời chia tay vì mẹ. Em cũng quá mệt mỏi vì sự cấm đoán này nên đồng ý.
Tôi về tỉnh làm mà trong lòng vẫn nhớ em. Tôi cũng biết em còn yêu nhiều nhưng giận tôi lắm. Một thời gian, tôi biết tin em đã vượt qua khó khăn sau ngày ra trường và đã tìm được một công việc tốt ở Hà Nội.
Tiếp nữa, tôi cũng biết em đã có người yêu mới. Tôi nhận ra bản thân vẫn yêu em rất nhiều nên quyết bằng mọi giá không để mất em. Tôi đã rất vất vả để thuyết phục mẹ và lấy lại tình cảm của em.
Kế hoạch của tôi thành công ngoài mong đợi vì gia đình em rất quý tôi. Mẹ em thường động viên em bỏ người yêu mới quay lại với tôi (vì quê anh người yêu mới ở quá xa). Sau một thời gian thì em cũng tha thứ cho tôi.
Em theo tôi về tỉnh làm, bỏ lại nỗi đau cho người yêu mới. Tôi hả hê lắm vì đã có được em nhưng không ngờ đã làm em khổ từ đây.
Mẹ tôi ngay từ đầu đã không thích em nên khi em về làm dâu bà ra sức soi mói em đủ thứ. Em cũng đoảng nên dù không ở cùng với bố mẹ (chúng tôi thuê nhà ở tỉnh, cuối tuần mới về) nhưng lúc hai vợ chồng về nhà thì không khí rất căng thẳng.
Thật ra những điều mẹ nhắc em không sai nhưng cách nói của mẹ thì thật khó nghe. Tôi không dám ý kiến những lúc như thế. Bởi từ nhỏ tôi đã quen với việc lúc bố mẹ nói, con cái cấm được ý kiến dù đúng hay sai.
Và mỗi lần từ quê lên thành phố, em lại khóc lóc nói tôi thậm tệ. Một thời gian sau em mang bầu nhưng mẹ vẫn giữ thái độ đó với em. Có lần thấy mẹ nói vợ quá lời, tôi có ý kiến.
Bà lập tức làm ầm ĩ lên bảo tôi láo, dám bênh vợ. Bà khóc lóc, tôi lại cuống lên xin lỗi mẹ. Đến lúc chờ mẹ bình tĩnh, tôi có phân tích nhưng mẹ vẫn cho rằng bà làm thế là đúng, bà có quyền được như vậy.
Bà còn nói với tôi: “Mẹ chỉ có một, còn không có vợ này thì lấy vợ khác. Từ sau mà dám bênh vợ thì mẹ từ mặt, đừng có bất hiếu”. Tôi cũng rất thương vợ nhưng không biết làm thế nào mà chỉ biết khuyên cô ấy bỏ qua cho mẹ hoặc rồi bà sẽ hiểu.
Bố tôi thì cho rằng chuyện đàn bà tốt nhất là không nên can thiệp. Nhưng mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu đến đỉnh điểm khi em sinh con và mẹ tôi lên chăm cháu.
Có ngày tôi đi làm về chưa kịp nghỉ thì hết mẹ khóc lôi vào phòng riêng nói vợ ở nhà hư đốn lại đến vợ khóc lóc nói mẹ quá đáng bắt nạt em. Tôi đến khổ sở và mệt mỏi vì hai người phụ nữ yêu quý của mình.
Mâu thuẫn được cải thiện đôi chút khi vợ tôi đi làm trở lại còn bà ở nhà chăm cháu. Nhưng một lần cháu ốm, bà thì muốn chữa theo cách của bà. Còn vợ tôi cãi lại cho là phản khoa học.
Khi tôi còn chưa có ý kiến gì thì mẹ đã chạy đến tát cho vợ tôi một cái cháy má vì tội “láo quá dám cãi lại mẹ chồng”. Sau đó là những ngày u ám với gia đình tôi.
Vợ tôi rất hận bà vì cái tát đó. Còn bà thì bỏ về quê lu loa con dâu mất dạy và bắt tôi bỏ vợ. Những ngày sau đó vợ tôi thuê người trông con và coi tôi như người thừa trong nhà.
Một lần vô tình tôi nhìn thấy cuốn sổ da nhỏ em để trong ngăn bàn. Tôi tò mò nên mở ra đọc. Mắt tôi nhòe đi khi đọc những dòng tâm sự của em về sự hối hận khi lấy tôi – một người chồng nhu nhược yếu đuối đã không che chở bảo vệ được cô ấy.
Em còn nói rất hối hận vì đã bỏ người yêu hết lòng vì cô ấy để quay lại với tôi. Giờ em chỉ ước thời gian quay trở lại…
Tôi mệt mỏi quá, mọi người hãy cho tôi lời khuyên làm sao để hai người phụ nữ tôi yêu có thể hòa hợp được với nhau?
Theo Afamily
Đàn ông có khi lên giường,mới thốt lên lời yêu.
Có chị khóc lóc trách người tình: "Sao ngủ với em rồi mà anh lại nỡ bỏ em. Anh hứa anh yêu em mãi mãi, quên rồi sao?" Anh người yêu bình thản: "Trên đường lên đỉnh thì anh nào chả phải dô hò cho nó khí thế!".
Chuyện ngồ ngộ, nhưng cũng quen thuộc đấy thôi. Nên đàn bà nhiều khi nói vui với nhau, thức còn chả ăn thua gì, đừng nói... ngủ!
Đàn ông có khi lên giường, mon men tới đỉnh rồi mới thốt lên lời yêu. Chị bạn tôi kể, chồng chị bình thường vốn rất kiệm lời, càng ít khi thổ lộ tình cảm âu yếm với vợ. Vậy mà mười lần như một, mỗi khi ân ái với vợ đều nói "Anh yêu em". Chị không vui, có cảm giác như thể bị chồng coi thường, có "chuyện đó" mới nói yêu, bình thường thì không yêu, thật tệ!
Lại có người hùng hồn tuyên bố, khi hai vợ chồng giận nhau, chiếc giường có thể đóng vai trò hòa giải rất tốt. Tôi tin, đó phải là suy nghĩ của đàn ông. Chỉ có đàn ông mới có thể "sáng giận tối khều" một cách "vô tư" như thế. Bởi đàn ông thường chủ quan nghĩ, vùng vằng thế thôi, giận dỗi tí chút, chứ "vào cuộc", qua được những né tránh ban đầu rồi, là vợ đã quên, đã cho qua chuyện "hai đứa giận nhau".
Cho nên, đàn bà thường không thể hiểu nổi, mới cãi nhau đó thôi, mà chồng lại muốn gần gũi là sao? Đàn bà còn đang ấm ức, hậm hực, khó chịu, thậm chí ghét cay ghét đắng, thì đương nhiên phải từ chối, phải tự hỏi "đầu óc của chồng có vấn đề gì không, mà thản nhiên bày trò, hay vậy?"
Ảnh minh họa
Đàn bà thường đang vui, đang nhớ, đang thương, thì mới có cảm xúc khát khao, muốn gũi; gần như chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện sex với người đàn ông mình đang giận, đang tức. Khi tâm trạng xấu, phụ nữ hầu như luôn cảm thấy ngột ngạt khó chịu, chẳng có tâm trí nào để để nghĩ đến chuyện đó...Thế nhưng, cũng không hiếm đàn bà lấy giường ra để dỗ ngọt đàn ông. Đàn ông, sau khi bị... lôi lên giường rồi cũng khó mà "không thèm nhìn mặt" đối phương được nữa, hoặc chí ít, cũng phải nhìn... chỗ nào đó, có khi không phải là mặt!
Không ít đàn ông cũng coi giường là vị trí đắc địa để làm lành, để xích lại gần nhau, để chuộc lỗi. Có thể thực tế không đến mức như vậy, vì khó lòng đánh đồng chuyện tình dục với tình yêu, nhưng có khi đàn ông cho rằng, có tình dục thì mới có tình yêu. Đàn bà, thường phải có tình yêu, ít nhất cũng phải có chút cảm tình thì mới có thể nghĩ đến chuyện lên giường. Không cho "yêu" thì còn gì để nói nữa kia chứ! Nên đàn bà, giận dỗi mà cự tuyệt trên giường, thường dễ bị đàn ông kết tội là làm nư là dữ, không yêu thương chồng, để dành cho ai...
Quay lại trường hợp ban đầu, càng không phải đàn ông luôn đánh đồng tình dục với tình yêu. "Ngủ" với người đàn bà nào đó, đối với đàn ông, có khi thật đơn giản và chóng qua. Trong khi với đa số phụ nữ, đã sex với nhau, đương nhiên là phải có tình cảm, có sự liên hệ nắm níu gì gì đấy. Đó là suy nghĩ sai lầm mà nhiều đàn bà hay ảo tưởng, để rồi sau đấy, cứ hoang mang chẳng hiểu, vì sao anh ấy "dô hò" nhiều đến vậy, mà bước xuống khỏi giường là quên ngay. Âu đó cũng là sự khác biệt trong nhìn nhận của đàn ông và đàn bà về một địa điểm hấp dẫn và nhạy cảm: cái giường.
Theo VNE
1/4, chồng tự khai kịch bản ngoại tình động trời Tôi không biết những việc mình đang làm sai hay đúng chỉ biết rằng con tôi không thể thiếu cha và đứa bé 4 tháng tuổi trong bụng cô nhân tình của chồng không thể không được nhìn ánh mặt trời. Đúng vào ngày cá tháng Tư năm ngoái, khi vừa đến công ty tôi nhận được tin nhắn "trêu đùa" của chồng:...