Ngọc Trinh tiếp tục kêu gọi trợ giúp người cha có 2 con bại não
“Còn đây là địa chỉ và số điện thoại của người cha – bạn nào có ý định muốn giúp đỡ như Trinh thì cứ liên hệ nhé” – Ngọc Trinh đăng đàn hoàn cảnh của người cha nuôi hai con bại não.
Ngọc Trinh chia sẻ hoàn cảnh của người cha nuôi con bại não giữ tâm “bão” ồn ào người này xin lỗi các mạnh thường quân.
Mới đây, trên trang Instagram của mình, Ngọc Trinh bất ngờ chia sẻ chuyện trợ giúp anh Đặng Hữu Nghị – người cha nuôi hai con bại não và kêu gọi mọi người cùng chung tay trợ giúp hoàn cảnh này. “Vì ba mình cũng là “gà trống nuôi con” nên khi xem đuợc hoàn cảnh của 3 cha con này thì nó đã thật sự chạm đến trái tim mình, mình tìm được sự đồng cảm trong đó. Đã xem, đã coi và cũng đã rơi nước mắt cảm thấy nhẹ lòng vì sau khi coi xong mình cũng giúp đỡ và chia sẻ được 1 phần nhỏ với 3 cha con của họ. Mỗi khi bắt gặp được hoàn cảnh khó khăn nào đó và quan trọng là nó tìm sự đồng cảm ở nơi mình thì mình luôn sẵn sàng cho đi, vì mình tin rằng cái gì cho đi thì sẽ luôn còn mãi. Còn đây là địa chỉ và số điện thoại của người cha. Bạn nào có ý định muốn giúp đỡ như Trinh thì cứ liên hệ nhé…” – Ngọc Trinh viết.
Dòng chia sẻ kèm hình ảnh hoàn cảnh người cha nuôi hai con bại não được Ngọc Trinh chia sẻ thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng ngay sau đó.
Video đang HOT
Nhiều người cho rằng “Nữ hoàng nội y” nên xem xét lại việc kêu gọi mọi người trợ giúp hoàn cảnh này. Bởi, mới đây, anh Đặng Hữu Nghị – người cha nuôi hai con bại não phải lên tiếng xin lỗi các “mạnh thường quân” và nói ra sự thật chuyện chị Đoàn Thị Huyền (sinh năm 1979) – mẹ của hai con không hề bỏ con để đi tìm cuộc sống an nhàn. “Tôi mong dư luận có cái nhìn khác về vợ tôi, người không hề bỏ con” – anh Nghị nói. Sau đó, anh gửi lời xin lỗi mọi người: “Một lời cuối tôi xin lỗi tất cả các nhà hảo tâm và mạnh thường quân đã yêu thương và giúp đỡ cho cha con tôi. Hãy tha thứ và bỏ qua tất cả những tội lỗi vì tôi đã sinh ra 2 đứa con tật nguyền”.
Facebooker Trần Hải Âu bày tỏ: “Không riêng gì Trinh lúc chị xem ti vi thấy hoàn cảnh 3 cha con chị cũng khóc. Nhưng hôm nay khi đọc bài báo nói mẹ của 2 đứa nhỏ xác nhận lại sự thật, chị quá thất vọng vì lòng tốt của mọi người bị lợi dụng vô tội vạ. Một người cha đành lòng lợi dụng 2 đứa con đáng thương của mình để tư lợi, thật là đáng buồn Trinh ạ”.
Từ góc độ khác, facebooker Trung Seol lại cho rằng: “Đã không giúp được gì thì nên im lặng là tốt nhất. Lừa hay không lừa chẳng liên quan gì đến đồng tiền của bạn hết. Ví dụ người ta có lừa đi nữa thì cũng vì nuôi 2 đứa con thôi, thử hỏi 2 đứa như vậy cho dù chú ấy có đủ sức khoẻ đi nữa thì cũng không có thời gian mà làm việc để kiếm tiền. Tất cả các việc làm đều có nguyên nhân của nó cả. Bạn chỉ nhìn nhận một khía cạnh rồi tự cho mình đang suy nghĩ ra đúng vấn đề. Nếu sự việc đúng như bạn nghĩ thì chẳng bao lâu nữa sẽ không ai thèm quan tâm tới chú ấy nữa thôi. Hãy im lặng xem như giúp 2 đứa nhỏ trước mắt có một cuộc sống đỡ hơn tí bạn à! Góp ý chân thành xin mấy bạn đừng ném đá”.
Trước những ý kiến tranh cãi từ phía cộng đồng mạng, Ngọc Trinh vẫn giữ thái độ im lặng sau dòng chia sẻ về người cha nuôi hai con bại não này.
Theo Danviet
Rớt nước mắt vì... 'người đàn ông của mẹ'
Thảo chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gọi bất kỳ người đàn ông nào khác là bố, ngoại trừ người cha đã mất của mình...
Cô ứa nước mắt, vì nếu bố cô còn sống, giờ này ông đã giúp cô san sẻ khó khăn những ngày vừa qua. Cô đứng chững lại vài giây....
Đối với Thảo, cái ngày mẹ cô dẫn người đàn ông ấy về và tuyên bố sẽ lấy chồng là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời. Từ ngày bố cô mất đi, hai mẹ con vẫn tự hứa sẽ nương tựa vào nhau để sống, sau này Thảo lấy chồng cũng sẽ về ở với mẹ để phụng dưỡng mẹ đến già, ấy vậy mà mẹ đã nuốt lời.
Hết nhìn mẹ rồi lại quay ra nhìn người đàn ông ấy với ánh mắt căm thù, Thảo biết, mẹ không nói thì thôi chứ đã nói ra thì chắc chắn điều đó sẽ phải là sự thật. Dù cô có phản đối thì nó cũng chẳng có tác dụng gì, thà cô cứ im lặng rồi sẽ phá ngầm từ bên trong, rồi kiểu gì ông chú kia không chịu được cũng sẽ phải bỏ đi.
Những ngày sau đó, Thảo sống như một đứa con gái hư hỏng, không có giáo dục. Trước mặt mẹ, cô gọi bố dượng là chú, ăn nói cộc lốc, hễ không có mặt mẹ là buông lời cay nghiệt, xỉa xói bằng những lời lẽ hệt như dân du côn, đầu đường xó chợ. Nhưng dường như ông ấy không chấp cô nhóc mới lớn như Thảo. Ông luôn cười hiền từ và tìm cách để hòa hợp với cô... càng như vậy, cô càng thấy kinh tởm khả năng thảo mai, giả dối của bố dượng. Đối với cô, người đàn ông duy nhất tốt với cô chính là bố cô, không thể là một ông bố dượng nào khác.
Kể cả khi cô đi học từng đồng từng hào là tiền bố dượng đi làm thuê chắt chiu để gửi cho cô nhưng cô cũng chẳng mảy may cảm động. Đối với cô, đó là cái giá mà ông ta phải trả cho việc cướp đi tình yêu của mẹ dành cho mình. Dù ông có hiền lành, chu đáo bao nhiêu nhưng đối với Thảo lại càng thêm đáng ghét bấy nhiêu.
Rồi Thảo đi lấy chồng, cô sung sướng biết bao khi nghĩ đến cảnh từ nay sẽ không còn phải sống chung mái nhà với ông ta nữa. Họa hoằn lắm cô cũng mới về, càng không tiếp xúc, cô càng đỡ ghê tởm những hành động quan tâm giả dối của bố dượng.
Nhưng khi con gái cô được 2 tuổi, chồng cô không may gặp tai nạn. Cực chẳng đã, cô gửi con về cho bà ngoại chăm giúp để vừa có thể chăm chồng lại trông nom cửa hàng. Được 2 tuần, chồng ra viện, Thảo vội vàng bắt xe về quê để đón con gái.
Vừa về tới ngõ, cô đã giật mình nhìn thấy cảnh 2 ông cháu đang chơi vui vẻ với nhau ở ngoài sân. Cô ứa nước mắt, vì nếu bố cô còn sống, giờ này ông đã giúp cô san sẻ khó khăn những ngày vừa qua. Cô đứng chững lại vài giây, rồi thoáng thấy bóng mẹ cô bước ra từ phòng ngủ, dáng vẻ mệt nhọc: "Tôi đã bảo ông gọi cái Thảo về, nó đưa con bé sang ngoại, chứ tôi bị ốm, ông một tay chăm cháu, một tay chăm bà thế này tội quá, không khéo rồi ông cũng ốm ra thì khổ." Bố dượng cô cười hiền từ nhìn vợ: "Tôi khỏe lắm, nó có đẻ 2 đứa nữa tôi cũng chăm được, nhà nội nó thì xa xôi, để nó đưa con bé đi tội ra, khéo lại ốm thì khổ. Mà nó ở đây ngoan thế này, vợ chồng mình thấy vui cửa vui nhà hẳn, nó mà đón con bé đi chắc tôi buồn lắm".
Nhìn con gái đu lên cổ, đòi ông cái này cái nọ, rồi thấy người đàn ông ấy ân cần chăm sóc mẹ mình, Thảo thấy hối hận về những lời nói xấc xược trước đây vô cùng. Cô đã luôn nhìn "chú" bằng ánh mắt kỳ thị, căm ghét. Thảo chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gọi bất kỳ người đàn ông nào khác là bố, ngoại trừ người cha đã mất của mình. Nhưng qua nhiều chuyện với "chú", cô mới biết có lẽ mình sẽ thay đổi, từ giờ, cô sẽ gọi ông ấy là bố...
Theo Afamily
Người cha bỏ 20 năm trời tìm con, không ngờ đứa con lại không phải con ruột 20 năm trời bán hết tài sản tìm đứa con vừa mới sinh vợ đã bế bỏ đi, đến khi tìm lại được thì sững sờ phát hiện nó không phải con đẻ mình, người bố đã có hành động kinh hoàng này. Ông đã có một tình yêu đẹp với bà. Không nói chính xác ra thì ông yêu bà là tình...