Ngoại tình nhưng tôi vẫn nguyền rủa chửi chồng là gã khốn nạn
Nhiều đêm trong vòng tay chồng, tôi âm thầm chửi rủa chồng là gã đàn ông khốn nạn. Nhưng tôi cũng đâu có hơn gì anh.
Sau đám cưới một tháng, tôi đã vô tình thấy đoạn chat của chồng với đồng nghiệp. Ảnh minh họa.
Tôi quen và yêu chồng được vài tháng và đã làm đám cưới. Tôi đồng ý lấy anh khi bản thân vẫn tự hỏi liệu có yêu chồng không? Chồng có yêu tôi không? Chúng tôi có thực sự hiểu nhau không?
Tôi từng muốn dừng lại từ khi quyết định về ra mắt n hà anh . Ngày đám cưới, tôi thậm chí còn ước đám cưới được hoãn lại. Song đám cưới của 2 đứa vẫn được tổ chức sau 3 tháng yêu nhau. Khi đó tôi đã có bầu được gần một tháng.
Chồng tôi là một người đàn ông có trách nhiệm. Anh là công chức, vào biên chế khá lâu rồi. Còn tôi đi làm công ty nước ngoài được vài năm. Chúng tôi cùng nhau quyết định một vài việc chung, cũng có những xung đột nhưng cả hai đều nhìn tích cực. Có thể nói nếu tôi chỉ mơ ước được hạnh phúc bên người chồng có trách nhiệm, yêu thương vợ con thì có lẽ anh là một sự lựa chọn tuyệt vời rồi.
Tôi là một phụ nữ hiện đại nhưng vẫn giữ quan niệm chung thủy truyền thống. Từ khi đó, tôi đã coi đây là sự phản bội của chồng. Tôi vô cùng đau khổ. Song đau khổ mãi cũng chẳng giải quyết được gì. Tôi quyết định nếu trong thời gian bên nhau, anh còn tiếp tục có hành động tương tự, tôi sẽ chia tay anh.Nhưng ngay sau đám cưới một tháng, tôi đã vô tình thấy đoạn chat của chồng với đồng nghiệp. Đồng nghiệp này cũng đã có gia đình, họ tán tỉnh nhau, chat sex nữa. Nhưng lời chủ động vẫn từ phía chồng tôi.
Video đang HOT
Cuộc sống của chúng tôi vẫn đúng nghĩa vợ chồng son, anh vẫn quan tâm chăm sóc nhau, nhưng tôi cảm giác thiếu sự đồng điệu với chồng.
Nhiều lần tôi đã nói rõ quan điểm với anh nhưng vẫn cảm giác cô đơn bên chồng. Tôi biết chồng vẫn lén giấu tôi quan hệ với đồng nghiệp ấy. Tôi biết hết, nhưng tôi cứ làm lơ như không biết chồng ngoại tình mà con tim cứ nhói lên vì đau đớn.
Đã có lúc không thể chịu được sự bế tắc của chính bản thân, tôi ước mình có thể mạnh mẽ thể kết thúc cuộc hôn nhân này mà không gây tổn thương cho gia đình hai bên.
Có lẽ chính vì bị chồng phản bội trước và sống trong chán nản nghi ngờ với chồng mà tình cảm trong tôi cũng dần chai sạn đi. Rồi từ bao giờ, tôi trơ như gỗ đá mỗi lần gần gũi chồng. Ngược lại, hình ảnh một người đàn ông khác lại bắt đầu choáng ngợp trong tôi.
Người đàn ông ấy chính là người yêu cũ của tôi. Ngay khi tôi đang xao lòng và buồn nhất thì anh lại đến bên tôi. Như chết đuối vớ được cọc, tôi ngã vào lòng anh. Cứ thế, nhiều đêm trong vòng tay chồng, tôi âm thầm chửi rủa chồng là gã đàn ông khốn nạn. Nhưng tôi cũng đâu có hơn gì anh. Bởi chính tôi cũng là một người đàn là lăng nhăng.
Tôi đã ngàn lần muốn dứt ra khỏi mối tình tội lỗi này hoặc ly hôn với chồng. Ảnh minh họa.
Tôi đã ngàn lần muốn dứt ra khỏi mối tình tội lỗi này hoặc ly hôn với chồng. Nhưng sao tôi không thể ra quyết định cho chính mình được. Song cứ sống mãi trong cảnh này, tôi thấy mình ngày một chán nản và tệ bạc. Tôi phải làm sao đây?
Một ngày chồng tôi cũng phát hiện tôi “ăn chả”, liệu anh có còn muốn níu kéo cuộc hôn nhân này như tôi đang níu kéo anh không? Chính chồng đã đẩy tôi vào tình cảnh này nên anh sẽ không thể sỉ vả được tôi?
Theo blogtamsu
Thương anh vì có người vợ thô lỗ cục cằn
Đừng vội trách người thứ ba mà nên xem lại mình, hãy nghĩ xem mình sai ở đâu, mình tốt vậy sao chồng vẫn phản bội.
Tôi là cô gái rất bình thường nhưng đủ sự tự tin, thông minh và đáng yêu. Giờ tôi là kẻ bị mọi người nguyền rủa, trách móc dù trước đó không lâu tôi cũng như các bạn bây giờ. Khi con tim lấn át tất cả lý trí, ta đâu dễ dàng kiểm soát và dừng lại. Tôi thấy nhiều người chỉ trích mạnh mẽ và đáng sợ lắm, liệu một ngày nào đó họ lại phải hối hận về thái độ đó không? Đừng nói trước kẻo bước chẳng qua.
Tôi yêu anh không phải vì tiền bạc bởi đơn giản nghề tay trái của tôi cũng đủ bằng mức lương anh đang có. Tôi yêu anh chẳng phải vì tình dục bởi nếu chỉ vì điều đó thì nhiều người đàn ông lớn tuổi và giàu có hơn anh có thừa. Tôi yêu anh đơn giản vì anh là chính anh, một người đàn ông tràn đầy tình cảm, nghị lực và có đam mê cháy lửa. Mọi thứ tôi cần có ở một người đàn ông anh đều có nhưng chỉ tiếc anh đã có vợ. Tội nghiệp thay bởi anh chẳng bao giờ tìm được sự chia sẻ của vợ cả trong công việc và cuộc sống hàng ngày.
Tôi là đối tác làm ăn của anh, đã tới nơi anh ở một vài lần và cảm nhận duy nhất tôi nhận thấy từ không khí gia đình anh là sự im lặng, gò bó, căng thẳng và nhạt nhẽo, cùng những lời thô lỗ cục cằn từ người vợ, những câu từ không chủ chẳng vị. Công việc chính của chị là ngày nấu hai bữa cơm. Dù tôi có ý giới thiệu rất nhiều công việc phù hợp với thời gian rảnh của chị nhưng bù lại chị kêu việc nào cũng khó. Những vật dụng hàng ngày đơn giản nhất từ bàn chải tới đôi đũa, bát ăn hay xà phòng giặt đều do tôi với anh đi mua. Báo mạng chị không biết đọc, điện thoại chị không biết nhắn tin, tôi thật sự không hiểu chị là người phụ nữ trong gia đình để làm gì, dạy con cái ra sao. Giờ đang là thời buổi nào rồi, chị cũng mới hơn 30 chứ bao nhiêu?
Chị càng vậy tôi càng thương anh, một mình lo cho bốn miệng ăn trong nhà, đối nội, đối ngoại, vật dụng gia đình..., càng vậy anh càng tuyệt vời trong mắt tôi hơn. Tôi cũng chẳng có ý định cướp anh từ chị, chỉ cần như giờ là đủ. Chúng tôi tâm sự, nói chuyện thoải mái, thỉnh thoảng cùng nhau đi mua sắm lặt vặt và ăn uống.
Trước đây tôi vô tình có đường link gửi tới mời vào một trang web kết bạn, tò mò vào xem và nói chuyện với vài người. Mới đầu khá ổn sau đó tôi thấy không gì khác ngoài việc họ đều có ý rủ tôi đi nhà nghỉ, mà toàn ở độ tuổi 40 trở lên. Họ luôn than vãn về sự thiếu chia sẻ, thiếu đồng cảm trong thể xác, tâm hồn với vợ, luôn bị áp lực từ sự càu nhàu, nhắn nhó của vợ.
Tôi sợ, thoát ra không vào đó nữa rồi tự tìm những kinh nghiệm cho mình. Tôi cũng hay đọc mục Tâm sự, thiết nghĩ những người đàn ông ra ngoài có chăng hoa, bồ bịch ngoại tình tới mấy nhưng khi vẫn cố giấu vợ chứng tỏ họ vẫn cần vợ và gia đình. Đơn giản họ chỉ muốn giải tỏa tâm sinh lý thiết yếu của mỗi con người. Một khi họ đã phủi tay không cần thì chị em phụ nữ có tự tử, khóc than, dọa dẫm họ vẫn ra đi.
Khi họ chưa công khai, các chị đừng làm ầm lên, càng xấu đi trong mắt họ. Thay vì lu loa cả làng nước biết, các chị hãy thay đổi mình, đừng nghĩ hôn nhân không cần sự mới mẻ, tươi trẻ nữa. Đừng vội trách người thứ ba mà nên xem lại mình, hãy nghĩ xem mình sai ở đâu, mình tốt vậy sao chồng vẫn phản bội. Có những người phụ nữ luôn phụ thuộc, dựa dẫm, ỷ lại vào chồng, chỉ ở nhà nấu cơm.
Tôi nghĩ dù có tri thức hay không, chồng có giỏi hay giàu tới mấy, các chị nên có công việc và kiếm ra tiền, tự chủ về tài chính. Bởi người đàn ông đã thành đạt, các cô gái sẽ bao vây rất nhiều, ai dám đảm bảo họ chung thủy, không ngả vào tay người khác. Những người phụ nữ đó lại duyên dáng, cuốn hút, trẻ, thông minh, khác hẳn với người đàn bà luôn lếch thếch, bận rộn toàn mùi thức ăn ở nhà. Chẳng ai dám khẳng định mình sẽ mãi hạnh phúc cả, bởi đơn giản hạnh phúc nằm trong tầm tay các chị.
Hãy biết giữ lấy hay vùng lên tìm hạnh phúc của mình, đừng để hạnh phúc tuột mất rồi mới cố gắng đi tìm. Đừng lên mạng và làm anh hùng bàn phím, mắng chửi người khác trong khi chính mình chưa chắc đã tốt. Hãy nhìn lại mình, mỉm cười và thay đổi suy nghĩ đi.
Theo Him
Trong lúc cãi nhau, vợ to tiếng chửi chồng là "chó chui gầm chạn" Tôi là thằng đàn ông thất bại nặng nề. Thất bại trong cả sự nghiệp lẫn gia đình. Dù tôi có cố gắng đến đâu thì vẫn không được ai chấp nhận. Minh càng ngày càng tỏ ra coi thường chồng (Ảnh minh họa) Tôi xuất thân trong một gia đình nông dân nghèo khó, cách thủ đô gần 300 cây số. Để...