Ngoại tình hay không thì cũng đổ vỡ
Nhiều người đang đổ xô vào xâu xé, chửi rủa rồi lắc đầu vì “ chuyện ngoại tình” của Brad Pitt, nghiễm nhiên gán cho anh ta cái tội làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.
Ảnh minh họa
Tôi cho đó là thói quen của đám đông, chỉ cần nghe hơi có chuyện ngoại tình là y như rằng lỗi – phải đã rõ. Tôi không dám góp ý gì, chỉ muốn kể câu chuyện của mình để thêm một góc nhìn. Xin nói trước tôi không ngoại tình và quan điểm của tôi là tình yêu của một người đàn ông dành cho vợ không có bên thứ 3 nào can thiệp được.
Vợ chồng tôi từng rất yêu nhau và hạnh phúc. Được bảy năm, vợ tôi ngày ấy cũng như cô Angelina Jolie bây giờ, cô ấy phát hiện bị bệnh nặng.
Vợ tôi ghen kinh khủng lắm, khi cưới về cô ấy đòi quyền kiểm soát tôi toàn bộ. Điện thoại, email, Facebook, sổ làm việc, máy tính… mọi cái của tôi cô ấy đều thanh kiểm tra thường xuyên tới mức tôi phát bực.
Đàn ông hay phụ nữ đều khó chịu khi mất tự do nhưng cách quản lý người khác của phụ nữ dễ gây nổi điên hơn vì nó quá tủn mủn, phi lý và suy diễn. Chuyện ghen tuông của vợ không ít lần khiến chúng tôi cãi vã. Tôi yêu và hiểu tính nên coi đó như một khuyết điểm của vợ nhưng suy nghĩ đó chỉ giúp tôi đỡ căng thẳng chứ không khiến tôi yêu cô ấy hơn.
Cũng may tôi làm việc với máy tính là chính, vợ không có nhiều đối thủ để soi mói. Vậy mà cô ấy vẫn thường xuyên cài, truy xét tôi. Kiểu như trưa nay ăn gì, ở đâu, với ai, tại sao bạn em gặp anh ở ABC, sao em ủi áo xanh anh lại mặc áo trắng… Dần dần tôi thấy mệt khi toàn bị hỏi là hỏi, tôi chán nói chuyện vì nhận thấy sự thiếu vô tư của vợ. Vợ chồng đầu ấp tay gối, nếu đối phương lúc nào cũng xét nét mình như giám thị hay cha mẹ thì làm sao thoải mái nổi?
Sao phụ nữ không thể nhận ra một điều hiển nhiên là người đàn ông sẽ thích ở bên một người cho họ cảm giác dễ chịu, tin tưởng. Trong lịch sử loài người, có người phụ nữ nào giữ được trái tim đàn ông “nhờ” ghen không? Tôi không ngại nói cho chị em biết, đàn ông càng sợ vợ càng dễ ngoại tình, vợ càng ghen tuông nguy cơ mất chồng càng cao. Mất không chỉ là anh ta có bồ mà đau đớn hơn là anh ta không yêu (nổi) cô nữa.
Mọi việc càng diễn biến xấu hơn khi vợ tôi phát hiện mình có bệnh. Cô ấy điên cuồng, vật vã, đau khổ… Đối với tôi trời đất cũng như đã sụp đổ, tôi thương vợ đứt từng khúc ruột, xót xa, oán giận cho số phận. Nhiều đêm ngồi khóc một mình vì sợ vợ biết càng thêm đau đớn.
Video đang HOT
Bệnh tật khiến vợ luôn trong trạng thái căng thẳng, cáu gắt, đương nhiên nụ cười và niềm vui trong gia đình cứ vắng bóng dần cho đến khi tắt hẳn. Tôi dù cũng héo như tàu lá nhưng biết rằng vợ còn đang phải gánh chịu điều khổ sở hơn vạn lần nên mọi cái đều nhường nhịn, cố gắng làm vợ vui, chăm sóc cho cô ấy chu đáo và không ngừng động viên, khích lệ vợ chữa bệnh.
Tôi bán đất, vay mượn, dồn tất cả tiền để vợ chữa bệnh nhưng cô ấy bi quan và xuống dốc tinh thần nhanh chóng. Mọi việc tôi làm đều không mảy may nâng đỡ được tâm trạng nặng nề của vợ. Tôi nhờ đến các con, ông bà, họ hàng, bạn bè của vợ… tất cả đều dành cho cô ấy nhiều yêu thương, chăm sóc nhất có thể. Nhưng vợ tôi bệnh và cô ấy không thoát được ra khỏi cái điều duy nhất đó.
Rồi vợ tôi mất tự tin, luôn bị ám ảnh về chuyện tôi sẽ bỏ cô ấy để đi tìm niềm vui mới. Tôi đã cạo đầu, cố ý ăn mặc luộm thuộm, để râu xồm xoàm và đi triệt sản để vợ tin rằng dù cô ấy ra sao tôi cũng chung thủy nhưng vợ tôi không tin.
Cô ấy quay qua hành hạ tôi, như thể điều đó giúp cô ấy quên đi căn bệnh. Trước đây kiểm soát bao nhiêu bây giờ gấp trăm lần, kèm thêm gây gổ, dằn vặt, chì chiết thậm chí là đánh tôi bất cứ lúc nào. Không có gì mệt mỏi và tuyệt vọng cho bằng nhìn tình trạng thể chất lẫn tinh thần của cô ấy cứ suy sụp dần mà mọi việc mình làm đều vô ích. Cô ấy hoàn toàn không mở lòng được.
Tôi thực sự sợ về nhà, sợ tiếng la hét của vợ, sợ những lời chửi rủa của cô ấy cứ kéo dài mãi vào tận giấc ngủ. Tôi biết cô ấy khổ, đau ốm nhưng có nhiều người họ vẫn sống tốt khi có bệnh, vẫn lạc quan được, nhất là khi có rất nhiều cánh tay nâng đỡ xung quanh.
Chúng tôi đã bị đẩy ra xa nhau dần dần dù thực tâm tôi không hề muốn. Tôi mong vợ lạc quan, tin tưởng hơn, suy nghĩ cởi mở hơn… nhưng cô ấy cứ trôi tuột đi trong cơn bệnh. Một người vốn vui vẻ, tự tin lâm vào cảnh bế tắc có lẽ vợ tôi không thể chấp nhận được sự thật đó.
Một đêm tôi đang ngủ thì bỗng tỉnh dậy vì cảm giác kỳ lạ. Tôi giật mình phát hiện vợ đang trói chân của mình lại. Tôi hỏi em làm gì, cô ấy nói để tôi không đi đâu xa khỏi cô ấy. Một lần khác, về trễ thấy trong nhà tối sầm, không mở đèn, vợ ngồi thu lu trong góc phòng, tóc tai rũ rượi, nước mắt vòng quanh. Tôi chạy lại ôm cô ấy, dỗ dành nhưng bị đẩy ra và một tràng chửi rủa, oán giận từ cô ấy lại tuôn ra.
Không ai có thể hiểu được cảm giác của tôi lúc đó. Những chuyện tương tự cứ diễn ra trong suốt một năm trời. Niềm vui, ánh sáng dù chỉ một chút cũng không lọt được vào gia đình tôi nữa.
Cuối cùng, cô ấy đưa ra trước mặt tôi tờ giấy ly hôn với lý do không thể tin được, đó là không thể chịu đựng nổi chuyện tôi sẽ đòi ly hôn trước. Tôi không đồng ý cũng không được vì cô ấy đòi tự tử. Mẹ vợ nói tất cả mọi việc hãy làm theo ý của cô ấy, tôi còn có thể làm gì?
Khi nghe chuyện của cặp sao kia, bất giác tôi nghĩ có khi nào con đường họ đã trải qua cũng tương tự như tôi? Tôi chỉ muốn nói quan hệ vợ chồng quả thật mong manh, nếu có biến cố, người tệ sẽ quay lưng ngay. Nhưng nếu người ta đã ở lại thì xin hãy hiểu, tin tưởng một chút, đừng khủng bố tinh thần nhau. Tự dìm chết tình yêu, ngoại tình hay không thì cũng đổ vỡ mà thôi.
Theo Dân Trí
Mang song thai với người cũ, vợ lập kế hoạch để chồng đổ vỏ rồi bẽ bàng với đòn trả thù...
Lâu nay Hằng và chồng luôn ao ước có con nên cô không kế hoạch gì, không ngờ lần này cô lại có bầu lại mang song thai nhưng không phải với chồng mà lại với người cũ.
Cô quyết định giữ đứa bé, cứ lờ đi mà sống, coi như để chồng đổ vỏ cho người cũ ( ảnh minh họa )
Hằng chia tay với mối tình kéo dài 4 năm đại học, đối với cô mọi thứ tưởng chừng như đã chấm hết tại đó, khi mà cô nghĩ trái tim cô chẳng thể tin nổi vào người đàn ông nào khác. Nhưng cho đến khi gặp Thành, chồng của cô bây giờ thì mọi thứ hoàn toàn thay đổi. Thành là một người đàn ông mẫu mực, hiền lành và tâm lý hết sức. Chính anh là người cho hằng thấy trên đời này vẫn còn người đan ông tốt.
Nói về mối tình đầu của Hằng thì có lẽ đó là người mà cô chưa bao giờ nghĩ có một ngày hai người sẽ chia tay. Yêu nhau từ cái thời sinh viên nghèo khó, cả hai luôn định hướng ra trường công việc ổn định sẽ xin phép gia đình cho cưới nhau.
Vậy nhưng mọi chuyện lắm khi không theo ý mình mong muốn, ngày Huy ra trường gia đình anh đã quyết định sang nước ngoài sinh sống để cho Huy có cơ hội phát triển. Xác định lựa chọn lập nghiệp nơi phương xa, ban đầu cả hai nói nhất định sẽ chờ nhau. Nhưng cuối cùng Huy lại là người đưa ra lời chia tay trước. Hằng đau khổ, níu kéo nhưng cuối cùng đành ngậm ngùi chấp nhận việc mất Huy.Phải mất đến 3 năm sau khi gặp Thành thì cô mới lấy lại được tinh thần sau cú sốc ấy. Thành thật sự là một người chồng phù hợp, là chỗ dựa tốt nhất cho cô. Cô quên hẳn mối tình đầu của mình, tập trung vào công việc và chăm sóc chồng và gia đình một cách tốt nhất.
Đối với cô và chồng mình thì niềm hạnh phúc ao ước bây giờ chính chờ đợi cô có tin vui có em bé nữa là trọn vẹn. Nhưng dù cưới nhau được một thời gian nhưng cô vẫn chưa thấy gì. Không biết có phải do căng thẳng quá hay vì lý do nào khác.
Thế nhưng mọi chuyện lại đi theo một hướng khác thêm lần nữa, khi mà cái người ta gọi " tình cũ không rủ cũng đến". Đó là vừa rồi lớp đại học có tổ chức họp lớp sau bao nhiêu năm chưa liên lạc, Hằng chưa bao giờ dám nghĩ là Huy sẽ có mặt trong buổi họp mặt ấy.
Cô bắt gặp ánh mắt của người tình xưa, trong lòng rạo rực khác thường, bao ký ức của thời sinh viên, tình yêu ùa về trong cô. Trong buổi nói chuyện ấy cô được biết Huy chưa hề lập gia đình, vì chưa tìm được người phù hợp. Nghe đến đây trong lòng Hằng vui một cách khôn xiết, cô dường như muốn bỏ lại tất cả mọi thứ có với chồng mình để bắt đầu lại với Huy.
Sau buổi họp lớp ấy, cả Hằng và Huy đều nảy ra ý định hẹn hò với nhau. Ăn tối xong, mọi người tính đi karaoke nhưng cả hai người đều lấy lý do bận từ chối để được đi cùng nhau. Bao nhiêu năm xa cách, cộng với việc vẫn còn tình cảm với nhau, cả Hằng và Huy cùng nhau vào nhà nghỉ ôn lại kỷ niệm của mối tình 4 năm ấy. Nhưng thật không ngờ chỉ với một đêm mà cô đã dính bầu. Chỉ vì lâu nay Hằng và chồng luôn ao ước có con nên cô không kế hoạch gì, không ngờ lần này cô lại có bầu lại mang song thai nhưng không phải với chồng mà lại với người cũ.
Khi biết mình có bầu, hơn ai hết bản thân Hằng biết rõ đứa bé là con của ai. Cô thực sự lo sợ, bấn loạn với sự thay đổi này. Biết rõ chồng đang muốn có con lại luôn tin tưởng vợ mình, chính vì vậy Hằng đã trơ trẽn, thủ đoạn lập kế hoạch để chồng nghĩ cái thai chính là con của mình.
Nhiều lần cô tính nói sự thật cho chồng biết vì trước sự vui sướng của chồng cô cảm thấy vô cùng khổ sở. Cô báo tin cho tình cũ 4 năm nhưng lần nào anh ta cũng chỉ quyết định bỏ đứa bé, mà bản thân cô thì lại không nỡ làm cái điều độc ác đấy. Vậy là cô quyết định giữ đứa bé, cứ lờ đi mà sống, coi như để chồng đổ vỏ cho người cũ vậy.
Về phần Thành thì từ khi Hằng mang thai, anh chăm sóc vô cùng chu đáo khiến cho cô nghĩ chồng đã hoàn toàn cắn mồi nhử mình thả ra. Vậy nhưng cái kim bọc lâu ngày cũng lòi ra, khi Hằng gần đến ngày sinh Thành bắt đầu thay đổi thái độ, anh trở nên lạnh lùng và khó hiểu hơn. Hằng lờ mờ đoán ra điều gì đó không ổn, nhưng không dám hỏi hơn ai hết cô sợ điều mà Thành đang giấu mình...
Đến ngày sinh Hằng mẹ tròn con vuông với hai bé trai sinh đôi kháu khỉnh, nhưng thay vì hạnh phúc thì cô tái mặt đi khi nhìn thấy tình cũ của mình đẩy cửa bước vào. Chẳng kịp suy nghĩ được gì, cô chỉ buột miệng mà hỏi:
- Sao anh lại tới đây? Anh đi đi trước khi chồng em nhìn thấy..
Chưa kịp nhận câu trả lời của người cũ thì chồng cô bước vào lạnh lùng làm một câu khiến Hằng đắng họng:
- Là anh gọi cậu ấy tới đấy, con chào đời thì người làm bố như cậu ta ít nhất cũng phải được nhìn khuôn mặt con chứ.
- Anh đang nói gì vậy, đây là con của chúng mình mà....
- Thôi đủ rồi, cô định tiếp tục nói dối tôi đến bao giờ nữa, tôi không ngờ cô là một người vợ như thế. Đừng nghĩ tôi là thằng nhu nhược không biết gì.
Cái giá phải trả quá đắt so với những gì cô nghĩ tới.. ( ảnh minh họa )
Dứt lời anh ném thẳng vào mặt cô tờ giấy ly hôn đã được anh ký săn, hóa ra trong lúc vô tình anh đã đọc được dòng tin nhắn vợ mình nói chuyện vơi tình cũ về tình một đêm họ trải qua để rồi có thai với nhau. Quá đau khổ vì bị vợ phản bội, nhưng vì quá yêu cô anh vẫn chờ đợi lời tự thú của vợ, nhưng đến sau cùng Hằng giấu biệt tích không chịu thừa nhận. Chính về thế anh quyết định chơi bài ngửa với vợ, dù biết cái thai không phải con của mình , nhưng anh vẫn tỏ vẻ hạnh phúc. Mặt khác anh biết người yêu cũ của vợ sắp kết hôn, anh cố đợi cho đến khi mọi chuyện như đinh đóng cột, khi mà mọi chuyện vỡ lẽ ra vợ anh sẽ không có đường rút. Anh quyết định bung ra tất cả không còn luyến tiếc điều gì về Hằng nữa.Về phần Huy thì anh ta hèn hạ từ chối chịu trách nhiệm quỳ gối khóc lóc cầu xin Hằng giữ kín chuyện này, vì anh ta vừa mới kết hôn nếu vợ anh ta mà biết thì Huy coi như mất tất cả.
Chưa bao giờ Hằng cảm thấy khinh bỉ Huy như ngay lúc này, cô không thể tin được đây người mình từng yêu 4 năm lại có thể có những suy nghĩ nhục nhã đáng xấu hổ Giờ đây cô đã đánh mất tất cả chỉ vì một phút bốc đồng, ham mê tình cũ. Hai đứa con vừa mới chào đời sẽ biết ra sao đây khi mà người cha thực sự thì từ chối nhận trách nhiệm, còn người chồng bao năm nay cũng đã hết yêu và căm hận cô.Cái giá phải trả quá đắt so với những gì cô nghĩ tới..
Theo blogtamsu
Sai lầm cơ bản và lời khuyên giúp bạn thoát khỏi đổ vỡ trong hôn nhân Có 3 sai lầm lớn thường gây nguy hiểm cho mối quan hệ vợ chồng. Điều tồi tệ là họ không hề biết chúng đang hủy hoại dần cuộc hôn nhân của mình cho tới khi mọi thứ sụp đổ. Ảnh minh họa Có 3 sai lầm lớn thường gây nguy hiểm cho mối quan hệ vợ chồng. Điều tồi tệ là họ...