Ngỡ ngàng khi gặp lại người xưa của chồng tôi…
Người đàn bà ấy xinh đẹp, sang trọng, còn tôi thì là ai chứ? Tôi bây giờ già nua, có cố gắng mấy cũng không cứu vãn nổi nhan sắc. Thật tình, tôi vô cùng mệt mỏi, chán nản…
Tôi còn nhớ như in ngày anh bỏ người đàn bà ấy đến với tôi. Lúc đó tôi mới hãnh diện biết bao, tự hào biết bao. Tôi tự tin vì người đàn bà ấy thua kém tôi nhiều điểm và tất nhiên, anh sẽ chọn tôi. Một cô gái xinh đẹp, gia đình có điều kiện như tôi chắc chắn sẽ là lựa chọn hàng đầu của đàn ông. Nên tôi thường nghĩ, chỉ cần tôi thích anh nào thì anh ấy nhất định phải thích tôi. Dù biết anh có người yêu, tôi cũng bất chấp tất cả cướp đi người đàn ông đó của cô ta.
Tôi biết, những ngày tháng ấy thật nông nổi và hiếu thắng nhưng tôi nào có hiểu được cho đến tận ngày hôm nay. Hôm nay, tôi đã thấm được cái sự thế nào là kiêu ngạo, thế nào là tự hào. Tôi những tưởng người đàn bà ấy đã là dĩ vãng, đã quay lưng đi, đã không còn vương vấn gì bên cạnh chồng tôi. Nhưng thật không ngờ…
Tôi gặp lại cô ấy, một người hoàn tòan khác, xinh đẹp, dịu dàng, vẻ đẹp đằm thắm và đầy sang trọng. Còn tôi giờ đây nhìn như kẻ rách rưới, lôi thôi, thật khó thể so sánh khi tôi đứng cạnh cô ta trong một tiệc cưới của bạn bè. Dù tôi cũng cố gắng khoác lên người những bộ đồ tôi cho là đẹp và sành điệu nhưng ở bên cạnh người ấy, tôi nhìn bé nhỏ, nhìn như một bà nhà quê.
Tôi còn nhớ như in ngày anh bỏ người đàn bà ấy đến với tôi. Lúc đó tôi mới hãnh diện biết bao, tự hào biết bao. (ảnh minh họa)
Cô ấy không khinh khỉnh mà lại bắt tay chào tôi, đon đả, vui vẻ làm tôi càng ngại. Chồng tôi đứng bên cạnh, không nói câu gì nhưng sự ngường ngùng của anh khiến tôi hiểu anh đã bối rối thế nào khi thấy vẻ đẹp của người cũ. Người xưa của chồng giờ đã khác, đã không còn là cô gái giản dị quê mùa, không còn là người con gái nhút nhát, e thẹn không dám đấu tranh vì tình yêu nữa. Nghe nói, giờ cô ấy đã giàu có lắm, đi xe hơi sang, có nhà lầu và là giám đốc của một công ty lớn. Tôi không biết tại sao cô ấy lại giỏi như thế nhưng không phải cô ấy dựa hơi ai cả. Bằng sự nỗ lực của bản thân, người phụ nữ ấy đã chứng minh cho người khác thấy, có lẽ là cho chồng tôi thấy…
Video đang HOT
Trước, tôi tưởng mình sành điệu, tưởng mình giàu có sang trọng nhưng giờ, đứng bên cạnh người cũ của chồng, tôi chỉ thấy mình nhỏ bé, tự ti biết bao nhiêu. Thái độ ứng xử của người ta lại càng khiến tôi nể phục, khắc hẳn với thái độ coi khinh người khác cách đây mấy năm của tôi. Tôi có tiền, ngày ấy là tiền của bố mẹ, tôi dựa hơi bố mẹ mà tiến lên. Còn giờ cô ấy có tiền là do hai bàn tay tự kiếm được, giàu có sang trọng. Tôi vẫn dựa vào chồng, công việc thì chẳng ra sao, đồng lương ba cọc ba đồng đâu có gì để so sánh với người ta. Tôi cũng không thể có được sự quan tâm yêu thương của chồng dành cho tôi nhiều như bao người phụ nữ khác. Vì sự thật là, cuộc hôn nhân của chúng tôi bao nhiêu năm qua nào có ngọt ngào gì.
Anh phản bội cô ấy lấy tôi vì tôi xinh hơn, giàu có hơn nhưng tôi hiểu, bao năm qua, anh vẫn giấu tôi nhớ nhung và có thể là hối hận. Vậy mà giờ đây, cô ấy lại xuất hiện trước mặt anh lộng lẫy như thế này, tôi phải làm gì đây?
Tôi đang lo sợ, thật sự là hèn yếu vì sợ mất chồng. Tôi sợ cô ấy sẽ cướp mất người đàn ông của tôi chẳng vì gì cả, chỉ vì hận trong lòng. Hoặc không thì, chồng tôi sẽ lại một lần nữa dành trọn trái tim cho người đàn bà mà anh đã từng yêu. Giờ trong mắt anh, vợ anh là người đàn bà xập xệ đã hai con, không còn sức hấp dẫn gì cả. Anh có thể sẽ lại xao xuyến với tình yêu mới. Người ta có thể không cướp chồng tôi nhưng tôi thì lại lo mất chồng, hoặc là sẽ không còn tình yêu dành cho tôi sau khi gặp lại người xưa của chồng nữa.
Người đàn bà ấy xinh đẹp, sang trọng, còn tôi thì là ai chứ? Tôi bây giờ già nua, có cố gắng mấy cũng không cứu vãn nổi nhan sắc. Thật tình, tôi vô cùng mệt mỏi, chán nản… (ảnh minh họa)
Đời tôi có lẽ sẽ bước sang một trang khác, gồng mình giữ chồng. Không lẽ, tôi cũng phải đi làm đẹp, đi giữ dáng, đi giảm cân, đi tân trang ngoại hình để cho bằng chị, bằng em? Tôi muốn lắm nhưng với tất cả những gì tôi có hiện tại là một khoản chi tiêu nhỏ cho gia đình, tiền bạc thì ít ỏi, nhan sắc có hạn thì tôi làm sao thắng được người xưa của chồng?
Người đàn bà ấy xinh đẹp, sang trọng, còn tôi thì là ai chứ? Tôi bây giờ già nua, có cố gắng mấy cũng không cứu vãn nổi nhan sắc. Thật tình, tôi vô cùng mệt mỏi, chán nản…
Trước đây, tôi đã từng khinh miệt người ta, chê bai người ta nghèo khó quê mùa nên không giữ được người yêu. Giờ thì tôi lại rơi vào hoàn cảnh ấy, cũng lại lo lắng vì chồng mình sẽ phản bội mình. Ai dám chắc rằng anh không quay lại với cô ta hoặc tìm một người đàn bà khác vì cảm thấy có lỗi và quên đi nỗi nhớ nhung người cũ? Anh cũng đã từng là kẻ phản bội, ai đảm bảo cho anh sự thủy chung son sắt?
Tôi như người chết đuối, lúc nào cũng chới với trong cuộc hôn nhân này. Bây giờ thì tôi bắt đầu ân hận vì ngày đó đã phỉ báng tình yêu của họ và quá hiếu thắng, tự vỗ ngực khen mình vì đã có đủ bản lĩnh cướp người yêu của người khác. Có thể, đây chính là quả báo dành cho tôi. Đúng là, ông trời luôn luôn nhìn thấy mọi việc và có thể, đây là bài học thích đáng cho một kẻ kiêu ngạo…
Theo Afamily
Lúc tôi sinh con cũng là lúc anh vội chạy tới chỗ nhân tình khi hay cô ta đau đẻ
Anh nói với tôi, cô ta chỉ là sai lầm nhất thời, nhưng rồi tôi ngỡ ngàng khi biết, chính bản thân tôi mới là sự lựa chọn đầy toan tính của anh.
Tôi quen anh qua mai mối của bạn bè, lúc hai đứa đến với nhau, tôi đã hi vọng rất nhiều vào mối quan hệ này. Bởi tôi thấy anh là người có vẻ đàng hoàng, tử tế, cư xử cũng đâu ra đấy. Anh làm trong ngành công nghệ thông tin còn tôi là giáo viên cấp 2.
Chúng tôi nhanh chóng yêu nhau, tôi không biết có vội vàng hay không, nhưng thú thực bản thân lúc đó cảm thấy rất thích và muốn gắn bó với anh. Yêu nhau 2 tháng, anh đưa tôi về nhà chơi, bố mẹ anh hồ hởi, quý mến tôi ra mặt, còn liên tục đả động đến chuyện cưới xin.
Sau đó không bao lâu, tôi nhận lời đám cưới, lúc đầu chúng tôi dự định khoảng nửa năm nữa nhưng tôi lại có bầu trước nên đành rút ngắn thời gian lại. Khi tôi có bầu 7 tuần thì vô tình đọc được tin nhắn trong điện thoại anh, nội dung khiến tôi chết điếng, anh làm một người khác cũng có bầu, chỉ kém tôi có 1 tuần mà thôi.
Tôi hoảng loạn, khóc lóc, đòi chia tay, bỏ thai thì chính anh lại níu kéo. Thậm chí anh còn chờ cả một đêm ngoài đường chỉ để xin lỗi tôi. Anh nói anh bị cô ta lừa trong một lần say rượu, tôi hỏi ra thì biết cô ta là nhân viên quán hát. Anh nói mặc kệ cô ta, anh yêu và chỉ muốn lấy tôi mà thôi. Tôi phần yêu, phần hận, cứ dùng dằng mãi, thế rồi chưa kịp quyết gì thì anh đã nói với bố mẹ chuyện tôi bầu bí, không còn cách nào khác tôi đành phải cưới.
Lúc về ở với nhau, anh rất tốt với mẹ con tôi, nhưng còn một nỗi canh cánh bên lòng là người phụ nữ kia vẫn giữ con, có nghĩa là tôi chấp nhận kiếp chung chồng, chia sẻ tình cảm người đàn ông, ngay cả con tôi ra đời cũng phải chịu cảnh chung cha.
Tôi phát hiện anh vẫn liên lạc với cô ta. Tôi giận lắm, anh giải thích dù anh không có tình cảm nhưng vì cô ta đang mang bầu giọt máu của anh, anh buộc phải có trách nhiệm. Tôi uất hận vô cùng, nhưng đàn bà một khi đã cưới, lại có con, làm sao dám nghĩ tới chuyện ly hôn, bỏ con... tôi không chịu nổi dư luận, cũng như không chịu được khi dứt ruột chính con đẻ của mình.
Ê chề, đau đớn hơn, ngày tôi vào viện sinh con cũng là ngày anh vội vã vì nhận được điện thoại báo đang đau đẻ của cô ta. Chồng loanh quanh, bối rồi rồi cuối cùng anh vẫn đi.
Lúc anh quay về, tôi đã sinh xong, đã tỉnh, nằm mà nước mắt ứa ra. Anh thanh mình rằng tôi đẻ thì có mọi người, còn cô ta thì chẳng có ai, "dù sao thì đứa trẻ cũng là con anh". Tôi nghe câu này hàng trăm lần, đến mức chỉ biết nhếch mép mà cười khẩy.
Càng nghĩ tôi càng thấy mình ngu, rõ ràng tôi không là gì cả, làm gì có ai ngu ngốc và thiệt thòi như tôi chứ, anh nói với tôi, cô ta chỉ là sai lầm nhất thời, nhưng rồi tôi ngỡ ngàng khi biết, chính bản thân tôi mới là sự lựa chọn đầy toan tính của anh.
Theo Khoevadep
Kết hôn 50 ngày, mang bầu 4 tuần, tôi kiên quyết bỏ chồng mặc dù bị bố mẹ từ mặt Chồng làm ra tiền, không ngoại tình nhưng vô tâm, không biết yêu thương vợ con. Ở với một người không "biết điều" như vậy, tôi thấy mình quá khổ. Mấy ngày hôm nay, tôi lang thang khắp các diễn đàn, trang mạng để tìm hiểu về cách làm thủ tục li hôn. Giờ tôi chỉ muốn ngay lập tức bỏ chồng, về...