Ngỡ đã hiểu nhau… mà không phải vậy
Liệu hai người đầu ấp tay gối có thật sự hiểu mình đang sống với một người như thế nào không?
Ảnh mang tính minh họa
Các rạp đang trình chiếu bộ phim Cô gái Đan Mạch, tuy không sốt vé nhưng đã gây ra nhiều dao động trong lòng người xem. Trong phim, người vợ phát hiện chồng mình thật ra lại là một… phụ nữ. Từ chuyện phim đến đời thường đôi khi rất gần.
Chuyện chồng mình hóa ra lại là phụ nữ không phải cá biệt trong cuộc sống. Trong những câu chuyện kể với chuyên viên tư vấn tình yêu – hôn nhân, không ít bà vợ đã bẽ bàng, kinh hoàng khi nhận ra chồng mình chỉ yêu người đồng giới.
Bà Trần Thị Thanh, tiểu thương ở chợ Bà Chiểu, có chồng là thợ may, hai con đều đã vào đại học, gia đình đầm ấm suốt 20 năm. Gần đây, thấy chồng lớn tuổi, mắt kém, làm việc chậm chạp, bà Thanh đã tìm một người phụ giúp chồng. Bà gạt hết những ứng viên nữ, vì bà suốt ngày buôn bán ngoài chợ, để một cô gái trẻ cạnh chồng, chẳng khác nào treo mỡ trước miệng mèo. Bà chỉ vừa ý khi tìm được một cậu thanh niên nhanh nhẹn, lễ phép, đang muốn học nghề may. Chồng bà cũng tươi tỉnh, hoạt bát hơn khi có người đỡ đần công việc.
Thế nhưng, một lần có việc về nhà đột xuất, thấy nhà đóng cửa, bà gọi mãi cậu phụ việc mới ra mở. Lúc đó, bà tin lời giải thích của chồng: “Anh bị mệt, nhờ cậu ta cạo gió”. Nhưng rồi bà để ý thấy chồng mình rất chiều chuộng cậu phụ việc, còn yêu cầu bà phải mua những loại thức ăn cậu ấy thích.
Video đang HOT
Đến một ngày, bà bắt quả tang chồng bà và cậu trai kia đang nồng nàn với nhau ngay trên chiếc giường của vợ chồng. Lòng bà tan hoang. Bà hụt hẫng, thậm chí ghê tởm khi nghĩ bao năm qua, tuy sống cạnh mình nhưng ông lại luôn tơ tưởng đến người cùng phái. Rồi ông đột ngột bỏ nhà ra đi với người tình, để lại một lá thư xin lỗi, mong bà tha thứ.
Chị Nguyễn Thị Hoàn An, một giáo viên cấp III, sau khi xem bộ phim, đã thẳng thắn tâm sự: “Đêm đó về nhà tôi đã mất ngủ. Chuyện phim như một cú hích mạnh buộc tôi phải nhìn lại cuộc hôn nhân, mà cụ thể là nhìn lại chồng mình, dù chúng tôi đang ly thân”. Chị nhớ rõ từng tình tiết trong phim.
Ông chồng nhận lời tham gia “cuộc chơi” giả thành phụ nữ, làm người mẫu cho bà vợ vẽ chân dung. Cuộc chơi đi xa hơn khi bà vợ rủ ông mặc trang phục nữ đến một bữa tiệc để “có ai thích cô gái lạ này không?”. Trong ánh mắt ngưỡng mộ của cánh đàn ông, ông chồng bỗng nhận ra con người thật của mình – một phụ nữ.
Liệu hai người đầu ấp tay gối có thật sự hiểu mình đang sống với một người như thế nào không? Lời thoại trong phim rất gần với thực tế, cụ thể như khi hai vợ chồng hỏi nhau: “Có chuyện gì anh muốn cho em biết không?”. “Có chuyện gì mà em muốn biết không?”.
Chị Hoàn An nói: “Vợ chồng tôi từng có thời gian hạnh phúc. Đôi lúc tôi còn chảnh lên với ý nghĩ: “Tôi mới là người có thể có bồ, chồng tôi phải sợ mất tôi”. Thế nhưng, dù anh cố tỏ ra bình thường, tôi vẫn phát hiện anh rất lười, thậm chí miễn cưỡng trong chuyện vợ chồng. Tôi thật sự khốn khổ khi phải là người đòi hỏi, phải giả vờ lên đỉnh và phải luẩn quẩn với ý nghĩ liệu đã có người phụ nữ khác cuốn hút anh?
Bản tính kiêu hãnh, tôi không tỏ ra mình cần anh mà cố tình ăn diện hơn, đi chơi khuya nhiều hơn, tụ tập bạn bè nhiều hơn. Không ngờ, anh lại càng có vẻ bình yên trước những thay đổi của vợ. Bực mình, khó chịu khiến tôi càng chú tâm tìm kiếm niềm vui bên ngoài gia đình.
Cuối cùng, tôi đã trải qua cảm xúc vừa sợ hãi, vừa như được an ủi bên người đàn ông không phải chồng mình. Tuy nhiên, tôi đã dừng lại, không để mang tiếng phản bội chồng. Lạnh lùng với nhau một thời gian, vợ chồng tôi không còn muốn chung sống nữa nhưng vì con còn nhỏ, nên chúng tôi tạm thời chọn giải pháp ly thân.
Giờ tôi đã nhận ra mình chẳng hề biết những gì đã xảy đến với chồng, khiến anh không còn là người chồng như tôi đã chọn ngày xưa. Tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại không cho anh biết những gì đã xảy đến với mình. Giá như chúng tôi hiểu được con người thật của nhau, có lẽ đã cảm thông và yêu thương nhau hơn.
Trong phim Cô gái Đan Mạch, điều khiến tôi xúc động là cô vợ tin rằng, bên trong hình hài đàn ông của chồng mình là một người phụ nữ, nên cô ủng hộ việc chồng phẫu thuật chuyển đổi giới tính. Tình yêu thật sự phải là như thế! Tình yêu đã khiến người vợ hết lòng giúp chồng cảm thấy mình tồn tại.
Tôi bắt đầu thay đổi và khi đã sẵn sàng chấp nhận con người của chồng, tôi như nhìn thấy anh rõ hơn. Anh không có người đàn bà nào khác. Anh nói, khi đã ngoài 40, anh muốn theo lối sống thanh khiết, bình an của một trường phái yoga cổ điển. Vì thế, anh không còn ham muốn chuyện gối chăn.
Tôi nghe anh nói đã nhiều nhưng lần này mới thật sự là lắng nghe. Tôi nhớ đến người chồng trong phim đã dũng cảm từ bỏ sự nghiệp, hôn nhân, thậm chí cả mạng sống chỉ để được sống với giấc mơ của mình. Tôi cũng muốn giống người vợ trong phim, có thể hy sinh trọn vẹn cho chồng, dù thật lòng cô ấy đã khóc: “Em cần chồng em, em cần được nắm tay chồng em!”. Chồng tôi cũng đã lắng nghe “nỗi niềm” của tôi, xin lỗi vì không thấu hiểu những gì tôi đã trải qua.
Vợ chồng tôi đang hàn gắn lại. Tôi tôn trọng anh, anh chia sẻ kiến thức cho tôi. Tâm trạng của tôi từ nay đã thoải mái hơn, không còn phải xét nét, hoài nghi, bực tức. Tôi đã hiểu một điều đơn giản: anh là anh, tôi là tôi. Và, quan trọng là chúng tôi vẫn muốn sống tiếp bên nhau.
Theo Tienphong
Chồng nghe lời bố mẹ nên bỏ rơi khi tôi đang mang bầu
Đáng lẽ những ngày Tết phải vui vẻ, đoàn viên nhưng tôi chỉ có một mình, xung quanh chẳng có ai cả, bản thân ốm nằm bẹp trên giường, vẫn ốm nghén và nôn nhiều, đau khổ lắm.
Tôi 25 tuổi, anh 23 tuổi, yêu nhau gần hai năm thì tổ chức đám cưới. Tôi mới cưới được 3 tháng và cũng có bầu được gần 3 tháng. Vì gia đình anh không có điều kiện, chưa xây được phòng riêng và tôi cũng nói rõ từ đầu là mẹ tôi đã mất, bố có người khác cũng ít về nhà, chị gái lấy chồng phải lo cho các con nên tôi ở nhà đẻ để ngày ngày hương khói cho mẹ và đến rằm, mùng một thắp hương cúng. Anh và gia đình đồng ý như vậy nhưng cứ hễ giận nhau chuyện gì dù là nhỏ nhất bố mẹ cũng xui anh về bên nhà ở bỏ tôi ở lại nhà mẹ đẻ.
Ảnh minh họa
Nhiều lần tôi ốm nghén mà vì chuyện nhỏ nhặt của gia đình bố mẹ bắt anh ở lại, bỏ đói tôi ở nhà đến đêm mới về. Tôi giận lắm nhưng rồi mọi chuyện cũng cho qua vì không muốn anh khó xử giữa bố mẹ và tôi. Vừa rồi mùng 3 Tết, mẹ chồng gọi điện bảo hai đứa phải về quê bố chồng ăn cơm, tôi bảo anh về quê trước đi, tôi cúng cơm cho mẹ xong anh về đón tôi lên cùng. Tôi lúc đó đang sốt cao và cúm nặng, rất mệt mỏi nhưng vẫn cố dậy lo cúng cơm và chuẩn bị về quê chồng. Chồng cũng đồng ý như vậy nhưng đến trưa tôi gọi mãi chồng không nghe máy, một lúc sau anh tắt máy.
Tôi gọi cho mẹ chồng thì mẹ ấn máy bận, gọi cho bố chồng thì bố nói: "Từ nay chồng mày nó không về bên ấy nữa, nhà tao cũng không có loại con dâu như mày", nói rồi ông tắt máy. Tôi gọi lại lần nữa bố còn bật loa ngoài cho các bác trên quê nghe điện rồi tôi nói: "Bố có biết con đang ốm không ạ? Con bảo anh ấy con cúng cơm xong về đón con lên vẫn kịp nhưng anh không về, gọi thì không nghe máy", chưa kịp nói hết câu thì bố chồng quát: "Mày có ốm thế nào tao không quan tâm, mày có chết luôn cũng được", các bác nói vọng vào điện thoại :"Bảo nó chết luôn đi cũng được", tôi chẳng kịp giải thích thêm điều gì.
Lúc sau mẹ chồng đưa bác chồng vào nhà trả chìa khóa nhà tôi rồi gom hết quần áo của anh mang về, mẹ nói là bác ở Quảng Ninh đưa anh ra đó làm việc rồi, anh từ giờ không gặp tôi nữa, anh cũng đổi số điện thoại, cắt mọi liên lạc với tôi. Tôi ốm không gượng dậy được vẫn phải nằm trong chăn nói chuyện. Bác nhà chồng thì vào nhà nhìn ngó chê bai nhà tôi đủ kiểu, ý như nhà tôi nghèo, nhà bác từ xưa đến giờ đều lấy người "môn đăng hộ đối", trong khi nhà chồng cũng nghèo chẳng có gì. Tôi biết anh hay chơi game online nên cũng đợi suốt từ chiều, đến tối cũng thấy anh online chơi game, cố nói chuyện với anh nhưng chỉ nhận được những câu trả lời hời hợt. Anh bảo hai đứa nên chấm dứt đi, anh phải suy nghĩ nhiều mệt mỏi lắm.
Gia đình anh cũng không chấp nhận tôi và bắt tôi phải theo sự sắp xếp của nhà anh, coi việc nhà tôi là phụ kể cả chuyện cúng giỗ mẹ. Anh bảo muốn đi xa để quên đi vì anh đang đau lắm, cần phải quên mẹ con tôi, bắt đầu lại từ đầu và đi làm lấy tiền trả nợ cho gia đình. Anh nói thương và yêu tôi nhưng mệt mỏi rồi, không muốn tiếp tục đứng giữa nữa, muốn nghe theo gia đình. Tôi không níu kéo vì nếu thực sự anh nghĩ cho hai mẹ con thì đã quay lại rồi, anh cũng sẽ tự biết ai đúng ai sai.
Giờ tôi ở một mình trong ngôi nhà của bố mẹ đẻ. Đáng lẽ những ngày Tết phải vui vẻ, đoàn viên, sum họp nhưng giờ tôi chỉ có một mình, xung quanh chẳng có ai cả, bản thân ốm nằm bẹp trên giường, vẫn ốm nghén và nôn nhiều, đau khổ lắm. Tôi nằm mà chỉ suy nghĩ làm thế nào để chồng suy nghĩ kỹ lại và thay đổi quyết định. Tôi thương con, sợ sẽ phải đối mặt với con khi nó lớn và hiểu chuyện vì sẽ không biết phải nói thế nào.
Theo Thảo/Ngoisao
Tôi xấu trai nhưng chỉ thích yêu gái đẹp Nhin lai mình, môt người con trai xâu, lu khu, khơ khao, it noi, nhut nhat, nha ngheo, chi thich ngươi ta ma không ai thich minh, duy co cô gai đo thích thì ngày xưa tôi lại kiêu. Tôi là một chàng trai tuổi đời còn trẻ, tuôi hoc tro cua tôi cung co nhưng hinh anh vê tinh yêu hoc đương...