Nghiện cắn móng tay: Rối loạn tâm thần hay chỉ là một thói quen xấu?
Cắn móng tay thường bắt đầu từ thời thơ ấu và tiếp tục đến tuổi trưởng thành. Mặc dù cắn móng tay là một vấn đề phổ biến và mọi người coi đây là thói quen xấu nhưng điều này có thể do căng thẳng, lo lắng hoặc rối loạn tâm thần.
Cắn móng tay có thể gây nghiện và gây ra một số tình trạng như nấm móng, móng có hình dáng bất thường,…
Việc dừng hành vi này nghe có vẻ đơn giản nhưng nhiều người cho biết họ rất khó từ bỏ thói quen này. Những người thường cắn móng tay không chỉ gây mất thẩm mỹ cho móng mà còn gây tổn thương da và đau nhức xung quanh giường móng.
Để hiểu rõ hơn về chứng nghiện cắn móng tay và cách từ bỏ thói quen này, bạn có thể tìm hiểu trong bài viết dưới đây.
1. Nguyên nhân gây ra chứng nghiện cắn móng tay
Nhiều người không rõ thời gian mình bắt đầu nghiện cắn móng tay và không hiểu lý do vì sao. Theo tìm hiểu, nghiện cắn móng tay là một thói quen xấu nhưng nguyên nhân có thể do các rối loạn cảm xúc hoặc tâm lý, cụ thể:
- Căng thẳng và lo lắng
Đây dường như là nguyên nhân phổ biến khiến nhiều người bắt đầu có thói quen cắn móng tay. Có thể hành vi cắn móng tay sẽ giúp giải tỏa được những căng thẳng và lo âu mà người đó đang gặp phải.
Một bài báo của Scientific American xuất bản năm 2015 nói rằng căng thẳng không phải là lý do duy nhất gây ra chứng nghiện cắn móng tay. Sự nhàm chán, buồn chán và thất vọng cũng có thể kích thích nhu cầu làm gì đó thay vì không làm gì cả. Loại hành vi này có thể được thực hiện bởi một người theo chủ nghĩa cầu toàn.
Căng thẳng, lo lắng hoặc rối loạn tâm lý có thể là nguyên nhân gây ra chứng nghiện cắn móng tay (Ảnh: ST)
- Tập trung
Nhiều khi bạn cũng không nhận ra mình đang cắn móng tay khi quá tập trung vào vấn đề gì. Điều này cũng chưa được lý giải rõ ràng.
- Rối loạn cảm xúc hoặc tâm lý
Theo cẩm nang Chẩn đoán và Thống kê Rối loạn Tâm thần (DSM-5) của Hiệp hội Tâm thần Hoa Kỳ cho rằng cắn móng tay là một rối loạn hành vi lặp đi lặp lại tập trung vào cơ thể được liệt kê trong chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Những hành vi kiểu này có thể làm gián đoạn hoạt động hàng ngày và tương tác cá nhân của một người. Việc không thực hiện hành vi cưỡng chế sẽ gây ra sự khó chịu.
Các rối loạn khác mà người cắn móng tay cũng có thể mắc phải bao gồm:
Video đang HOT
Rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD)
Rối loạn trầm cảm nặng (MDD)
Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD)
Rối loạn thách thức chống đối
Rối loạn lo âu chia ly
Hội chứng Tourette
Tuy nhiên, mọi người cần lưu ý, không phải ai mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế cũng cắn móng tay. Tương tự, cắn móng tay không có nghĩa là bạn mắc chứng rối loạn tâm lý này.
- Di truyền
Một số nghiên cứu chỉ ra rằng nếu bạn là người hay cắn móng tay thì rất có thể bạn đã học thói quen này từ cha mẹ hoặc di truyền chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế từ gia đình.
2. Nghiện cắn móng tay có gây hại gì không?
Những người có thói quen cắn móng tay, nhất là những người bị “nghiện” hành vì này thường cắn móng tay, lớp biểu bì và mô xung quanh móng. Điều này có thể gây tổn thương cho vùng da xung quanh móng tay, gây đỏ và đau nhức.
Ngoài ra, duy trì thói quen này lâu ngày có thể ảnh hưởng nghiêm trọng hơn, gây ra một số vấn đề như:
- Móng tay trở nên mất thẩm mỹ hoặc hình dạng bất thường
- Nhiễm nấm ở vùng móng và vùng da xung quanh
- Bệnh do truyền vi khuẩn và virus từ ngón tay lên mặt và miệng
- Gây hại cho răng như sứt mẻ, lệch lạc và tiêu xương
- Đau khớp thái dương hàm và rối loạn chức năng
- Những thói quen như nuốt móng tay khi cắn có thể làm tăng nguy cơ nhiễm trùng dạ dày, ruột.
Nghiện cắn móng tay có thể gây nấm móng (Ảnh: ST)
3. Làm thế nào để ngừng cắn móng tay?
Để từ bỏ được thói quen cắn móng tay, đòi hỏi bạn cần có sự kiên trì và cố gắng. Một số lời khuyên sau có thể hữu ích và giúp bạn từ bỏ hành vi này:
- Cắt ngắn móng tay hoặc làm móng
Cắt ngắn móng tay và cắt sạch những vết xước và các cạnh lởm chởm có thể khiến bạn không muốn cắn chúng. Tuy nhiên, một số người thường xuyên cảm thấy căng thẳng và lo lắng hoặc mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế có thể vẫn cắn đến lớp biểu bì của móng dù đã cắt ngắn.
Một lựa chọn khác là bạn có thể đi làm móng tại tiệm. Với tâm lý muốn giữ cho bộ móng đẹp sẽ phần nào giúp bạn không thực hiện hành vi này.
- Hoạt động bằng tay thường xuyên
Một cách dễ dàng và hiệu quả để giữ cho ngón tay của bạn tránh xa miệng là luôn khiến bàn tay bận rộn. Có nhiều hoạt động mà bạn có thể thử để đánh lạc hướng bản thân khỏi việc cắn móng tay, chẳng hạn như: nấu nướng, đan móc, vẽ tránh, điều khắc, cầm một thứ gì đó trên tay và bóp,…
- Làm cho móng tay có mùi vị khó chịu
Bạn có thể thử thoa lên móng tay một số chất đắng hoặc khó chịu như mướp đắng, rau diếp cá, giấm, tỏi,…
- Che móng tay
Mọi người cũng có thể dán băng keo, miếng dán hoặc băng lên móng tay để nhắc nhở mình không được cắn móng tay.
- Quản lý căng thẳng và lo âu
Một phương pháp để ngừng cắn móng tay là tìm hiểu những nguyên nhân khiến bạn lo lắng, căng thẳng hoặc buồn chán. Chăm sóc bản thân như ăn uống điều độ, vận động nhiều hơn và ngủ đủ giấc để giúp tinh thần thoải mái, xoa dịu tâm trí và giảm bớt căng thẳng.
Nếu đã thử rất nhiều cách mà bạn không bỏ được thói quen này, bạn nên đến gặp bác sĩ và xin lời khuyên.
4. Khi nào cần gặp bác sĩ?
Nếu bạn nghiện cắn móng tay và gặp một số tình trạng sau, bạn nên đến gặp bác sĩ:
- Móng tay mọc ngược
- Nhiễm trùng da hoặc móng tay
- Đổi màu móng tay
- Móng tay cong
- Chảy máu quanh móng tay
- Sưng hoặc đau quanh móng tay
- Móng tay đã ngừng phát triển
- Móng tay mỏng hoặc dày
- Móng tách khỏi vùng da xung quanh
Có thể nói, cắn móng tay là một vấn đề thẩm mỹ thường là vô hại nhưng một số trường hợp có thể dẫn đến nhiễm trùng, các vấn đề về răng miệng và các vấn đề khác cần được điều trị. Cắn móng tay thường bắt đầu từ khi còn nhỏ. Vì vậy, không chỉ người trưởng thành, trẻ em cũng nên được kiểm soát sớm để từ bỏ thói quen này.
Không biết con bị rối loạn cảm xúc, cha mẹ vẫn phạt, la mắng
Khi trẻ có dấu hiệu rối loạn cảm xúc hay hành vi, nhiều gia đình tìm cách phạt hoặc la mắng, bêu riếu chuyện của các em với người khác.
Hậu quả là trẻ càng bị rối loạn hành vi với mức độ nặng hơn.
Đây là thông tin trong nghiên cứu về Ứng xử của người thân đối với trẻ vị thành niên có triệu chứng rối loạn cảm xúc, hành vi, do bác sĩ Lê Thị Hoàng Liễu và đồng nghiệp thực hiện tại Bệnh viện huyện Bình Chánh (TP.HCM). Nghiên cứu được chia sẻ tại Hội nghị khoa học Bệnh viện Lê Văn Việt, vừa diễn ra vào cuối tháng 10.
Theo bác sĩ Liễu, rối loạn cảm xúc, hành vi là sự bất thường trong việc kiểm soát cảm xúc và hành vi của trẻ, khó khăn trong việc tuân theo các nguyên tắc hay luật lệ. Các em có biểu hiện như sống cô lập, dễ mệt mỏi, tuyệt vọng, khó tập trung, chán bản thân, mất ngủ, mặc cảm, hành động như có xung lực thúc đẩy...
Nghiên cứu được tiến hành từ tháng 1/2022 đến tháng 7/2023 trên 136 trẻ cùng với 136 người thân, giám hộ. Các em là học sinh từ 12-16 tuổi, được gia đình phát hiện có dấu hiệu hành vi bất thường và đưa đến Phòng tham vấn tâm lý - dinh dưỡng, Bệnh viện huyện Bình Chánh.
Kết quả ghi nhận, khi mới phát hiện trẻ có biểu hiện bất thường, hơn 82% người thân chưa biết ứng xử thế nào. Sau đó, khoảng một nửa người thân sẽ quan tâm, trò chuyện. Khi qua 6 tháng mà trẻ vẫn còn biểu hiện hành vi, sự kiên trì của người thân giảm dần.
Nhiều trẻ trong tuổi vị thành niên cảm thấy cô độc, tuyệt vọng, rối loạn hành vi. Ảnh: GL.
Khoảng 78% người thân sử dụng hình phạt, thậm chí bạo lực, khiến trẻ có dấu hiệu rối loạn cảm xúc diễn tiến thành rối loạn hành vi ngày càng nặng. Các hình phạt bao gồm: cắt giảm tiền quà bánh, phạt quỳ gối, úp mặt vào tường, viết cam kết, la mắng, bêu riếu hoặc kể chuyện của trẻ cho người khác, bỏ mặc trẻ...
Riêng nhóm trẻ được gia đình gần gũi, chăm sóc và đồng cảm lại có biến chuyển khác. Trẻ giảm dần biểu hiện và điều chỉnh dần hành vi.
Khảo sát này cũng ghi nhận tuổi của người thân càng cao, sự gần gũi với trẻ càng thấp. Trẻ cảm thấy cô lập, thu mình, không muốn chơi với bạn. Khi ở nhà, trẻ ăn uống một mình, không tiếp xúc trò chuyện hay hoạt động cùng gia đình.
Bác sĩ Liễu khuyến nghị gia đình cần quan tâm đến trẻ vị thành niên để sớm phát hiện và can thiệp kịp thời khi các em có biểu hiện rối loạn cảm xúc, hành vi. Cha mẹ và gia đình cần điều chỉnh hành vi ứng xử của mình và kiên trì trong giai đoạn can thiệp cho trẻ.
Bác sĩ nhấn mạnh theo UNICEF, năm 2021, cứ 7 thanh thiếu niên từ 10 - 19 tuổi lại có một người được chẩn đoán sống chung với chứng rối loạn tâm thần, những trường hợp nghiêm trọng còn dẫn tới tự tử.
Người đàn ông bị tâm thần sau điều trị đột quỹ não Sau điều trị đột quỵ não, người đàn ông ở Hà Nội thường bị ảo giác, nghĩ rằng một bên tay chân bị liệt không phải của mình nên luôn tìm cách làm tổn thương. Bệnh viện Quân y 103 (Hà Nội) mới tiếp nhận và điều trị thành công cho một bệnh nhân bị rối loạn tâm thần sau đột quỵ não...