Nghịch lý lượng tử mới gây nghi vấn về thực tại được quan sát
Nếu một cái cây đổ xuống một khu rừng và không có ai ở đó nghe thấy thì nó có phát ra âm thanh không? Có lẽ là không. Nhưng nếu có ai ở đấy nghe thấy thì rõ ràng nó có phát ra âm thanh. Có thể bạn sẽ phải xem lại ý kiến của mình.
Cơ học lượng tử và cuộc chiến cho thực tại
GS Eruc Cavalcanti ở Đại học Griffith (Queensland, Mỹ) và nhóm nghiên cứu của ông khẳng định đã tìm ra một nghịch lý mới trong cơ học lượng tử – một trong hai lý thuyết khoa học cơ bản hiện nay, cùng với thuyết tương đối của Einstein.
Nghịch lý này gây ra những nghi vấn mới cho nhiều ý niệm của chúng ta về thực tại vật lý.
Hãy xem xét ba phát biểu sau: Khi ai đó quan sát một sự kiện xảy ra, nó thực sự đã xảy ra; Chúng ta có khả năng lựa chọn tự do, hay ít nhất là những lựa chọn ngẫu nhiên về mặt thống kê; Một lựa chọn ở một địa điểm không thể gây ảnh hưởng ngay tức khắc tới một sự kiện ở xa (các nhà vật lý gọi việc này là tính cục bộ).
Những điều trên đều là những ý tưởng trực quan được công nhận rộng rãi bởi các nhà vật lý. Tuy nhiên nghiên cứu mới của các tác giả đã được công bố mới đây trên tạp chí Nature Physics cho thấy chúng không thể tất cả đều đúng – hoặc là cơ học lượng tử vẫn phải bị phá vỡ ở một cấp độ nào đó.
Cơ học lượng tử cực kỳ hiệu quả trong việc mô tả hành vi của những vật thể vi mô, chẳng hạn như các nguyên tử hay các hạt ánh sáng (photon). Nhưng hành vi đó là… rất kỳ quái.
Trong nhiều trường hợp, lý thuyết lượng tử không đưa ra câu trả lời chắc chắn cho những câu hỏi như là “hạt này đang ở đâu ngay lúc này?”. Thay vào đó, nó chỉ đưa ra xác suất về vị trí có thể tìm thấy hạt đó khi nó được quan sát.
Theo Biels Bohr, một trong những người sáng lập ra cơ học lượng tử cách đây một thế kỷ, thì đó không phải là do sự thiếu thông tin, mà bởi các thuộc tính vật lý như “vị trí” không thực sự tồn tại cho tới khi chúng được đo lường.
Hơn thế nữa, bởi một số tính chất của hạt không thể được quan sát một cách hoàn hảo đồng thời – chẳng hạn như vị trí và vận tốc, chúng không tồn tại một cách đồng thời thực sự.
Người quan sát, được quan sát
Năm 1961, nhà vật lý lý thuyết người Mỹ gốc Hungary là Eugene Wigner đã nghĩ ra một thí nghiệm giả định để cho thấy vấn đề của việc đo lường.
Ông xem xét một tình huống trong đó một người bạn của ông đi vào một phòng thí nghiệm được đóng kín và thực hiện phép đo trên một hạt lượng tử (chẳng hạn như đo vị trí của nó). Tuy nhiên, Wigner nhận thấy rằng nếu ông áp dụng các phương trình của cơ học lượng tử để mô tả tình huống này từ phía ngoài, kết quả sẽ rất khác.
Thay vì phép đo của người bạn này sẽ khiến cho hạt có một vị trí thực, thì từ phía ngoài Wigner nhận thấy rằng người bạn của ông bị liên đới với hạt này và nhiễm sự bất định bao quanh nó. Ông tin rằng một khi ý thức của người quan sát dính líu vào, liên đới sẽ “sụp đổ” khiến cho quan sát của người bạn là xác định.
Mặc dù một thí nghiệm mang tính kết luận có thể sẽ cần tới vài thập kỷ nữa, nếu những dự đoán của cơ học lượng tử tiếp tục được duy trì, điều này có ý nghĩa mạnh mẽ tới hiểu biết của chúng ta về thực tại.
Không thể được giải thích chỉ bằng cách nói rằng các đặc tính vật lý không tồn tại cho tới khi chúng được đo lường. Giờ đây thực tại tuyệt đối của chính các kết quả đo lường cũng cần được đặt câu hỏi.
Có những lý thuyết, như là de Broglie-Bohm, khẳng định về “hành động ở khoảng cách xa” trong đó các hành động có thể tác động ngay tức khắc tới bất cứ nơi nào trong vũ trụ. Tuy nhiên điều đó mâu thuẫn trực tiếp với thuyết tương đối của Einstein.
Một số người tìm kiếm một lý thuyết mới trong đó bác bỏ khả năng lựa chọn tự do, nhưng chúng đòi hỏi quan hệ nguyên nhân – kết quả bị đảo ngược, hoặc là một loại thuyết tất định có chủ định được gọi là siêu xác định.
Một cách khác để giải quyết xung đột có thể làm cho lý thuyết của Einstein trở nên tương đối hơn nữa. Theo Einstein thì những người quan sát khác nhau có thể bất đồng về thời điểm và vị trí mà một thứ gì đó xảy ra, nhưng thứ đã xảy ra thì là thực tế tuyệt đối.
Tuy nhiên theo một số cách giải thích, chẳng hạn như cơ học lượng tử, QBism (quan điểm lượng tử Bayesian), hay cách giải thích đa thế giới, bản thân các sự kiện chỉ có thể xảy ra với sự liên quan tới một hoặc nhiều người quan sát. Một cái cây đổ được quan sát bởi một người có thể không phải là thực tế với những người khác.
Tất cả nhưng điều này không có nghĩa rằng bạn có thể lựa chọn thực tại cho riêng mình. Thứ nhất bạn có thể chọn câu hỏi mà bạn hỏi, nhưng những câu trả lời thì được đưa ra bởi thế giới. Và ngay cả trong một thế giới có liên quan mật thiết, khi hai người quan sát giao tiếp với nhau, họ cũng xuất hiện liên đới.
Theo cách đó một thực tại chung (được chia sẻ) có thể xuất hiện. Điều đó có nghĩa nếu chúng ta chứng kiến một cái cây đổ xuống và bạn nói rằng bạn không thể nghe thấy nó, thì bạn có thể cần tới máy trợ thính.
Einstein có thể đã sai
Lý thuyết lượng tử về hấp dẫn rất cần để kết hợp thuyết tương đối rộng với các nguyên lý cơ học lượng tử, nhưng khó khăn lại nảy sinh từ đây.
Có một điều kỳ lạ, dù ta như thể đang lướt qua giữa quá khứ và tương lai, nhưng hiện tại - lằn ranh mỏng manh ở giữa - vẫn là điều các nhà vật lý học chưa thể định nghĩa được.
Trong Thuyết tương đối của Albert Einsteins, thời gian đan kết với không gian ba chiều, tạo nên thể liên tục không thời gian bốn chiều uốn cong, một "khối" vũ trụ bao gồm cả quá khứ, hiện tại và tương lai. "Không gian có thể uốn thành các hình dạng khác nhau", ông viết.
Phương trình của Einsteins miêu tả sinh động tất cả những gì trong khối vũ trụ đó theo tuần tự, các điều kiện đầu tiên của vũ trụ quyết định cái gì đến sau. Hoàn toàn không có bất ngờ xảy ra.
"Đối với chúng tôi - những nhà vật lý - cố gắng phân biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố", Einstein viết vào năm 1955, trong những tuần trước khi ông qua đời.
Thuyết tương đối của Einstein cho rằng không gian có thể uốn thành các hình dạng khác nhau. Ảnh: New Scientist.
Giải thích thời gian thông qua toán học
Quan điểm về thời gian và thực tại được định trước của Albert Einsteins vẫn còn phổ biến cho đến ngày nay. "Hầu hết nhà vật lý học đều tin vào vũ trụ khối, vì nó được dự đoán dựa trên thuyết tương đối rộng", nhà vũ trụ học tại đại học Lisbon, Bồ Đào Nha, Marina Cortês nói.
Tuy nhiên cô cũng cho rằng, nếu ai đó được yêu cầu giải thích sâu hơn về ý nghĩa của vũ trụ khối, họ sẽ bắt đầu đặt câu hỏi và cảm thấy nghi ngờ.
Những nhà vật lý từng nghiên cứu kỹ lưỡng về thời gian, đã chỉ ra nhiều vấn đề bị ảnh hưởng bởi cơ học lượng tử và các định luật mô tả hành vi xác suất của hạt.
Ở quy mô lượng tử, những thay đổi không thể đảo ngược xảy ra, phân biệt giữa quá khứ và tương lai. Đó là quá trình các hạt duy trì trạng thái lượng tử đồng thời cho đến khi ta đo được nó, tại những điểm mà các hạt chấp nhận một trong nhiều trạng thái.
Một cách bí ẩn, các kết quả đo riêng biệt là ngẫu nhiên và không thể dự đoán trước, ngay cả khi hành vi của hạt được thống kê mô hình hóa. Sự nhất quán không rõ ràng giữa bản chất của thời gian trong cơ học lượng tử và cách nó hoạt động trong thuyết tương đối đã gây ra những hoài nghi nhất định.
Năm vừa qua, một nhà vật lý người Thụy Sĩ là Nicolas Gisin đã xuất bản bốn bài báo khoa học, cố gắng xua tan sương mù xung quanh khái niệm thời gian trong vật lý.
Giáo sư Nicolas Gisin (sinh 1952) là nhà vật lý đang nghiên cứu về cơ học lượng tử tại đại học Geneva, Thụy Sĩ . Ảnh: Wikipedia.
Gisin tiếp cận vấn đề bằng toán học. Ông cho rằng thời gian nói chung có thể được diễn giải thông qua ngôn ngữ toán học có từ thế kỷ trước gọi là toán học trực giác (intuitionist mathematics).
Toán học trực giác do nhà toán học người Hà Lan LEJ Brouwer giới thiệu. Ông cho rằng toán học là một sáng tạo của tâm trí. Tính đúng đắn của một tuyên bố toán học chỉ có thể có thông qua cấu trúc tinh thần chứng minh nó là đúng. Sự trao đổi giữa các nhà toán học chỉ đóng vai trò là phương tiện để cùng tạo ra một quá trình về mặt tinh thần của những tâm trí khác nhau.
Toán học trực giác từ chối sự tồn tại của các con số với vô số chữ số. Khi toán học trực giác được sử dụng để mô tả sự tiến hóa của các hệ thống vật lý, theo Gisin, thời gian thực sự trôi qua và thông tin mới được tạo ra. Hơn nữa, điều này còn bao hàm việc các phương trình của Einstein không thể giải thích cho những thứ khó lường như lượng tử.
Nếu những con số là hữu hạn, giá trị của những thứ được đo lường (ở đây là thời gian) có thể giới hạn trong độ chính xác của những con số, thì bản chất tự nhiên là không chính xác, do đó không thể đoán trước.
Đi tìm lý thuyết chung cho hấp dẫn lượng tử
Không nhiều người cố gắng cải tổ những định luật vật lý bằng ngôn ngữ toán học mới như Gisin. Nhưng nhiều nhà vật lý đang tiếp nhận hướng tiếp cận này của nhà khoa học người Thụy Sĩ. Họ cho rằng có thể liên kết nội dung mang xu hướng của chủ nghĩa quyết định (thuyết triết học cho rằng tất cả các sự việc xảy ra là do những điều tất yếu và do đó là không thể tránh được) trong thuyết tương đối rộng và tính ngẫu nhiên vốn có ở quy mô lượng tử.
Cortês gọi cách tiếp cận của Gisin là "cực kỳ thú vị, gây shock và đầy tính khiêu khích để giải quyết vấn đề về tính chính xác hữu hạn trong tự nhiên".
Một lý thuyết lượng tử về hấp dẫn rất cần thiết để kết hợp thuyết tương đối rộng với các nguyên lý cơ học lượng tử, nhưng những khó khăn lớn xuất hiện khi các nhà vật lý cố gắng sử dụng khuôn khổ của lý thuyết trường lượng tử để miêu tả trường hấp dẫn.
Gisin nói rằng xây dựng các định luật vật lý để chứng minh tính mở của tương lai và tính thật của hiện tại là rất quan trọng, bởi đó chính là những gì chúng ta đang trải nghiệm. "Tôi là nhà vật lý có đôi chân đi trên đất. Và chúng ta ai cũng đều biết là thời gian trôi", ông nói, ám chỉ công việc của mình là việc làm rất thực tế, không hề hoang tưởng.
Nếu các nhà vật lý đi tìm lời giải cho sự bí ẩn của thời gian, họ chắc chắn phải vật lộn giữa hai dòng kiến thức. Một bên là không thời gian mang tính liên tục của Einstein, bên còn lại là sự thật rằng vũ trụ về cơ bản được xây dựng nên từ các hạt lượng tử, vốn chi phối bởi tính tình cờ và không chắc chắn.
Lý thuyết lượng tử vẽ nên bức tranh thời gian rất khác so với thuyết của Einstein. Sự không nhất quán này là cơ sở cho cuộc đấu tranh hiện nay trong giới khoa học để tìm ra một lý thuyết chung về hấp dẫn lượng tử, tập hợp nhiều lý thuyết vật lý với mục tiêu miêu tả tương tác hấp dẫn tuân theo những nguyên lý của cơ học lượng tử.
Hấp dẫn lượng tử còn quan trọng bởi nó sẽ là cách giải thích cho nguồn gốc lượng tử của không gian và thời gian, cũng như tìm hiểu tạo sao Vụ nổ lớn (Big Bang) lại xảy ra.
Đại Việt
'Đúng, Stephen Hawking đã nói dối chúng ta về lỗ đen' Stephen Hawking biết các lỗ đen thực sự phân rã như thế nào, nhưng ông đã kể cho thế giới nghe một câu chuyện khác. Đây là lúc tất cả phải biết được sự thật. Zing.vn lược dịch bài viết của nhà vật lý thiên văn Ethan Siegel đăng trên tờ Forbes. Niềm tin khoa học vĩ đại nhất trong sự nghiệp của...