Nghi vấn về di chúc của người mẹ vừa qua đời và thái độ kỳ lạ của chị dâu
Thật sự chị em tôi rất băn khoăn về tờ giấy này, không biết có phải ý nguyện của mẹ hay có sự can thiệp của chị dâu. Bởi mẹ tôi bị tai biến, không nói và đi lại được thì làm sao soạn được tờ giấy đó một cách bài bản như thế.
Nhà tôi có ba anh chị em, hai trai, một gái. Tôi lấy chồng cách nhà 30km nên thường xuyên về thăm mẹ. Ba tôi mất cách đã 20 năm, một mình bươn chải nuôi con khôn lớn. Nhờ tháo vát làm ăn, mẹ vừa lo cho con đầy đủ vừa có của ăn của để.
Anh trai lấy vợ ngay trong làng nhưng mẹ tôi vẫn sống một mình chứ không ở chung. Khi anh ra riêng, mẹ đã cho anh chị đất và tiền làm nhà. Mẹ giữ lại mảnh đất ở thị trấn và một khoản tiền tiết kiệm để dưỡng già.
Mẹ bảo, sau này sẽ bán đi để chia phần cho tôi và em út lập nghiệp ở xa vì giờ chưa được giá. Lúc mẹ còn khoẻ mạnh, chị dâu ít khi lui tới chăm sóc vì lúc trước sống cùng nhà, mẹ và chị không ít lần gây sự cãi vã. Mẹ không thích tính cách đanh đá chua ngoa hay nói dối của chị.
Cách đây không lâu, con đường ở thị trấn được mở rộng, mảnh đất để dành của mẹ lên giá gấp mấy lần. Mẹ đang tính bán thì đột ngột bị tai biến nằm một chỗ. Suốt thời gian đó, chị dâu bỗng dưng thay đổi, chăm sóc mẹ rất tận tình từ bệnh viện đến khi về nhà.
Vợ chồng em út thu xếp về thăm mẹ được vài ngày rồi đi vì không thể nghỉ việc lâu. Thời gian đầu, tôi xin phép nhà chồng về chăm mẹ nhưng sau đó, con gái bị ốm nên không ở thêm được nữa. Nhìn thấy chị dâu ở lại nhà để giặt giũ nấu nướng vệ sinh cho mẹ, tôi cũng yên tâm phần nào.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Mẹ tôi lâm bệnh được hơn ba tháng thì qua đời. Lúc đó, chỉ có chị dâu ở bên cạnh còn chúng tôi chưa về kịp. Đến khi lo hậu sự cho mẹ xong xuôi, anh em đang bàn tính thay phiên nhau về ở nhà mẹ để lo hương khói cho đỡ hiu quạnh thì chị dâu bảo: “Cô chú không phải lo việc đó, mẹ đã giao nhà và đất lại cho vợ chồng chị rồi”.
Ngay cả anh trai tôi cũng bất ngờ về chuyện đó. Như để chứng minh, chị đưa ra một tờ giấy nói là “ di chúc” của mẹ để lại. Nội dung đúng như lời chị nói, mẹ để lại tài sản cho anh chị vì đã chăm sóc phụng dưỡng mẹ những ngày cuối đời. Toàn bộ được đánh máy, có chữ kí của mẹ nhưng không có người làm chứng.
Thật sự chị em tôi rất băn khoăn về tờ giấy này, không biết có phải ý nguyện của mẹ hay có sự can thiệp của chị dâu. Bởi mẹ tôi bị tai biến, không nói và đi lại được thì làm sao soạn được tờ giấy đó một cách bài bản như thế.
Không phải ham tài sản của mẹ để lại nhưng rõ ràng trong chuyện này có vấn đề. Tôi định nhờ luật pháp can thiệp vì theo tìm hiểu, di chúc được lập như thế không có giá trị pháp lý. Tuy nhiên, em út của tôi không muốn làm to chuyện lại ồn ào, mẹ mới nằm xuống mà anh chị em đã xào xáo nhau không hay.
Nhưng mẹ mới mất chưa được 49 ngày, chị dâu đã ráo riết rao bán đất. Mỗi lần tôi về thắp hương, bàn thờ mẹ lạnh tanh không có hương khói cũng như đồ cúng. Chị dâu không hề chăm lo việc thờ cúng mẹ như đã nói với chúng tôi. Khi tôi về ở lại nhà mẹ thì chị dâu qua nói bóng gió giờ nhà này của chị, tôi không có quyền ở.
Anh trai tôi vốn nhu nhược, sợ vợ nên không can thiệp gì. Nếu để chị dâu toàn quyền, có lẽ một thời gian nữa, chị sẽ bán luôn căn nhà hương hoả mẹ để lại. Nhìn như thế, tôi rất đau lòng mà không biết làm thế nào.
Đêm tân hôn tôi hoảng sợ khi nghe thấy tiếng động lạ
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Chỉ biết là nhà anh có 5 chị gái và người yêu tôi là con trai duy nhất. Mọi người nói chuyện rất tình cảm và chân thành, khiến tôi mến người nhà anh ấy ngay từ giây phút đầu tiên.
Anh cũng rất ít khi nói về các thành viên trong gia đình, chỉ khi nào tôi hỏi anh mới nói. Rồi ngày cưới của chúng tôi cũng đến, tôi hạnh phúc lên xe hoa về nhà chồng.
Đêm tân hôn cả hai mong đợi cũng đã đến, tôi hạnh phúc ôm chồng chìm vào giấc ngủ khi nào không biết. Đến nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc khi nghe thấy tiếng khóc thê lương của ai đó phát ra từ tầng trên cùng của ngôi nhà. Sợ hãi quá tôi gọi chồng dậy nghe xem ai khóc.
Ảnh minh họa.
Chồng mơ màng nói đó là tiếng khóc của chị dâu, nghe chồng nói tôi kinh sợ. Chồng tôi từng nói anh ấy là con trai duy nhất, vậy lấy đâu ra chị dâu chứ. Nghi ngờ lời nói của chồng nên tôi tát khẽ vào má chồng xem anh ấy đang nói hay đang mơ.
Bị đánh khiến chồng tôi tỉnh hẳn, anh khẳng định chắc như đinh đóng cột đó là tiếng khóc mỗi đêm của chị dâu. Biết tôi đang đặt dấu hỏi to tướng trên trán nên chồng xoa đầu anh ấy rồi nói: "Anh đã nói dối em, nhà anh chỉ có 4 chị gái và hai người con trai. Người mà em hay khen xinh đẹp nhất và khác biệt so với mấy người chị của anh đó chính là chị dâu đấy.
Chị ấy tội nghiệp lắm, năm trước trong một lần đi về quê ngoại. Anh trai của anh uống quá nhiều rượu nhưng vẫn khẳng định không say và kiên quyết giành quyền cầm lái. Để rồi anh ấy lái xe đâm vào xe tải, 3 bố con ra đi mãi mãi, còn chị ấy bị ám ảnh về cái chết của người thân nên bây giờ nhiều lúc không bình thường.
Mỗi đêm chị ấy không ngủ được và lên thắp hương cho chồng con rồi ngồi khóc đến khi nào mệt rồi ngủ thiếp đi ngay trên phòng thờ đó. Mọi người nhà anh cũng khuyên bảo chị rất nhiều nhưng không được nên bố mẹ bảo thôi tùy chị ấy muốn làm gì chị ấy cảm thấy thoải mái trong lòng".
Thật không ngờ chị dâu xinh đẹp như hoa thế mà lại chịu cảnh mất chồng mất con thê thảm thế, chị đúng là số khổ. Tôi vẫn thắc mắc chồng tại sao lại giấu mình chuyện có một anh trai như thế.
Chồng tôi bảo lúc trước đã từng có một mối tình, sắp chuẩn bị cưới rồi thì gia đình anh trai bị mất liền lúc 3 người nên gia đình người yêu của chồng hủy hôn. Vì họ cho rằng gia đình nhà chồng tôi ăn ở không tốt nên mới chết nhiều người cùng một lúc.
Thế là chồng tôi không dám nói sự thật về gia đình anh cả cho tôi biết sợ tôi cũng như cô gái kia sẽ rời bỏ anh ấy mà đi. Nghe câu chuyện của anh trai chồng tôi thấy vừa sợ nhưng vừa thương cho chị dâu, còn trẻ thế mà đã phải chịu cảnh mất những người thân yêu nhất.
Tôi thấy gia đình chồng sống rất tốt chứ đâu có thất đức gì, bởi nếu như gia đình khác thì chẳng bao giờ chấp nhận cảnh con dâu khóc mỗi đêm ở phòng thờ như thế, chắc họ sẽ tống cổ sớm.
Qua câu chuyện của anh trai chồng tôi đã khuyên chồng bớt rượu bia để lịch sử không lặp lại. Chồng tôi bảo chỉ uống rượu khi cần và uống say sẽ không lái xe mà sẽ bắt taxi cho an toàn.
Theo Công lý & Xã hội
Chồng phụ bạc còn gieo tiếng ác khiến tôi chẳng dám nhìn mặt ai Tôi không nghĩ người chồng từng thề non hẹn biển, đầu gối tay ấp với tôi bao nhiêu năm lại có thể hành xử bội bạc với tôi đến như vậy. Tôi năm nay 36 tuổi, hiện đang theo học thạc sỹ tại bang Virginia, Mỹ. Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh đang điều hành một công ty truyền thông, thu nhập 1...