Nghỉ Tết, tôi phát sốt vì đi đâu cũng nghe câu “chói tai” này
Chỉ mùng 3 Tết, tôi đã không thể chịu nổi phải nhoai nhể bỏ quê lên Hà Nội. Tôi thà ở một mình còn hơn phải đi gặp gỡ họ hàng, láng giếng và nghe họ lải nhải một câu như thể tôi thiếu nợ đời họ.
Trước Tết, tôi đã đọc được một vụ án một anh chàng Indonesia đã giết hàng xóm chỉ vì bị cô ta hỏi “ sao không lấy vợ?”. Phải nói, tôi hiểu hơn ai hết nỗi niềm muốn “giết người” chỉ vì một câu nói tưởng như bâng quơ vô tình đến vậy. Nhất là mỗi khi Tết đến Xuân về.
Tôi năm nay 31 tuổi, trình độ Đại học, năng nổ, tháo vát. Nhưng không phải vô duyên thế nào mà tôi lận đận chuyển việc tới 5 lần trong 8 năm tốt nghiệp. Vì vậy đến giờ tôi vẫn là nhân viên kinh doanh quèn, sống ở nhà trọ. Lại nói ở thời buổi đàn bà con gái đều mê giai có body đẹp, bộ mặt thiên sứ, nụ cười thiên thần, tài năng thiên tài thì tôi chỉ cao có 1m61, nặng chừng 57kg.
Tôi biết làm sao khi các cô gái cứ thấy tôi là “chạy mất” (Ảnh minh họa IT)
Thú thật, soi mình trong gương tôi cũng tưởng mình sa cơ lỡ vận, đói ăn đến nỗi hư nhược cơ thể. Do đó, khi đi hẹn hò, tôi thường phải mặc 3 áo, luôn uống nước nhiều để trông mình có vẻ bề thế, thành đạt một tí. Nhưng chính vì vậy mà nhiều khi tôi nóng, mồ hôi tuôn rào rào, lại còn thường xuyên uống nước, đi vệ sinh, bạn gái lại tưởng tôi mắc bệnh khó nói, càng chạy nhanh.
Có khi chỉ nửa buổi hẹn, em xin phép đi vệ sinh rồi mất hút, nửa năm sau tôi vẫn chưa gặp lại. May tôi cũng không kịp si tình, nếu không có khi tôi ngồi trồng cây si chờ em đi vệ sinh từ năm trước qua năm sau cũng nên. Có em lại lướt nhìn tôi từ đầu đến chân rồi cười hi hí bảo: “Quê em ở biển, gió to lắm, anh thế này chắc em chẳng dám mời về”. Dù kém thông minh nhưng tôi cũng hiểu em muốn nói tôi mỏng phất phơ thế này, gió thổi bay.
Không tiền, không thế, không nhà, không đẹp trai, không cả vóc dáng to khỏe, nên từng người tình cứ bỏ tôi đi. Thực ra cũng không gọi được là “người tình” vì giữa chúng tôi cùng lắm là có chung một buổi uống nước, tình giống như ngụm nước lọc miễn phí, chả có tí mùi vị, dư âm gì.
Thời gian qua vùn vụt, nhanh chả kém các cuộc hẹn hò của tôi. Tôi là trai duy nhất trong gia đình có 5 con, lại độc đinh mấy đời nên car nhà sốt sình sịch. Cứ thấy tôi về nhà là mọi người lại hỏi han, phàn nàn, thúc giục, bày mưu tính kế khiến tôi cảm thấy mình bị căng ra 5- 6 phía: 4 chị gái mỗi người một chân một tay, mẹ tôi cái đầu, bố tôi đứng chỉ huy. Lỗ tai tôi lúc nào cũng ong ong mấy từ: Vợ, Bạn gái, Người yêu, Con, Cháu…
Video đang HOT
Người nhà sốt ruột là lo cho hạnh phúc của tôi, nhưng người dưng, hàng xóm, bạn bè, vô duyên mà cứ hỏi: “Sao không lấy vợ?”, “Bằng tuổi mày con tao đã học cấp 2″, hay “Thằng hai nhà tao vừa sinh đứa thứ 3, sao mày còn kén thế”. Có người còn khuyên bảo rất chân tình: “Đừng chơi bời nữa, lấy vợ cho ổn định”, hoặc nói thẳng: “Cao tuổi mà vẫn phải bế con quấy bột thì mệt lắm”, có người sỗ sàng: “Mày hỏng hay giới tính có vấn đề?”.
Lúc đầu tôi còn giả lả cười đáp: “Cháu chưa tới duyên số”, hoặc “Con gái chê cháu”. Nhưng đến lần thứ n thì tôi cáu thực sự. Nếu ai tinh ý có khi còn nhìn thấy hơi nóng tuôn phì phì qua lỗ mũi, lỗ tai tôi. Tôi chỉ muốn quát vào mặt thiên hạ: “Vô duyên vừa chứ. Tôi lấy vợ hay không ảnh hưởng tới nhà các ông bà hay sao?”. Ai chả muốn yên ổn, hạnh phúc nhưng mỗi người một nỗi niềm, đừng khoét vào nỗi đau của nhau có được hay không? Hoặc đừng nhìn người khác với ánh mắt đầy ẩn ý như bảo: “Khoai dím rồi”.
Tôi cô đơn không có nghĩa nhân phẩm, tính cách, thậm chí năng lực tình dục của tôi có vấn đề. Bạn bè tôi cũng có người còn độc thân nhưng họ hài lòng với sự độc thân đó, sống hạnh phúc, vui vẻ, cớ sao mọi người cứ lấy thước đo “lứa đôi” ra để đánh giá người khác. Ngay cả tôi dù hẹn hò không thành công nhưng vẫn tâm niệm rằng phải tìm được người mình thực sự yêu thương và hòa hợp với mình chứ nhất định không vơ bèo vặt tép.
Nếu phải sống kiếp độc thân tôi cũng thấy vui hơn là miễn cưỡng “có đôi” chỉ để “bằng anh bằng em”.
Theo Tintuconline
Nhẵn túi sau Tết vì gặp ai chồng cũng sĩ diện mừng tuổi "đậm"
Ngồi kiểm lại số tiền sau Tết, tôi xây xẩm mặt mày khi biết gia đình thâm hụt một khoản quá lớn chỉ vì cái tính sĩ diện của chồng.
Quả thật, Tết năm nào cũng trở thành một nỗi ám ảnh đối với các cặp vợ chồng. Bên cạnh niềm vui được gặp mặt, sum họp với gia đình, bạn bè, được xúng xính váy áo du xuân thì gánh nặng kinh tế là một áp lực không hề nhỏ, nhất là với những nhà không có nhiều tiền như gia đình tôi.
Và giờ, chỉ sau 1 tuần nghỉ Tết, tôi méo mặt không biết sẽ lấy gì chi tiêu trong năm mới này khi mà chồng đã vung tay quá trán trong dịp Tết vừa rồi.
Trước Tết, tôi đã phải gom góp, dành dụm rồi cân đối đủ thứ, đến cả bộ quần áo mới định mua cho mình nhưng cuối cùng tôi cũng phải cắt. Tất cả chỉ vì muốn có một khoản dành dụm cho ngày Tết.
Chồng tôi là con trai trưởng trong nhà nên vợ chồng tôi càng phải lo nhiều thứ, từ việc biếu bố mẹ, họ hàng, nhà thờ họ đến cả chuyện mừng tuổi... Tôi lo lắng vô cùng vì năm nào nhà tôi cũng phải tiêu một khoản khá lớn cho ngày Tết.
Chỉ sau 1 tuần nghỉ Tết, tôi méo mặt không biết sẽ lấy gì chi tiêu trong năm mới này khi mà chồng đã vung tay quá trán trong dịp Tết vừa rồi. (Ảnh minh họa)
Năm nay, theo dự định, tôi nghĩ mọi thứ cũng hòm hòm. Sau khi tính toán, cân đối tiền bạc, tôi giao cho chồng và dặn dò cẩn thận. Tôi không muốn về quê mỗi khi có việc gì cần phải chi tiêu chồng lại phải chạy ra lấy tiền từ chỗ tôi.
Dù sao anh ấy cũng là con trai trưởng, là đích tôn của cả họ. Cả năm có ngày Tết về thăm nhà, nhìn cảnh đó cũng không được thuận mắt cho lắm.
Để đảm bảo, tôi còn đưa dư cho chồng cả chục triệu so với tính toán. Năm nay vợ chồng tôi cũng để dành được nhiều hơn một chút nên tôi cũng có tiền để chồng có thể chi tiêu thoải mái hơn. Nhưng tất cả dự tính của tôi đều đổ bể khi mà chồng tôi cậy thế, vung tay quá trán, lẹm một khoản lớn vào cả tiền của cả gia đình.
Tất cả dự tính của tôi đều đổ bể khi mà chồng tôi cậy thế, vung tay quá trán, lẹm một khoản lớn vào tiền của cả gia đình.
(Ảnh minh họa)
Về quê, mấy ngày Tết, gặp ai chồng tôi cũng mừng tuổi. Vấn đề là ở chỗ, vừa có chút bia rượu trong người, lại thêm tính sĩ diện, khoe mình làm trên thành phố, ở công ty lớn nên chồng tôi rút ví không thèm đếm.
Chồng mừng tuổi mà tôi nhìn choáng váng, xây xẩm mặt mày. Tôi có nhắc nhở nhưng anh tặc lưỡi "Cả năm trời mới có một dịp, làm sao em phải keo kiệt thế"... Hơn nữa, suốt mấy ngày Tết chồng tôi lúc nào cũng ngà ngà say, không muốn cãi nhau nên tôi chỉ đành im lặng.
Tôi những tưởng cùng lắm chỉ quá lên một chút nhưng sau Tết, kiểm kê lại số tiền tôi mới choáng quá. Không chỉ khoản tôi đưa cho anh, cộng thêm chỗ dự trữ đã hết bay mà ngay cả tiền tiết kiệm tôi để trong vali anh cũng lôi ra tiêu bằng sạch mà không nói với vợ một lời.
Khi tôi hỏi thì chồng mới gật gù thừa nhận: &'Anh cứ rút đi tiêu thôi, lúc nào cũng thấy trong ví đầy tiền nên cũng chẳng tính toán đã tiêu nhiều hay ít".
Làm lụng cả năm để dành được một ít cuối cùng chồng tiêu trong phút chốc. Đầu xuân năm mới cũng chẳng thể đi đâu vay tiền, tôi ngán ngẩm nhìn chồng đầy hậm hực. (Ảnh minh họa)
Rời quê lên thành phố sau Tết, vợ chồng tôi méo mặt khi còn đúng vài trăm nghìn trong túi. Ban đầu dự tính sẽ thuê xe đi riêng, nhưng với khoản tiền ít ỏi đó, chúng tôi đành bấm bụng đi xe khách để đỡ tốn.
Tôi mang một "cục tức" to đùng trong người khi thấy chồng không biết thương vợ, thương con, chỉ vì những phút bốc đồng mà để giờ cả gia đình phải mệt mỏi thế này. Làm lụng cả năm để dành được một ít cuối cùng chồng tiêu trong phút chốc. Đầu xuân năm mới cũng chẳng thể đi đâu vay tiền, tôi ngán ngẩm nhìn chồng đầy hậm hực.
Theo Ngoisao
Cái tát trời giáng ngày mùng 5 Tết cho gã chồng vô tâm coi bạn hơn vợ con Không giữ được bình tĩnh, tôi đã xông vào tát chồng cái tát trời giáng rồi bỏ về ngay ngày đầu năm mới. Hôm nay mùng 5 Tết là ngày thôi nôi của cậu con trai quý tử nhà tôi. Được nhìn con ngày một khôn lớn, ngoan ngoãn khiến tôi rất hạnh phúc. Để chuẩn bị cho ngày trọng đại này, hai...