Nghỉ hè năm thứ 2 đại học trở về nhà, tôi sốc khi biết mẹ vừa sinh thêm em bé
Thời gian vừa qua tôi đã trải qua khoảnh khắc thật hạnh phúc trong cuộc đời khi đỗ vào trường đại học danh giá mà tôi hằng mơ ước.
Bố mẹ tôi rất tự hào về tôi, trước ngày tôi đi nhập học, họ còn mời họ hàng làng xóm đến ăn mừng. Lên thành phố, bố mẹ chu cấp tiền bạc cho tôi khá thoải mái, tôi có thể thuê được một phòng trọ nhỏ nhưng sạch sẽ tiện nghi và vẫn có đủ tiền chi tiêu sinh hoạt. Đến giảng đường đại học, tôi nhanh chóng hòa nhập và có thêm nhiều bạn bè mới, có cả những người bạn khác giới nhiệt tình quan tâm, theo đuổi. Tôi thực sự thấy vui và hạnh phúc với cuộc sống này.
Thế nhưng ngay trước kỳ nghỉ hè năm thứ 2 đại học, bố tôi đã gọi điện hỏi han tâm sự, ông nói tôi không nhất thiết phải về quê nghỉ hè mà có thể lên kế hoạc đi chơi, đi du lịch với bạn bè nếu muốn, ông sẽ gửi tiền lên cho. Tôi lập tức cảm thấy có vấn đề gì đó không ổn, đây không phải là cách cư xử thông thường của người bố mà tôi đã biết 20 năm qua, chắc hẳn ông đang có điều gì đó muốn che giấu.
Tôi giả bộ hào hứng tán tưởng bố dạo này tân tiến và nói sẽ thảo luận với vài người bạn về kế hoạch đi chơi, nhưng ngay sau khi kết thúc năm học tôi liền bắt chuyến xe khách sớm nhất để về nhà. Tôi muốn tạo bất ngờ cho gia đình, và hơn hết tôi muốn nhìn thấu những lời nói dối của bố mình và tìm ra lý do.
Về đến nhà, vừa bước vào cửa, tôi đã hoàn toàn chết lặng khi thấy mẹ tôi đang bế ẵm một đứa trẻ sơ sinh. Bố tôi cũng đứng gần đó đang pha sữa cho bé. Ban đầu tôi tự nghĩ trong đầu, chắc đây chắc là con của người thân nào đó nhờ bố mẹ tôi chăm sóc, chứ đời nào bố mẹ tôi đã gần 50 tuổi rồi mà lại đẻ nữa.
Video đang HOT
Thấy tôi đột nhiên trở về, bố mẹ tôi có vẻ bối rối. Sau vài phút ngập ngừng cười trừ, bố tôi kéo tôi lại gần em bé và nói: “Đây là em trai mới sinh của con đấy, bố mẹ vẫn đang chờ con đặt tên cho em”. Nghe những lời bố nói tôi sốc thực sự, ngay lập tức rời đi và đóng sầm cửa lại mặc cho bố mẹ gọi với theo. Tôi cảm thấy bản thân chưa thể “tiêu hóa” và chấp nhận sự thật này.
Ra khỏi nhà, tôi đến chốn yêu thích bí mật thời cấp 3 của mình và ngồi suy nghĩ miên man. Bố mẹ tôi đã có tuổi mà còn sinh thêm con, khi họ già yếu, đứa nhỏ chẳng phải sau này tôi sẽ phải là người nuôi dưỡng sao, cuộc đời tôi lại có thêm gánh nặng.
Nếu nhanh chóng, vài năm nữa bố mẹ đã có thể lên chức ông bà, thế mà giờ lại còn sinh con, điều này nghe thật hài hước, ai nghe có lẽ cũng bật cười? Hơn nữa, khoảng cách tuổi tác giữa tôi và đứa trẻ này lớn đến mức người không biết có khi còn nghĩ đó là con trai tôi!
Tôi đã làm gì sai mà bố mẹ lại đẩy tôi vào hoàn cảnh trớ trêu thế này? Nếu gia đình chúng tôi rất giàu có thì còn đỡ nhưng thực tế thì không phải vậy. Liệu sự ra đời em trai nhỏ có ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng cuộc sống của tôi không?
Độc giả giấu tên
Đang túng thiếu, chồng bỗng mang về 100 triệu, biết người cho tiền mà tôi ngơ ngác
Tôi hỏi chồng về số tiền 100 triệu kia. Anh ngập ngừng một lúc mới nói ra danh tính người cho.
Ảnh minh hoạ
25 năm nay, trong tiềm thức của tôi chưa hề có sự xuất hiện của bố ruột. Nghe mẹ tôi kể, vì chán cảnh sống nghèo khổ nên ông đã rời bỏ mẹ con tôi khi tôi chưa tròn một tuổi. Mẹ tôi ở vậy nuôi nấng tôi trưởng thành. Cũng từng ấy năm, tôi sống trong sự mặc cảm khi bạn bè đều có bố, còn mình thì không. Thậm chí trong lễ cưới của tôi, bố cũng không xuất hiện.
Sau khi lấy chồng, tôi mang thai nhưng thai yếu nên phải nghỉ làm để dưỡng thai. Kinh tế trong nhà do chồng tôi gánh vác. Mỗi tháng, anh đưa cho tôi 10 triệu.
Con tôi ra đời, sinh thiếu tháng nên ốm yếu, đi viện hàng tháng, nhiều thứ tiền khác nhau phát sinh khiến con số 10 triệu trở nên quá ít ỏi. Chúng tôi nhanh chóng rơi vào cảnh nợ nần. Tháng vừa rồi, chồng tôi còn thông báo chuyện tiền lương bị giảm trừ do anh chưa hoàn thành tốt công việc. Khi chán nản quá, anh nói do tôi mà anh không thể đầu tư cho công việc, không thể thăng tiến nổi. Ngày nào đi làm cũng chỉ nhớ đến bỉm sữa, tối về lại thức đêm hôm để phụ tôi chăm con, dọn dẹp. Anh chỉ muốn phát điên lên. Không khí trong nhà tôi lúc nào cũng căng thẳng.
Đang lúc túng thiếu bi quan thì tối qua, chồng bỗng đem về 100 triệu đưa cho tôi. Anh nói tôi trả nợ một ít, còn lại thì để lo cho con. Tôi hỏi số này ở đâu ra? Ngập ngừng một lúc, anh nói: "Của bố em cho đó".
Tôi ngạc nhiên nhìn chồng. Anh giải thích là thỉnh thoảng cũng gặp bố tôi, chỉ là sợ tôi buồn nên mới không nói ra thôi. "Em tưởng một mình mẹ đủ sức nuôi em học hành à? Rồi tiền ở đâu mà em sinh dịch vụ. Bố âm thầm cho tiền đó. Nếu không tin, em có thể hỏi mẹ, thỉnh thoảng bố lại gửi cho mẹ vài chục triệu, lần này bố cho cả trăm triệu mà chữa bệnh cho con".
Tôi thẫn thờ, buông mình ngồi xuống ghế. Tại sao bố âm thầm cho tôi tiền nhưng lại chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của tôi? Tại sao ông không gặp tôi? Phải chăng ông sợ tôi giận, tôi không tha thứ cho ông nên chỉ âm thầm hỗ trợ? Nhưng bố có biết, tôi đau khổ thế nào khi bao nhiêu năm qua chưa từng gặp lại ông không?
(giangphuo...@gmail.com)
Mẹ chồng chỉ nói một câu, chồng đưa hết tiền kiếm được trong 8 năm cho tôi Được chồng giao cho "tay hòm chìa khóa" tôi vừa mừng vừa thấy yêu chồng hơn. Ngay sau ngày cưới, chồng tôi đã quy ước, tiền ai làm ra người ấy giữ. Mỗi tháng chồng sẽ góp 6 triệu để tôi chi tiêu sinh hoạt. Vì tôi làm ra tiền, không muốn phụ thuộc vào chồng, anh ấy nói thế, tôi cũng đồng...