Nghẹn ngào khi tối nào chị hàng xóm cũng mang cho tôi một phần cơm
Tôi cầm phần cơm trên tay mà lòng cảm động vô cùng.
Ảnh minh họa
Sau khi ly hôn chồng, tôi rơi vào trầm cảm, suy sụp. Mất 1 năm, tôi mới dần trở về với cuộc sống ban đầu. Nhưng vì làm cùng công ty nên vẫn hay chạm mặt chồng cũ, tôi quyết định chuyển việc, chuyển nơi ở để bắt đầu lại từ đầu.
Tôi mua một căn hộ nhỏ ở vùng thôn quê, không khí mát mẻ, trong lành. Công việc mới tuy nhẹ nhàng hơn nhưng mức lương cũng bèo bọt hơn. Mẹ con tôi nương tựa vào nhau mà sống.
Video đang HOT
Đối diện nhà tôi có một chị hàng xóm. Ngay ngày đầu tiên tôi chuyển đến, chị ấy đã sang chào hỏi, làm quen. Chị ấy còn nhiệt tình giúp đỡ tôi dọn dẹp, bài trí nhà cửa. Vì con tôi và con chị trạc tuổi nhau, học cùng trường nên chị ấy nhận đưa đón con tôi giúp luôn.
Chúng tôi nhanh chóng kết thân với nhau. Qua những mẩu chuyện chị kể, tôi phát hiện ra chị cũng là mẹ đơn thân như tôi. Nhưng chị mạnh mẽ, cứng rắn và có lập trường rất vững. Chính chị đã truyền thêm động lực để tôi sống bản lĩnh hơn.
Tối nào khi dẫn con về trả cho tôi (tôi làm về tối, chị đón con rồi giữ hộ tôi), chị cũng đem sang cho tôi một phần cơm. Tôi thắc mắc thì chị nói: “Cùng làm mẹ đơn thân, chị hiểu nỗi vất vả của em. Chị thấy em như thấy bản thân của mình 4 năm trước nên chị thương em lắm. Em phải ăn uống cho tốt thì mới có sức khỏe mà làm việc. Em phải là chỗ dựa vững chắc nhất cho con trai em đó”.
Tôi nghe chị hàng xóm nói mà nghẹn ngào. Chị đúng là quý nhân của cuộc đời tôi. Nếu không có chị, tôi cũng không biết xoay xở thế nào trước những vất vả của cuộc sống mới. Tôi nên báo đáp chân tình của chị bằng cách nào đây?
(mythuan…@gmail.com)
Đang vứt hết quần áo của vợ, tôi cay xè mắt khi thấy một thứ văng ra, càng hối hận hơn khi nghe câu nói của mẹ mình
Tôi cầm đôi nhẫn lên, nghẹn ngào vì quá thương vợ mình.
Tôi đi làm ăn xa suốt 5 năm nay. Lúc tôi đi, con gái còn chưa tròn 1 tuổi. Dù xa vợ, tôi vẫn giữ trọn trách nhiệm của mình. Mỗi tháng, tôi đều gửi 2/3 tiền lương về cho vợ, phần còn lại thì giữ để chi tiêu cá nhân.
Suốt 5 năm ròng, tôi đi làm và dành dụm, chẳng dám mua gì cho bản thân. Những tưởng khi về quê, tôi sẽ có một cuộc sống mới. Nào ngờ, vẫn căn nhà cũ, vẫn mọi thứ y như cũ, chỉ có mỗi cái ti vi và tủ lạnh mới.
Tôi gắt gỏng hỏi vợ về số tiền tôi gửi về hàng tháng. Cô ấy giải thích là đã đưa cho bố mẹ tôi phần nhiều, chỉ giữ lại 5 triệu để lo cho con thôi. Tôi không tin nên bực bội mắng vợ "ăn no rửng mỡ", tiêu xài hoang phí. Vợ tôi khóc lóc bế con bỏ về nhà ngoại.
Đang trong cơn giận nên tôi lôi hết quần áo của vợ trong tủ, vứt ra ngoài sân. Bỗng nhiên có một thứ văng ra ngoài khiến tôi sững lại. Là cái hộp nhỏ, đựng đôi nhẫn cưới, đôi hoa tai cưới của vợ tôi. Lúc nhặt lên, tôi bỗng thấy quần áo của vợ toàn đồ cũ kĩ, áo ngực cũng chảy dão hết rồi.
Tôi đang ngồi bần thần trước đống quần áo lỗi thời, cũ kĩ của vợ thì bố mẹ tôi chạy sang. Ông bà đang ngủ trưa thì nghe vợ chồng tôi to tiếng với nhau. Thấy cảnh trước mặt, mẹ tôi khóc rống lên: "Cái Nhung đâu? Mày tìm cái Nhung về cho mẹ. Mày đi biền biệt 5 năm trời, nó thay mày chăm sóc hai mạng già này. Mày về rồi mày đuổi con bé đi đâu?".
Tôi kinh ngạc nhìn mẹ mình. Rồi bà mới bảo bao nhiêu tiền tôi gửi về, vợ để mua thuốc thang, chữa bệnh cho ông bà. Chứ cô ấy chẳng tiêu xài một xu nào cho bản thân.
Lúc này, tôi mới nhận ra mình hồ đồ, nóng vội quá. Bố mẹ tôi đau bệnh, vợ chẳng thông báo với tôi vì sợ tôi lo lắng. Một mình cô ấy gánh vác hết mọi chuyện. Vậy mà còn bị tôi nghi oan, xua đuổi.
Tôi ngồi gục trước đồ đạc của vợ và tiếng khóc, tiếng trách của bố mẹ. Phải chi tôi bình tĩnh hơn thì đâu xảy ra chuyện này. Giờ tiền không có, vợ con cũng bỏ đi, tôi biết tiếp tục sống thế nào?
(Xin giấu tên)
Chồng sốc nặng khi bắt gặp vợ có cử chỉ lạ với cô hàng xóm Tôi muộn vợ, gần 40 tuổi mới kết hôn. Vợ tôi kém tôi 5 tuổi. Tôi quen cô ấy qua công việc. Trước giờ tôi không phải người đàn ông bạo dạn (có lẽ bởi vậy nên mới ế tới tuổi này chứ ngoại hình tôi không đến nỗi nào). Vợ tôi khi đó là người rất chủ động, cô ấy vui vẻ...