Nghệ sĩ Trung Dân: Tôi im lặng để tự bảo vệ mình, ai làm sai sẽ phải nhận hậu quả
“Chỉ riêng hai chữ “nghệ sĩ” mà tôi còn sợ mình không mang vác nổi, sống không trọn vẹn. Giờ thêm danh hiệu ưu tú thì nó nặng đến mức nào”, nghệ sĩ Trung Dân nói.
Nghệ sĩ Trung Dân là một người bộc trực và thẳng thắn. Anh thường hay lên tiếng phê phán một cách mạnh mẽ những vấn đề trái khoáy của giới showbiz và những gì gây bức xúc xã hội. Thế nhưng khoảng 2 năm trở lại đây, anh gần như ẩn mình, ít xuất hiện.
Nói về điều này, nghệ sĩ Trung Dân bộc bạch: ” Đến một lúc nào đó, con người sẽ hướng vào bên trong, ít còn muốn tham gia vào vòng xoáy bất tận của cuộc sống. Tôi vẫn là tôi như ngày xưa, nhưng cách thể hiện sẽ khác đi nhiều.
Giờ đây, tôi thích trò chuyện với cỏ cây mà tôi trồng trên sân thượng. Nghe tôi nói điều này, nhiều người nói tôi khùng”.
Trong những ngày Sài Gòn bước vào trạng thái bình thường mới, chúng tôi liên lạc với nghệ sĩ Trung Dân qua điện thoại. Khá vất vả mới gặp được anh vì anh đã bỏ số điện thoại cũ, buộc phải nhắn tin qua Facebook, và anh thì cũng không thường xuyên lên mạng.
Gặp được anh rồi, anh nói nhẹ nhàng: ” Tôi bây giờ đã quá cũ kỹ rồi, có gì hấp dẫn đâu mà phỏng vấn, hay là bạn tìm những người đang hot trên giới showbiz đi”. Nhưng sau cùng, chúng tôi vẫn có cuộc trò chuyện ấm cúng với anh vào những ngày cuối năm này.
Nghệ sĩ Trung Dân.
“Tôi im lặng để tự bảo vệ mình”
Một năm dịch bệnh, giới nghệ sĩ nói riêng và mọi tầng lớp xã hội nói chung gặp nhiều khó khăn, cuộc sống của anh có bị đảo lộn?
Về công việc, nhờ trời thương tôi vẫn có việc làm ngay trong đỉnh dịch. Lúc đó, tôi vẫn quay cho hai chương trình “Tám thời sự” của đài SCTV và “Cười cùng bác Ba Phi” của đài Vĩnh Long. Cả hai đều quay dưới hình thức online nên tôi bố trí quay tại nhà, không ảnh hưởng đến lệnh giãn cách xã hội.
Thành phố bước vào trạng thái bình thường mới, tôi làm việc tất bật hơn. Riêng về phim sitcom đã lên mấy trăm tập nên quay liên tục.
Nhìn chung tôi may mắn vẫn kiếm sống được bằng nghề diễn. Thế nhưng, nhìn qua các đồng nghiệp nghệ sĩ và bà con nghèo gặp khó khăn vì dịch bệnh, tôi rất buồn và đau vì không thể làm gì nhiều hơn cho người khốn khó.
Tôi suy nghĩ rất nhiều về kiếp nhân sinh, tôi nghĩ đến chữ “định mệnh” và không đổ lỗi cho ai về nỗi khổ đau này, bởi tôi không thể hình dung hết được mọi phức tạp của nó.
Trong suốt từ đầu dịch đến giờ, con gái lớn của tôi vẫn ở xa cha mẹ và các em. Trong bản năng của người cha, tôi có lo lắng cho con, nhưng thấy con đang ở một xã hội tiến bộ về cả y tế và mọi mặt nên tôi cũng tạm an tâm.
Mỗi ngày gọi điện Viber, hay Facetime để biết con ổn hay không. Cho tới hiện tại, con bé vẫn rất mạnh mẽ, sống tích cực và gia đình tôi tại Việt Nam vẫn bình an.
Ngay cả thời điểm Sài Gòn trong đỉnh dịch, nghệ sĩ Trung Dân vẫn may mắn có show đều đều…
Video đang HOT
Đến giờ, khi nghệ sĩ được phép hoạt động trở lại, nhiều thành viên ở đoàn phim, đoàn cải lương, kịch nói và các chương trình truyền hình bị dương tính. Anh có lo sợ điều đó?
Tôi là người rất quan tâm sức khỏe nên ăn uống và nghỉ ngơi điều độ. Dịch bệnh xảy đến, tôi tuyệt đối tuân thủ tất cả hướng dẫn y tế và giãn cách xã hội. May mắn là tôi và gia đình không ai nhiễm bệnh dù Gò Vấp là vùng đỏ.
Tuy nhiên, tôi quan sát thấy ở khía cạnh khác, việc nhiễm bệnh thật khó giải thích. Tôi biết một gia đình 6 người, 5 người gần như nhốt mình trong nhà không tiếp xúc với ai, người còn lại thường đi tới đi lui suốt ngày uống rượu. Vậy mà 5 người quá cẩn thận bị nhiễm còn ông kia vẫn không bị.
Tôi xin nói rõ, tôi luôn ủng hộ việc tuân thủ 5K và tiêm vaccine, tôi nói đến điều đó vì thấy rằng nếu chúng ta quá lo sợ, rút trong nhà, thì cuộc sống càng bế tắc.
Tôi đã sẵn sàng cho việc sống chung với dịch, trở lại nhịp độ bình thường trong sự cẩn trọng cao độ. Nếu như không may bị nhiễm bệnh, chấp nhận nó trong tâm thế bình tĩnh. Như đã nói, tôi tin vào định mệnh.
Anh vẫn thường hay bày tỏ chính kiến của mình về nhiều vấn đề, vậy nhưng năm vừa qua, showbiz dậy sóng bởi nhiều sự kiện. Vì sao anh im lặng hoàn toàn?
Đến một độ tuổi nào đó, tôi nghĩ, con người ta sẽ có những hành xử khác đi. Tôi vẫn là tôi nhưng gần đây, tôi thấy tâm lý của mình thay đổi nhiều. Tôi yên lặng vì nhận thấy xã hội đã phát ra quá nhiều nguồn năng lượng xấu, tôi im lặng để tự bảo vệ mình.
Nói rõ hơn, tôi thấy năng lượng của cá nhân tôi không đủ để đầy lùi những nguồn năng lượng tiêu cực ấy, tôi không muốn can dự để rồi bị cuốn đi, vô tình tạo thêm sự rắc rối. Nhưng tôi tin vào luật nhân quả. Những ai làm sai sẽ phải nhận hậu quả mà mình gây ra và ngược lại.
Chứng kiến rất nhiều giông bão trong nghề trong 2 năm qua, nghệ sĩ Trung Dân chọn cách im lặng. Không phải vì ông sợ mà vì ông biết, chỉ tiếng nói của mình thì không đủ để đẩy lùi mọi năng lượng xấu trong nghề, trong xã hội.
“2 chữ nghệ sĩ, tôi còn sợ không mang vác nổi”
Bây giờ đang có cuộc xét duyệt để phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú và Nghệ sĩ Nhân dân. Anh là nghệ sĩ nổi tiếng và có thâm niên trong nghề, lẽ ra anh cũng đã có danh hiệu?
(Cười lớn). Tôi không đủ tiêu chuẩn xét duyệt bạn ạ, vì tôi không tham gia các hội thi để giành huy chương, nhưng rồi, những người có trách nhiệm vẫn cho tôi một suất “đặc cách”.
Tôi suy nghĩ rất lung. Bạn tưởng tượng xem, chỉ riêng hai chữ “nghệ sĩ” mà tôi còn sợ mình không mang vác nổi, sống không trọn vẹn. Giờ thêm danh hiệu ưu tú thì nó nặng đến mức nào. Thế là tôi xin rút lui.
Một ngày của anh bây giờ, ngoài thời gian làm việc, như thế nào ?
Tôi thức từ 4 giờ sáng. Thắp hương lên bàn thờ tổ tiên. Rồi tôi lên khu vườn trên sân thượng tưới bông hoa cây trái mình trồng. Tôi trò chuyện cùng chúng.
Tôi kể cho bạn bè tôi nghe, họ bảo tôi già nên khùng. Thật ra thì việc trò chuyện với cây cỏ bằng ngôn ngữ giàu tình thương, tôi thấy chúng phát triển tươi tốt, và bản thân tôi cũng nhận được một nguồn năng lượng tích cực. Bình an.
Có thời gian rảnh, tôi ngồi ở nhà quan sát mọi sự diễn ra trong cuộc sống. Tôi chiêm nghiệm và đúc kết ra thành nguồn tư liệu để viết. Tôi đã chấp bút quyển sách “Chuột ở thánh đường” đã 3 năm, bây giờ vẫn tiếp tục vì tôi ngày càng phát hiện thêm nhiều vấn đề liên quan đến đời sống nghệ sĩ.
Tôi dành thời gian để đọc các tài liệu về ngọn núi Kalat trên dãy Hymalaya. Ở đó, có quá nhiều điều thiêng liêng và kỳ diệu, tích tụ trí tuệ của con người từ rất lâu đời. Hóa ra nhân loại đã văn minh và tiến bộ từ lâu lắm rồi. Càng tìm hiểu tôi càng thấy thân phận mình quá nhỏ bé, càng lui vào bên trong.
Trung Dân vui với cuộc sống làm vườn trên sân thượng nhà mình. “Trò chuyện” cùng cây cỏ cho ông nguồn năng lượng tích cực.
Tết nguyên đán đang đến gần, thời điểm đặc biệt này, có tác động đến tâm trí của anh không?
Tôi bây giờ đã bắt đầu hoài niệm. Tôi nhớ về cái tết thời thơ ấu ở Hóc Môn. Lúc đó, lũ trẻ chúng tôi vui lắm. Trước Tết 1 tháng, má tôi chọn những trái mãng cầu gai thật ngon làm mứt, sên gừng, chúng tôi thay phiên nhau đi tuốt lá chuối, gói bánh tét rồi thức khuya canh lửa đến khi bánh chín.
Chúng tôi lùng tìm giấy cũ và thuốc đạn vấn pháo. Ngày tết, đứa nào được người lớn dắt đi xem đại nhạc hội và xem phim tại trung tâm Sài Gòn là sướng lắm.
Rồi tôi thành diễn viên. Tôi đạp xe đạp từ Hóc Môn xuống Sài Gòn để diễn. Vãn tuồng, tôi tá túc lại nhà chị Tú Trinh hoặc anh Minh Nhí. Thời ấy, phương tiện giải trí còn ít nên ngày tết, nghệ sĩ chúng tôi chạy show từ sáng đến khuya, từ mồng 1 đến mồng 10. Cực mà vui. Nhiều năm liền, tôi không đón tết như thông thường.
Giờ đây, các phương tiện giải trí phát triển rầm rộ, và không khí tết cũng chẳng còn vui như ngày xưa. Người ta bớt đi xem nghệ thuật tại các rạp hát vào mùa tết. Tôi không còn bận rộn diễn show tết nữa nên có thời gian cúng bái đón tiếp năm mới với đầy đủ nghi lễ, nhưng khoảnh khắc này tôi chỉ xem như kỳ nghỉ dài.
Anh có ước vọng gì cho năm mới?
Tôi cầu nguyện cho dịch bệnh tan biến để người dân trở lại cuộc sống bình thường. Với anh chị em nghệ sĩ, tôi mong họ bình an. Tôi nghĩ nghệ sĩ vốn dĩ là thế giới rất nhạy cảm, dễ gây chú ý và dễ bị tổn thương. Vậy nên bản thân tôi cũng cố gắng cẩn trọng để giữ được cái danh và cái tiếng được người đời ban tặng. Như trên tôi đã nói, hai chữ nghệ sĩ nghe nhẹ mà rất nặng.
Chúc anh và gia đình một năm mới an lành!
Nghệ sĩ Trung Dân: Tôi buồn khi showbiz Việt lay lắt hai năm qua
"Bản thân tôi rất muốn đến chia sẻ với họ nhưng không được, chỉ biết ở nhà cập nhật tin tức. Đây là sự thiệt thòi cho người đi lẫn người ở lại" - nghệ sĩ Trung Dân chia sẻ.
Mới đây, bộ phim sitcom 1001 Chuyện Tám - series Hẻm 168 đã lên sóng, với sự tham gia của nghệ sĩ Trung Dân.
Tại hậu trường phim, nghệ sĩ Trung Dân tâm sự đôi lời về cuộc sống của anh thời gian qua. Anh nói:
Nghệ sĩ Trung Dân trong phim sitcom 1001 Chuyện Tám - series Hẻm 168
"Suốt mấy tháng dịch bệnh vừa qua, tôi chỉ ở nhà đọc sách và trồng rau, không đi diễn và cũng không bán online như nhiều đồng nghiệp.
Tôi mang hạt giống lên sân thượng ươm mầm, trồng thành một vườn rau củ gồm bầu, bí, mướp, dưa chuột, khổ qua, các loại rau cải. Trồng rau, chăm sóc cây cối, tập thể dục giúp tôi xả stress rất nhiều.
Tôi khá may mắn khi có một gia đình ổn định và kinh tế vững chắc nên dù dịch bệnh có đến cũng vẫn trụ được. Tôi biết, nhiều nghệ sĩ mùa dịch này khó khăn lắm vì không đi diễn được.
Tôi chỉ biết động viên mọi người cố gắng vượt qua giai đoạn này, còn bản thân mình thì cố gắng tận hưởng những thú vui khi ở nhà cho đỡ chán.
Tôi cũng rất buồn khi showbiz Việt hoạt động lay lắt hai năm qua. Mùa dịch vừa rồi tạo nên một không khí ảm đạm.
Cứ lâu lâu, tôi lại nhận tin buồn từ những người quen, đồng nghiệp trong nghề, xót xa vô cùng.
Bản thân tôi rất muốn đến chia sẻ với họ nhưng không được, chỉ biết ở nhà cập nhật tin tức. Đây là sự thiệt thòi cho người đi lẫn người ở lại. Nhưng cũng đành phải chấp nhận thôi chứ cũng không làm gì được.
Ngoài việc trồng rau củ tại nhà, tôi cũng nhận lời tham gia một số chương trình ghi hình online.
Năm trước tôi qua Úc thăm con, có mua về hai chiếc đèn đi dã ngoại. Tôi tận dụng hai chiếc đèn đó quay hình, mở lên sáng trưng.
Tôi mày mò cách đặt máy, ghi hình, xong rồi gửi file cho chương trình dựng lại. Các chương trình quay online này, đôi lúc mạng chập chờn, phải quay đi quay lại nhiều lần, khiến tôi khá rối và bực, nhưng dần rồi cũng quen".
Về bộ phim sitcom 1001 Chuyện Tám - series Hẻm 168, đạo diễn Chánh Trực chia sẻ:
"Hẻm 168 trong phim ban đầu là xóm lao động bình dân, làm nghề nhặt ve chai, phế liệu nhưng sau đó họ đổi đời, mâu thuẫn về cuộc sống, sinh hoạt, cách ăn mặc, phân tầng giàu nghèo cũng từ đó nảy sinh.
Đây là xã hội thu nhỏ, gần gũi với những người sống trong các đô thị đông đúc.
Hẻm 168 bên cạnh những phân cảnh hài hước sẽ nhấn mạnh câu chuyện tình làng nghĩa xóm, gia đình, bạn bè giữa những con người lớn lên trong cùng một khu phố.
Tôi tin rằng sự kết hợp của những diễn viên gạo cội cùng dàn diễn viên trẻ thực lực sẽ mang lại những cung bậc cảm xúc khác nhau cho khán giả".
NSND Trung Dân buồn lòng khi nhiều đồng nghiệp cùng thời đã ra đi "Nhiều đồng nghiệp ra đi khiến tôi xót xa lắm. Tôi phải ráng gìn giữ để có cơ hội tiếp tục được làm việc phục vụ bà con", NSND Trung Dân chia sẻ. Mới đây, trong chương trình Cười Cùng Bác Ba Phi , NSND Trung Dân hóa thân vào vai bác Ba Phi để trò chuyện cùng người chơi và khán giả....