Nghe những lời bố nói, tôi càng quyết tâm ly hôn người chồng ngoại tình
Mỗi lời của bố như một gáo nước lạnh dội vào tâm trí tôi. Tôi hiểu ra, cuộc đời sau này thế nào đều do tôi định đoạt.
Tôi quen chồng tôi trong dịp tham gia chương trình thiện nguyện tặng áo ấm cho trẻ em vùng cao. Khi đó, tôi là sinh viên năm cuối, anh là nhân viên của một doanh nghiệp.
Chàng trai dễ nhìn, chu đáo, nhiệt thành lại hát hay đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của những cô gái trẻ, trong đó có tôi.
Thời điểm đó, tôi vừa kết thúc một cuộc tình, lòng có chút cô đơn, trống trải. Sự quan tâm của anh vì thế như liều thuốc giảm đau khiến tôi được xoa dịu. Trở về thành phố, chúng tôi kết nối với nhau nhiều hơn, tình cảm cũng nhanh chóng phát triển.
Tôi ra trường, anh đã giục cưới. Anh hứa sau khi cưới, anh sẽ nhờ vào những mối quan hệ của mình để xin công việc phù hợp với ngành học của tôi.
Tôi đưa anh về nhà giới thiệu với gia đình. Mẹ tôi không ý kiến gì, nhưng bố tôi lại khuyên ngăn. Không hiểu bố nhìn anh ấy thế nào, một mực cho rằng anh không đáng tin tưởng.
Bố tôi nói, đàn ông miệng lưỡi đưa đẩy, ra ngoài ngọt ngào với cả thế giới, về nhà sẽ chỉ làm vợ khóc.
Việc đầu tiên tôi có thể làm cho bản thân sau khi kết hôn chính là ly hôn (Ảnh minh họa: Getty).
Video đang HOT
Bố bảo, tôi còn trẻ nên chú tâm tìm cho mình công việc để làm, tự lập về kinh tế rồi kết hôn cũng chưa muộn. Nhưng tôi khi đó yêu đương mù quáng, dại khờ trao thân cho anh, cuối cùng để “dính bầu”, không thể chọn cách nào khác được.
Tốt nghiệp đại học, chưa có việc làm đã làm vợ, làm mẹ. Tôi chẳng có một chút tâm tư hay thời gian nào cho bản thân. Cả kinh tế lẫn tinh thần, đầy đủ hay thiếu thốn, buồn hay vui đều chỉ biết dựa vào chồng.
Nhưng những ngọt ngào ấy không kéo dài được bao lâu. Tôi không trách anh, cũng không dám đòi hỏi. Một mình anh mang gánh nặng kinh tế cũng nhiều áp lực. Tôi tập tỏ ra là người vợ hiểu chuyện, không hờn trách như cô gái mới lớn chỉ vì những điều nhỏ nhặt.
Một ngày, tôi phát hiện chồng ngoại tình khi tự ý nghe một cuộc điện thoại của anh khi anh đang tắm. Đầu dây bên kia, giọng một cô gái ngọt ngào cất lên nhắc về cuộc hẹn vào buổi tối. Tôi linh cảm mối quan hệ giữa họ không bình thường.
Tôi tra hỏi chồng, anh gắt lên: “Việc của em là chăm sóc con cho tốt, nghĩ xem hôm nay nên ăn gì, đừng quan tâm những chuyện ngoài ngôi nhà này”. Đối với anh, tôi chỉ phù hợp với vị trí của người mẹ, giúp việc trong nhà thôi ư?
Khi đó, con tôi đã 2 tuổi. Tôi quyết định gửi con đi trẻ, rải hồ sơ xin việc làm. Tôi nghĩ mình cần tự lo cho bản thân trước khi nghĩ đến việc có thể ngồi đối thoại với chồng.
Cùng với việc nâng cấp bản thân, tôi thu thập bằng chứng chồng tôi ngoại tình. Việc đó không khó bởi không muốn người khác biết, trừ khi mình không làm.
Vào ngày nhận tháng lương đầu tiên, tôi nói với chồng về việc muốn ly hôn. Thật bất ngờ, chồng tôi thay đổi hẳn thái độ. Không còn cáu gắt, khó chịu như trước, anh thừa nhận có “chếnh choáng” bên ngoài vì có nhiều áp lực muốn giải tỏa.
Rằng mỗi ngày về nhà, nhìn tôi bận rộn với cửa nhà, con cái, anh không muốn trút gánh nặng lên tôi nên mới tìm cách chia sẻ với người khác. Dần dần, mọi thứ đi quá xa.
Anh xin lỗi tôi, xin hãy vì con mà sửa chữa hôn nhân. Anh không biết rằng, trái tim tôi từ lâu đã gom góp tổn thương từ những lời nói, thái độ và cả việc làm của anh nên trở nên khô cằn.
Mẹ chồng tôi đến nhà, khuyên tôi: Con người sai lầm là bình thường. Quan trọng là biết sai, biết sửa. Đừng buông bỏ khi cuộc hôn nhân của hai đứa còn sửa chữa được. Hãy nghĩ thật kỹ việc sau khi ly hôn, con gái tôi sẽ thế nào?
Những lời mẹ chồng nói đã đánh động lòng tôi, khiến tôi phân vân, do dự. Chuyện chồng ngoại tình, tôi chỉ nói với mẹ chồng và chị gái của tôi. Chị gái cũng khuyên tôi khoan vội ly hôn, hãy thử cho chồng một cơ hội.
Sợ lời khuyên của mình không có trọng lượng, chị ấy đem chuyện nói với bố mẹ. Sau khi biết chuyện, mẹ gọi điện nói tôi về nhà. Mẹ ôm lấy tôi khóc thương, bảo tính tôi hiền lành, chăm chồng chăm con, sao chồng tôi lại nỡ phụ bạc.
Từ lúc tôi vào nhà, bố vẫn ngồi im, mãi sau mới cất lời: “Nó không phụ người nhưng lại để yên cho người ta phụ. Nó không tệ bạc nhưng lại chọn sống với kẻ tệ bạc. Chồng đã ngoại tình mà vẫn còn nghĩ có thế vá víu vì con. Người ta chỉ tiếc một viên ngọc, không ai tiếc một viên gạch vỡ cả”.
Mỗi lời của bố như một gáo nước dội vào tâm trí tôi. Tôi hiểu ra, cuộc đời tôi sau này thế nào đều do tôi định đoạt, là tôi đã cho chồng cơ hội làm tổn thương tôi. Nếu tôi không cho phép, không ai có thể làm tổn thương tôi cả.
Tưởng chồng có hiếu với bố mẹ vợ, nào ngờ mọi việc làm chỉ để thực hiện một âm mưu đầy tính toán
Chồng tôi rất có hiếu với bố mẹ vợ nhưng đã sớm hiện nguyên hình là kẻ đầy mục đích tính toán khi lấy tôi.
Nếu ly hôn tôi cũng sẽ thiệt thòi về nhiều thứ (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 36 tuổi, đã kết hôn được 6 năm. Tôi và chồng đã có với nhau hai đứa con, đứa lớn 5 tuổi và đứa bé gần 2 tuổi. Trước khi kết hôn, chúng tôi cũng đã có khoảng thời gian 6 tháng yêu nhau. Trước khi kết hôn, tôi là cô gái mải mê chuyện học tập, lúc đi làm rồi cũng chỉ chú tâm vào công việc, nên cũng chưa có người yêu. Gần kề 30 tôi mới có người yêu, một anh chàng đẹp trai, có đầu óc kinh doanh nhạy bén và rất từng trải bởi đã sớm tự lập.
Khi yêu tôi cảm thấy cuộc sống như màu hồng vậy, ai cũng chúc mừng tôi và tôi được người yêu chăm sóc, chiều chuộng nên rất hạnh phúc. Ngày anh ấy ngỏ lời cầu hôn, tôi không thể tin nổi đó là sự thật, một đám cưới diễn ra thuận lợi, đầy đủ lễ nghĩa sau đó đã đưa tôi vào cuộc sống hôn nhân hứa hẹn đầy hạnh phúc.
Sau khi cưới, tôi được bố mẹ đẻ mua nhà trên thành phố tặng hai vợ chồng, còn cho rất nhiều tiền để chồng tôi có vốn làm ăn kinh doanh. Chồng tôi có gia đình nhà vợ hậu thuẫn nên làm ăn cũng tốt lên. Anh ấy cũng rất yêu mến gia đình, họ hàng bên nhà vợ, có công việc gì cũng có mặt, tham gia một cách nhiệt tình nên rất được lòng họ hàng nhà tôi. Ai nhìn vào cũng phải tấm tắc khen chồng tôi rất có hiếu với bố mẹ vợ.
Cuộc sống của vợ chồng tôi cứ thế trôi đi trong êm đềm, cuộc sống đầy đủ, hiểu nhau nên hầu như không có gì gọi là xích mích, xung đột. Thu nhập của tôi cũng rất cao nên tự chi tiêu trong gia đình, không yêu cầu chồng có trách nhiệm đóng góp gì. Tôi cũng biết chồng hay lén gửi tiền về quê anh ấy, tôi không buồn về chuyện này, đó là trách nhiệm với gia đình.
Nhưng mọi chuyện đã không như tôi mong muốn, càng ngày tôi thấy chồng có nhiều biểu hiện khác với anh ấy ngày trước. Tính tình bộc lộ thói gia trưởng, thích áp đặt vợ con phải phục tùng theo ý muốn của anh ấy. Đã không đưa tiền cho tôi thì thôi, thường xuyên kêu than công ty làm ăn khó khăn, dự án đọng vốn nên ép vợ về xin tiền, vay tiền ông bà ngoại, đến nay số tiền bố mẹ tôi đưa cho anh ấy làm ăn là rất lớn. Chồng còn xúi tôi nịnh ông bà ngoại sang tên nhà cho hai vợ chồng.
Hơn một năm trở lại đây rất bê tha, thường xuyên rượu chè, ăn chơi quá đà và rất hay "nổ" về thành công cũng như khoe khoang tiền bạc với những người khác. Hàng ngày rất hay về muộn, vợ con gọi điện cũng không nghe máy, chỉ nhắn lại là đang rất bận...
Rồi tôi cũng đã phát hiện ra chồng ngoại tình, anh ấy vẫn lén lút qua lại với người yêu cũ, hai người họ yêu nhau từ trước khi cưới tôi, họ còn có con riêng với nhau nữa. Có được bằng chứng chồng có người bên ngoài, tôi muốn làm rõ mọi chuyện thì nhận được câu trả lời lạnh lùng từ chồng: "Đúng là tôi có người khác đấy! Nếu không vì nhà cửa, tiền bạc của bố mẹ cô, còn lâu tôi mới hạ mình cưới một đứa vừa béo vừa xấu như cô. Bây giờ tôi muốn ly hôn, chia đôi tài sản và cưới người tôi yêu từ trước. Từng đó năm tôi phục tùng, cống hiến cho nhà cô, coi như đó là bù đắp cho tôi thôi".
Bây giờ tôi mới nhận ra chồng mình là một gã "đào mỏ", tôi muốn ly hôn anh ta ngay lập tức, nhưng nghĩ đến các con còn nhỏ, bố mẹ tôi đang bị bệnh, sẽ ra sao khi biết chúng tôi ly hôn. Nếu ly hôn tôi cũng sẽ thiệt thòi về nhiều thứ, không lấy lại được số tiền lớn đã đưa cho chồng... Tôi phải làm gì bây giờ? Nên ly hôn hay chấp nhận anh ta để đỡ làm tổn thương đến gia đình hai bên?
Không cam tâm bị chồng bỏ, chị gái tới gặp chồng cũ sau 6 tháng ly hôn rồi bàng hoàng khi vào nhà 6 tháng sau ly hôn, vì cay cú, không cam tâm bị chồng bỏ, chị bảo tôi chở về quê anh. Chị muốn biết anh đang sống ra sao, có phải anh bỏ việc bỏ chị để về quê yêu cô gái nào không. Năm 25 tuổi, chị gái tôi lấy chồng. Anh rể hơn chị 4 tuổi, gia cảnh bình thường nên...