Nghe lời chị gái thử lòng người yêu, tôi nhận cú sốc đau điếng chỉ sau 2 phút ngắn ngủi: Nhận 50 triệu mà đau thắt lòng
Phản ứng của bạn trai giống một liều thuốc vitamin A, giúp tôi sáng mắt ra.
Chuyện là tôi có yêu một anh chàng tên Phương, lớn hơn mình 7 tuổi, là người miền quê đến thành phố học đại học rồi lập nghiệp ở đây. Anh ấy khéo miệng, ăn nói lấy lòng người khác một cách dễ dàng. Lần đầu gặp nhau, tôi đã thấy Phương có phần không thật lòng. Nhưng chẳng hiểu sao, sau vài lần gặp nữa, tôi lại thay đổi quan điểm và thích được đi chơi cùng anh.
Phương hay kể cho tôi nghe về cuộc sống bình yên và bố mẹ, gia đình anh ở quê. Anh nói khi nào có dịp sẽ dẫn tôi về đấy chơi. Tôi thích lắm, hè, Tết, ngày nghỉ đều muốn đi nhưng anh lại tìm lý do từ chối. Khi thì Phương bảo bố mẹ đang sửa nhà, mọi thứ bừa bộn nên không tiện dẫn tôi về. Khi thì anh nói ở quê hết mùa hoa rồi, về cũng chẳng có gì để ngắm nghía tận hưởng… Đến tận bây giờ, khi đã yêu nhau 3 năm, tôi vẫn chưa được về thăm quê bạn trai một lần nào và đương nhiên, tôi cũng chưa từng ra mắt bố mẹ anh.
Mấy ngày trước, tôi tâm sự với chị gái về bạn trai mình. Chị ấy là người đã từng trải, có chồng con, có cuộc sống ổn định và có năng lực nhìn người. Chị cũng từng gặp mặt Phương vài lần, khi tôi mời chị cùng đi ăn nhà hàng hoặc uống cà phê. Sau đó, chị gái từng khuyên tôi nên cân nhắc lại vì chị thấy Phương không phải kiểu đàn ông thật lòng. Tôi bỏ ngoài tai, tiếp tục yêu anh dù trong lòng cũng thấy lấn cấn nhiều vấn đề; nhất là chuyện quê quán, ra mắt gia đình.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Nghe tôi kể chuyện, chị gái bảo tôi thử Phương là biết ngay bộ mặt anh ấy mà. Rồi chị lấy cho tôi cái que thử thai (chị tôi đang mang bầu bé thứ 2), bảo tôi chụp và gửi hình qua cho Phương. Tôi làm theo, bảo rằng chúng tôi đã có con rồi, anh nhanh đưa tôi về ra mắt gia đình để còn bàn bạc chuyện cưới hỏi trước khi cái thai quá lớn. Chỉ 2 phút sau, bạn trai tôi đã nhắn trả lời. Đó là ảnh chụp màn hình đã chuyển khoản thành công 50 triệu cùng lời nhắn: “Bỏ đi em, anh còn chưa có sự nghiệp ổn định, không thể lo cho mẹ con em được”.
Tôi đọc tin mà sững sờ. Tôi bảo rằng mình sẽ giữ thai, nhất định không bỏ con vì đây là máu mủ của tôi. Cãi qua cãi lại một hồi, Phương thú nhận mình đã có vợ ở quê rồi và không bao giờ đánh đổi gia đình vì tôi. Tôi tê tái cõi lòng, không ngờ mình lại yêu phải một tên sở khanh, bạc tình bạc nghĩa. Chị gái tôi lắc đầu nhưng vẫn nói một câu chí lí: “Cũng may mọi chuyện sớm ngã ngũ, chứ càng yêu đậm sâu, vừa tốn thời gian vừa thiệt thòi cho em mà thôi”.
Giờ tôi và Phương đã chia tay nhưng tôi vẫn còn ấm ức lắm. 3 năm thanh xuân của tôi, kết thúc đầy cay đắng và khó chịu vô cùng. Tôi muốn tìm về quê anh ta, vạch trần bộ mặt thật của anh ta cho vợ con anh ta biết, lúc đó tôi mới hả cơn giận này.
Nước mắt tôi lăn dài khi nhìn chị từ từ cởi chiếc áo ướt trên người ra, những lằn roi nằm dọc ngang trên làn da trắng khiến tôi không thể ngừng khóc
Tôi nghe chị kể mà rợn người, đau lòng vô cùng. Giờ là thời nào rồi mà chị còn chịu đựng cảnh chồng đánh thế này?
Từ nhỏ, tôi thương chị gái hiền lành, ngoan ngoãn. Chị chưa từng yêu đương ai, anh rể tôi là người đàn ông đầu tiên của chị, cũng là người bố mẹ tôi tìm cho chị.
Từ ngày lấy anh rể, chị tôi không phải làm dâu, hai người có nhà riêng. Anh rể có công ty riêng, chị giúp đỡ anh tính toán số sách, cũng có tiếng làm bà chủ. Bố mẹ tôi hay nói chị tôi có phước, lấy chồng giàu sung sướng tấm thân. Tôi cũng thấy mừng cho chị, từ nhỏ tôi cứ sợ chị hiền quá sau này sẽ bị chồng ức hiếp.
Tuần vừa rồi, con gái tôi bệnh phải nằm viện vài ngày rồi về nhà. Chị tôi nghe thế thì nói sẽ sang nhà tôi ở lại vài hôm để giúp tôi chăm sóc con. Tôi sợ phiền đến cuộc sống của anh chị nên từ chối, nhưng chị vẫn một mực đòi sang. Tối đó chồng tôi đi công tác, trời mưa to như trút nước.
Mở cửa cho chị gái, tôi hoảng hốt thấy áo của chị gái ướt sũng. Chị nói chạy xe đến gần tới nhà tôi thì mắc mưa, chị lười mặc áo mưa nên bị ướt. Tôi trách chị không cẩn thận, nếu bệnh cảm thì sao, anh rể sẽ trách tôi mất. Chị cúi đầu không nói gì.
Tôi nhìn chị mặc áo khóac đã ướt thì liền nói chị mau cởi ra, phòng cảm cúm. Nhưng chị chần chừ hỏi tôi nhà vệ sinh ở đâu. Tôi vẫn một mực nói chị cởi ra đi rồi muốn làm gì thì làm, đồ ướt bám vào người thì không tốt. Tôi định tự tay cởi cho chị nhưng khi tôi vừa chạm vào thì chị co người lại, rên lên một tiếng. Tôi ngỡ ngàng, một mực nói chị phải cởi áo khoác ra ngay.
Chị tôi từ từ cởi áo khoác ra, chị cởi tới đâu thì tôi lặng người nhìn theo tới đó. Vì sau lớp áo khoác chị mặc chính là cơ thể đầy vết roi hằn. Chị tôi bị chồng bạo hành bằng roi vì ghen tuông. Chị kể anh rể ban đầu rất thương chị, nhưng từ khi chị giúp chồng làm sổ sách cho công ty, nhiều lần gặp khách hàng, nhân viên thì anh nổi cơn ghen tuông. Dù chị có giải thích thế nào anh cũng không chịu nghe, thẳng tay dùng roi đánh chị.
Tôi nghe chị kể mà rợn người, đau lòng vô cùng. Giờ là thời nào rồi mà chị còn chịu đựng cảnh chồng đánh thế này? Tôi nói sẽ báo cho bố mẹ biết, không thể để chị chịu khổ thế này. Nhưng chị ngăn tôi lại, chị kể bố tôi làm ăn thua lỗ, giấu vợ con mượn món nợ lớn. Chị khó khăn lắm mới xin được chồng trả nợ giúp bố. Nợ vẫn còn một ít, chị không muốn bố mẹ già rồi còn khổ vì tiền bạc.
Tôi nghẹn lời không nói được gì nữa. Tôi thương chị gái quá nhưng tôi cũng chẳng có nhiều tiền để trả anh rể số tiền anh cho bố tôi mượn. Giờ tôi phải làm sao để chị gái đỡ khổ đây?
Thời đại học, chị gái tôi được bác bán phở cưu mang, 6 năm sau, chị đòi lấy con trai bác khiến cả nhà ngỡ ngàng Câu nói của chị gái tôi làm mẹ không kìm được nước mắt. Trong 4 anh em, chị gái tôi là người học hành giỏi giang nhất và đỗ đại học. Nhưng bố mẹ tôi không có tiền cho chị đi học, chị đã khóc rất nhiều và cầu xin gia đình chu cấp tiền cho tiếp tục việc học. Bố rất thương...