Nghe dân chơi vùng biên tường thuật công nghệ chế ma túy đá
Mấy năm gần đây, ma túy đá đang làm điên đảo vùng biên thành phố Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh. Giới trẻ điên đảo lao vào những cảm giác phiêu bồng trong vòng tay của các nàng tiên sung sướng. Dân chơi đua nhau thể hiện “đẳng cấp” theo kiểu sành sỏi về việc “chế thuốc” sao cho mỗi lần chơi lại có cảm giác hưng phấn nhất.
Phi “gái đú” bất thành “đập đá”
Nhờ các mối quan hệ xã hội, tôi bắt liên lạc với Lâm ke vốn là một con nghiện “đập đá, phá ke” có tiếng ở thành phố Móng Cái. Lâm ke thuộc một nhóm người chuyên đâm thuê, chém mướn ở vùng biên này.
Những ngày đầu tiên chập chững ra Móng Cái lập nghiệp, Lâm ke chịu khó làm ăn. Mấy tháng đầu, số tiền mà hắn kiếm được khá nhiều và đều chắt chiu gửi về quê cho mẹ. Nhưng làm nghề gì thì phải theo đặc tính của nghề ấy. Công việc bốc vác thuê kiếm tiền cũng phải đổi bằng máu và nước mắt. Sau nhiều tháng trời tranh cướp hàng lậu, Lâm ke đã bị nhiễm thói côn đồ. Nhờ mối quan hệ với dân đòi nợ thuê, hắn bỏ việc bốc hàng và chuyển qua làm “nghề” đâm thuê chém mướn. Ai thuê gì, hắn làm đấy.
Một nhóm dân chơi đang dùng thuốc.
Khi có tiền, hắn đã lao vào các cuộc chơi bời trác táng. Rồi hắn chơi “cỏ” và “đập đá” (sử dụng ma túy đá – PV). Sau mỗi phi vụ thành công, cả đội lại liên hoan bằng bữa tiệc thác loạn thâu đêm, suốt sáng. Địa điểm mà nhóm của Lâm ke hay lui tới chính là các sàn, quán bar, karaoke. Mỗi khi đi “đập đá”, nhóm của Lâm ke đều thuê một không gian riêng để thác loạn. Trong căn phòng kín như bưng, cả nhóm thỏa sức phiêu theo các thú vui của cảm giác ảo, người như đang bay trên mây, kẻ giống như mình là vua của một xứ, tưởng tượng và ước mơ thứ gì thì cảm giác như đang sở hữu thứ đó.
Theo dân chơi này cho hay: “Bộ dụng cụ để “đập đá” hiện nay có rất nhiều loại. Để mua được một bộ “đập đá” hết sức đơn giản. Tay chơi chỉ cần liên hệ với một vài đầu mối và bỏ vài triệu đồng là có thể sở hữu được trọn bộ đồ nghề gồm: Đèn, khò, ống… Còn “đá” thì có rất nhiều trên thị trường, trung bình 1 gram “đá” đủ dùng cho 5 người có giá khoảng 1,5 triệu đồng, hàng “xịn” thì giá khoảng 2 triệu đồng. Ở thành phố Móng Cái nếu là khách “ruột” của “đầu nậu” hoặc các bậc đại gia mới hy vọng sở hữu được “hàng thật”. Trên thị trường đen, những loại “đá” được bán chộp giật, phân phối lẻ chủ yếu là “hàng” Trung Quốc. Loại chất kích thích này chơi cũng “phê” nhưng lại không êm dịu như “đá” chuẩn. Hơn
nữa người “chơi” thuốc này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe, chỉ cần quá liều là có thể dẫn đến sốc thuốc và tử vong.
Video đang HOT
Lâm ke cho biết, các bước “chơi đá” cũng hết sức đơn giản. “Đá” ở dạng tinh chế sẽ được cho vào ống, sau đó dùng khò châm vào nỏ để nấu. Đun đến khi “đá” tinh chất bị tan chảy và bốc khói lên thì dừng lại. Hỗn hợp sau khi đun được bắc xuống, đợi trong vòng khoảng 1 đến 2 phút thì nguội. Sau đó, tha hồ, “say sưa”.
Theo Lâm, tại thành phố vùng biên này, “đập đá” là mốt thời thượng. Chuyện “hít đá” là “đẳng cấp” dân chơi của mấy năm về trước. Dân chơi bây giờ phải thể hiện độ sành chơi bằng việc “pha đá” để uống, lấy bánh mỳ chấm ăn, thậm chí đổ lên đầu để thưởng thức cảm giác mạnh. Cảm giác đê mê như trào dâng trong giọng nói của Lâm ke: “Với cách chơi đó sẽ tác động vào từng giác quan, ngấm vào từng tế bào, cảm giác sướng đến tận tâm hồn”.
Để thể hiện “đẳng cấp” dân chơi và độ sành chơi, mỗi lần thác loạn, Lâm ke đều tìm những nhóm “gái đú” chuyên nghiệp để mua vui. Chất chơi của Lâm ke thể hiện ở việc chọn gái. Hắn chỉ chọn cô nào có kinh nghiệm lâu năm trong việc “đập đá” để rủ đi. Với bộ đồ nghề và thuốc, các cô gái phục vụ sẽ nhận trách nhiệm “tiếp lửa” cho cuộc chơi. Ở Móng Cái, có rất nhiều đội “gái đú” chuyên phục vụ các tay chơi “đập đá”. Đó là các cô gái chân dài, chịu chơi, thích đú và đua đòi. Đội này chuyên đi phục vụ các tay chơi và kiêm làm gái bao cho mỗi cuộc chơi. Các cô phục vụ việc vệ sinh bộ đồ nghề và pha chế. Quan trọng nhất vẫn là cách pha chế. Công việc này đòi hỏi sự căn ke tỷ lệ sao cho lượng thuốc phù hợp với số lượng người chơi. Trong khi pha chế, họ phải châm lửa sao cho “đá” có độ tan chảy vừa phải. Các cô phải thử “đá” liên tục, khi thấy “đá” vừa chín thì phải dừng lại, nếu để quá lâu “đá” sẽ không còn độ “phê” như cũ.
Lâm ke cho biết: “Ngoài việc “pha chế đá” thì những cô gái này còn kiêm làm “hàng” cho bữa tiệc sex tập thể. Sau khi có ma lực của “đá”, chúng thác loạn bằng việc quan hệ tình dục tập thể. Chuyện thác loạn theo kiểu “pháo giàn” hay tráo đổi bạn tình trong cơn “phê đá” là thường của kiếp dân chơi. “Đập đá” khi “phê” có thể kéo dài các cuộc “mây mưa”, thâu đêm suốt sáng mà các đối tượng sử dụng nó, không biết mệt mỏi”.
Tiết lộ động trời về công nghệ chế “đá”
Lâm ke tỏ ra rất sành sỏi về chất kích thích. Hắn có mối quan hệ với những đối tượng chuyên “trồng cỏ” ở vùng biên. Hắn tiết lộ rằng, một số tay “trồng cỏ” chuyên nghiệp có cách để tạo nên “thương hiệu cỏ” đặc trưng riêng của mình. Chúng mua một túi hạt với giá 100 ngàn đồng đem về trồng như bình thường. Nhưng để có “cỏ thơm” ngon thì phải có bí quyết riêng. Đó là việc tưới “cỏ” bằng sữa fami thay cho việc tưới nước thông thường. Sau vài tháng chăm sóc có thể hái lá “cỏ”, mang sao khô và bán ra thị trường. Với công thức “sản xuất” này có thể cho ra một loại “cỏ” không ép, dân chơi gọi là “cỏ lợn”. Đặc tính của nó là khi chơi sẽ lâu phê và dễ hút, kèm theo mùi vị thơm đặc trưng. Giáá của loại “cỏ” cao cấp cao gấp đôi, gấp ba “cỏ” bình thường.
Mặc dù chưa học hết cấp 3 nhưng Lâm ke lại rất am hiểu về các đặc tính hóa học của một số chất để tạo ra ma túy đá. “Chỉ cần đến các hiệu thuốc mua thuốc có chưa chất codein và PSE (là các chất kích thích) với hàm lượng nhỏ nhưng nếu biết cách có thể “luyện” thành chất kích thích gây nghiện. Lấy khoảng 5000 viên thuốc… ngâm trong 2 lít… trong vòng… tiếng. Khi thấy thuốc tan, cho 5 lít… khuấy thật đều. Sau đó bỏ thêm 300 – 400 gram… và tiếp tục lắc đều trong vòng 10 phút rồi đợi cặn lắng. Bước tiếp theo là chắt dung dịch ra riêng và bỏ cặn bã. Sau đó cho dung dịch lọc 2 – 3 lần qua lớp gạc bông. Công đoạn kế tiếp là đổ 10 lít nước lã và rót 10cc axit clohydric vào dung dịch, sản phẩm tạo thành là một hỗn hợp sền sệt. Giai đoạn cuối cùng là cho thêm axetol… thì có thể cho ra hàng trăm gram ma túy đá.
Tiếp xúc với dân chơi này, chúng tôi mới thấy hoảng hồn với muôn vàn kiểu ăn chơi thác loạn. Nói về chuyện chơi bời, thác loạn, “cỏ, ke”… thì hắn tỏ ra mình là kẻ rất sành sỏi, nhưng nhìn bộ dạng còm nhom, ho sặc sụa ấy, hắn vẫn không hề biết chính bản thân mình còn sống được bao nhiêu lâu?
Được biết, trong hỗn hợp “đá” có chất Amph có thể gây ảnh hưởng lớn đến các tế bào thần kinh. Việc “đập đá” thường xuyên sẽ gây ảnh hưởng đến các tế bào thần kinh, dẫn đến hiện tượng ảo giác, không kiểm soát được hành vi, nặng hơn là mắc bệnh trầm cảm, hoang tưởng. “Hàng đá” gây hủy hoại cơ quan sinh học và dẫn đến kiệt quệ về sức khỏe trong thời gian ngắn. Ngoài ra “đập đá” quá nhiều sẽ dẫn đến các bệnh về tim mạch, tăng huyết áp, có thể dẫn đến vô sinh, thậm chí tử vong.
Theo Người đưa tin
Bia ôm Sài thành thác loạn... tới Z
Không chỉ có nữ tiếp viên làm khách nam vui vẻ, các cơ sở còn sẵn sàng bố trí tiếp viên nam cho khách nữ, tiếp viên cùng giới và sẵn sàng bán dâm ngay tại quán.
"Lên lầu đi anh!"
Xong màn trình diễn thoát y, chúng tôi đều được các đào bỏ nhỏ vào tai: "Lên lầu anh nhé, em chịu hết nổi rồi". Vừa nói, cô "đào" tên T. (quán Q.T trên đường Lê Quang Định) vừa "khiêu khích" khách. Sau khi ra ngoài cài lại các máy quay nghiệp vụ, tôi trở vào và đồng ý lên lầu với T. Các cặp nam nữ lần lượt "tách phòng" - tách từ phòng karaoke chung, đi riêng lên lầu trên cùng.
Minh họa: A.Dũng
Lên lầu, tôi được T. dẫn vào một căn phòng tối, phía trước cửa phòng và hành lang có 2 nhân viên nam hướng dẫn. Đây cũng là phòng được thiết kế theo dạng phòng hát karaoke, chỉ có điều không gắn loa và tivi. Căn phòng ánh sáng mờ mờ ảo ảo, tôi đề nghị bật sáng đèn nhưng T. nói quản lý không cho bật. "Phòng sao trống trơn vậy, an toàn không" - tôi hỏi. "Anh thích nệm thì... ra đây. Ở đây an toàn tuyệt đối" - H. chỉ về phía chiếc ghế nệm kê sát tường.
Điểm đáng chú ý của căn phòng chính ở sau lưng chiếc nệm: một cánh cửa nhỏ nằm sát sàn nhà, khi mở ra vừa tầm người chui lọt. H. trấn an: "Không có gì phải lo đâu anh! Có sao, mình chui sang phòng bên là xong, không ai biết hết. Hơn nữa, ở đây bọn em có người lo rồi, nếu có "động" có người báo trước. Lúc đó, cả anh và em đã mặc đồ xong xuôi rồi. Mà lỡ không mặc đồ kịp thì cũng nhất quyết không ký vào biên bản".
"Vậy khi có kiểm tra làm sao em biết?" - tôi hỏi. "Sẽ có người báo trước, nếu đột xuất thì bảo vệ sẽ cầm chân ở lầu trên và nhấn chuông để mọi người y phục hoàn chỉnh. Ủa anh là ai mà hỏi nhiều thế? Có làm thì làm nhanh để em còn sang phòng khác" - T. thắc mắc. Lấy lý do phải bảo đảm cho đoàn đối tác làm ăn của sếp, tôi thoái thác và rút 500.000 đồng cho em. "Hôm sau em đền cho, anh nhớ cho 2 nhân viên ngoài cửa mỗi người 100.000 nhé" - T. mỉm cười khiêu khích và đi ra khỏi phòng.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, hầu hết các phòng "tới Z" đều có các lỗ thông nhau để thực hiện "kế 36" như thế. Chỉ cần "động", lập tức các tiếp viên chui sang phòng bên, mặc quần áo chỉnh tề nên không thể bắt quả tang họ đang bán dâm. Mỗi lần "đi tàu nhanh" như thế, khách phải chi 500.000 đồng. Tuy nhiên, các nữ tiếp viên cho biết, số tiền nhận được chỉ 200.000 đồng, còn lại phải chung chi cho quản lý và chủ nhà hàng. Tương tự, để được "bay sô" với khách, tiếp viên cũng phải chung chi khoảng nửa tiền cho quản lý.
Chỉ riêng trên địa bàn quận Bình Thạnh, các địa điểm chúng tôi đi thực tế, bên ngoài chỉ đề biển "công ty TNHH thương mại, dịch vụ", "doanh nghiệp tư nhân nhà hàng", "công ty dịch vụ"... nhưng thực chất là các điểm bia ôm, karaoke chui (không phép), có từ 30 - 50 nữ tiếp viên, thậm chí có nơi quản lý cho biết có trên 70 tiếp viên nếu cần để phục vụ khách vui vẻ... tới Z. Có thể kể như: H.X., K.T., P.S. (đường Bùi Đình Túy); S.T.P. (Hoàng Hoa Thám); P.T. (Nguyễn Văn Đậu)... hoạt động rầm rộ.
Để qua mặt sự kiểm tra của cơ quan chức năng, hầu hết các điểm này đều thiết kế ngầm hóa dàn karaoke vi tính trong tường, dưới ghế, trên trần nhà vệ sinh... Các cơ sở thiết kế công tắc bí mật điều khiển hệ thống karaoke ở quầy thu ngân. Khi thấy "động", nhân viên ở quầy thu ngân sẽ tắt hệ thống karaoke, các tiếp viên trong phòng lập tức phi tang micro, bộ điều khiển từ xa, danh mục bài hát...
Có cả mại dâm nam
Tại một phòng khác, theo yêu cầu của khách hàng là nữ, gần chục tiếp viên nam được quản lý cho xếp một hàng ngang trước màn hình ti vi. Rốt cuộc, 2 tiếp viên nam được 2 khách nữ khoảng 30 tuổi chọn. Cũng thuần thục như tiếp viên nữ, nam tiếp viên trổ các ngón nghề để vừa lòng khách. Hỏi về thu nhập, một tiếp viên nam ấn ngón cái vào đầu ngón trỏ của mình rồi chỉ cho nữ khách: "Bằng từng này so với các em kia thôi - vừa nói, vừa hất đầu về mấy nữ tiếp viên đang lả lướt với khách nam trong cùng phòng".
"Chị thích nghe bài gì, em hát chị nghe" - Q., nam tiếp viên, 23 tuổi, ở điểm quán L.M.D trên đường Nguyễn Văn Đậu ân cần hỏi một nữ khách. Vừa mơ màng theo bài hát, Q. vừa vùi mặt khách nữ vào ngực mình. "Em còn trẻ vậy, lại gầy nữa, sao có kinh nghiệm?" - vị khách nữ hoài nghi. "Chị chưa nghe, "nhỏ có võ" à? Chị chờ xem!" - Q. tự tin. Từng nút quần áo của Q. cũng lần lượt bung ra để chiều khách. Vừa trao đổi số điện thoại, Q. vừa thì thầm: "Nếu chị thích, em có thể lên lầu phục vụ chị. Nếu chị ngại thì cứ gọi em khi có nhu cầu! Chị em gặp nhau và em có thể đi ra ngoài với chị!".
Cũng tại quán này, sau một lượt chọn "đào" cho khách nam, quản lý phải điều thêm gần chục tiếp viên nữ tới để cho... một khách nữ lựa chọn. Chấm tới chấm lui, khách nữ này cũng chọn được 2 em gái đến ngồi 2 bên phục vụ. Cũng trong phòng này, nữ tiếp viên Tr. thay vì phục vụ một khách nam như lựa chọn ban đầu thì sau màn múa lửa, Tr. tự động đến bên một nữ khách phục vụ và xin số điện thoại. Thấy khách nữ không tự nhiên, Tr. nài nỉ: "Tối nay chị ghé chỗ em chơi nhé! Em thích chị lắm! Đây, số điện thoại của em...".
Vì sao trong khi các nhà hàng bia ôm thác loạn hoạt động rầm rộ, từ tài xế taxi cho đến xe ôm đều có thể biết để dẫn khách tới (lấy hoa hồng) trong khi đoàn kiểm tra lại không biết? Thậm chí, có chủ nhà hàng tự xưng là tập đoàn H. với chuỗi 12 nhà hàng hoạt động gần như công khai, thách thức dư luận ở gần trụ sở của thường trực đoàn kiểm tra liên ngành phòng chống tệ nạn xã hội? Các cơ quan chức năng cần vào cuộc xử lý đến nơi đến chốn các hoạt động mua bán dâm công khai trên.
Theo vietbao
Thủ thuật né kiểm tra của quán mại dâm trá hình Hầu hết các phòng "tới Z" đều có lỗ thông nhau. Chỉ cần động, lập tức các tiếp viên chui sang phòng bên, mặc quần áo chỉnh tề nên không thể bắt quả tang họ đang bán dâm. Xong màn trình diễn thoát y tại một quán bia ôm trá hình ở quận Bình Thạnh (TP HCM), nhóm khách được các đào bỏ...