Ngày tôi sinh con thứ 2, mẹ chồng cho luôn 2 tỷ mua nhà riêng
Tôi không ngờ việc làm đơn giản của tôi mỗi buổi sáng lại khiến mẹ chồng hào phóng đến vậy!
Công việc của tôi là đi lại nhiều, thế nên ngay khi có thai, chồng sợ ảnh hưởng đến thai nhi nên đã bắt vợ nghỉ việc. Do chưa có điều kiện ra ở riêng, vậy nên chúng tôi đang sống chung với nhà chồng.
Hằng ngày, cả nhà đều đi làm hết, chỉ có mỗi mình tôi được ngồi nhà chơi. Tính tôi chăm làm, ngồi rảnh rỗi cả ngày rất khó chịu. Thế nên mọi việc trong nhà tôi đều giành làm hết. Từ việc lau dọn nhà đến nấu nướng. Mỗi khi mọi người đi làm về, chỉ việc tắm rửa và ngồi vào bàn ăn.
Mẹ chồng đi làm cả ngày vất vả nên tôi muốn bà được ngủ nhiều hơn một chút. Thế là sáng nào tôi cũng dậy từ lúc 5 giờ, nấu cơm cho cả nhà ăn, rồi chuẩn bị hộp cơm cho mẹ mang đi ăn trưa.
Ngày tôi sinh con đầu lòng, mẹ chồng cho 100 triệu, bà bảo số tiền đó tôi giữ làm của riêng để chi tiêu, không cần phải nói cho chồng tôi biết. Bà giải thích là phụ nữ, phải có khoản tiền riêng để chi tiêu những khi cần thiết, không phải lúc nào cũng hỏi xin tiền chồng được.
Khi đứa con thứ hai chào đời, bố mẹ chồng cho chúng tôi 2 tỷ để mua nhà ra ở riêng. Mẹ chồng nói là rất muốn con cháu ở bên cạnh vui tuổi già nhưng vì muốn cuộc sống của chúng tôi được thoải mái nên bà không giữ lại.
Tôi bảo sống cùng với bố mẹ thấy mọi thứ rất ổn nên không muốn ra ngoài ở. Thế nhưng mẹ cầm tay tôi nói: “Từ ngày con về làm dâu, cuộc sống như bị bó hẹp trong 4 bức tường. Con không dám mời bạn hay người thân đến nhà chơi vì đang sống ở nhà chồng. Nếu con ra ngoài sống, tư tưởng thoải mái hơn, con sẽ có nhiều bạn bè, cuộc sống sẽ vui vẻ hơn rất nhiều”.
Tôi không ngờ mẹ chồng tâm lý đến vậy. Đúng là từ ngày lấy chồng, tôi gần như mất hết bạn bè người thân. Nhiều khi muốn mời hay đến nhà mọi người chơi, tôi cũng ái ngại, sợ mẹ chồng không thích, thế nên chỉ có biết hỏi thăm nhau qua điện thoại.
Video đang HOT
Thế nhưng chồng tôi lại muốn sống với bố mẹ cả đời này. Tôi thật sự không biết phải thế nào nữa mọi người ạ?
(ngoanngoc…@gmail.com)
Hai tháng bị cắt thu nhập, mẹ chồng làm một việc khiến tôi phải đáp trả đanh thép
Đối với tôi mà nói, những ngày tháng ở nhà, không đi làm, lương lậu giảm là những ngày áp lực nhất từ khi lấy chồng.
Hơn 3 năm lấy chồng, tôi đã trải qua mọi cung bậc cảm xúc, vui buồn, đau khổ, mệt mỏi có cả. Nhiều khi tôi thầm ngưỡng mộ chính bản thân mình vì đã có thể chịu đựng được rất nhiều áp lực cuộc sống nhất là chịu được cảnh sống chung với mẹ chồng và chịu bao điều tiếng từ những việc tôi không hề gây ra.
Ngay từ ngày yêu và cưới chồng, mẹ chồng tôi đã không ưng tôi. Lúc nào mẹ cũng coi tôi là người may mắn lắm mới lấy được con trai mẹ, nào là "chuột sa chĩnh gạo", "hám của nhà giàu".
Thực ra, nói là giàu thì cũng không đúng, gia đình chồng cũng chỉ thuộc hàng khá giả, chỉ là bố mẹ anh làm công chức nên có chút oai oách. Còn nhà tôi, cũng chẳng nghèo nhưng bố mẹ tôi chỉ làm buôn bán. Có nhiều người buôn bán giàu có lắm, nhưng mẹ chồng đâu có hiểu, chỉ luôn nghĩ, tôi là kẻ hám của, may lắm mới lấy được anh.
Công việc của tôi cũng gọi là ổn nhưng thu nhập chỉ bằng nửa chồng. (ảnh minh họa)
Hơn nữa, đối với mẹ chồng, con trai là thánh thần, là người giỏi giang, mẫu mực, là người mà bao cô gái theo đuổi. Bà luôn nghĩ con mình phải lấy tiểu thư nhà đại gia. Đó là mẹ luôn cầu toàn, nghĩ mình cao siêu chứ điều kiện đâu đến mức như vậy.
Dù mẹ khó khăn, chê bai tôi nhưng tôi tâm niệm có tình yêu là có tất cả. Tôi vì yêu anh mà cố gắng hết mình, vì yêu mà bỏ qua mọi mặc cảm, bỏ qua mọi lời ra tiếng vào.
Hơn 2 năm ở nhà chồng, dù tôi có làm tốt đến mấy cũng chưa bao giờ mẹ dành cho tôi lời khen ngợi. Lúc nào mẹ cũng tìm ra điểm chưa được dù là bé xíu để chê bai con dâu. Có những chuyện khiến tôi đau lòng, đó là mẹ sang hàng xóm nói xấu tôi dù tôi không hề gây nên những việc đó.
Mẹ đặt điều để tôi chẳng được lòng ai. Không hiểu mẹ làm vậy để làm gì khi tôi đã là con dâu của mẹ, là vợ là mẹ của cháu nội bà? Mẹ muốn anh bỏ tôi để lấy người khác hay sao? Muốn cháu của bà bơ vơ không cha không mẹ?
Công việc của tôi cũng gọi là ổn nhưng thu nhập chỉ bằng nửa chồng. Gần đây, vì tình hình dịch bệnh mà tôi làm việc ở nhà. Nhưng công ty nào cũng khó khăn, có công ty cắt 50% lương, có công ty cắt ít hơn và tôi lại rơi vào trường hợp đó.
Ngay từ ngày yêu và cưới chồng, mẹ chồng tôi đã không ưng tôi (Ảnh minh họa)
Thu nhập không ổn nên tiền sinh hoạt gia đình mà tôi lo đành phải lấy tiền ở chỗ chồng. Trước đây, khoản đó chúng tôi tiết kiệm để riêng.
Nhưng, từ khi biết con dâu bị cắt thu nhập, mẹ chồng gọi chồng tôi vào nói chuyện . Cuộc nói chuyện vô tình bị tôi nghe được khiến tôi cảm thấy nghẹn đắng trong lòng.
"Con Q. bị cắt thu nhập, con định tính thế nào? Cứ đưa tiền cho nó giữ mãi à? Mẹ là mẹ của con, mẹ không bao giờ lấy tiền của con, có tiền thì mẹ cũng giữ cho con. Còn con đưa tiền cho nó, chắc chắn nó sẽ gửi về bên ngoại. Trước nó làm ra thì nó có biếu lén lút mẹ cũng mặc kệ nhưng bây giờ, mẹ không cho nó lấy tiền của con trai mẹ mà đưa nhà nó đâu.
Thời buổi kinh tế khó khăn, nó không đưa bố mẹ nó thì ông bà đó lấy gì mà tiêu? Buôn bán không được nghĩ là có tiền mà ăn uông à? Từ tháng này, con đưa hết đây, mẹ giữ, đừng nhiều lời".
Không nhịn được, tôi lao vào phòng, mặt phừng phừng. Giọt nước tràn ly, chưa bao giờ tôi tức giận đến vậy. Tôi đã không thể nào chịu đựng thêm được người mẹ chồng này nữa. Tôi cũng thẳng thắn đáp lại: "Nếu mẹ muốn giữ thì được ạ, mẹ giữ một nửa, con giữ một nửa.
Cái nhà này từ trước đến giờ bao nhiêu việc ăn uống một mình con gánh. Tiền điệc nước, sinh hoạt, thức ăn thức uống, gạo nước, không phải con chi thì lấy gì mà ăn? Mẹ cũng ở chung nhưng con chưa được mẹ đóng góp một đồng nào bao giờ.
Con giữ tiền của chồng cũng là để lo cho cái gia đình này. Nếu mẹ sợ con mang tiền biếu bố mẹ con thì con xin thưa, ông bà chưa cho thêm con thì thôi chứ không lấy một đồng nào từ con cả. Bố mẹ con tuy không phải trí thức như mẹ nhưng có lẽ, của cải còn nhiều gấp bội phần. Tùy mẹ quyết ạ".
Cũng từ đó, tôi không còn chịu cảnh lép vế, bực bội với mẹ chồng bởi có việc gì. (Ảnh minh họa)
Nói xong, tôi hùng hổ đi lên phòng, để lại ánh mắt đầy ngạc nhiên và ấm ức của mẹ chồng. Từ hôm đó, tôi không thấy bà nhắc lại việc này. Có lẽ chồng tôi cũng không dám làm thế vì anh hiểu hoàn cảnh như thế nào, hiểu kinh tế và những việc tôi phải chi tiêu.
Cũng từ đó, tôi không còn chịu cảnh lép vế, bực bội với mẹ chồng bởi có việc gì, tôi sẽ thẳng thắn nói, không còn phải chịu đựng nữa. Nếu mẹ cảm thấy không hài lòng, tôi sẽ dọn ra ngoài ở riêng.
Đầu tháng đưa mẹ chồng 4 triệu tiền ăn, giữa tháng bà trả lại 3 triệu cùng lời tuyên bố khiến tôi sốc nặng Nghe mẹ chồng tuyên bố mà tôi chết sững, cảm giác uất nghẹn và khó chịu. Tôi mới về làm dâu nhà chồng được hơn 1 tháng thôi. Tuần đầu tiên, mẹ chồng nấu ăn mà không đòi tiền hay kể công gì cả. Nhưng đầu tháng 12 này, mẹ chồng đột ngột yêu cầu vợ chồng tôi góp 4 triệu tiền ăn....