Ngày ra tòa chồng không đến vì một ’sự cố định mệnh’, để rồi cô vợ bật khóc còn anh phải thốt ra câu ‘hối tiếc cả đời là ly hôn em’
Mãi tới khi giờ hẹn đã trễ 2 tiếng, Loan mới nhận được cuộc gọi từ Đăng song đầu dây bên kia lại là giọng nói của một người xa lạ.
Trong hôn nhân, nhiều khi bạn sẽ cảm thấy chán ngán và mệt mỏi vô cùng, chỉ muốn nhanh chóng được giải thoát bản thân khỏi “gông cùm” mang tên hôn nhân ấy. Thế nhưng đó chưa chắc đã phải là mong muốn thực sự của bạn, có khi chỉ là những cảm xúc nhất thời khi bạn nóng giận mà thôi. Thời điểm thực sự đứng trước ranh giới mất và còn, bạn mới có thể nhìn nhận một cách chính xác ý nguyện chôn sâu trong trái tim mình.
Loan (29 tuổi, Hà Nội) chia sẻ cô và chồng đi đến quyết định ly hôn sau 4 năm chung sống. Cuộc sống hôn nhân nhiều va chạm, mâu thuẫn, thêm gánh nặng kinh tế khiến mối quan hệ vợ chồng Loan không được suôn sẻ.
“Đỉnh điểm của mọi chuyện là chồng tôi đầu tư làm ăn thua lỗ, trong khi trước đó tôi đã hết lời khuyên can anh ấy đừng đầu tư. Nhưng chồng tôi ham làm giàu nhanh, nghe lời bạn bè xúi dại, cuối cùng mất hết tiền bạc, thậm chí còn gánh thêm nợ nần. Tôi trách chồng, chúng tôi cãi nhau và anh ấy đòi ly hôn…”, Loan kể.
Loan và Đăng không có tài sản chung, nợ nần Đăng chấp nhận gánh một mình, con gái do Loan nuôi dưỡng, họ phân chia mọi thứ nhanh gọn như thế. Ngày phiên tòa diễn ra, Loan chờ mãi mà Đăng không đến. Cô gọi cho anh nhưng không liên lạc được, gọi cho bố mẹ và người quen của Đăng cũng không ai biết anh đi đâu, làm gì.
Ảnh minh họa
Mãi tới khi giờ hẹn đã trễ 2 tiếng, Loan mới nhận được cuộc gọi từ Đăng song đầu dây bên kia lại là giọng nói của một người xa lạ. Lúc ấy Loan bàng hoàng biết Đăng gặp tai nạn giao thông trên đường đến tòa án. Điện thoại Đăng bị hỏng, mấy người tốt bụng đưa anh vào viện cấp cứu phải đi sửa sau đó mới có số điện thoại để gọi được cho Loan. Thời điểm Loan nhận được cuộc gọi ấy thì Đăng vẫn đang hôn mê trong bệnh viện.
Video đang HOT
Cúp điện thoại, Loan cứ thế bật khóc nức nở ở cửa tòa án. Trước đó cô không hiểu rõ tình cảm mình dành cho Đăng còn bao nhiêu nhưng lúc này, khi biết anh đang đứng giữa ranh giới sống chết, Loan nhận ra thực chất cô còn yêu và thương anh rất nhiều.
“Tôi lao vào bệnh viện với chồng ngay tức khắc. May mắn cuối cùng anh cũng tỉnh lại khỏe mạnh để về bên mẹ con tôi…”, Loan nói.
Giây phút mở mắt ra và nhìn thấy Loan ngồi cạnh giường bệnh, trong lòng Đăng trào dâng niềm xúc động không bút nào tả xiết. Vừa trải qua cảm giác từ cõi chết trở về nhưng anh không hề thấy sợ hãi chút nào. Anh chỉ nghĩ được nhìn thấy khuôn mặt lo lắng đầy nước mắt của vợ thế này thì cũng đáng lắm.
“Trước khi ngất đi không biết gì, anh đã nghĩ thế là mình không sống được nữa rồi. Trong đầu anh lúc ấy lướt qua hình ảnh bố mẹ già nhưng điều khiến anh hối hận nhất chính là đời này khi còn sống anh đã ly hôn em…”, Đăng nắm chặt tay vợ thì thào.
Ảnh minh họa
Suy nghĩ của Loan quay ngược trở lại quá khứ, từ ngày đầu hai người yêu nhau tới khi làm đám cưới rồi những ngày tháng son rỗi hạnh phúc. Mâu thuẫn gia đình bắt đầu nảy sinh từ khi Loan sinh con, công cuộc mưu sinh vất vả thêm những va chạm, xích mích trong cuộc sống hàng ngày khiến tình cảm vợ chồng cô rạn nứt dần.
Nhưng thật ra những gì vợ chồng Loan trải qua cũng là những điều mà các cặp vợ chồng khác phải đối mặt. Đáng lẽ hai người phải chấp nhận thực tế và vượt qua thì họ lại chọn cách trốn tránh thậm chí bỏ cuộc, không hề nghĩ lại xem từ ngày đầu đến với nhau vì lẽ gì. Chẳng phải vợ chồng Loan đã hứa với nhau sẽ cùng xây dựng một tổ ấm nhỏ, cùng nuôi nấng các con khôn lớn và cùng già đi bên nhau hay sao?
Sau màn thổ lộ trên giường bệnh ấy, Loan lập tức đi rút đơn ly hôn. Loan biết với những cặp đôi còn khó khăn về kinh tế như vợ chồng cô thì gánh nặng hôn nhân sẽ càng nặng nề. Song từ bây giờ vợ chồng cô chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Bởi gia đình nhỏ này chính là tình yêu, hi vọng và là cả cuộc sống của vợ chồng cô.
Hạnh phúc thật sự không bao giờ có sẵn hay dễ dàng đạt được. Muốn hái được trái ngọt thì phải đầu tư công sức vun trồng, chăm sóc. Muốn có một tổ ấm là nơi bình yên để trở về mỗi ngày thì chắc chắn mỗi người phải đặt vào đó thật nhiều thời gian, sức lực và sự kiên định không bao giờ từ bỏ.
Mẹ chồng ngăn cản không cho vào phòng ngủ, nguyên nhân thật sự khiến tôi quỵ xuống bật khóc nức nở
Đang nói chuyện, bất ngờ tôi nghe thấy tiếng hét lớn của chồng trên phòng ngủ, tôi định chạy lên xem có chuyện gì. Thế mà mẹ chồng kéo tôi lại...
Vợ chồng tôi lấy nhau 9 năm nay, có hai con gái, kinh tế gia đình tương đối tốt. Tình cảm của hai chúng tôi rất mặn nồng, ngày nào cũng như khi thời còn yêu nhau.
Nhà chồng tôi có 3 người con, chồng tôi và hai cô em gái. Sau khi cưới nhau bố mẹ cho tiền và đất để xây nhà nên tiền hàng tháng chúng tôi làm ra chỉ để ăn tiêu tiết kiệm.
Khi tôi chưa sinh con, tình cảm mẹ chồng nàng dâu rất tốt, thế nhưng từ khi hai con gái tôi lần lượt ra đời thì cũng là lúc rạn nứt tình mẹ con. Mẹ chồng luôn bắt tôi phải sinh tiếp để kiếm con trai. Chồng tôi nói chỉ dừng lại 2 con, gái trai không quan trọng, phải nuôi dạy tốt thì mới mong chúng báo đáp.
Thế nhưng quan điểm trọng nam khinh nữ ăn sâu vào suy nghĩ của mẹ chồng, dù chúng tôi nói thế nào cũng không xoay chuyển được tình thế.
5 hôm trước, tôi có việc phải về quê ngoại một mình, chồng ở nhà chăm sóc hai con. Lo lắng cho chồng con ở nhà nên tôi cố gắng quay về sớm nhất có thể. Về đến nhà thì thấy ngoài cửa có đôi giày nữ lạ, vào nhà thì không có ai, chỉ có mỗi mẹ chồng đang đứng dưới chân cầu thang.
Ảnh minh họa
Nhìn thấy tôi, bà giật mình rồi lắp bắp hỏi sao tôi về sớm thế? Dự định về quê ngoại 3 ngày nhưng mới sang ngày thứ 2 tôi đã về nên mẹ ngạc nhiên cũng là phải. Nhưng thái độ lấm lét lo sợ của bà khiến tôi vội hỏi hai đứa nhỏ đâu? Bà bảo đang chơi với ông nội bên nhà.
Đang nói chuyện, bất ngờ tôi nghe thấy tiếng hét lớn của chồng trên phòng ngủ, tôi định chạy lên xem có chuyện gì. Thế mà mẹ chồng kéo tôi lại và nói: "Con không sinh được con trai thì hãy để cho người phụ nữ khác làm chuyện đó. Đừng giữ chồng nữa được không con, mẹ xin con đấy" .
Lời nói của mẹ chồng làm chân tay tôi run rẩy không thể bước đi được nữa. Tôi ngồi quỵ xuống cầu thang khóc thương cho mình. Đúng lúc tôi tưởng chồng sẽ phản bội vợ nào ngờ anh mở cửa lao ra khỏi phòng với mỗi một chiếc quần đùi.
Chồng tôi tức giận trách mẹ chồng cố tình chuốc cho anh ấy say rượu để rồi đưa người phụ nữ khác về nhà. Chồng chạy xuống ôm tôi rồi thanh minh là sẽ không bao giờ phản bội vợ con, hãy tin anh ấy.
Biết không thể làm gì lay chuyển được tư tưởng của chồng tôi, mẹ tức giận bỏ về và nằm lì trên giường 3 ngày nay rồi. Chẳng chịu ăn uống gì, chúng tôi đến thăm không thèm nói chuyện, cứ nhìn rồi ứa nước mắt.
Tôi biết bà đang diễn để tạo áp lực cho chồng tôi. Tôi lo sợ cứ tình hình này thì chồng tôi mềm lòng mất thôi. Theo mọi người tôi phải làm sao để mẹ chồng đừng làm khổ chúng tôi vì chuyện con trai con gái nữa đây?
Nhắc chồng đừng quá nuông chiều con, ngờ đâu anh quát: "Tôi bỏ vợ được một lần thì cũng bỏ được lần thứ hai nghe chưa?" Tôi bật khóc, ấm ức và tủi thân vì chồng thì ít mà giận chính mình đã quá vội vàng thì nhiều. Chồng tôi từng ly hôn vợ, hiện tại đang nuôi cô con gái 5 tuổi. Khi mới quen anh, tôi cũng phân vân lắm, bởi tôi chưa từng yêu ai, còn anh đã từng trải rồi. Nhưng sau đó, chính sự...