Ngày mai, em đã là vợ người ta
Em là bạn thân với tôi từ năm nhất Đại học, vừa là người bạn thân thiết vừa là bạn tâm giao những năm tháng khi tôi mới đi du học về, không quen biết ai. Lúc đấy tôi vẫn đang có người yêu là một cô bé hàng xóm.
ảnh minh họa
Nhưng một ngày cô bé ấy bỏ đi với người khác không một lời báo trước; trong lúc đa.u đớ.n phẫn uất, em là người đã ở bên và xoa dịu tâm hồn tôi mỗi ngày. Phải nói rằng ít có một cô gái nào thấu hiểu người khác đến thế, những sai lầm những vấp váp trong chuyện cũ của tôi em không bao giờ đán.h giá, mà luôn lắng nghe, luôn cảm thông, vỗ về phần yếu đuối nhất mà tôi không dám cho bất kì ai nhìn thấy.
Gần như ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau, em qua nhà tôi để cùng học nhóm, ăn và ngủ luôn ở nhà tôi. Gia đình và cả bạn bè đều trêu hai đứa, mỗi lần như thế em đều ngại ngùng lảng tránh, nhưng tôi biết ánh mắt em lén nhìn xem phản ứng của tôi thế nào; gương mặt ửng đỏ ấy của em lại lẻn vào trái tim tôi lúc nào không hay. Tôi bắt đầu đưa em đi chơi nhiều hơn, gặp nhau không chỉ vì học nữa, chúng tôi cứ thế bên nhau mà chẳng cần một lời chính thức nào. Có lẽ hạnh phúc là đây chăng?
Video đang HOT
Thỉnh thoảng tôi nghĩ một mối quan hệ quá êm đẹp như thế này có thực sự ổn hay không? Nhưng nhìn thấy tấm lòng và cách thể hiện của em với bố mẹ tôi hết sức chu đáo, cẩn thận; tôi rất yên tâm, cũng không để em chịu thiệt. Tôi cố gắng lo cho em hết mực, các dịp lễ tết em không phải thấy thua kém bất cứ cô gái nào khác.
Sau khi tốt nghiệp, mẹ đưa tôi vào bệnh viện lớn nơi mẹ làm Viện phó, tôi cũng chỉ đợi đến lúc ổn định hơn sẽ cưới em về. Em thì đi làm ở một công ty tổ chức sự kiện. Tuy tính cách dịu dàng nhưng trong công việc em rất nhanh nhẹn, tháo vát, lại quyết đoán. Môi trường công việc phải gặp gỡ nhiều người khác giới, thỉnh thoảng tôi cũng có chút lo lắng, cố gắng để chăm sóc cho em tốt hơn. Không phải tôi không tự tin, mà vì công việc chúng tôi không thể lúc nào cũng bên nhau.
Ảnh sưu tầm trên Internet.
Có một lần, tôi thấy một đồng nghiệp nam đăng hình ở chỗ làm lên mạng, có gắn tên em vào, trông hai người hết sức thân thiết, tôi cũng không nói gì. Nhưng không hiểu sao trong tôi có một linh cảm không tốt lắm. Cũng từ hôm ấy, em có thái độ lạ hơn, em đi làm về muộn hơn, trả lời tin nhắn của tôi lâu hơn. Lúc đầu tôi cũng tự bảo chắc do mình nhạy cảm quá, nhưng với tính chất công việc của em thì hiện tại không có quá nhiều việc để bận bịu như thế. Có một lần gọi cho em lúc tối muộn không được, tôi chạy sang nhà em. Vừa đến nơi, thấy em đứng cầm túi quà và nói chuyện với một gã nào đó. Tôi cố hết sức giữ bình tĩnh chờ gã ấy về, rồi tới nhấn chuông cửa. Tôi đưa em ra quán cà phê nhẹ nhàng hỏi chuyện, dù trong lòng như lửa thiêu. Em bảo không hề có gì cả, tôi phải tin em.
Nhưng đối với một người từng trải qua mùi vị bị phản bội, rồi từng đó sự kiện trong thời gian qua, làm sao bảo tôi tin?
Chúng tôi tiếp tục bên nhau trong tình trạng mệt mỏi, cô gái thấu hiểu dịu dàng ngày xưa đang ở đây nhưng sao tôi thấy xa lạ quá. Giật mình nhìn lại, em đã ăn mặc khác hơn, gợi cảm hơn, trang điểm lộng lẫy hơn; không còn nét giản dị nữa.
Như một linh cảm của người đang yêu, chuyện gì đến cũng phải đến. Chúng tôi chia tay vào một ngày mưa. Em khóc rất nhiều, tôi đấ.m vỡ kính mà còn chẳng thấy đau.
&”Anh không cho em được thứ em muốn.” Cả đời tôi sẽ không quên được câu nói đó.
Thời gian trôi đi, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn hỏi thăm nhau. Em vẫn tâm sự những khó khan trong công việc. Tôi không có cách nào bước tiếp, nhưng em đã có người yêu mới mất rồi – cũng không phải ai xa lạ, chính là người đồng nghiệp nam ấy.
Hôm nay là ngày cưới của em, em mời tất cả bạn bè, nhưng tôi thì không. Ngày hôm nay, là ngày mà cả thanh xuân của tôi đi mất thật rồi.
Theo Thế Giới Trẻ
Tôi đi du học nên đồng ý cho anh ở nhà cưới vợ hờ
Tôi không thể sống thiếu anh được, còn tiếp tục thì thấy mối quan hệ này rất hỗn độn.
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau được 4 năm thì tôi phải ra nước ngoài du học. Chúng tôi yêu nhau tha thiết nhưng vì anh đã 38 tuổ.i nên gia đình buộc anh phải cưới vợ. Chúng tôi thỏa thuận, khi tôi về anh sẽ l.y hô.n để về với tôi. Chuyện đến hôm nay đã gần một năm, trong suốt thời gian đó chúng tôi vẫn liên lạc mỗi ngày, nhưng gần đây vợ anh phát hiện và cô ta đã tự lấy điện thoại của anh để chặn mọi liên lạc với tôi. Anh lại tạo tài khoản khác để liên lạc, hứa sẽ đợi tôi về. Cuộc sống hiện tại của anh rất tốt và tương lai gần thì tôi không thể về được. Tôi muốn từ bỏ anh nhưng còn yêu anh rất nhiều. Tôi đã hơn một lần thử ngưng liên lạc nhưng không thể, rất nhớ anh, không thể sống thiếu anh được, còn tiếp tục thì tôi thấy mối quan hệ này rất hỗn độn. Hiện tại tôi rối và không biết làm gì. Mong được các bạn tư vấn giúp.
Theo VNE
Cảm xúc của ngày đầu tiên làm mẹ đơn thân Ngày mai của tôi có lẽ cũng là một ngày dài nhưng tôi sẽ không còn những suy nghĩ về quá khứ và tôi tin tương lai sẽ bớt khó khăn hơn... Ngày mai tôi sẽ bắt đầu kế hoạch cho các sự kiện quan trọng hàng tuần, hàng tháng dành cho bản thân và con gái mình. Ảnh minh họa internet Hôm...