Ngày đưa con đi cấp cứu tôi mới biết rõ bộ mặt thật của chồng
Lúc con đi cấp cứu, anh chẳng thèm hỏi. Tôi bảo đưa con đi viện còn bị anh chửi. Tôi không thể ngờ chồng lại đối xử thậm tệ với mẹ con tôi như vậy.
ảnh minh họa
Tôi là giáo viên trường tư thục, lấy chồng năm 29 tuổi. Thực sự thời đó chúng tôi chỉ mới quen nhau ba tháng, tôi chưa có ý định kết hôn nhưng nhà chồng lừa tôi để bỏ trầu. Tôi sợ gia đình mình mang tiếng nên nhắm mắt cưới dù lúc đó bản thân không hề muốn cưới. Con trai tôi ra đời một năm sau đó. Tôi sinh mổ, tất cả phải nhờ bên ngoại, đôi lúc một mình loay hoay với vết mổ, với con, nhờ chồng sát trùng hộ vết mổ anh cũng không làm, con anh cũng không biết gì đến.
Tôi có nói thì anh bảo “phụ nữ ai mà chẳng sinh đẻ”. Lương trong thời gian nghỉ sinh của tôi có một triệu/tháng, sau ba tháng nghỉ tôi phải vừa ôm con vừa dạy kèm để có tiền nuôi con. Khi nào tôi nói thì chồng đưa thêm vài trăm/tháng trong khi phải lo ăn uống cho anh (lương anh khoảng 8 triệu). Có những lúc con đau cần cấp cứu, anh cũng chẳng thèm hỏi. Tôi bảo đưa con đi viện thì bị chửi bới một trận rồi bảo để anh nghỉ ngơi còn có sức đi làm nuôi hai mẹ con tôi. Tôi ức chế không chịu được.
Khi tôi gửi con để đi làm cũng là lúc anh đòi nghỉ việc bởi lý do công việc không có công danh. Anh làm một tháng thì nghỉ hai ba tháng, lúc nào cũng giả vờ đau ốm. Thật sự tôi rất khinh, chẳng thà anh là người không lành lặn đã đành. Có lúc anh mang cả con đi dầm mưa đến 2h đêm để làm bàn đạp trong công việc. Tôi không cho con đi thì bảo tôi là nếu công việc của anh ta không suôn sẻ tôi phải chịu trách nhiệm. Hầu như đêm nào anh ta cũng gây sự rồi có lúc đánh đập tôi nữa.
Tôi muốn ly hôn lắm nhưng thật sự nghĩ đến con cái, cha mẹ, danh dự bản thân nên lại chưa thể buông. Anh còn nói nếu giờ ly hôn thì xã hội sẽ lên án tôi bởi thấy anh ta công việc không ra gì mới trở mặt. Tôi không chịu nổi một con người vô trách nhiệm như thế. Người ta chỉ cần con cái được khỏe mạnh thì họ có thể làm bất cứ việc gì; còn anh ta thì không, luôn đòi hỏi người ta phải cho mình công danh dù lương anh hiện gấp 3, 4 lần lương tôi.
Video đang HOT
Phía nhà chồng luôn ngọt ngào, tỏ ra thương yêu tôi nhưng mục đích cũng chỉ vì muốn tôi hy sinh cả cuộc đời mình để con cháu họ được sung sướng. Họ an ủi, bảo đó là số phận tôi phải trả từ kiếp trước. Họ còn giấu tôi nhiều điều về anh mà đến giờ vẫn chưa cho tôi biết. Ai ném đá tôi thế nào cũng được nhưng thật sự tôi bế tắc vô cùng, ngồi viết ra đây cũng chỉ để thỏa lòng mình. Có người khuyên tôi nên ly hôn, có người khuyên phải chịu đựng một thời gian nữa để rồi biết đâu “ngày mai trời lại sáng”. Tôi không biết chọn lựa cách nào.
Theo blogtamsu
Bộ mặt thật của cô vợ ngoan, dâu đảm
Tôi băn khoăn không biết em có đang đóng kịch dâu ngoan, vợ đảm trước mặt tôi không?
ảnh minh họa
Tôi không ngờ, một người phụ nữ có học thức, lại làm giáo viên mà lại nhẫn tâm làm cái chuyện vô đạo đức như vậy.
Tôi vốn là lái xe đường dài nên cũng quen biết rất nhiều cô gái. Tôi và vợ gặp nhau trong một dịp tình cờ, em là khách trên chuyến xe tôi chạy. Chúng tôi nói chuyện với nhau suốt dọc đường (em say xe nên xin ngồi ghế gần tài xế). Rồi tôi chủ động xin số điện thoại của em.
Sau đó, tôi thường xuyên tìm cách liên lạc với em. Vì tính chất nghề nghiệp nên tôi rất ít khi được ở nhà. Nhưng khoảng thời gian rảnh quý báu được nghỉ, tôi đều dành cho em. Chúng tôi cứ bên nhau như thế đến 2 năm sau mới tổ chức đám cưới.
Trước đó, tôi cũng đôi lần dẫn em về nhà tôi chơi. Ba tôi mất sớm, nên nhà chỉ còn tôi với mẹ. Mẹ tôi cũng gần 70 tuổi rồi nên có phần đãng trí. Bà đã sống vậy không đi bước nữa, cố gắng dành dụm nuôi tôi khôn lớn nên đối với tôi, mẹ không chỉ là mẹ mà còn là cả thế giới. Tôi yêu và cưới vợ mình một phần cũng vì thấy em là người rất tốt, rất thương mẹ tôi.
Sáng nào cô ấy cũng dậy thật sớm để quét dọn nhà cửa, sân vườn sạch bóng. Sau đó ân cần hỏi mẹ tôi muốn ăn gì để còn đi mua. Trưa đi làm về mệt mỏi nhưng cô ấy vẫn nấu ăn rồi lên tận phòng mời mẹ xuống ăn cơm. Ăn xong cũng chẳng bao giờ để mẹ tôi dọn mà hì hục dọn rửa một mình ....
Em với mẹ còn thân thiết như mẹ con ruột thịt trong nhà. Khi thì em đang nhổ tóc sâu cho mẹ tôi, khi lại ép mẹ tôi ăn thêm vài muỗng cơm. Thậm chí, có lần tôi còn thấy vợ mình đang kì cọ lưng cho mẹ tôi. Nhìn cách em chăm sóc ân cần, dịu dàng cho mẹ mà tôi cảm động đến rơi nước mắt. Có một người vợ như vậy, tôi còn đòi hỏi gì hơn nữa.
Cưới về được hơn một tháng thì tôi phải chạy xe lại. Nhưng lần đi này, tôi rất vui và yên tâm. Bây giờ, ở nhà mẹ tôi sẽ không phải cô đơn vò võ một mình nữa. Bà đã có người quan tâm chăm sóc, vợ tôi bây giờ cũng chính là con gái bà.
Thế nhưng, sau vài lần đi đi về về như thế, tôi bắt đầu nghe râm ran một vài điều tiếng không hay về cách ứng xử của vợ mình với mẹ tôi. Nhưng tôi đều không tin. Bởi lẽ, theo tôi quan sát, vợ tôi chăm mẹ tôi kĩ đến mức không có điểm nào đáng chê. Tôi còn nghĩ rằng, những người nói xấu vợ tôi đều là những kẻ nhiều chuyện và ganh ghét người khác.
Một lần nọ, tôi vô tình nghe được câu nói hỗn của vợ tôi với mẹ. Hôm đó, tôi nói đi uống cà phê với bạn. Nhưng đi giữa đường mới biết mình quên đem ví tiền. Tôi lại chạy ngược về nhà để lấy ví và nghe được cuộc đối thoại của vợ mình với mẹ.
Chẳng là mẹ tôi già rồi nên có phần chậm chạp, lú lẫn. Bà đi vệ sinh nhưng quên giật nước. Vợ tôi bước vào, thấy thế thì nhào ra hỏi hét toáng lên. Mẹ tôi nhận nói bà quên thì vợ tôi hùng hổ: "Ăn có quên không mà xả nước bồn cầu quên, để người khác xả. Quên cũng quên khôn thế!".
Tôi nóng mặt hét lên. Thấy tôi, em tái mặt đi, và lắp bắp phân bua. Mẹ tôi thì cười xòa nói không có chuyện gì, do lỗi của mẹ nên nó mới nói thế chứ có gì đâu. Tôi nghe thì nghe nhưng bắt đầu chú ý hơn đến thái độ của em. Tôi băn khoăn không biết em có đang đóng kịch dâu ngoan, vợ đảm trước mặt tôi không?
Để thắc mắc mãi trong lòng rất khó chịu nên tôi quyết định làm sáng rõ sự việc. Lần này, tôi nói phải đi dài ngày nên tầm 1 tháng mới về nhà được. Vợ tôi ngậm ngùi chia tay tôi. Em còn dặn dò tôi cứ yên tâm mà lái xe, ở nhà mẹ già đã có em lo rồi. Tôi nghe mà chẳng thấy hạnh phúc như mọi lần nữa.
Đêm, tôi đi đến nhà bạn mình ở. Tờ mờ sáng, tôi lại đến xin trú tại nhà bác hàng xóm cạnh nhà tôi. Tôi cũng trình bày mọi chuyện và nhờ bác giúp. Vừa nghe, bác đã gật đầu lia lịa, còn nói thêm: "Vợ mày ở nhà mắng mẹ chồng như mắng ô-sin, kẻ ở. Có khi bà đang ăn nó còn hất đổ bát cơm trên tay. Ai nói mày cũng không nghe, bây giờ cứ ở đây rình mà thấy sự thật".
Từ đây, tôi tái tê khi biết được bộ mặt thật của vợ mình. Cô ta đúng là ngang nhiên mắng mẹ tôi thật, dù bà chẳng làm gì có lỗi. Có khi, cô ta còn bỏ đói mẹ tôi suốt một ngày trời. Xót mẹ, trưa tôi phải nhờ bác hàng xóm đem cơm qua cho bà. Nghe bác nói, tôi mói biết chuyện này xảy ra đã nhiều lần lắm rồi
Theo VNE
Mỗi tháng kiếm được 5 triệu, tôi bị mẹ chồng hắt hủi thậm tệ Tôi quê ở miền núi, lấy chồng ở thủ đô. Có thể nói, về kinh tế, gia đình anh khá giả hơn nhà tôi nhiều. Nhưng tôi luôn bị mẹ chồng coi thường vì thu nhập quá ít so với chị em dâu trong nhà ảnh minh họa Tuy nhiên, các anh chị ạ, có theo chồng về làm dâu Hà Nội tôi...