Ngày đầu về ra mắt, tôi đã bị cả nhà bạn trai làm cho chạy mất dép
Chi không phải người hậu đậu, vụng về, vậy mà làm việc gì nhà Khánh cũng bằng lòng. Vất vả một mình cả buổi ở trong bếp, vậy mà nhìn vào mâm cơm, mẹ Khánh phán luôn một câu xanh rờn.
Nếu thang điểm đánh giá 1 cô gái là 10 thì chắc Chi cũng phải được 8 điểm. Cuộc sống này không có gì là trọn vẹn và hoàn hảo huống chi là con người. Chi không những dễ thương, xinh xắn mà còn khá giỏi giang, năng động. Trong công việc, Chi luôn khen ngợi, trong cuộc sống, mọi người ai cũng quý mến Chi. Ngoài ra, Chi còn có một cửa hàng hoa nhỏ, thuê người bán, thu nhập cũng khá tốt. Người theo đuổi Chi xếp hàng có mà dài cả cây số, thế mà vẫn không ai lọt được vào mắt xanh của Chi. Cho tới một ngày Chi gặp Khánh.
Vừa gặp, Chị đã rất có cảm tình với Khánh. Kiểu như đôi ta sinh ra là để dành cho nhau vậy. Khánh cũng như Chỉ, là một chàng trai rất khá. Bởi vậy, tình yêu của họ rất được ca ngợi, tung hô. Ai cũng nói Khánh may mắn khi yêu được Chi. Nhưng có vẻ như bản thân Khánh lại không cảm nhận được điều đó. Giống như cách người ta hay nói, thứ có trong tay là đất, thứ trên tay người khác khiến mình muốn chính là vàng.
Yêu nhau được gần 1 năm thì Khánh ngỏ ý muốn đưa Chi về nhà ra mắt. Thật ra Chi cũng có ý định lâu dài với Khánh nên đã đồng ý. Chi đã chuẩn bị rất đầy đủ mọi thứ. Chi chu đáo mua quà tặng cho từng người trong gia đình Khánh. Khánh giới thiệu về Chi với tất cả niềm tự hào, Chi cảm giác mọi chuyện có vẻ thuận buồm xuôi gió rồi đây. Nhưng Khánh chưa dứt lời thì mẹ Khánh đã:
- Nhà này cần gì con dâu giỏi việc xã hội. Chỉ cần biết nội trợ đảm đang và biết đẻ là được.
Nếu thang điểm đánh giá 1 cô gái là 10 thì chắc Chi cũng phải được 8 điểm. (Ảnh minh họa)
Cảm xúc thăng hoa của Chi bỗng rơi tõm xuống 18 tầng địa ngục sau câu nói ấy của mẹ Khánh. Chẳng hiểu tại sao Khánh đang ca ngợi Chi là thế,mà nghe mẹ nói xong liền quay ngoắt 180 độ:
- Anh thấy mẹ nói cũng đúng đấy! Nhưng anh có bổ sung thêm là em còn phải giỏi việc xã hội nữa, hay nói trắng ra là giỏi kiếm tiền ấy.
Khánh bắt đầu sỗ sàng ra mặt. Chi dần thấy có đám mây đen đang vây kín trên đầu mình.
Video đang HOT
Chi không phải người hậu đậu, vụng về, vậy mà làm việc gì nhà Khánh cũng bằng lòng. Vất vả một mình cả buổi ở trong bếp, vậy mà nhìn vào mâm cơm, mẹ Khánh phán luôn một câu xanh rờn:
- Chỉ làm được có thế này thôi hả. Kém quá rồi đấy!
Bố Khánh vừa gắp miếng thức ăn lên miệng đã:
- Cũng khá đấy nhưng không ra gì. Buổi tối, cháu nên dành thời gian đi học nấu ăn đi, bác khó ăn lắm đấy!
Chi không hiểu nhà Khánh chê thì chê vậy mà thức ăn trên đĩa cứ hết vèo vèo.
Chi không ngờ yêu nhau thì ngọt ngào là thế mà đến lúc chuẩn bị kết hôn thì lại nảy sinh lắm chuyện thế này. (Ảnh minh họa)
Buổi ra mắt của Chi kết thúc sớm hơn dự định. Đầu giờ chiều Khánh đã đưa Chi về. Cứ nghĩ đến vẻ mặt sầm sì lúc mình chào ra về của bố mẹ Khánh mà Chi buồn nẫu ruột. Đi được nửa đường thì Khánh dừng xe lại, nói với Chi:
- Em thấy bố mẹ nói gì rồi chứ. Em nên cố gắng học nội trợ nhiều hơn. Đó là điều kiên của bố mẹ anh, còn với anh thì em nên chăm chỉ kiếm tiền nhiều hơn bởi anh còn nhiều nhu cầu lắm đấy! – Khánh nói với Chi như hạ lệnh
- Cái gì anh cũng muốn thì đi tìm thánh sống mà yêu! – Chi bực tức,, gắt gỏng
Chi không ngờ yêu nhau thì ngọt ngào là thế mà đến lúc chuẩn bị kết hôn thì lại nảy sinh lắm chuyện thế này. Chi nói lời chia tay với Khánh ngay hôm đó mà Khạnh cứ ú a ú ớ không hiểu Chi chia tay mình vì lý do gì. Chi làm người con gái hiện đại, sống không thích dựa dẫm, không thích nghe theo sự chỉ sắp đặt của ai. Con người chẳng có ai là hoàn hảo và Chi nghĩ những việc Chi làm là đã tốt lắm so với khả năng của bản thân Chi. Vậy mà gia đình Khánh và cả Khánh lại không biết trân trọng điều đó thì làm sao chung sống dưới một mái nhà được.
Theo Một Thế Giới
Bạn trai vừa bước tới sân, cả nhà tôi được một phen náo loạn
Cảnh tượng trước mắt khiến mình hãi hùng. Mấy đứa em và mẹ trốn biệt trong nhà, còn bố tôi vác dao ra đang đứng trước mặt anh...
Mình và anh ấy quen nhau rất tình cờ. Hôm ấy khi đang đi mua sắm cùng với cô bạn gái thì bạn ấy bị kẻ xấu giật mất điện thoại khi đang nghe điện. May mắn có một anh thanh niên nghĩa hiệp đã chặn được tên cướp và lấy lại được điện thoại cho cô bạn mình.
Hai đứa rủ anh ấy vào quán nước ngồi để cảm ơn. Nói chuyện một hồi cho tới khi anh từ từ kéo tay áo len lên hai đứa mới giật bắn mình khi nhìn thấy hình xăm kín mít trên cánh tay anh. Cô bạn đi cùng lịch sự xin số điện thoại của anh nhưng lại cho số điện thoại của mình, mình biết nó lúc ấy run như cầy sấy vì sợ.
Sau đó thi thoảng anh có nhắn tin hỏi thăm và mình phải tiếp chiêu thay bạn. Tất nhiên mình cũng không giấu việc đây là số của mình để tránh bị hiểu lầm. Vài lần nói chuyện thấy tính anh hài hước, vui vẻ khác xa với vẻ bề ngoài. Anh nói vì anh thích hình xăm nên mới xăm, còn công việc hiện tại của anh là lập trình.
Thỉnh thoảng anh tới rủ bọn tôi đi chơi, lúc này cô bạn cùng phòng cũng biết đối tượng anh đang nhắm đến chính là mình nên cô ấy không còn sợ sệt như cái lần đầu gặp anh nữa. Dần dần cô ấy còn thân với anh hơn cả mấy cậu bạn thân trước, lúc giận hờn với bạn trai còn nhờ anh tư vấn giúp nữa.
Mình và anh cũng chính thức giới thiệu nhau với bạn bè. Lần đầu gặp anh đúng là ai cũng sợ, có chị trong công ty còn hỏi mình: "Có phải em bị nó đe dọa bắt yêu không. Chứ nhìn nó cứ như là xã hội đen ấy". Mình nghe mà phì cười, phải giải thích mãi mọi người mới hiểu.
Hơn một năm yêu nhau, anh quan tâm và yêu thương mình hết mực. Trong khoảng thời gian đó anh còn xăm thêm tên và hình của mình lên ngực. Vậy là khắp người anh, chẳng còn hở chỗ nào không có hình xăm nữa. Khi anh bàn đến chuyện kết hôn, mình chính thức đưa anh về ra mắt gia đình. Anh vui lắm nói mình thu xếp công việc đưa anh về sớm.
Thứ 7 hôm đó 2 đứa bắt xe về quê, mình cũng gọi điện trước báo bố mẹ là đưa bạn trai về. Có lẽ bố mẹ mình quá phấn khởi nên chuẩn bị cơm nước sớm để đón hai đứa. Khi tới ngõ về nhà mình bảo anh vào sân trước còn mình nhảy xuống cái ao trước nhà rửa chân cho mát.
Nhưng khi vừa bước xuống bậc gạch dưới ao thì mình đã nghe thấy tiếng hét lớn của đứa em thứ 2: "Mẹ ơi cái chú đến nhà bác Hòa hôm trước đến nhà mình kìa, trốn đi không chú ấy đánh cho đấy". Thế rồi kèm theo đó là tiếng khóc thét của đứa em gái út mới học lớp 5. Mình chạy vội vào sân xem chuyện gì xảy ra.
Cảnh tượng trước mắt khiến mình hãi hùng. Mấy đứa em và mẹ trốn biệt trong nhà, còn bố tôi vác dao ra đang đứng trước mặt anh: "Tôi có nợ nần gì các anh đâu. Hôm đó tôi chỉ đến xem thôi mà. Nhưng anh mà làm gì vợ con tôi thì phải bước qua xác tôi trước đã?". Người yêu mình cũng không hiểu chuyện gì xảy ra miệng thì bảo: "Bác nhầm rồi ạ, cháu... cháu là...".
Bố ơi, bố bỏ dao xuống đi. Anh ấy là bạn trai con mà. (Ảnh minh họa)
- Bố ơi, bố bỏ dao xuống đi. Anh ấy là bạn trai con mà.
- Sao cơ... Thế không phải là bọn đòi nợ thuê ở nhà ông Hòa hôm nọ à. Sao nhìn nó xăm hết người thế này...
Hiểu lầm đã được làm sáng tỏ, nhưng hai đứa em mình vẫn nhìn anh bằng con mắt sợ sệt, thái độ e ngại. Mẹ mình thì vừa trừng mắt vừa dí vào đầu gọi mình là con dở hơi khi chọn người người đàn ông hầm hố như anh làm chồng.
Hôm sau trở lại thành phố anh cứ cầm tay tôi hỏi: "Bố mẹ ghét anh lắm đúng không. Làm thế nào để bố mẹ em quý anh bây giờ. Anh sợ mọi người không đồng ý cho mình cưới nhau lắm". Đúng là gia đình mình không có thiện cảm ban đầu trước hình thức của anh, nhưng vì mình rất yêu anh và anh cũng thế. Nhìn anh vò đầu bứt tai mình cũng buồn lắm chỉ còn biết động viên người yêu: "Em sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ, biết bọn mình thương yêu nhau thật lòng chắc bố mẹ cũng sẽ không làm khó đâu".
Theo Một Thế Giới
10 kiểu phụ nữ khiến đàn ông chạy mất dép Đàn ông thích phụ nữ thuần khiết nhưng không có nghĩa là người đó quá ngây thơ đến mức hồ đồ, không có chính kiến. Đôi lúc bạn cảm thấy không thể hiểu nổi tại sao mình không làm gì sai mà các chàng vẫn cứ &'bỏ của chạy lấy người'. Thật ra đàn ông có những nguyên tắc riêng để đánh giá...