Ngày đầu tiên về nhà chồng tôi hóa đá khi biết rõ thủ phạm cướp đi đời con gái của tôi đêm hôm đó là ai?
Tôi hào hứng lấy nước đưa lên, để rồi suýt làm rơi vỡ mấy cái cốc trên tay khi nhìn thấy anh ta… không ai khác, đó chính là anh ta. Tôi run run lúc đó tôi rất sợ hãi, muốn hét lên.
Sau hôm đó đến giờ người tôi cứ đờ đẫn bất an, chồng và gia đình thì quan tâm hết mực nhưng tôi vẫn không tài nào tập trung nổi chuyện gì. Tôi sợ người đó, sợ cái này anh họ đáng sợ của chồng mình. Mỗi lần nghĩ đến anh ta, sự hận thù trong tôi lại dâng lên nghi ngút, tôi sợ 1 ngày chồng mình sẽ biết sự thật ấy.
Cái đêm kinh hoàng ấy có lẽ cả đời này tôi sẽ không được. Cái ngày tôi ốm liệt giường tôi yếu ớt nhờ anh hàng xóm đi mua hộ bát cháo. Vì xung quanh lúc đó chẳng có ai, bạn bè đã về quê nghỉ lễ hết. Ngày đó tôi còn chưa quen chồng tôi bây giờ, còn anh hàng xóm đó thì mới gặp nói chuyện được ít lần.
(Ảnh minh họa)
Anh ta thấy tôi ốm quá, cũng đi mua cháo và mua thêm cho tôi 2 dây sữa. Thấy tôi yếu ớt anh ta còn đút cho tôi ăn, dù ngại nhưng tôi đang ngồi im làm theo vì khi đó tôi như sắp kiệt sức. Tôi bị sốt vi rút nên rất mệt. Bố mẹ ở xa tôi không dám phiền, hơn nữa bạn cùng phòng của tôi nói ngày mai nó lên nên tôi không gọi cho mẹ sợ mẹ lo.
Đêm đó tôi sốt li bì anh hàng xóm cũng lo lắng nên qua giặt khăn đắp trán cho tôi. Tôi cảm ơn anh ta và ngủ thiếp đi. Nửa đêm tôi thấy cơ thể mình nặng nề dường như có ai đó đang đè lên người. Anh ta bịt miệng tôi lại rồi làm cái chuyện đồi bại đó. Đêm ấy chính gã đó đã cướp đi đời con gái của tôi. Tôi đau khổ, mệt mỏi, bất lực và đau đớn… Gã hàng xóm đó, tôi nhận ra anh ta vì anh ta đeo kính. Hôm đó tôi đã sờ được kính của anh ta khi đang giẫy giụa.
Cả đêm tôi khóc, đau khổ vô cùng tận. Tôi trầm cảm và trở nên ít nói từ khi đó. Cả đời này tôi sẽ không quên được cái đêm khủng khiếp đó. Cứ nghĩ đến tôi lại khóc cạn nước mắt, tổn thương, mặc cảm tất cả đã giết chết tuổi xuân của đứa con gái năm 2 như tôi.
Hắn ta bỏ trốn, chuyển đi 1 cách lặng lẽ. Tôi cũng chuyển đi vì nơi đó khiến tôi ám ảnh. 3 năm sau khi đi làm tôi gặp được chồng tôi. Anh là người khiến tôi vực mình dậy được sau cú sốc tinh thần năm đó. Chồng tôi rất nhẹ nhàng, hiền lành và tâm lý. Gia đình chồng tôi hiện tại cũng vậy.
Tôi quyết tâm sống vui vẻ, dù quá khứ thế nào đi nữa tôi cũng có quyền yêu, quyền sống và quyền được cười đúng không? Tôi quyết tâm quên hết để sống hạnh phúc bên anh. 4 năm trôi qua có những lúc tưởng chừng tôi gục ngã không gượng dậy nổi, nhưng giờ đây tôi đã cười đùa thoải mái.
Video đang HOT
Cho đến ngày hôm ấy, ngày đầu tiên tôi về nhà chồng. Lúc tôi đang nhặt rau ở dưới bếp thì mẹ chồng gọi đưa nước lên nhà có khách. Tôi hào hứng lấy nước đưa lên, để rồi suýt làm rơi vỡ mấy cái cốc trên tay khi nhìn thấy anh ta… không ai khác, đó chính là anh ta. Tôi run run lúc đó tôi rất sợ hãi, muốn hét lên. Mẹ chồng giới thiệu:
(Ảnh minh họa)
- Đây là mẹ con bác Lan ở dưới quê mới lên chơi. Cậu Hùng mới đi công tác trong Sài Gòn về nên hôm cưới không qua được. Hôm nay bác Lan lên chơi nên mẹ mời qua nhà mình ăn bữa cơm. Gia đình mình và gia đình bác ấy là anh em họ đó con à!
Dạ.
Tôi run run trả lời:
- Con sao thế không khỏe ở đâu à?
- Con xin lỗi, con hơi mệt. Con xin phép lên phòng nghỉ chút, hình như con trúng gió.
Bác Lan và mẹ chồng tôi lo lắng:
- Ừ con lên nghỉ đi.
Lão Hùng kia nhìn tôi lấm lét, còn tôi nhìn anh ta với ánh mắt đầy căm thù. Tôi lên đến nửa cầu thang thì chồng tôi đi xuống. Thấy tôi chạy lên với khuôn mặt biến sắc chồng tôi hết sức lo lắng:
- Em sao vậy? Em mệt à vợ.
Tôi vào phòng ôm lấy chồng run rẩy:
- Em hơi mệt, em muốn nằm 1 chút.
- Ừ vợ nằm đi, thương quá chắc em lo đám cưới nhiều quá nên thế đấy.
- Chồng à!
- Sao em?
- Anh sẽ luôn yêu thương em chứ?
- Dĩ nhiên rồi, ngốc quá, em ngủ đi.
Tôi nằm trong chăn nước mắt rơi lã chã. Anh ta kẻ khốn nạn đó là anh em họ với chồng tôi ư? Tôi ước mình có thể băm vằm anh ta ra làm nghìn mảnh. Từ hôm đó đến nay đêm nào tôi cũng sợ hãi gặp ác mộng. Tôi đã cố quên hết, nhưng sao anh ta lại xuất hiện đúng lúc này. Tôi nên làm gì đây? Tôi sẽ sống thế nào đây?
Theo Một Thế Giới
Thủ phạm đã cướp mất đi đời con gái của người đó
Rồi anh về nhà thú nhận với tôi, khóc lóc trong đau đớn rằng,trong giây phút say khướt, không giữ được mình, anh đã làm điều sai lầm trong nhà nghỉ.
Số là, tôi với anh lấy nhau đã hơn 1 năm nay, nhưng vợ chồng chưa có con. Trước đó, anh cũng từng có vài ba mối tình và cô này là mối tình sâu đậm của anh. Tuy nhiên, vì nhiều lí do, hai người chia tay nhau. Nhưng không hiểu sao, sau đó cô ấy lại yêu người đàn ông khác và nguời đó lại chính là bạn thân của anh. Nghe nói, hình như cũng vì chuyện cô này đem lòng thích anh kia mà chồng tôi bực tức, lấy tôi để cho cô ấy biết tay. Nhưng người ta vốn không dành nhiều tình cảm cho mình thì khi mình có bến mới, biết đâu người ta lại hạnh phúc và an tâm hơn.
Tôi tìm hiểu thì được biết, cô ấy cũng yêu chồng tôi nhưng qua vài chuyện hiểu lầm, với lại, người đàn ông kia hợp tuổi, còn chồng tôi thì trong tứ hành xung nên đành thôi. Sợ là sau này lấy nhau về có gì bất trắc thì không hay, rồi bạn bè lại nói cho không ra gì. Sau nhiều cố gắng, họ chia tay nhau để cho cả hai có tương lai tốt hơn. Và vì thế, anh chọn lấy tôi, người phụ nữ anh cũng yêu thương và cho rằng, tôi là người vợ hợp với anh hơn cả. Tôi biết chồng có tình cũ, nhưng ai chẳng có quá khứ, có là gì đâu. Thế nên, tôi cũng mặc kệ, không nghĩ chuyện cũ, chỉ cần hiện tại chúng tôi yêu thương nhau là đủ. Ban đầu, có lẽ chuyện chia tay của anh dễ dàng nhưng về sau, khi sống cùng tôi lại mãi không có con, anh bắt đầu suy nghĩ. Anh hay tin người con gái đó đi lấy chồng, lại là lấy đúng anh bạn thân của mình, anh có vẻ không hài lòng. Thực ra con người ta ai cũng ích kỉ. Có thể từ bỏ tình yêu của mình, để cô ấy yêu người khác, nhưng khi biết người ta hạnh phúc hoặc người ta đang yêu người thân của mình thì lại ích kỉ, muốn chiếm lại. Ví như bạn thân của anh cũng vậy, anh ta sẵn sàng đón nhận tình cảm này và chấp nhận người con gái đã từng là người yêu của bạn mình, thật tình điều này khiến anh khó chịu.
Nghe anh nói mà tôi tan cõi lòng. Chẳng lẽ, anh lại còn vương vấn người ta như vậy sao?(Ảnh minh họa)
Hai người họ đã chuẩn bị kế hoạch kết hôn. Những ngày đó, chồng tôi có vẻ buồn, tôi cảm nhận được. Tôi cũng động viên anh nhiều vì tôi không muốn anh phải suy nghĩ hay cũng không muốn anh nghĩ tôi ích kỉ. Tôi chỉ muốn bên cạnh anh vì ai cũng có những cảm xúc như vậy, nhất là khi anh rất yêu cô ấy. Anh có vẻ không hài lòng khi cô ấy lấy bạn thân của mình. Vì nếu như vậy, sau này, hai người bạn sẽ khó lòng qua lại với nhau, anh cũng khó xử khi tới chơi nhà bạn. Thời gian đó, tôi thấy anh liên lạc với cô ấy. Tôi hay đọc được những tin nhắn dạng như: "Em có hạnh phúc không, em còn nhớ anh không, em có yêu người ta thật lòng không?". Nghe anh nói mà tôi tan cõi lòng. Chẳng lẽ, anh lại còn vương vấn người ta như vậy sao?
Chúng tôi trao cho nhau những tình cảm tốt đẹp, cả hai cảm thấy vui vẻ thì mới lấy nhau, thế mà giờ anh lại thay lòng, lại còn tương tư tình cũ làm gì? Tôi chẳng hiểu sao anh lại như vậy. Rồi tôi thấy anh lén lút ra ngoài gặp cô ấy. Hôm đó, anh đi thông đêm không về, rồi sáng hôm sau anh thú nhận với tôi và khóc lóc rằng, anh đã hại đời người ta. Anh không ngờ người con gái anh từng yêu đến giờ vẫn còn trinh tiết. Và anh chính là thủ phạm đã cướp mất đời con gái của người đó.
Anh bảo, đêm đó anh đã hẹn cô ấy đi chơi cùng mình coi như là gặp gỡ chia tay đời độc thân của cô ấy. Thế rồi không hiểu sao, cô ấy cũng uống say và hai người họ đã đưa nhau vào nhà nghỉ. Chẳng lẽ, cô ấy lại yêu chồng tôi nhiều vậy sao?
Chồng tôi không hiểu thế nào mà lại làm ra cái chuyện tồi tệ như vậy. Bây giờ anh lại ân hận vì mình đã đánh mất bản thân, đã cướp mất đời con gái của người đó khi chỉ còn vài ngày nữa là cô ấy cưới. Sự thật trớ trêu nhưng biết làm sao được, mọi thứ gần như đã quá đà, cô ấy không giữ mình thì chồng tôi cũng làm tới. Tôi trách chồng nhưng cũng trách người con gái kia. Nhìn những giọt nước mắt của anh, tôi hiểu, có lẽ là anh ân hận thật. Mọi việc với anh mà nói thật quá vội vàng và nông nổi. Nhưng hơn hết, anh biết mình sai. Tôi thực sự không biết nên nói thế nào. Tại sao anh lại khiến tôi khó khăn và đau lòng thế này...? Chỉ tội cho anh bạn thân của chồng tôi!
Theo Phunutoday
Chuyện dâu mới về nhà chồng ai đọc cũng phải ôm bụng cười Đoàn xe hoa rồng rắn khắp nơi. Bình thường 2 nhà cách nhau chưa đến 2km nhưng dễ hôm nay phải đi cả vòng quanh thành phố, 7,8km chứ chả chơi. Tới nơi, vào nhà lễ gia tiên trước đã. Thấy cả bà ngoại, bố mẹ chồng tươi cười hớn hở ra đón. Đám cưới Ngày cưới trời mưa tầm tã. Ai bảo...