Ngày buồn không hiểu nổi lý do
Có những ngày buồn hiu, chỉ muốn im lặng rồi chìm đắm trong một mớ ý nghĩ của riêng mình. Giống như mặt hồ phẳng lặng, soi tỏ bóng mình trong đó, và thấy nỗi buồn bình thản.
Đã có lúc tôi từng nghĩ rằng, có nên tìm một ai đó để chia sẻ cho họ những nỗi buồn của mình không? Nỗi buồn của một tình yêu tan vỡ, nỗi buồn của một mối tình không được đền đáp, nỗi buồn của sự tự ti, của thất vọng, của đợi chờ… Nhưng rồi chợt nghĩ không có ai để mình có thể chạy đến khi buồn. Hoặc cũng có thể có rất nhiều người để kể lể nhưng lại không muốn đem nỗi buồn của mình mang ra làm câu chuyện không đầu không cuối.
Ảnh minh họa
Có những ngày buồn hiu, ta mới hiểu ý nghĩa của mất mát khi trải qua tình yêu. Ta đã từng nghĩ tại sao có những người mãi mãi không thể quên đi chuyện cũ, không thể đón nhận người mới để đón chờ những điều tốt đẹp phía trước. Lẽ nào quá khứ có sức ám ảnh và bi thương nhiều đến thế? Nhưng khi ta bước chân vào vũng lầy của ký ức, càng cố thoát ra lại càng chìm dần, ta mới hiểu rằng trên đời này không phải muốn mở lòng với ai cũng được và không phải muốn quên một người thì chỉ cần nhắm mắt một lần là xong.
Tình yêu là thứ khó toàn vẹn nhất trên thế gian. Để rồi khi nó rơi vỡ, ta đến một giai đoạn lười với việc tiếp nhận các mối quan hệ mới. Ta luôn lục tung mọi thứ cũ kỹ để tìm một người, có thể ngồi ăn món quen trong một quán xưa, có thể ngồi nhâm nhi hàng giờ thứ thức uống mà người ấy thích, chỉ vậy thôi là đã đủ rồi.
Video đang HOT
Có những ngày buồn hiu, ta đi vòng quanh khắp phố với ý nghĩ buồn cười rằng có thể gặp lại người đó. Thế nhưng, thành phố này buồn cười lắm, vừa đủ nhỏ bé để hai người xa lạ gặp nhau nhưng cũng vô vàn rộng lớn để dù có tìm mỏi mệt cũng không thấy hình dáng người kia, không thể gặp thêm một lần nào nữa…
Chúng ta luôn có những ngày thấy lòng mình trống hoác. Một ngày chỉ muốn cầm điện thoại lên, nhắn rằng mình nhớ người ta nhiều lắm. Nhưng rồi lại không đủ can đảm để đối diện với chính nỗi nhớ của mình. Chỉ sợ yếu đuối, chỉ sợ họ lạnh lùng xa cách, chỉ sợ mình lại đau thêm một lần.
Con người càng trưởng thành sẽ càng thấm thía được, thế gian này có một thứ tốt nhất, chính là “không có được”. Để rồi đôi khi nỗi tiếc nuối ấy còn kéo dài thêm nhiều tháng năm sau này.
Ai rồi cũng có ngày buồn hiu như thế, dù tình cảm có đậm sâu đến đâu, cái mà ta nhận được chỉ là một thời thanh xuân nhẹ nhàng, cũng chẳng chết được vì thiếu tình yêu. Dù có được hay không có được, thì ta cũng từng yêu một người. Dù mất đi hay còn giữ lại, thì ta cũng giữ được từng kỷ niệm khi ở bên một người. Ta với người ấy cũng như đôi lứa khác, dù có hứa chẳng cách xa, thì cuối cùng cũng sẽ không còn gặp lại.
Lạc mất nhau giữa đời, để có thêm vài ngày sầu nhớ, rồi lãng quên nhau…
Theo Tiin
Hãy để anh là người phản bội
Dù biết em đau đớn vì bị bỏ rơi nhưng cảm giác đó sẽ giúp em nhanh quên anh hơn.
Nhìn em khóc trong ngày chia tay, anh đã không cầm lòng nổi. Nếu biết có ngày này, năm xưa anh sẽ không nói yêu em nhiều đến như vậy để hôm nay em phải đau khổ rơi lệ vì tình. Nhưng nào ai biết trước được ngày mai, vì thế, xin em hãy đón nhận mọi chuyện thật nhẹ nhàng như thể đang học cách đi qua mọi cảm xúc trong cuộc đời thôi em nhé.
Anh biết, em hận anh nhiều lắm. Em hận vì anh đã là người chủ động nói chia tay, vì anh đã không cho em cái quyền được là người chấm dứt tình yêu. Anh khiến em trở thành cô gái bị người yêu bỏ. Nhưng em cũng biết rằng tình yêu này không sớm thì muộn sẽ ra đi, chỉ là thời gian mà thôi. Và anh lựa chọn cách nói lời chia tay, để em có cớ mà trách anh, để em có cớ mà hận. Vì nếu hận càng nhiều, em sẽ càng quên nhanh thôi.
Đúng là có thời mình đã từng yêu nhau say đắm. Anh không bao giờ phủ nhận tình yêu đó và anh luôn tự hào về những năm tháng mình yêu nhau. Nhưng tình yêu không phải là thứ bất biến. Mình đã yêu nhau nhiều và mang tới cho nhau cũng quá nhiều đau khổ. Anh và em khác biệt quá nhiều, sự khác biệt không phải để bù đắp, bù lấp cho nhau mà chỉ làm mình thêm xa cách.
Em và anh đều biết rằng tình cảm này sẽ không đi tới đâu. Em cũng đã mệt nhoài, cũng đã đủ nhiều tổn thương khi yêu anh. Những lần cãi vã, giận hờn, những ghen tuông vô cớ làm cho tình yêu không còn đong đầy được nữa. Anh đã nghĩ đến việc nên dừng lại, để cả hai giữ trong nhau một kỉ niệm đẹp nhất. Nhưng em là cô gái vốn quen với sự bình lặng. Em yêu trong bình lặng và chấp nhận sự đau đớn cũng trong bình lặng. Em sợ bị dị nghị, em sợ người ta đàm tiếu, em sợ sẽ mang tiếng khi tình yêu với anh bỗng dưng dang dở. Dù em biết rằng con tim em cũng không còn đập những nhịp yêu thương nhưng em không dám buông tay. Em gắng gượng để cố bảo toàn tình yêu này theo một nghĩa trọn vẹn nhất.
Em và anh đều biết rằng tình cảm này sẽ không đi tới đâu (Ảnh minh họa)
Anh đã chọn cách này để mang tới cho em sự thanh thản nhất trong tâm hồn. Tình yêu này không còn nhưng tình cảm gắn bó bao năm của chúng ta không cho phép anh ràng buộc em thêm nữa. Em cần phải gặp được một người mà em yêu và yêu em thực sự. Một người không chỉ mang tới cho em cái cảm giác quen thuộc như anh mà phải mang tới cảm giác được yêu mỗi ngày. Khi mọi thứ qua rồi, hãy nên nhìn thẳng vào sự thật và chấp nhận nó.
Chia tay không có nghĩa là mình không còn là gì của nhau. Vì đã từng yêu em và yêu quý em nên anh không cho phép mình tái diễn một thứ tình cảm na ná tình yêu thêm nữa. Chúng ta cần phải tìm hạnh phúc đích thực cho mình em ạ. Một hạnh phúc để sau này nhìn lại, chúng ta không nói lời hối tiếc. Sự chia tay hôm nay là khởi đầu cho những điều đã qua. Nó khép lại năm tháng hạnh phúc mình đã có, bảo tồn mãi tình cảm tốt đẹp này và mở ra những chân trời mới.
Chỉ vì em không dũng cảm để buông tay nên anh buộc phải là người tàn nhẫn nói ra lời oan trái đó. Em đã khóc, khóc rất nhiều khiến tim anh đau nhói. Anh biết em tổn thương thế nào khi phải là người nghe những lời đó. Với một cô gái, dù cô ấy còn yêu hay không thì việc cô ấy bị khước từ tình cảm cũng là điều rất đớn đau. Nhưng nếu anh không làm thế, cô gái yếu đuối như em sẽ chẳng bao giờ dám cho mình cái quyền nó chia tay sau khi đã gắn bó với anh. Vì vậy, hãy để anh gánh lấy trách nhiệm này, hãy để anh là người phản bội em, để anh là người chịu trách nhiệm cuối cùng cho cuộc tình dang dở này. Sau này, khi ai đó hỏi em rằng, vì sao mình chia tay, em có thể đổ lỗi: "Vì anh".
Anh biết em đau đớn vì là người bị bỏ rơi nhưng cảm giác đau đớn đó sẽ giúp em nhanh quên anh hơn. Đó là điều duy nhất mà anh mong đợi. Một ngày nào đó em sẽ hiểu cho sự ra đi tàn nhẫn này của anh. Anh sẽ luôn dõi theo em, không phải với tư cách một người yêu mà với tư cách một người bạn. Cho tới khi nào em tìm được hạnh phúc thực sự cho riêng mình em sẽ hiểu việc chia tay ngày hôm nay là điều nên có...
Theo VNE
Cách chọn chồng giàu của một cô gái cá tính Tôi, một cô gái bình thường về hình thức, gia cảnh, công việc nhưng so với mặt bằng chung hiện tại thì chồng tôi giàu. Vậy bí quyết lấy chồng giàu của tôi nằm ở đâu? Gần đây, tôi có đọc được rất nhiều bài viết các chị em nói về tiêu chí lấy chồng phải "giàu". Nếu chỉ nghe, đọc lướt qua...