Ngày ăn hỏi mẹ anh nói 1 câu khiến tôi lập tức hủy hôn dù đã có thai 5 tháng
Lẽ ra ngày hôm nay là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời tôi, nhưng không, chính tôi đã đạp đổ thứ hạnh phúc mơ hồ, ảo tưởng đó.
Tôi mang bầu trước khi kết hôn, việc mang bầu này không phải vô ý mà tôi và người yêu cố tình “thả cửa”. Tôi và anh đều 27 tuổi, lớn cả rồi vì thế việc chúng tôi làm đều có nguyên do, chẳng phải bồng bột nhất thời gì.
Sở dĩ tôi quyết làm như vậy vì mẹ anh không đồng ý cho tôi và anh cưới nhau. Lý do thì cũng chỉ bởi không môn đăng hộ đối. Nhà tôi không nghèo, tôi cũng không phải loại con gái không tài cán gì nhưng so với nhà anh thì quả là một trời một vực.
Bố mẹ anh là công chức ở tỉnh nhưng cũng có chức tước, họ hàng 2 bên lại có điều kiện nên ngoài đi làm bố mẹ anh còn đầu tư thêm vào các dự án, nhà cửa, xe cộ, tiền bạc, gia thế chẳng thiếu thứ gì. Nếu có thiếu chỉ là thiếu tình người mà thôi.
Nhà anh cái gì cũng có, chỉ có tình người là không. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Trước đó, mẹ anh đã nhắm cho anh con gái của 1 nhà bạn, cơ ngang ngửa, cô gái kia lại đi du học về đang làm cùng cơ quan mẹ anh nhưng vì yêu tôi nên anh không đồng ý. Mẹ anh cũng thái độ ra mặt, có lúc còn nói thẳng tôi không bao giờ có cửa bước chân vào làm dâu nhà bà.
Trước sự phản đối kịch liệt của bà, tôi và anh yêu nhau trong lén lút 2 năm. Tới đầu năm nay, chúng tôi cũng có tuổi, cũng muốn ổn định nên quyết thay đổi mẹ anh bằng được.
Tôi từ chỗ né tránh bà đành ngậm đắng tới nhà chơi thường xuyên, gọi điện hỏi thăm, mua quà… mong bà nhận ra tâm ý của tôi mà bớt thành kiến. Tuy nhiên, mọi chuyện cứ như muối đổ bể. Đến cuối cùng, anh đưa ra hạ sách là mang bầu rồi cưới – có ông bà nào lại không thương con xót cháu.
Rồi 2 tháng sau khi “thả” tôi mang bầu thật. Anh vui mừng ra mặt gọi điện báo cho bà, bà chỉ lạnh lùng nói 1 câu “có thì cưới”. Chỉ 1 câu đó cũng đủ để tôi và anh ôm nhau khóc vì tưởng đã qua ải này trót lọt. Cuộc sống về sau còn nhiều khó khăn nhưng từ từ rồi bà sẽ hiểu tính cách của tôi. Tôi tự tin có thể thương và đối xử tốt với bà tới khi nào bà nhận ra và chấp nhận tôi.
Ngày nhà anh qua xin đi lại, mẹ anh không nói một lời chỉ im lặng nhìn quanh nhà tôi. Sau buổi nói chuyện bà đi 1 vòng rồi chép miệng điều này làm các cô nhà tôi phật ý nói mẹ anh có vẻ khinh nhà mình. Tôi hiểu nhưng chỉ dám xoa dịu cả nhà.
Mọi chuyện lên đỉnh điểm khi vào ngày ăn hỏi, lúc 2 bên gia đình bàn cách tổ chức đám cưới mẹ anh đứng lên nói thẳng rằng tôi có bầu trước khi cưới là ô nhục gia đình, nhà bà không có kiểu con dâu “lẳng lơ” “lăng loằng” như vậy vì thế không muốn tổ chức linh đình tránh rước nhục vào nhà. Tôi nghe mà chết lặng, người yêu tôi đứng bên nắm tay tôi thật chặt như muốn an ủi vì anh biết tôi nóng tính thế nào.
Chưa hết, mẹ anh nói, nếu muốn về nhà này, tôi phải đi cửa sau, không được đi cửa trước. Sau đám nhà bà sẽ làm 5 mâm cơm, nhà gái nếu muốn ở lại thì sắp xếp sao cho đủ người, đừng để người ngồi người đứng, lổm ngổm làm bà mất mặt. Bố mẹ tôi tím mặt, 2 cụ bên họ nội nhà tôi im lặng nhìn nhau. Tôi biết không ai dám lên tiếng vì tôi đã có thai 5 tháng, bây giờ tức giận chỉ thiệt cho tôi.
Thế nhưng, bà ấy có thể không thích tôi, có thể miệt thị tôi nhưng bố mẹ tôi không có lỗi. Tôi vùng tay ra khỏi chồng sắp cưới, xin phép bố mẹ, ông bà 2 bên cho tôi hủy hôn. Mặc cho bố mẹ tôi can ngăn tôi vẫn phải đứng trước mặt bà nói 1 câu rằng: “Tôi cóc thèm vào nhà bà”.
Trong lúc bà vẫn còn ngạc nhiên tôi nói thêm con trai tôi tôi sẽ tự nuôi, từ ngày hôm nay không còn bất kỳ mối liên quan gì tới gia đình này, về sau khi sinh xong con sẽ theo họ tôi và tất nhiên, tôi sẽ nuôi dạy nó tốt, ít nhất là không để nó lỡ cả đời vì bà mẹ ham danh, ham tiền.
Tôi bước ra khỏi nhà, bố mẹ tôi cũng vội vã theo sau, mẹ tôi khóc mếu nhưng vẫn nói tôi quyết định đúng rồi. Mẹ cũng không muốn tôi sống trong một gia đình như thế.
Lẽ ra hôm nay là ngày cưới của tôi nhưng tôi vẫn ngồi đây “ôm” con trai mình và mỉm cười. Không cưới cũng thật tốt!
Theo Eva
Bị nhà chồng hủy hôn sau 8 năm mòn mỏi đợi chờ
Một sáng chủ nhật, bác gái đến căn chung cư em đang thuê trọ lúc 8 giờ sáng mà không báo trước. Em cuống cuồng dậy khi nghe tiếng bấm chuông và gọi cửa. Nhìn thấy bộ dạng hớt hải, ngái ngủ của em, bà ấy không nói không rằng bỏ về ngay...
Đêm muộn, em gái nhắn tin làm tôi rất xót xa "Sao đời em khổ thế chị ơi, giờ em biết bắt đầu lại từ đâu?". Ước gì tôi có thể quay ngược thời gian để em tôi không gặp người đàn ông đó.
Yêu nhau 8 năm có lẻ, cả hai bằng tuổi, đều đã chín chắn, có công việc tốt nhưng bạn trai em dùng dằng lấy nhiều lý do để hoãn chuyện cưới xin, năm thì nhà có tang, năm thì bận đi học, năm thì không hợp tuổi, năm thì lo chuyển việc. 29 tuổi, em mới nhận được cái gật đầu đồng ý cưới của anh ta sau nhiều lần nói chuyện nghiêm túc.
Hai gia đình cũng đã gặp mặt nhau định ngày cưới. Tôi cứ mừng vì cuối cùng em cũng sắp yên bền gia thất. Nhưng chỉ sau 3 tuần kể từ ngày bố mẹ chồng hụt của em nghỉ hưu, chuyển vào thành phố sống cùng con trai, mọi kế hoạch tươi đẹp đã tan vỡ. Sau vài lần không vừa lòng, họ cho rằng em không thể trở thành một nàng dâu chuẩn mực.
Một sáng chủ nhật, bác gái đến căn chung cư em đang thuê trọ lúc 8 giờ sáng mà không báo trước. Em cuống cuồng dậy khi nghe tiếng bấm chuông và gọi cửa. Nhìn thấy bộ dạng hớt hải, ngái ngủ của em, bà ấy không nói không rằng bỏ về. Ngay sau đó, em được bạn trai gọi sang, bắt xin lỗi mẹ chồng tương lai vì ngủ nướng. Dù đang sốc không hiểu vì sao ngủ dậy muộn sáng cuối tuần là có lỗi, em vẫn nhỏ nhẹ nói bác bỏ qua cho cháu. Vậy mà bạn trai em và cả bố mẹ anh ta chỉ để em yên sau một hồi rao giảng "ngày xưa độc thân thích làm gì thì làm, giờ sắp kết hôn rồi phải chỉn chu, sinh hoạt đúng giờ".
Em không phải dạng con gái vụng về. Mâm cỗ hoành tráng thì mình em chắc không xoay xở khéo nhưng những bữa ăn gia đình em làm ổn. Từ ngày bố mẹ bạn trai vào, mỗi tuần ít nhất ba, bốn lần em đến nấu cơm. Em còn tìm hiểu khẩu vị của họ sao cho nêm nếp vừa miệng. Nhưng họ vẫn không hài lòng khi thấy những món có hành em đều để sẵn ra một chén không cho hành phần em. Vì em từ nhỏ không ăn được hành nên mới phải làm vậy. Nhà họ khó chịu ra mặt, những bữa đầu còn làm thinh, về sau thì châm biếm "Hành còn không tập ăn được thì có bản lĩnh làm gì".
Những va chạm dù nhỏ cứ tích tụ dần. Họ không thích vì em nói quá nhanh, cau mày vì phong cách ăn mặc không được thanh lịch, người ta áo là quần lượt nghiêm túc còn em cứ dép xăng đan, váy quần, áo phông, họ còn yêu cầu em bỏ nghề tổ chức sự kiện mà em yêu thích để đi làm một công việc nhàn nhã hơn.
Rồi mọi thứ trở nên tồi tệ khi bố anh ta ốm, bố mẹ tôi đến thăm. Một câu cám ơn chưa kịp nói, họ đã dội gáo nước lạnh vào mặt bố mẹ tôi. Họ nói thứ nhất là em tôi nên sửa lại tính cách; thứ hai là họ mới đi xem thầy lại, thầy phán tuổi của hai đứa không hợp mấy, con trai họ sắp mở công ty riêng, sợ em tôi sẽ cản trở sự phát triển, e rằng chuyện cưới xin không thể tiến hành.
Bố mẹ tôi đã huỷ hết số thiệp mời mới in ngay sau buổi gặp mặt đó, bảo em tôi không lấy chồng thì về nhà ở với bố mẹ chứ không việc gì phải sống chung với những người không trân trọng mình. Bạn trai em có gọi điện xin lỗi bố mẹ tôi nhưng khi được hỏi cưới vợ về có dám bảo vệ vợ trước mặt bố mẹ mình không thì anh ta im lặng. Thế rồi một tuần sau chính anh ta nhắn tin chia tay. Em tôi giờ đang rất suy sụp. Tôi chỉ biết khuyên em không bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại. 8 năm hay 8 tháng không quan trọng bằng đúng người. Cầu mong em sẽ sớm tìm được bến đỗ thực sự dành cho mình.
Theo Dân Trí
Nhà gái yêu cầu hôn lễ hoành tráng, mẹ chồng "tung chiêu" ngay trong ngày cưới khiến nàng dâu chết lặng Đúng như yêu cầu của bố Dung, đám cưới được diễn ra hoành tráng nhất thị trấn từ trước đến nay. Thế nhưng sự thật đằng sau đó đã khiến cô phải "ngậm đắng nuốt cay". Dung và Kiên sinh ra và lớn lên từ một huyện nhưng không quen nhau từ trước. Chỉ đến cả hai lên thành phố đi học đại...