Ngầm ngầm ly hôn vì nhà chồng nói hay, khéo đào mỏ
Tôi đã cố gắng hết sức và đang ngấm ngầm ly hôn vì nhà chồng ai cũng “diễn” giỏi, giả dối, khéo “đào mỏ”.
Vì lỡ có bầu trước cưới nên tôi muốn bỏ thai, bởi lúc đó hai đứa mới ra trường, chưa có việc làm ổn định và nhà anh thì rất nghèo, chồng còn hai cậu em đang tuổi ăn học.
Bố mẹ tôi biết chuyện con gái muốn bỏ thai đã cương quyết không cho, và tôi tặc lưỡi lấy chồng, với hy vọng nhà chồng nghèo sẽ dễ tính, lại không phải về quê làm dâu phục vụ bố mẹ và các em chồng. Vả lại chồng tính tình hiền lành, hiếu thảo, tự lập, lại trẻ khỏe thì cũng sẽ làm nên cơ đồ như bố mẹ mình (không giàu đổ vách nhưng có nhà ở thành phố, có ô tô riêng), và vì thương yêu con gái mà hai cụ quý cả con rể và thông gia.
Chồng tôi học đại học nhưng ngay từ năm nhất đã bươn chải đi làm thuê kiếm tiền lo học phí và sinh hoạt bản thân. Tôi phục và thương anh từ đó, và nghĩ nhà chồng nghèo cũng chịu được. Thế mà cưới xong thì vỡ mộng.
Tôi đã vỡ mộng sau khi cưới chồng. Ảnh minh họa.
Tôi vỡ mộng vì phát hiện nhà chồng ai cũng “diễn” rất giỏi, khéo giả lả ỉ việc cho nhà gái chuyện cưới hỏi, từ tiền đám hỏi, sính lễ dẫn cưới, tới tổ chức tiệc tùng… mà không tốn một xu mà vẫn có được con dâu giàu có. Bố mẹ tôi bảo nhà trai nghèo nên ông bà lo lắng tất để cô con gái rượu được nở mày, nở mặt với bạn bè.
Video đang HOT
Mỗi lần theo chồng về quê, tôi thấy bố mẹ chồng hay nói đạo lý, lễ nghĩa nhưng thực tế thì toàn đạo đức giả, sĩ diện hão, “diễn” thì đến con kiến trong lỗ cũng phải chui ra. Còn hai cậu em chồng thì đua đòi và hư.
Thương bố mẹ nên sinh con xong tôi đòi tự trông con, không thuê giúp việc cho đỡ tốn tiền của bố mẹ. Ở nhà một mình với con ngày nào tôi cũng buồn tủi, khóc sưng cả mắt vì chán cảnh nhà chồng. Hết cữ bố mẹ chồng dỗ ngọt tôi đưa cháu nội về quê cho ông bà chăm để không mang tiếng với xóm làng.
Nhưng tôi đưa con về thì ông bà đi biệt, tới bữa mới về ăn. Một mình tôi vừa chăm con, vừa chợ búa, cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ… phục vụ bố mẹ chồng và kịp giờ cho hai đứa em chồng đi học – mệt hơn cả trông con. Tối đến thì ông bà ăn xong là đi ngủ sớm, tôi lại lụi hụi tới khuya lắc mới được nằm ngủ. Bố mẹ chồng còn đang giao khéo trách nhiệm nuôi hai đứa em chồng ăn học vì ông bà… hết khả năng. Ở nhà chồng như vậy chưa được 1 tuần tôi vội về lại nhà bố mẹ đẻ.
Bố mẹ tôi thì hiền và dễ tính, rất thương con gái nên liên tục bị thông gia lợi dụng “đào mỏ”. Đỉnh điểm là Tết vừa rồi họ muốn hai đứa em chồng tới nhà bố mẹ tôi ăn Tết vì “từ bé chúng nó chưa biết ăn Tết thành phố vui, ngon như thế nào”. Họ biết tôi sẽ không đồng ý, nên gọi thẳng cho bố mẹ tôi. Vậy là cả mùa Tết tôi nai lưng ra phục vụ hai em chồng, quá đáng hơn chúng còn xin tiền bố mẹ tôi để đi chơi và mua sắm Tết.
Một mình “đánh vật” với con hàng ngày khiến tôi mệt mỏi, stress. Ảnh minh họa.
Một mình “đánh vật” với con hàng ngày, rồi nghĩ ngợi quá mà tôi bức xúc thành stress, lúc nào cũng nghĩ mình bất hiếu vì đã không lo được cho bố mẹ, còn để chồng rồi cả nhà chồng “đào mỏ”. Tôi to nhỏ với chồng nhiều lần, nhưng chồng chẳng nói gì và chuyện “đào mỏ” cứ tiếp diễn. Với các em thì chồng sẵn sàng bỏ tiền triệu mua đồ cho chúng, nhưng không mua nổi cho con hộp sữa, cái áo… vì bố mẹ vợ mua hết rồi.
Trong mắt tôi giờ chồng còn mỗi điểm tự giác làm việc nhà, bố mẹ vợ đau ốm thì sẵn sàng ở viện thâu đêm chăm sóc. Nhưng với vợ con thì anh không làm tôi vừa lòng. Tôi luôn nghĩ một gia đình chồng giỏi “diễn”, đạo đức giả, thường xuyên lợi dụng thông gia lẽ nào lại sinh ra được người tốt tính như chồng tôi đang thể hiện. Chẳng lẽ chồng cũng đang “diễn” là người tốt để lấy lòng bố mẹ tôi với mục đích là khối tài sản của bố mẹ vợ?
Bức xúc, chán ngán nhà chồng quá nên tôi hay bẳn gắt, muốn dứt bỏ cuộc hôn nhân này, bởi có giữ thì càng tạo điều kiện cho nhà chồng bòn rút mồ hôi, nước mắt của bố mẹ đẻ. Tôi ngấm ngầm chuẩn bị cho cuộc ly hôn để trốn khỏi một gia đình giả dối, “diễn” giỏi, khéo đào mỏ… nhưng còn thương xót con trai vì còn bé bỏng quá.
Vợ tận tụy chăm mẹ chồng liệt giường suốt 2 năm khiến tôi cảm phục, ai ngờ bà vừa mất thì cô ấy tuyên bố điều sốc óc
Công lao và tình cảm mà vợ dành cho mẹ chồng khiến tôi vô cùng cảm phục, nể trọng. Tôi tự nhủ sẽ yêu thương và đối xử với cô ấy thật tốt suốt cả đời này.
Tôi và vợ vừa cưới nhau được nửa năm thì mẹ tôi không may bị tai biến phải nằm liệt giường. Thương vợ nên tôi dự định thuê người chăm sóc bà. Không ngờ cô ấy lại gạt đi rồi bảo tự tay sẽ chăm mẹ chồng.
Vậy là trong suốt 2 năm qua vợ tôi vừa đi làm vừa nội trợ và chăm sóc mẹ chồng bệnh tật. Cô ấy chưa bao giờ kêu ca với tôi nửa lời làm tôi càng thương vợ. Từ ngày đầu tiên mẹ bị bệnh cho đến khi bà ra đi, cô ấy luôn chăm sóc tận tụy.
Cách đây 1 tháng mẹ tôi qua đời. Dù vất vả chăm sóc bà từng ấy thời gian nhưng khi mẹ tôi mất, vợ vẫn rất đau buồn và đã khóc rất nhiều. Công lao và tình cảm mà vợ dành cho mẹ chồng khiến tôi vô cùng cảm phục, nể trọng. Tôi tự nhủ sẽ yêu thương và đối xử với cô ấy thật tốt suốt cả đời này.
Cũng vì mẹ ốm bệnh mà vợ chồng tôi gác lại chuyện sinh con. Hôm vừa rồi tôi bàn với vợ kế hoạch sinh em bé, cứ nghĩ vợ sẽ đồng ý. Ai ngờ tôi vừa dứt lời thì vợ đột ngột nghiêm túc nói rằng cô ấy muốn ly hôn.
Tôi không muốn ly hôn người vợ tốt như cô ấy chút nào. Ảnh minh họa.
Tôi hoảng hốt chất vấn, để rồi vợ thú nhận rằng thực ra cô ấy kết hôn là muốn trả ơn mẹ chồng chứ không hề có tình cảm với tôi. (Tôi và vợ đến với nhau qua mai mối, cụ thể là mẹ đã giới thiệu cô ấy cho tôi).
Vợ bảo mẹ tôi là người quen của bà nội cô ấy. Khi bà nội lâm bệnh nặng đúng lúc gia đình vợ lâm vào nợ nần do làm ăn thua lỗ, chính mẹ tôi đã cho họ vay tiền để vượt qua giai đoạn khó khăn nhất. Thời điểm đó vợ tôi mới đang học cấp 3.
Sau khi bà nội qua đời, bố mẹ cô ấy cũng dần ít liên lạc với gia đình tôi. Thời gian trước mẹ tôi tình cờ gặp lại cô ấy, bà thấy ưng ý liền ngỏ lời hỏi cô ấy muốn làm con dâu bà hay không. Sau khi gặp mặt tôi thì vợ đã gật đầu đồng ý.
"Nếu mẹ còn sống và chúng mình đã sinh con, em sẽ không bao giờ nghĩ tới ly hôn. Nhưng mẹ mất rồi, ân tình của bà, em đã trả đủ, mình lại chưa có con cái ràng buộc. Hai năm qua em đã cố gắng để yêu anh nhưng thật sự là không thể...", vợ nói như thế và bảo chúng tôi còn trẻ, nên tìm cho mình hạnh phúc khác.
Tôi không muốn ly hôn người vợ tốt như cô ấy chút nào. Tôi phải làm sao để giữ được vợ, khiến cô ấy hồi tâm chuyển ý?
Hối hận muộn màng của người chồng ruồng bỏ vợ để cưới cho bằng được nhân tình Lúc sắp sửa ly hôn, còn nhớ Dung đã khóc lóc cầu xin Nam nghĩ về tình nghĩa vợ chồng bấy lâu nhưng mọi cố gắng cứu vãn của cô đều vô ích. Khi đó Nam mê muội nhân tình đến mức mù quáng... Giờ tan sở, trong khi đồng nghiệp xung quanh về nhà cơm nước với vợ con thì Nam ngồi...