Ngã ngửa với lý do khiến mẹ 9x chỉ muốn chết sau khi sinh con
“Cảm giác phải giấu diếm, vật lộn với nỗi buồn không định nghĩa được khiến tất cả mọi thứ trở nên tồi tệ đối với tôi”. Đó là lời tâm sự của một người mẹ trẻ ở Hà Nội sau khi sinh con đầu lòng.
Bỗng dưng chán tất cả
Sinh năm 1994, năm nay 23 tuổi, D.M.T, một nhân viên văn phòng tại Hà Nội kể: “Cuộc sống của tôi khá bình lặng, chồng con êm ấm, công việc ổn định. Nhưng rồi một ngày, vào khoảng đầu năm 2016, tôi bắt đầu cảm thấy mình chán nản tất cả mọi thứ”.
Đó là thời điểm T. sinh con gái đầu lòng. Khi đó, T. còn rất trẻ, mới 22 tuổi. (ảnh minh họa)
Thời điểm đó, T. thường xuyên xin phép lãnh đạo công ty cho nghỉ với lý do “phát ốm” khi nghĩ đến chuyện phải đến cơ quan. Tuy nhiên, sau 1 tháng, T. lập tức nhận được cảnh báo từ phía công ty thúc giục về việc chấp hành nội quy, hoặc là nghỉ việc.
“Tôi buộc phải đi làm trở lại trong tâm lý cực kỳ chán nản. Tôi thường trốn vào buồng vệ sinh và ngồi luôn trong đó. 4 tháng sau, tôi bắt đầu lờ mờ nhận ra mình bị trầm cảm, nhưng tôi hoảng sợ khi phải đối diện với điều đó, hay sợ sự xì xào của mọi người về tình trạng của tôi”. T. cho biết.
Cứu mình bằng cách… chết
Sau 4 tháng, T. bắt đầu rơi vào trạng thái mất ngủ. Cô cho biết mình đã tìm nhiều cách dân gian như uống trà tâm sen, trà hoa cúc, đi tập thể dục, đi dạo… thế nhưng tình hình không thay đổi. “Khi đọc những biểu hiện về chứng bệnh trầm cảm, tôi thấy mình có đầy đủ các biểu hiện. Tôi bắt đầu loay hoay tự cứu mình”.
Video đang HOT
“Người ta thường cho rằng bệnh ung thư là căn bệnh khiến người ta đau đớn nhất, nhưng không, với tôi, căn bệnh trầm cảm đã hành hạ tôi suốt gần 1 năm qua và khiến cho quãng đời thanh niên của tôi trở nên tồi tệ. Nhất là khi càng cố thoát ra khỏi tình trạng ấy thì tôi lại càng không thể”. T. đau đớn kể lại.
Không ăn được, không ngủ được, cả gia đình và công việc, T.đều bỏ bê. Cô.cho biết: “Nhiều lúc tôi chỉ muốn chết quách đi cho xong. Tôi không dám chia sẻ với chồng mình, với bạn thân của mình, hay cũng không nghĩ đến chuyện nói ra tình trạng của mình với ai cả. Tôi lo lắng bị mọi người coi là kẻ điên.
Và rất nhiều lúc tôi đã nghĩ đến cái chết. Thậm chí, khi chồng tôi đưa tôi đi du lịch, khi tắm biển, tôi đã nghĩ là mình nên bơi ra thật xa để bị sóng cuốn đi…”.
Lần tự tử bằng thuốc ngủ không thành cũng chính là cơ hội để thay đổi tình trạng của T. Các bác sỹ yêu cầu gia đình cho cô nhập viện để có thể điều trị chứng bệnh này.
Ảo thanh “xui khiến” phụ nữ sau sinh như thế nào?
Lý giải về tình trạng nhiều phụ nữ “muốn chết” sau khi sinh con, BS La Đức Cương, giám đốc Bệnh viện tâm thần Trung Ương, người trực tiếp điều trị cho hàng trăm phụ nữ trầm cảm sau sinh mỗi năm cho biết: “Theo y văn, ảo thanh tức là luôn có tiếng nói ở trong đầu, tiếng nói đó có thể là mắng chửi, cũng có thể là xui khiến người bệnh làm bất cứ điều gì.
Những người mắc chứng trầm cảm nặng nói chung và phụ nữ bị chứng trầm cảm nặng nói riêng rất dễ bị ảo thanh, hoang tưởng”.
Với những phụ nữ sau sinh mắc trầm cảm, họ có thể mệt mỏi với việc sinh con, chăm sóc con đầu lòng. Thậm chí, họ không tìm thấy sự chia sẻ hoặc không muốn chia sẻ với những người trong gia đình. Thay vì đối diện với thực tế, họ tìm cách né tránh, khiến cho bệnh tình ngày càng nặng hơn, và chỉ muốn tìm đến cái chết”, BS Cương cho biết thêm.
Thực tế hiện nay, điều khiến các chuyên gia về tâm thần lo ngại là phần lớn những người mẹ trẻ như T. không được phát hiện bệnh sớm, dẫn tới bị chậm trễ trong xác định bệnh và điều trị đúng chuyên khoa. Một tỉ lệ đáng kể người bệnh bỏ điều trị hoặc không tuân thủ phác đồ trong khi quá trình điều trị kéo dài đã để lại hậu quả đáng tiếc.
(*Tên nhân vật đã được thay đổi)
Theo Emdep
Đừng vội nghĩ đàn ông không biết chăm vợ đẻ là đàn ông tồi
Tôi thấy các chị em đang sốt sình sịch bảo nhau, muốn biết lòng dạ đàn ông, hãy đến khoa sản, chờ khi vợ họ đẻ...
Tôi thì đi ngược dòng dư luận, tôi thấy ý nghĩ ấy thật là phiến diện. Bởi tôi đã chứng kiến chồng mình ở bên cạnh mình trong nhiều dấu mốc cuộc đời, cũng quan trọng như khi sinh con.
Đầu tiên, ai cũng hiểu, phụ nữ khi vượt cạn là lúc quan trọng nhất. Khi đó, mọi người phụ nữ đều trở nên yếu đuối ở cái nơi được mệnh danh là "cửa mả". Đương nhiên, khi yếu đuối nhất, phụ nữ luôn tìm đến một nơi bấu víu, đó là chồng, là mẹ đẻ. Nhưng tôi thì phát ngán với việc cả nhà rồng rắn kéo nhau vào viện, chờ đợi bà mẹ sinh ra các cậu ấm cô chiêu, bảo sao mấy khu viện Sản lúc nào cũng chật cứng người.
Ảnh minh họa.
Đứa con thứ nhất tôi sinh ở một bệnh viện công. Vì ít kinh nghiệm, lại vốn quen được chiều chuộng, nên từ lúc chuyển dạ đến lúc sinh con xong, lúc nào tôi cũng bắt chồng tôi kè kè bên cạnh. Nhất là những lúc đau đẻ, tôi kêu gào, thậm chí cắn cả vào tay chồng... Những điều mà sau này tôi nghĩ lại, thấy mình quá... khủng khiếp, còn chồng mình thì quá lành hiền. Có lẽ anh cũng ý thức được việc anh không phải là người khéo léo, biết việc nhà nhiều, nhất lại là việc chửa đẻ của phụ nữ, nên anh luôn tìm cách làm hài lòng tôi bằng việc "nói gì thì làm nấy".
Tức là nếu tôi bảo anh đỡ tôi, thì anh đỡ, bảo bế con để tôi ngủ, thì anh bế, hay bảo tôi muốn ăn cái này, uống cái kia... anh đều làm. Anh làm mọi thứ vô điều kiện, đến mức mà tôi thấy phát ngán. Mãi về sau anh mới thú thực với tôi: "Không phải đàn ông nào cũng có năng khiếu chăm sóc vợ đẻ, em ạ". Tôi cũng thấy chẳng sai tí nào, cũng không hề bực dọc vì câu nói ấy.
Hơn 3 tháng sau khi sinh con, tôi thì béo mầm, còn chồng thì tiều tụy đi trông thấy. Bởi anh nhận việc thức đêm trông con, thay vì thực hiện các việc khác, vẫn với lý do, không có năng khiếu, chỉ làm các việc tay chân, dùng sức. Bỗng một ngày, tôi nhìn thấy trên đầu chồng mình có sợi tóc bạc, dù năm nay anh mới 30 tuổi, đôi mắt anh trũng xuống, thâm đen...
Đó cũng là lúc tôi như thức tỉnh. Tôi thấy xót xa vô hạn. Phụ nữ hay đi trách đàn ông vô tâm, nhưng có bao nhiều phụ nữ cũng vô tâm như tôi? Coi việc chồng mình phải phụng sự mình trong lúc chửa đẻ là điều đương nhiên, coi việc đó như là điều để chứng tỏ, đó là người chồng tuyệt vời. Vậy thì bạn đã nhầm! Nhầm lớn rồi. Tôi có nghe nói đến câu chuyện những người đàn ông mắc trầm cảm sau khi vợ sinh, bởi có lẽ họ cũng bị lôi vào một vòng luẩn quẩn với những than phiền, âu lo của người vợ. Đến đây tôi muốn hỏi, có người phụ nữ nào đang tâm nhìn chồng mình gầy gò, tiều tụy đi không?
Đứa con thứ hai, tôi đã lựa chọn sinh ở một bệnh viện tư. Ở đó, mọi quy trình chăm sóc từ trước sinh đến sau sinh đều có sự hỗ trợ của y tá và nữ hộ sinh. Chồng tôi chỉ việc đưa tôi đến bệnh viện và chờ lúc đón tay con, chứ không căng thẳng như lần vượt cạn đầu tiên của tôi. Sau khi tôi sinh, chồng cũng không phải chạy long xòng xọc đi mua đồ ăn, rồi lo thuê người tắm cho con, lo đi mua bỉm, mua sữa... Khi ấy, chồng tôi đã 37 tuổi, nhưng đón đứa con lần thứ hai này, tôi có cảm giác anh còn trẻ hơn như làm bố lần đầu, có lẽ bởi anh không phải quá vất vả với chuyện bỉm sữa nữa.
Ảnh minh họa.
Tôi kể câu chuyện của mình ra, nhiều người sẽ nói, đó là do gia đình tôi có điều kiện, nên chồng bớt việc. Không hề như thế, bởi dù có điều kiện hay không, thì áp lực của các bà vợ khi sinh nở lên các ông chồng của mình đều là như nhau mà thôi. Riêng tôi, tôi chọn cho mình cách đơn giản nhất để hòa hợp, tôi không phải ấm ức vì chuyện chồng chẳng quan tâm, hay chẳng biết làm gì...
Sâu thẳm trong mỗi người đàn ông, tự gia đình, với vợ, con đã là điều quan trọng nhất. Chẳng có cớ gì để khi vợ sinh con họ không muốn quan tâm, chăm sóc. Nhưng có những ông chồng, vốn sinh ra đã không có năng khiếu để làm những việc liên quan đến gia đình, chứ không hẳn là họ vô tâm. Nhiều đàn ông nghĩ rằng, vai trò của mình là trụ cột gia đình, kiếm tiền để vợ con có cuộc sống đầy đủ, còn việc nuôi con, tề gia là của vợ. Ý nghĩ ấy cũng đáng yêu đấy chứ? Thế nên đừng vội nghĩ đàn ông không biết chăm vợ sinh đẻ là đàn ông tồi. Cuộc sống của những người phụ nữ như chúng ta, cả con chúng ta đâu thiếu chồng được chứ. Cuộc sống sẽ thanh thản hơn nếu như chúng ta bớt đi những đay nghiến, dằn vặt...
Theo Emdep
Giá chị lấy người khác, có lẽ đời chị đã bớt khổ hơn... Thực ra đây không phải là chuyện của em, nhưng em muốn kể lại những điều mắt thấy tai nghe, để cho những người phụ nữ từng ly hôn đừng đi vào vết xe đổ này nữa, để không phải đau khổ, phẫn uất và tủi nhục... Chị Vân là hàng xóm của nhà tôi. Chị là người rất hiền lành, xinh xắn....