Ngã ngửa với cái sổ ghi tiề.n trông cháu cho con dâu của mẹ chồng
Câu chuyện này ở nhà tôi chỉ được khui ra sau khi mẹ chồng tôi qua đời. Điều này đã khiến một đứa con dâu từng có suy nghĩ t.ệ bạ.c về người mẹ tham tiề.n phải trải qua nhiều ngày tháng dằn vặt vì đã trách cứ, đay nghiến, thậm chí có lúc nghĩ xấu về bà.
ảnh minh họa
Chào các chị em!
Hôm nay vừa tròn 100 ngày mất của mẹ chồng mình. Thế nhưng những ân hận của mình đối với bà 100 ngày qua chưa lúc nào nguôi. Mình thật sự ân hận và dằn vặt lương tâm lắm vì đã nghĩ sai về bà. Ước gì mình một lần được có cơ hội nói câu tạ lỗi với bà thì đã chẳng day dứt đến thế.
Mình kể câu chuyện của nhà mình lên đây một phần muốn chia sẻ với các mẹ cho nhẹ lòng, kể cả có nhận được gạch đá, mình cũng nhận hết. Mặt khác, mình mong muốn đừng có chị em nào đang ở với mẹ chồng hoặc đang được mẹ chồng trông cháu cho nhất thời có suy nghĩ ích kỷ và xử sự giống mình.
Mình về làm dâu nhà chồng khi mẹ chồng mình đã ở tuổ.i 63. Bố chồng mình đã mất nhiều năm trước do bệnh tật. Nhà chồng mình chỉ có 2 anh em. Em gái chồng hiện đang là sinh viên năm thứ 2 đại học.
Mẹ chồng mình trước đây là giáo viên dạy Toán cấp 2. Thế nhưng bà đã nghỉ hưu trước tuổ.i theo chế độ của nhà nước. Kinh tế gia đình nhà chồng không đến mức quá khó khăn song cũng không dư dả. Vợ chồng mình làm nhân viên, lương 2 vợ chồng chỉ gần chục triệu mỗi tháng.
Mẹ chồng mình là một phụ nữ rất kiệm lời. Nhưng nói như thế không có nghĩa là bà ghê gớm với các con. Ngược lại, bà luôn quan tâm và chăm sóc các con hết lòng.
Với con dâu, bà không tâm tình nhiều nhưng cũng luôn thể hiện là mẹ chồng đúng mực. Vì thế, vợ chồng ở cùng mẹ chồng, song mình chưa bao giờ có xô xát gì lớn ngoài việc thi thoảng khó chịu vì bà hay chắt chiu, tiết kiệm quá mức. Song mình nghĩ, tiết kiệm hay chắt chiu cũng là một đặc tính của người già, nhất là khi kinh tế gia đình chưa dư dả nên vẫn thông cảm được.
Video đang HOT
Mình chỉ thực sự trở thành một nàng dâu xấ.u tín.h khi con trai nhỏ của mình chào đời. Dù đã chuẩn bị tâm lý sẽ tốn kém về kinh tế sau sinh, nhưng mình vẫn choáng khi mọi chi tiêu trong nhà bỗng dưng đều tăng lên gấp đôi, gấp 3 khi có một thành viên nữa. Mình cố gắng cắt giảm nhiều khoản linh tinh không cần thiết, song với lương tháng như vậy, mình cố gắng lắm cũng chỉ đủ trang trải hàng tháng cho bé và cả gia đình.
Mẹ chồng mình đi làm hơn 30 năm, lương hưu của bà được 4,2 triệu/tháng. Không chỉ có lương hưu, bà còn có tiề.n tiết kiệm tiề.n về hưu trước tuổ.i là 60 triệu. Thế nhưng hàng tháng bà chẳng đóng góp một đồng sinh hoạt phí nào đỡ đần 2 vợ chồng mình.
Chưa kể, sau khi hết thời gian nghỉ sinh, mình để con ở nhà cho mẹ chồng chăm nom. Biết vợ chồng mình đi làm chỉ được số tiề.n như vậy nhưng hàng tháng bà vẫn bắt hai đứa trả khoản tiề.n trông cháu. Khoản tiề.n này bà cũng ra giá cụ thể là 2 triệu đồng/tháng.
Ban đầu mình ngạc nhiên khủng khiếp khi thấy mẹ chồng có lương hưu, có tiề.n tiết kiệm mà vẫn đòi tiề.n trông cháu. Về sau mình càng khó chịu hơn khi tháng nào đưa tiề.n chậm cho bà là bà đòi thẳng mặt. Bà nói kiểu như: “Qua ngày trả tiề.n trông cháu cho mẹ rồi mà chưa thấy vợ chồng con đưa. Thu xếp đưa cho mẹ để mẹ có việc nào”.
Mình biết, mình không nên có ý nghĩ không hay về mẹ chồng. Song hành động nhắc đưa tiề.n trông cháu đó của bà làm mình ít nhiều khó chịu. Tất nhiên, bà ăn uống chẳng đáng bao nhiêu mà bắt bà góp. Vợ chồng mình chẳng biếu thêm bà thì thôi chứ trông mong gì tiề.n của bà. Song vợ chồng mình cũng khó khăn nên mình cứ thấy khó chịu khi mẹ chồng như vậy.
Nhiều lần, vợ chồng khó khăn, mình còn phải chạy sang vay nóng bà ngoại 2 triệu để về giả tiề.n trông cháu cho bà nội. Những lúc như vậy, vì bực mình quá, mình cũng hay đay nghiến chồng: “Trần đời có người moi tiề.n của con như mẹ anh đấy”, “Chả hiểu có lương hưu rồi mà vẫn còn đòi tiề.n trông cháu để làm gì. Già rồi còn tham tiề.n”…
Hoặc có những lúc, chồng mình còn phải quát lên với bà: “Bọn con chậm của mẹ có mấy ngày mà mẹ đã nói chẳng ra thể thống gì. Mẹ tham tiề.n vừa thôi. Chế.t có mang được xuống theo đâu mà mở miệng là tiề.n, tiề.n…”.
Những lúc như vậy, lạ điều là mẹ chồng mình chẳng hề tự ái hay nổi cáu. Ngược lại bà cười và bảo: “Việc nào đi việc nấy. Việc chúng mày, vợ chồng mày làm. Việc tao đòi tiề.n thì tao cứ phải đòi bằng được”.
Thấy mẹ chồng thế, nhiều khi mình vừa ghét vừa thương bà. Mình nghĩ, nếu mẹ chồng không có điều kiện thì thôi. Song nếu có lương hưu thì cũng nên đóng góp cho con cái chút ít hàng tháng. Vì chúng mình còn có con nhỏ nữa, lương hàng tháng cũng chưa cao. Mẹ chồng không có lương hưu, không đòi tiề.n trông cháu đã đán.h. Nếu mẹ không có điều kiện thì con cái dù có khó khăn mình cũng sẽ sẵn lòng phụng dưỡng chẳng nghĩ ngợi. Đằng này…
Cứ thế, vợ chồng mình sống trong sự bực bội và khó chịu ấy với bà trong suốt 3 năm. Cho tới khi con trai mình 3 tuổ.i và bắt đầu đi lớp được vài hôm thì mẹ chồng mình một chiều đang ở nhà bị cảm. Thế là bà đột ngột ra đi mãi mãi.
Nhiều khi mình vừa ghét vừa thương bà. Mình nghĩ, nếu mẹ chồng không có điều kiện thì thôi. Song nếu có lương hưu thì cũng nên đóng góp cho con cái chút ít hàng tháng (Ảnh minh họa)
Ngày lo liệu tang lễ cho xong, em chồng có mở tủ dọn dẹp. Khi ấy, cả nhà mới phát hiện ra bà có sổ lương hưu, sổ tiết kiệm và một quyển sổ nhỏ ghi chi tiết số tiề.n trông cháu. Ngoài di nguyện để lại tất cả số tiề.n có cho con cháu, trong cuốn sổ ấy, bà ghi cả ngày tháng 2 vợ chồng mình đưa tiề.n hàng tháng cho bà không thiếu một tháng nào. Tiề.n lương của bà, bà cũng ghi rõ hàng ngày 2 bà cháu ở nhà, bà đã mua cho cháu đồng quá tấm bánh với giá tiề.n cụ thể như nào.
Lúc cầm trên tay mấy cuốn sổ này, mình như ngã quỵ vì cảm giác ân hận xâm chiếm lấy mình. Thì ra bao lâu nay, mẹ chồng mình không đóng góp sinh hoạt phí, đòi tiề.n trông cháu mỗi tháng là để dành tiề.n sau di chúc lại cho con cái. Thế mà, mình đã từng hẹp hòi nghĩ sai về bà, nghĩ bà già rồi còn tham tiề.n của con nữa.
Từ ngày mẹ chồng mất, cầm tất cả tiề.n của mẹ trong tay để lo liệu cho tang gia cho mẹ, cho gia đình và em chồng sau này mà mình thấy hổ thẹn, ngượng với vong linh mẹ lắm.
Hôm nay 100 ngày, vừa thắp nén nhang trên bàn thờ, nhìn lên di ảnh của mẹ, mình lại cứ nghĩ như bà đang nhìn mình với cái nhìn đầy trách cứ. Không biết, mẹ chồng mình ở bên kia thế giới có ghét và trách người con dâu xấu xa như mình không? Mình phải làm thế nào để tạ lỗi với bà bây giờ?
Theo VNE
Mùa Đông này em chẳng còn anh
Em đa cô găng tâp cho minh quen vơi sư cô đơn, cô găng đi vê không cân ai đon đưa...
Em vôn thich mua đông, thich đươc thach thưc vơi cai cam giac lanh gia len loi vao tưng thơ thit, nhưng chăng hiêu vi sao mua đông nay chi mơi chơm lanh thôi ma em đa cam thây sơ. Co le bơi vi mua đông nay em nhân ra răng minh đa không con anh bên canh, răng ban tay lanh gia cua minh đa chăng con đươc sươi âm trong đôi ban tay âm ap cua anh.
Tư ngay chia tay, chưa môt ngay nao em thôi nhơ anh. Môi lân du vô tinh hay cô y cham vao nhưng ky niêm cu la em lai nghe cam giac cay cay dâng lên nơi sông mui. Em vân tư nhu răng nhât đinh minh phai manh me, không nhưng đê ban thân không bi biên thanh môt cô gai đang thương hai trong con măt ngươi khac ma con vi không muôn anh phai bân tâm cho minh.
Em cô găng quên anh đi đê băt đâu môt cuôc sông mơi, nhưng em không thê nao lam đươc (Anh minh hoa)
Em cung chăng biêt nên goi tên sư cô găng cua minh la long kiêu hanh hay sư gia tao, chi biêt răng em đa cô găng rât nhiêu đê che giâu đi nhưng cam xuc thât sư ma không phai ai cung hiêu đươc. Em giông như môt con ôc sên giâu minh phia sau lơp vo cưng, tưng ngay, tưng ngay châm chap bo qua miên ky ưc, đôi khi mât phương hương nên lai bi đi lac trơ vê vi tri ban đâu.
Em cô găng quên anh đi đê băt đâu môt cuôc sông mơi, nhưng em không thê nao lam đươc. Cang muôn quên thi em lai cang thây nhơ. Nôi nhơ ây như thê môt chiêc lo xo nên em cang cô găng nen thi chung lai cang bât lên va lam tôn thương trai tim nho be tôi nghiêp nay. Đôi khi em đa ươc gi tât ca nhưng tâm tư tinh cam trên thê gian nay đêu la vât chât, nhât la nôi nhơ, đê em co thê mang vưt đi nêu thây chung thưa thai hoăc lam tôn thương đên trai tim cua chinh minh.
Sau ngay chia tay, như thê đê cô chưng to sư quyêt đoan cua minh nên anh không nhăn tin, không liên lac ma cung chăng hê tim găp. Điêu ây cang lam em cam thây buôn nhiêu hơn bơi nhưng suy nghi cư trôi dat theo nhưng chiêu hương vô đinh, luc thi ngơ anh đa quên, ngơ tinh cam bây nhiêu năm măn nông cuôi cung cung trơ thanh "can tau, rao mang", khi thi em lai băn khoăn tư hoi không biêt co phai vi vân chưa hêt yêu nên anh không dam tim găp bơi sơ răng se không thê điêu khiên đươc trai tim minh.
Em đa cô găng tâp cho minh quen vơi sư cô đơn, cô găng đi vê không cân ai đon đưa, cô găng không chanh long môi khi nhin thây ngươi ta đang năm tay nhau rât chăt (Anh minh hoa)
Biêt bao suy nghi dây lên trong long khiên cho tâm tri em cư rôi bơi. Lai âm thâm khoc, lai âm thâm chiu đưng tât ca sư day vo cua nôi nhơ nhung. Nhưng tin nhăn viêt cho anh cư soan xong rôi lai bi xoa ma chưa môt lân em dam gưi. Em cung không biêt nưa, long kiêu hanh trong con ngươi em qua lơn, hay la bơi vi chinh ban thân em cung không đu tư tin đê băt đâu xây dưng lai môt đông đô nat trong trai tim cua chinh minh.
Em đa cô găng tâp cho minh quen vơi sư cô đơn, cô găng đi vê không cân ai đon đưa, cô găng không chanh long môi khi nhin thây ngươi ta đang năm tay nhau rât chăt. Nhưng khi em con chưa kip tâp cho trai tim minh âm lai, tâp cho ban tay trai tư biêt cach sươi cho ban tay phai thôi lanh gia nhưng khi gio mua vê thi Đông đa tơi. Mua đông trươc em con co anh, nhưng mua Đông nay hai chung ta đa thuôc vê hai phương trơi hoan toan khac biêt. Em biêt phai lam gi đê ngăn nôi nhơ anh thôi am anh trai tim minh?
Môt mua gio lanh đang vê trên manh đât nay, mua gio lanh đâu tiên em cam thây long minh chông chênh đên thê. Tưng cơn gio thôi vê lam đong băng trai tim, nhưng em ươc gi gio co thê đong băng đươc nôi nhơ anh đang dâng trao khiên khoe măt em ươt đo. Gio đông vân lanh, ban tay em se lanh va chăng biêt no se con lanh gia đên khi nao.
Theo VNE
Trót có bầu, em có nên chờ đợi anh? Giờ anh về quê, ở quá xa em, em không biết có nên tiếp tục tình yêu này nữa không, vì anh em đã từng có thai. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang vô cùng bế tắc và đau khổ, em mong chị hãy giúp em đưa ra những lời khuyên để em biết chọn hướng đi nào cho mình. Hiện giờ...