Ngã ngửa một lần chăm chồng say
Tuấn luôn là người chồng hoàn hảo trong mắt Minh. Anh luôn biết cách khiến vợ hài lòng với những hành động từ nhỏ nhặt nhất, như về nhà là lao ngay vào gian bếp phụ vợ nấu cơm hay lúc nào cũng sẵn sàng tỉ tê vui đùa với hai cô con gái trong khi vợ bận việc này việc kia.
Tiền lương anh đưa về cho vợ chẳng thiếu một tháng nào, thi thoảng có thêm chút thu nhập từ những dự án riêng, Tuấn cũng giúi luôn vào tay Minh: “Tháng này anh kiếm thêm được chút ít bên ngoài, em giữ lấy rồi gửi tiết kiệm nhé!”.
Ảnh minh họa
Chính vì vậy mà Minh chẳng bao giờ mảy may nghi ngờ Tuấn lấy một chút nào. Bởi một người đàn ông tuyệt vời trên mọi phương diện như thế rồi, thì còn dám đòi hỏi gì nữa. Nên cô bằng lòng với cuộc sống bình yên của mình, mong rằng mọi sóng gió sẽ dừng sau cánh cửa, để vợ chồng con cái có thể thuận hòa chung sống cho đến mãi về sau. Nhưng chuyện đời đúng là khó có thể nói trước được bất cứ điều chi.
Tối hôm nay có cô bạn mới mua được căn nhà chung cư mời vợ chồng Minh sang ăn bữa tân gia. Tuấn vì muốn thể hiện trước mặt bạn bè của vợ, nên rất nhiệt tình chúc tụng và chẳng từ chối bất cứ chén rượu làm quen nào từ các anh trong bàn nhậu. Biết tửu lượng của chồng cũng khá, nên Minh chẳng lo lắng gì nhiều. Nhưng rượu quê ngâm với cây lược vàng uống lâu mới ngấm, lại là lần đầu thử nên đến khi rời bữa tiệc, Tuấn mới bắt đầu có dấu hiệu say.
Bước xuống xe taxi là anh ngồi thụp xuống bên vệ đường nôn thốc nôn tháo. Minh đành một tay bế con, một tay vỗ vô lưng cho chồng, cảm thấy xấu hổ vô cùng với những ánh mắt dò xét xung quanh. Dìu chồng vào được đến nhà, Minh pha nước chanh cho chồng uống giã rượu, nhưng rồi uống được nửa ly thì Tuấn lại cho ra hết bằng sạch. Ban đầu anh còn để vợ dìu vào nhà vệ sinh để nôn, nhưng rồi khi mệt lả đi, anh nằm nguyên trên giường, khó nhọc cúi thẳng xuống nhà rồi ọe ngược ọe xuôi.
Minh phải vất vả mang tất thảy một chậu, một khăn, một cốc nước chanh, một giẻ lau nhà ngồi phục dịch ngay bên cạnh. Chưa bao giờ cô thấy chồng say đến mức độ như thế. Trước đây nếu có cũng chỉ đến mức về nhà, vào nhà vệ sinh cho ra hết bằng sạch rồi sẽ thẳng một giấc đến sáng hôm sau, chứ không phải là kiệt sức lả đi như hôm nay. Minh hỏi Tuấn:
- Anh mệt lắm à?
Tuấn thều thào:
- Anh chết mất thôi! Anh xin lỗi!
Minh không trách Tuấn, và khi nghe chồng nói như thế thì lại càng thương chồng hơn. Cô hỏi:
- Anh có cần đi bệnh viện không?
Khi thấy chồng cứ liên miệng kêu khát nước mà cốc nước đưa đến tận miệng còn không biết làm thế nào để uống được. Tuấn trả lời trong cơn mê:
- Không biết… mệt đến chết mất thôi!
Minh thầm nghĩ, chắc chồng mình đã say đến mức độ chẳng biết trời trăng gì nữa rồi.
Bỗng nhiên, cô nghe Tuấn chậm rãi nói:
- Anh xin lỗi! Anh chết chỉ thương 3 đứa con…
Minh ngạc nhiên, không hiểu có phải chồng say mà nói nhầm không, bởi vợ chồng cô chỉ có 2 cô con gái thôi mà. Minh thử hỏi lại chồng:
- Ba đứa tên là gì anh còn nhớ không?
Cô há hốc nghe Tuấn điểm danh:
- Mon, Su và Tít.
Đến lúc này thì Minh thật sự choáng váng, cô bỗng linh tính có điều gì đó không bình thường ở đây.
Cô hỏi:
- Tít ư? Mẹ Tít tên là gì?
Video đang HOT
Tuấn bỗng như trở thành một người hoàn toàn xa lạ trước mắt Minh khi vẻ mặt đau buồn trả lời:
- Hồng. Anh xin lỗi cả em nữa. Anh có lỗi với hai mẹ con em!
Ảnh minh họa
Minh nghe tim mình như ngưng lại trong phút chốc, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Người đàn ông trước mắt cô lúc này sự thực là ai, là một gã Sở Khanh chứ nào phải là người chồng hoàn hảo mà cô vẫn yêu thương mỗi ngày nữa đâu!
Minh sực như bừng tình, cô để chồng nằm một mình trên giường, rồi chạy đi tìm điện thoại của Tuấn, lần tìm trong danh bạ xem có ai tên là Hồng không. Thì kết quả tìm kiếm cho một cái tên “Hồng cơ quan” rõ ràng trước mắt cô. Cô tìm tin nhắn, cuộc gọi, nhưng tất cả đều trống không. Cô đoán Tuấn đã cẩn thận xóa hết từ trước rồi. Rồi Minh nhấn nút gọi cho cái tên vừa tìm thấy, mặc dù lúc ấy đã là 2h sáng. Điện thoại tút dài một hồi mới có giọng một người con gái ở đầu dây bên kia nhỏ nhẹ: “A lô, anh à?”.
Minh vội vàng tắt điện thoại đi. Thì ngay lập tức có tin nhắn đến: “Anh chưa ngủ à? Sao lại gọi cho em giờ này?”. Minh cố gắng hết sức bình tĩnh, nhắn lại: “Anh chưa, Mẹ con em chắc đang say giấc rồi nhỉ?”, và cảm thấy rụng rời chân tay khi nhận được tin trả lời: “Vâng, Tít nó đang ngáy o o bên cạnh em đây. Sáng mai gặp anh nhé!”.
Minh lặng yên, một tay đặt lên ngực mình, một tay đặt lên miệng cố giấu tiếng nấc dài đang nghẹn lại bên trong.
Cô như muốn gục ngã trước cơn giông bão vừa xô ngã cánh cửa và tràn vào trong căn nhà vốn bình yên của mình. Nhưng cô lúc này, thật sự không biết phải đối diện mọi việc thế nào, phải làm gì tiếp theo, phải sống sao đây, hỡi trời? Băm nhỏ người đàn ông đang ngủ thiếp đi kia ư? Ly hôn ư? Hai cô con gái của cô có tội tình chi, cô cũng có lỗi gì mà cuộc hôn nhân bỗng chốc lại rơi xuống địa ngục thế này. Cô muốn phát điên mất thôi, trời ơi!
Theo WTT
Đêm tân hôn, vợ cay đắng đánh thuốc mê chồng mới cưới rồi bỏ đi với 1 vali 6 tỷ tiền vàng
Trâm vừa mở cửa bước vào thì Quang đã ôm xấn lấy cô, hôn tới tấp lên mặt. Trâm thấy ghê ghê nhưng vẫn cố vờ vịt cười giả lả để xem anh ta định làm gì tiếp theo.
- Vợ anh hôm nay xinh quá!
Anh nhấc bổng cô lên giường, đang hí hoáy tụt cái váy trên người Trâm xuống thì Quang giật bắn mình ngã ngửa ra phía sau.
- Cô... cô định làm gì?
- Định làm gì à, tôi sẽ giết anh!
Ảnh minh họa
Trâm cố tình dí nòng súng sát trán Quang làm anh sợ hãi run rẩy.
- Này, này... có gì từ từ nói. Anh... anh làm gì sai sao?
- Còn dám chối sao?
Trâm cố tình gằn giọng, càng cố ấn chặt anh ta xuống giường.
- Tiền anh giao dịch với lão ta đâu?
Quang im lặng lắp bắp 1 lúc rồi chỉ tay xuống dưới gầm giường. Trâm ra hiệu anh ta xuống lấy cho mình, tay vờ lên cò súng làm Quang như muốn bắn tim ra khỏi lồng ngực.
Anh ta run run mở khóa, 1 vali đầy vàng mặt hiện ra làm Trâm cũng phải kinh ngạc. Cô dùng chân đạp cái nắp vali lại rồi quát:
- Uống nốt ly nước cam kia cho tôi!
- Anh... anh xin em! Tha cho anh!
- Đừng nhiều lời, không thì đừng trách tôi!
Chẳng còn cách nào khác, Quang phải nhẫn nhịn cầm ly nước mình đã pha trước đó đưa lên miệng tu 1 hơi. Ai chứ là Trâm anh chẳng dám trái nửa lời. Cô ấy đã học võ lên đến đai đen, tay lại còn thủ sẵn khẩu súng thế kia anh làm sao mà trốn cho được.
Chỉ 15 phút sau Quang đã gà gật rồi gục xuống bàn. Trâm thở phào cất khẩu súng vào trong túi rồi mở vali ra kiểm tra. Thấy đúng là vàng thật, cô nhìn chồng mới cưới cười khẩy:
- Tưởng bán tôi dễ đến thế sao? Đồ hèn!
Cô không quên đạp anh ta 1 cái thật mạnh rồi xách vali bỏ đi trước khi quá muộn.
Thế là thay vì có 1 đêm tân hôn ngọt ngào, mặn nồng bên người mình yêu, Trâm lại cay đắng xách cái vali tiền người ta dùng để "mua" mình ra đi.
Trâm vốn có 1 tuổi thơ rất dữ dội. Cô là con gái của 1 tay xã hội đen chuyên buôn bán ma túy. Sau khi bố bị bắt và phải chịu tội tử hình, cô phải về sống cùng ông bà nội vì mẹ đã bỏ đi theo người đàn ông khác. Trước khi vào lao tù, bố cô kịp giấu cho con gái 1 khẩu súng đã theo ông nhiều năm để phòng thân.
Trâm giữ nó như 1 vật kỷ niệm chứ chẳng bao giờ động tới. Cô tháo hết đạn trong nó ra bỏ vào cái hộp và chôn ở ngoài vườn. Cứ thỉnh thoảng nhớ bố, cô lại lén ra ngoài ấy đào lên xem, rồi cất lại như cũ.
Không chịu khuất phục trước số phận, cô cố gắng học tập thật tốt để đổi đời. Sau khi ra trường, với ngoại hình xinh đẹp lại có tài ăn nói, Trâm nhanh chóng được nhận làm thư ký Giám đốc của 1 công ty.
Tay Giám đốc dù đã có vợ con nhưng lại luôn thèm khát cô gái trẻ hàng ngày ở cạnh mình. Cứ tưởng Trâm cũng như những ả thư ký thèm tiền khác, ông ta đã nhiều lần bày trò để dụ dỗ cô nhưng không thành.
Biết cô yêu Quang - 1 chàng trai trẻ, ham làm giàu ở Phòng kinh doanh, ông ta bèn nghĩ kế để giành bằng được người đẹp.
1 hôm, ông gọi Quang tới bảo:
- Công ty đang thiếu cái ghế Phó Giám đốc, chắc nó hợp với cậu đấy!
Quang khấp khởi vui mừng, cứ đứng bên ông sếp cười cười gật gù. Thấy mắt anh ta sáng lên vì lòng tham danh vọng, ông ta thấy mừng vô cùng.
- Nhưng với 1 điều kiện...
Quang giật mình, các cơ mặt đột nhiên co rúm lại nhìn sếp sợ sệt.
- Cô Trâm phải là của tôi!
Anh bối rối nhìn ông ta chưa biết nói gì thì lão đã cười khà khà bảo:
- Lo gì, anh cứ nghiễm nhiên làm chồng người ta, chỉ có điều phải để tôi có được cô ấy!
- Anh à, cái này...
Quang e ngại ngập ngừng chưa nói hết câu ông ta đã nheo mày cầm bút viết trên giấy con số 6 tỷ ra rồi bảo:
- Khuyến mại cho anh chừng này đã đủ chưa?
Quang nằm trằn trọc suốt đêm, cứ nghĩ tới lời Giám đốc nói với mình lúc chiều anh chẳng thể nào ngủ được. Đúng là anh yêu Trâm thật, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ đem cô ra để ngã giá như thế này.
Thế mà sau nhiều lần bị ông ta tác động, anh đã gật gù đồng ý. Quang cứ nghĩ cưới cô về, mình sẽ đi trước lão 1 bước rồi kiếm cớ ly dị với cô, lúc có tiền thì chẳng thiếu gì gái đẹp xung quanh để mà chọn vợ thêm lần nữa.
Trước ngày tổ chức lễ cưới, Trâm đang tất bật đón tiếp khách khứa thì đột nhiên nhìn thấy Vân - vợ của Giám đốc tìm đến. Ngồi nói chuyện xã giao 1 hồi, cô ấy liền nháy Trâm đến 1 chỗ kín đáo để tiện nói chuyện.
Trâm đang lo ngại không biết có chuyện gì thì Vân đã bảo:
- Cô phải cẩn thận với tay Quang đấy! Nó ghê lắm, cưới cô chỉ vì tiền thôi!
Trâm giật nảy mình, cứ ú ớ nhìn Vân kinh ngạc.
- Sao chị lại nói thế?
Vân lườm cô 1 cái sắc lẹm rồi thở dài bảo:
- Lão già nhà tôi mê cô, thông đồng với hắn để có cô đấy!
Trâm chết điếng, cảm giác như tim ngừng đập mất vài giây, cứ há hốc mồm tròn xoe mắt nhìn Vân không biết phải nói thế nào.
- Tôi vô tình đọc được đoạn chat trên zalo của 2 người họ cách đây mấy hôm. Số cô cũng may, hôm ấy lão đi nhậu về say khướt, để quên điện thoại trên bàn. Tôi táy máy đọc được nên mới biết.
Trâm thất thần nhìn Vân nửa lo sợ, nửa nghi hoặc. Cô không biết nên phải tin chị ấy hay tin Quang. Bấy lâu nay Quang đối với cô rất tốt, sao lại có thể làm cái chuyện kinh khủng như thế được. Cô đang băn khoăn thì Vân nắm lấy tay bảo:
- Tôi quyết định nói cho cô biết, phần là muốn tốt cho cô, phần là vì muốn ông chồng tôi dừng lại.
Thấy ánh mắt Vân nhìn mình vẻ chân thành, Trâm thấy thấp thỏm vô cùng.
- Nhớ lời tôi dặn, đừng có uống ly nước, trong đó có chứa thuốc mê đấy!
Trâm cứ nửa tin nửa ngờ, đêm cuối cùng ở nhà mình, cô nghĩ thế nào nên lại ra vườn đào khẩu súng của bố lên, giấu vào trong túi để đề phòng. Cô không nghĩ mình sẽ phải dùng tới nó nên cũng chẳng lắp đạn vào bên trong làm gì.
Suốt bữa tiệc, Trâm thấy Quang vẫn ân cần với mình như mọi lần nên cũng âu lo lắm. Chỉ tới khi anh đang tiếp rượu cùng cô thì điện thoại rung lên liền vội vã chạy vào nhà vệ sinh. Trâm nghi ngại lén bước theo nghe thấy tiếng anh bảo:
- Vâng ạ, sếp cứ yên tâm, mọi việc đều ổn cả.
Cô giật mình quay bước trở ra.
Quang dắt vợ về phòng rồi bảo:
- Em ngồi xuống, đợi anh lấy cho 1 cốc nước cam uống cho giã rượu nhé!
Trâm sợ hãi thấy mọi việc anh làm đều giống như kịch bản đã được Vân nói cho biết trước. Cô vội vàng lục túi cầm lấy khẩu súng mang giấu dưới gối.
Anh bước vào, đưa cho cô 1 ly nước nhưng cô không uống ngay mà bảo:
- Để lát em uống sau, lại đây đã nào!
Quang chẳng mảy may nghi ngờ mà đặt ly nước xuống bàn rồi lao vào vợ, nhưng bị cô vạch trần trong bộ dạng thảm hại như thế.
Trâm chạy vội ra ngoài đường bắt taxi bỏ đi. Cô hú vía suýt chút nữa thì sa vào cạm bẫy của những kẻ tham cả tình lẫn tiền như bọn hắn.
Cô cầm điện thoại cười khẩy nhắn 1 tin cho cả Quang lẫn lão sếp già:
- Anh đừng tưởng cứ có tiền là mua ai cũng được. Đàn bà không phải thứ để các anh giao dịch qua tay nhau như thế!
Theo WTT
Thấy vợ bị đánh ghen bầm dập ngay cổng cơ quan, chồng lôi về tức tối xả hận. 3 ngày sau anh ngã ngửa khi phát hiện ra sự thật... Quang hằm hằm vằn mắt nhìn vợ, cứ tru tréo gào lên điên cuồng. Anh đã cố kìm chế cảm xúc từ cái lúc nghe người ta báo tin vợ bị đánh ghen ngất xỉu ngay ở cổng cơ quan tới lúc này. - Chị Hiền, ai đang hỏi chị ở bên ngoài ấy! - Tôi á? Hiền bối rối đứng dậy, mở...