Ngã ngửa khi biết tin mình dâng hiến cho anh mà không hay
Tôi đang nghĩ đến cả chuyện có con với anh và bí mật với tất cả mọi người để được nuôi con một mình.
Chắc sẽ không nhiều người tin vào câu chuyện của tôi, hoặc ai tin cũng đều nghĩ là tôi điên khùng. Nhưng tôi nghĩ rằng mình không mù quáng các bạn ạ. Tôi yêu anh ấy một cách vô điều kiện. Nếu không như thế thì tôi tự nguyện bí mật trao thân cho anh mà anh không hề hay biết. Tình yêu này là tình yêu một chiều, tôi chỉ muốn trao đi mà không hề mong được nhận lại dù chỉ là sự thương hại.
Anh là sếp công ty tôi. Khác với những nhân viên nữ khác, tôi không ngưỡng mộ anh bằng cách nhìn vào chức vị, áo quần hay tải sản mà anh có. Tôi thấy anh sự ấm áp của một người chồng, người bố và cả nỗi cô đơn lẫn nỗi sợ hãi của người lúc nào cũng được người khác đặt quá nhiều kỳ vọng. Là một nhân viên quèn, tôi không mơ cao xa được sánh bước bên anh. Anh lại còn có vợ con, tôi không đủ tầm và đủ dày mặt để chen chân vào hạnh phúc đó. Tôi chỉ lẳng lặng làm một người yêu anh đến sùng bái.
Một tối đi ngang nhà anh, tôi nghe thấy tiếng ai đó la lối và kèm theo tiếng bát vỡ. Tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng tôi rất đau lòng, tôi nghĩ vợ chồng anh giận nhau. Hôm sau công ty có tiệc tại một khách sạn, tôi chưa bao giờ thấy anh uống nhiều và say đến như thế. Nhìn anh nâng cốc bia không ngớt, tôi ước gì mình có thể mạnh dạn đến bên uống đỡ anh. Khách sạn – Đó cũng là nơi tôi trao thân của mình cho anh
Rồi cơ hội cũng đến, anh một mình ngật ngưỡng tìm đường vào toilet. Tôi lặng lẽ đi sau anh nhưng không dám đến đỡ lấy tay anh. Khi anh ngã ngay ở hành lang trước cửa toilet, tôi đã quên mất sự rụt rè của mình mà lao đến bên anh. Tôi không đưa anh trở lại hội trường tiệc mà đưa anh lên đặt một phòng khách sạn. Đêm đó tôi đã cùng anh chính tại căn phòng ấy.
Anh đã ôm ghì lấy tôi trong cơn say mà không hề biết tôi là ai. Xong xuôi, tôi mặc áo quần cho mình và cho anh rồi âm thầm bỏ đi trước. Tôi không muốn mình làm con cáo 9 đuôi quyến rũ anh, cũng không dám giữ lấy anh cho riêng mình. Tôi chỉ muốn có anh trong chốc lát để thỏa mãn tình yêu vô điều kiện dành cho anh.
Tôi không biết anh có nhớ những gì xảy ra hôm đó không. Nhưng tôi cam đoan dù có nhớ anh cũng không thể biết được người đó chính là tôi – cô nhân viên xấu xí nhút nhát lúc nào cũng tránh mặt sếp và các đồng nghiệp nam.
Video đang HOT
Khi có với anh lần đầu tiên, tôi lại càng muốn gần anh thêm nhiều lần nữa. Nhưng tôi không thể công khai xuất hiện trước anh và nói rằng anh phải chịu trách nhiệm cho đời con gái của tôi. Tôi biết với bản tính quân tử và không thích ồn ào của anh, anh sẽ bồi thường cho tôi rất nhiều tiền và sắp xếp cho tôi một công việc tốt hơn ở một công ty khác. Nhưng cho dù anh tặng cho tôi cả một công ty tôi cũng không cần, cái tôi cần chính là con người anh.
Tôi đang nghĩ đến cả chuyện có con với anh và bí mật với tất cả mọi người để được nuôi con một mình. Miễn đó là con anh là tôi đã hạnh phúc mỹ mãn lắm rồi (Ảnh minh họa)
Sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ còn dâng hiến cho anh nhiều lần nữa và anh sẽ chỉ là người duy nhất của tôi. Tôi đang nghĩ đến cả chuyện có con với anh và bí mật với tất cả mọi người để được nuôi con một mình. Miễn đó là con anh là tôi đã hạnh phúc mỹ mãn lắm rồi. Liệu như thế có quá rắc rối cho tôi, cho anh và con tôi sau này không mọi người? Và tôi có đúng là yêu dại khờ đến mù quáng không?
Theo Afamily
Tôi quyến rũ em chồng vì chồng bất lực
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
ảnh minh họa
Gọi là chị dâu nhưng tôi thua em chồng tới 4 tuổi. Em chồng dù đã 26 tuổi nhưng chưa hề yêu ai dù trông em phong độ, đẹp trai còn hơn cả chồng tôi. Tôi và chồng yêu nhau từ khi tôi mới 19 tuổi, đang học năm thứ nhất trung cấp du lịch.
Tôi về làm vợ anh sau khi ra trường và đi làm ở một công ty lữ hành nội địa. Tình yêu của tôi và chồng mặn nồng, say đắm nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn và không ít lần tôi đã thầm cảm ơn anh về điều đó.
Thế nhưng sự thật tốt đẹp kia lại khiến tôi hoàn toàn thất vọng khi đêm tân hôn anh không thể cho tôi có được khoảnh khắc viên mãn của tình yêu vợ chồng. Anh vất vả, hì hục, khổ sở lao lên tụt xuống đến 5,7 lần rồi cuối cùng nằm vật ra giường trong tiếng thở dài đầy chán chường, bất lực.
Tôi tưởng rằng anh quá mệt mỏi vì lo toan cho đám cưới, rồi bị bạn bè, đồng nghiệp chuốc rượu nên không thể làm tròn phận sự của chú rể trong đêm tân hôn. Thế nên đến đêm sau, tôi lại háo hức chờ đợi. Nhưng rồi sự thất vọng ngày càng nhân lên bởi đêm nào cũng thế, vẫn là sự hì hục cố gắng đên vô vọng của chồng tôi...
Mang nỗi buồn khó tỏ cùng ai suốt mấy tháng làm dâu khiến tôi suy sụp. Từ một cô gái xinh tươi, khỏe mạnh, hay nói hay cười, tôi trở thành người trầm cảm, buồn bã và sụt cân.
Mẹ chồng và em chồng thấy tôi như vậy, đều rất lo lắng cho sức khỏe của tôi. Mẹ chồng còn tưởng tôi có em bé nên mới thay đổi tính nết như vậy. Bà vui mừng lắm, đi chợ lùng mua hết thức ăn nọ đến đồ bổ dưỡng kia để về tẩm bổ cho tôi.
Chồng tôi là người biết quá rõ nguyên nhân ấy nhưng vì sĩ diện, nên anh im lặng, không hề hé răng nói với bất kỳ ai.
Quá câng thẳng, bức xúc, tôi đổ bệnh thật sự. Không may là đúng lúc tôi ốm thì chồng tôi lại có chuyến công tác xa nhà. Mẹ chồng và em chồng phải thay nhau cơm nước, chăm sóc cho tôi ở bệnh viện. Được mấy hôm thì mẹ chồng vì có tuổi, lại phải thức đêm trông tôi mấy hôm đầu nên bà cũng đổ ốm, chỉ còn mình em trai chồng sau giờ làm tất tả vào bệnh viện chăm tôi.
Thấy tôi buồn, nhiều hôm em ở lại an ủi, trò chuyện cùng tôi đến lúc bệnh viện đóng cửa em mới về. Sau 10 ngày nằm viện, tôi về nhà cũng là lúc chồng tôi hết đợt công tác. Ở với chồng nhưng tôi chẳng có chút hứng thú gì vì lúc nào tâm trí tôi cũng mường tượng đến vòng tay ấm áp, hơi thở nóng hổi và tiếng đập dồn dập của trái tim trai trẻ khi em chồng bế tôi ra xe taxi để đi cấp cứu tại bệnh viện.
Nhân dịp chồng có chuyến công tác mới, không kìm được lòng mình, tôi chủ động gợi tình em trai chồng.
Tối, tôi chọn bộ váy ngủ khêu gợi, dùng loại nước hoa có mùi thơm nồng nàn quyến rũ và len lén mở cửa phòng em trai khi biết chắc chắn mẹ chồng đã say giấc ở tầng dưới.
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
Tôi biết mình có tội với chồng, có lỗi với cả em trai chồng nữa, nhưng hãy thương lấy tôi, đừng gán cho tôi tội suy đồi đạo đức bởi tôi cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối.
Theo VNE
Tôi có nên trở thành 'bà mẹ đơn thân'? Ở tuổi 36, Quỹ thời gian không còn nhiều cho việc sinh nở của người phụ nữ, tôi vẫn chưa tìm cho mình được một người để kết hôn nhưng lại khao khát có một đứa con. Tôi đang phân vân không biết có nên trở thành "bà mẹ đơn thân" hay không? Ảnh minh họa Mỗi tối, đối diện với căn nhà...