Ngã ngửa khi biết bí mật khiến 10 năm qua chồng giả vờ bất lực
Đọc cuốn nhật ký bằng lịch, biết bí mật khiến 10 năm qua chồng giả vờ bất lực mình đã rất sốc. Đáng chú ý nhất là tờ lịch cuối cùng cách đây vài ngày, anh đã ghi chú rằng…
Mấy hôm nay mình buồn và quá sốc từ khi biết bí mật chôn giấu 10 năm nay của chồng. Cũng vì quá sốc và mất phương hướng nên 3-4 hôm nay mình không còn tâm trạng nào làm việc. Mình thực sự khổ sở, khó chịu. Sau mấy ngày đắn đo suy nghĩ, mình quyết định viết câu chuyện éo le tưởng như không thể xảy ra của nhà mình lên đây nhờ các chị em cho mình một lời khuyên thiết thực. Mọi lời động viên của các bạn đều là 1 chiếc phao cứu giúp mình thoát khỏi tình trạng hiện giờ.
Mình năm nay đã 35 tuổi, độ tuổi không còn trẻ trung như con gái đôi mươi song cũng chưa phải đã già. Mới trước đó, khi sự việc chưa bị phanh phui ra, mình vẫn rất yêu và thương chồng. Cho dù suốt gần 10 năm vừa qua, dù mình đang ở độ tuổi sung sức nhất như người ta nói nhưng chưa bao giờ được chồng yêu đúng nghĩa.
Cuộc hôn nhân của vợ chồng mình nhìn bề ngoài thì rất hạnh phúc. Chúng mình đều có hình thức đôi lứa xứng đôi. Chồng mình hơn mình 2 tuổi, anh rất trẻ trung, cao lớn. Cuộc sống vợ chồng mình có thể nói là sẽ viên mãn nếu chồng mình không có khiếm khuyết trong vấn đề chức năng sinh lý kém. Từ khi kết hôn, anh chưa một lần chủ động đòi hỏi mình “chuyện ấy”. Là vợ, thấy chồng như vậy, mình đã ra sức mua thuốc bổ, làm món ăn bồi dưỡng giúp chồng cải thiện tình trạng này. Nhưng mọi cách của mình đều không hiệu quả…
Mình và chồng gặp nhau cách đây hơn 10 năm trước. Khi đó mình đang rất buồn vì bị bạn trai bỏ rơi nên đã đi uống rượu một mình. Anh khi ấy cũng vừa mất đi người bạn gái anh yêu thương nhiều năm (do cô ấy bị tai nạn) nên cũng mượn rượu giải sầu. Mình và anh là người bị chủ quán đuổi về mới loạng choạng đứng lên. Thấy mình lảo đảo đứng lên, dù anh cũng nồng nặc mùi rượu nhưng vẫn chạy đến đỡ mình. Rồi anh năn nỉ chủ quán cho mình gửi lại xe máy và gọi taxi giúp.
Lên xe về nhà ngủ một giấc đẫy, sáng hôm sau mình mới tỉnh táo trở lại và nhớ chuyện đêm qua. Mình hoảng hốt dậy sờ xem có bị mất túi xách, mất tiền không thì không mất. Nhớ đến chiếc xe máy còn ở cửa hàng, mình liền đi xe ôm đến. Xe vẫn còn đó nhưng chìa khóa xe thì chủ quán bảo anh đã cầm. Anh cũng cẩn thận ghi số điện thoại của anh để lại cho chủ quán. Vì thế, mình đã gọi lại cho anh để cảm ơn và xin chìa khóa xe.
Từ lần gặp nhau chẳng quen chẳng biết ở quán rượu, cộng thêm nhiều cuộc điện thoại qua lại thì mình đã có tình cảm với anh từ lúc nào không biết. Gần 1 năm quen nhau, anh thì vẫn chỉ đối xử với mình như một người anh trai. Có lúc anh tâm sự, anh không yêu ai được nữa vì tình yêu trong anh chỉ dành cho một người con gái đã không còn trên đời này. Nhưng yêu anh, mình càng muốn sở hữu được người đàn ông chung thủy này.
Một ngày mình chủ động rủ anh đi chơi xa. Anh cũng đi song vẫn chỉ giữ khoảng cách. Mình bày ra chiêu cùng nhau thi uống rượu. Anh uống nhiều và say thật nên đi nằm nghỉ. Mình dựng cảnh như anh và mình đã ngủ với nhau để bắt anh phải chịu trách nhiệm. Trở dậy, anh thấy mình và anh như “sự đã rồi” nên cũng bảo sẽ đám cưới. Tuy nhiên, anh cũng thẳng thắn thông báo với mình rằng anh bất lực, nên cuộc sống hôn nhân sẽ không được bình thường như các cặp đôi khác.
Vì yêu anh, vì chưa lường được trước cuộc hôn nhân không “chuyện ấy” sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của cả hai nên mình đồng ý. Đám cưới diễn ra, ai cũng chúc phúc cho hai đứa vì mình và anh quá đẹp đôi. Song sau ngày cưới, anh vẫn bỏ mặc cô dâu xinh đẹp là mình. Mình chủ động đòi hỏi thì anh nói không có nhu cầu và không muốn gần gũi. Cao điểm nhất là có lần bị mình tra hỏi và đòi hỏi quá nhiều, anh thấy sợ hãi và ngột ngạt. Anh còn hét lên với mình: “Nếu được, em cứ cho anh vào tủ lạnh, anh cũng cam lòng”.
Cứ thế, lấy chồng 10 năm nhưng mình chưa một lần được là người đàn bà đúng nghĩa. Ban đầu, phải lạnh nhạt chuyện chăn gối, mình như phát điên lên và stress. Nhiều khi mình muốn từ bỏ cuộc hôn nhân chính mình đã lựa chọn này. Nhưng anh vẫn đối xử với mình rất tốt, vẫn trân trọng và chiều chuộng yêu thương mình. Lâu dần, mình cũng đành chấp nhận rằng anh có bệnh và ra sức chăm chút cho anh.
Video đang HOT
Mình mong có con thì anh nói rằng hãy đợi anh thêm vài năm nữa. Biết đâu anh có thể chữa được bệnh vì bác sĩ điều trị của anh đã bảo thế. Mình tin chồng vô điều kiện và vẫn ngầm mong chờ 1 ngày như thế. Và quan trọng với mình, thấy anh hàng ngày vẫn trân trọng, yêu thương mình là được.
Chuyện kéo dài cho đến mấy ngày trước, chồng đi công tác 1 tuần, mình phải ở nhà một mình thì một biến cố kinh hoàng đã xảy ra. Đi làm về, chẳng có chồng ở nhà nên mình buồn chân tay và dọn dẹp nhà cửa. Khi dọn đến phòng làm việc của anh, mình thấy có một cuốn sổ đã cũ màu mà mình chưa bao giờ thấy. Lạ mắt nên mình tò mò mở cuốn sổ ra xem. Thì ra đây là cuốn nhật ký bằng lịch của chồng. Mỗi một tờ giấy trong đó, chồng mình đều dán một tờ lịch. Rồi phía cuối anh ghi vài dòng ghi chú ngắn.
Lật từng trang lịch, mình mới biết vào đúng ngày anh quen mình, bạn gái cũ của anh chỉ vừa mới mất được 4 tuần. 4 tuần đó là 4 tuần đau khổ như rơi xuống địa ngục của anh. Rồi theo những tờ lịch anh ghi chú, ngày cưới của chúng mình cũng là ngày anh bắt đầu kế hoạch giả vờ bất lực để không phải gần gũi vợ. Rồi 1 tờ lịch khác ghi chú ngày giỗ đầu của người yêu cũ. Anh đã tự hứa với bản thân sẽ giữ trọn tình yêu này trong 10 năm rồi mới bắt đầu sống cuộc sống của chính mình.
Đáng chú ý nhất là tờ lịch cuối cùng cách đây vài ngày. Chồng mình đã ghi chú rằng: “Chỉ còn 1 tháng nữa là kỷ niệm 10 năm ngày cưới của vợ chồng anh. Do đó, anh sẽ chỉ còn sống trong ký ức với em vẻn vẹn 1 tháng nữa là sau đó phải trở về với cuộc sống mới, bù đắp những thiệt thòi cho người phụ nữ đang làm vợ anh. Nói thật, anh cũng mong chờ cái ngày ấy. Em ở thế giới bên kia hãy mừng cho anh nhé!”.
Đọc cuốn nhật ký bằng lịch này của chồng xong, mình đã sốc lên sốc xuống. Thì ra gần 10 năm nay chồng đã lừa dối, coi thường những nỗi đau, những thiệt thòi mình đang phải mang chỉ vì muốn sống trọn vẹn với lời hứa bên người yêu cũ đã mất.
Chỉ còn 1 tháng nữa là đến ngày theo anh viết sẽ quay lại toàn tâm toàn ý bù đắp cho mình. Nhưng lúc này, mình lại thấy hoang mang, lo sợ. Người chồng mà mình yêu thương đã lừa dối mình suốt 10 năm qua. Mình rối bời, không biết có nên thẳng thắn nói với anh tất cả hay là cứ để cho quá khứ của anh khép lại như đúng dự định của anh rồi hai vợ chồng mình sẽ bắt đầu cuộc sống mật ngọt? Trong đầu mình cũng đang nghĩ liệu mình có nên chuẩn bị một lá đơn ly hôn đưa kèm với cuốn nhật ký kia ngay sau khi anh đi công tác về rồi ra khỏi nhà?
Chỉ còn 2 ngày nữa là anh sẽ đi công tác về. Hiện mình vẫn cố tỏ ra không biết gì cả. Xin mọi người hãy nhanh chóng cho mình lời khuyên!
Theo Ngoisao
Thuê gái mại dâm để quyến rũ... em rể vì hận tình
Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể tha thứ cho mình, tôi hiểu hơn ai hết rằng tôi đã gây ra nghiệp chướng này, khiến em gái mình phải chết trong phẫn uất.
Hận thù vì bị hoãn đám cưới
Tôi và anh quen nhau trong chuyến công tác ngắn ngày ở nước ngoài và đã nhanh chóng phải lòng nhau. Anh đẹp trai, phong độ, tài giỏi và hãnh tiến, là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Tôi nghĩ mình đã thật may mắn khi có được anh. Chúng tôi không chỉ là đồng nghiệp mà còn là những người bạn tâm giao. Anh luôn là người hiểu tôi nhất, chiều chuộng tôi nhất.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Lúc ấy, Hoa - cô em gái tôi - đang du học Singapore, trở về để chuẩn bị cho đám cưới tôi. Trong lúc bận rộn, Hoa phải thay tôi làm rất nhiều việc lặt vặt. Thương cô em gái phải vất vả vì việc của mình, tôi thường nhờ anh đưa đón Hoa đi, và đó là cơ hội để hai người gần gũi.
Dù biết chúng tôi đang chuẩn bị tổ chức đám cưới, nhưng Hoa vẫn tán tỉnh anh. Tôi nghĩ đó là một phần tính cách của em khi phải sống quá cô đơn ở nước ngoài, và em cũng nghĩ đây là một trò đùa, nhưng mọi chuyện đã diễn ra ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chồng sắp cưới của tôi đã phải lòng Hoa.
Anh dằn vặt bản thân rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn hoãn đám cưới và nói lời chia tay với tôi vì lý do không thể lừa dối bản thân và lừa dối tôi thêm nữa. Những lời nói của anh như cú tát khiến tôi choáng váng, phải mất vài ngày tôi mới có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, và phải mất một thời gian rất dài tôi mới tin được rằng chuyện này là sự thật.
Ảnh minh họa.
Anh và Hoa thản nhiên vui vẻ với nhau trước mặt tôi. Chứng kiến hạnh phúc của họ, tôi không thể không ghen tuông, cay đắng. Một năm sau, khi Hoa hoàn thành khóa học tại nước ngoài, em trở về và tổ chức đám cưới với người tôi yêu, bất chấp những lời van xin và sự đau khổ của tôi.
Tôi đã xin Hoa hãy trả lại anh cho tôi, xin anh hãy quay lại với tôi, nhưng chẳng lời nào có thể làm động lòng hai kẻ đang mê đắm trong tình yêu. Cuối cùng, chỉ có tôi là ôm thù hận. Đám cưới vẫn diễn ra như dự định, chỉ có điều vắng mặt tôi, tôi không đủ vị tha để chúc phúc cho em và người tôi yêu. Tôi đã là kẻ bị quên lãng trong niềm vui vẻ, hạnh phúc ấy.
Sau đám cưới, đôi vợ chồng trẻ đi tuần trăng mật ở nước ngoài và liên tục gửi về những hình ảnh lãng mạn, thể hiện tình yêu đắm đuối của họ cho bố mẹ tôi, và tất nhiên, những tấm hình ấy lại một lần nữa xát muối vào vết thương lòng của tôi. Tôi không thể tha thứ cho họ và quyết phải trả thù.
Tôi đã mất rất nhiều thời gian để lên một kế hoạch tinh vi và hiểm độc nhằm chia rẽ họ. Khi ấy lòng hận thù trong tôi đang sục sôi và tôi đinh ninh rằng mình có thể cười trên nỗi đau khổ của họ, họ càng đau đớn, tôi sẽ càng thỏa mãn, sung sướng, nhưng thật ra không phải vậy.
Kế hoạch thâm độc và sự hối hận muộn màng
Biết anh không phải loại đàn ông háo sắc, nhưng chẳng anh hùng nào qua được ải mỹ nhân, nên tôi vẫn rất tự tin thực hiện kế hoạch của mình. Tôi lân la làm quen với đám ma cô dắt gái, bỏ ra rất nhiều tiền để thuê một cô chân dài, xinh đẹp và được quảng cáo là có kỹ năng tuyệt vời trong chuyện làm thỏa mãn đám đàn ông.
Tôi cho cô gái ấy xem ảnh anh, nói cho cô ta biết những sở thích của anh và tạo những cơ hội tình cờ để cô ta tiếp cận anh một cách khéo léo. Với nhan sắc và sự lọc lõi trong nghệ thuật "phỉnh phờ", cô ta đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của anh.
Không chỉ vậy, tôi còn "tiếp tay" cho cô ta bằng cách ngấm ngầm gây ra những mâu thuẫn giữa anh và Hoa. Như người ta vẫn nói "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu", cuộc sống vợ chồng không giống như những điều lãng mạn đôi trẻ vẫn tưởng tượng khi yêu nhau, và giữa họ đã nảy sinh ít nhiều mâu thuẫn. Nhưng đáng ra những mâu thuẫn ấy sẽ không đáng kể nếu không có sự "đổ dầu vào lửa" của tôi.
Tôi gièm pha anh với bố mẹ mình và nói xấu em gái với bố mẹ anh. Chịu quá nhiều sức ép, những trận cãi vã giữa hai vợ chồng trẻ càng diễn ra thường xuyên hơn. Anh chán nản, tìm đến cô gái trẻ đẹp mới quen để tâm sự và tìm kiếm sự an ủi. Rồi chẳng bao lâu sau, anh ngã vào vòng tay cô ta.
Những kỹ năng làm tình của cô gái mại dâm đã khiến anh mê mẩn, đắm đuối đến mức quên cả vợ. Anh chu cấp tiền bạc cho cô ta, cung phụng cô ta, thậm chí còn có ý định bỏ vợ để cưới cô ta như lời cô ta nỉ non bên tai anh. Những clip nóng bỏng trên giường của họ được bí mật gửi tới em gái tôi.
Hoa làm ầm lên, em đem những hình ảnh đáng xấu hổ ấy cho bố mẹ, bạn bè anh xem, nghĩ rằng anh sẽ xấu hổ mà chấm dứt chuyện này. Nhưng những hành động đó chỉ càng làm anh thêm quyết tâm bỏ vợ để đến với bồ. Anh viết đơn ly hôn, yêu cầu Hoa ký với thái độ lạnh lùng, tuyệt tình. Hoa biết mình đã sai, em van xin anh tha lỗi, nhưng anh không hề đoái hoài đến những giọt nước mắt của em. Anh vẫn kiên quyết ra đi.
Tuyệt vọng vì không thể níu kéo được chồng, Hoa đã tìm đến nơi cô gái kia đang ở để đánh ghen, nhưng anh đã ra sức bảo vệ cô ta mà thẳng tay đánh chửi Hoa. Anh đã thật sự bị cô ta bỏ bùa mê tình ái.
Biết không thể cứu vãn, Hoa đã nghĩ dại, em đã tìm đến cái chết đau đớn, tức tưởi sau khi để lại một lá thư tuyệt mệnh đẫm máu và nước mắt. Tôi đã hối hận, đau khổ biết bao khi chứng kiến kết cục ấy. Tôi đã định đi theo Hoa để chuộc tội với em, nhưng việc nghĩ đến những bất hạnh mà bố mẹ sẽ phải chịu đựng khi cùng lúc mất cả hai người con gái đã ngăn tôi lại.
Tôi đã tìm đến anh, để sỉ vả cho thỏa những oán hận trong lòng, nhưng rồi tôi hiểu ra, tất cả những nghiệp chướng này đều là tại tôi. Tại sự ghen tuông mù quáng, cả giận mất không của tôi. Tôi chưa từng lường trước hậu quả này và nghĩ rằng ngày Hoa và anh phải tan nát cũng sẽ là ngày vui sướng nhất của tôi, nhưng tôi lại không hề có cảm giác ấy. Tất cả chỉ còn là sự ân hận, tiếc nuối muộn màng.
Có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ được cho mình, cũng chẳng bao giờ có thể yêu thương ai được nữa. Tôi sẽ phải trả giá cho chuyện này bằng một cuộc đời cô độc dai dẳng. Giá như tôi có thể làm gì để chuộc lại lỗi lầm này.
Theo VNE
Đau khổ khi lấy phải người đồng tính Tưởng như chẳng còn gì đau khổ hơn, nhưng tai tôi như ù đi khi nghe lời hét của cô gái kia: "Chị điên à? Chồng chị là người đồng tính. Lẽ nào tôi lại đi bồ bịch với anh ta!". Đẹp trai, học giỏi, gia đình khá giả, anh chính là thỏi nam châm hút hồn các cô gái xung quanh trong...