Nếu như anh đang yêu em…
Em đã kịp nhận ra, nếu anh yêu em, anh sẽ không từ bỏ em khi gia đình em xảy ra sự xô xát, nguyên nhân gây ra không phải là gia đinh em mà ngược lại, anh còn thấy thương em hơn.
Sáng nay đi dọc hành lang, có tiếng hỏi: “ Sao dạo này chị gầy thế?”, em chợt nghe đâu đó của một người đi ngược chiều, “Thất tình”. Nghe xong câu đó sao mà lòng nhói đau đến thế? Nước mắt của em chực trào ra, em cố vội bước đi thật nhanh qua chỗ ngoặt để rồi suy nghĩ miên man về câu nói đó. Em đã thất tình ư? Có phải không nhỉ? Đó là sự chia tay nhau khi người ta cảm thấy không hợp nhau nữa?
Đêm nằm nghe bài hát bao đêm em khóc, nghe đâu đó sao có sự đồng cảm giống mình vậy, sao giống mình quá, ký ức tự dưng trào về…thật vô tình chúng ta quen nhau, để rồi anh đến bên cạnh em, em đã đứng trước sự lựa chọn giữa anh và một người con trai khác, mẹ em bảo rằng không nên chọn anh lấy anh rồi em sẽ khổ, anh sẽ không có nhiều thời gian quan tâm chăm sóc cho em. Vậy mà em vẫn cứ chọn anh và cho rằng lựa chọn của mình là đúng.
Miên man nghe bài hát đó và em nhớ những tối đi chơi cùng anh trong cái giá lạnh rét buốt của mùa đông năm ấy, anh hỏi em rằng, “Em có lạnh không?”, em chỉ biết trả lời rằng, “Em không lạnh” nhưng anh đã cảm nhận thấy người em rét run để rồi anh dựng xe xuống bỏ ngay chiếc khăn quàng cổ quàng cho em, người em lặng thinh không nói nên lời…
Video đang HOT
Em sẽ bước tiếp trên đoạn đường đời của mình… (Ảnh minh họa)
Tiếng nhạc lại da diết giống như nỗi nhớ khi có tối nào đó anh không đến nhà em chơi, những câu chuyện mà 2 đứa nói cùng nhau, và anh cười thật tươi rằng, “Sao lại có người hiểu mình đến vậy?”.
Đó là những tối 2 đứa đứa cùng nhau đi chơi về nhà muộn, về gần đến nhà đã phải tắt máy từ xa kẻo làm tỉnh giấc của bố mẹ. rồi tối về lại nhắn tin cho nhau, “Em có bị bố mẹ phát hiện không?”. Sáng ra em lại nhận được một tin nhắn, “Hôm qua em có bị bố mắng không?”.
Tất cả như tràn về, như trỗi dậy… nhưng bây giờ em phải quên nó đi trở về với thực tại rằng, không còn có anh bên cạnh nữa, giống như lời bài hát phải cố tập quên và phải cố tập sống thiếu vắng anh.
Và rồi cái gì đến cũng sẽ đến, anh hẹn gặp em và nói với em rằng, “Cái tôi của mỗi người quá lớn, chúng ta không nên tiếp tục nữa và sẽ tốt hơn cho cả hai”. Em đã hỏi lại rằng, “Anh còn yêu em không?”. Anh đã không dám trả lời. Em đã khóc nấc lên rằng em biết anh còn yêu em đúng không? Sao anh lại phải làm thế, anh có nỗi khổ riêng từ gia đình à? Anh chỉ biết lắc đầu và ôm chặt lấy em. Tại sao lại thế? Tại sao chúng ta phải chia tay nhau. Anh đã quỳ xuống xin lỗi em, em đã bảo rằng “Làm thế chẳng có ích gì?” Và thật trớ trêu thay, nơi mà chúng ta chia tay nhau cũng chính là nơi mà anh ngỏ lời yêu em.
Giờ đây em phải quên anh ư? Thật là khó đối với em, nhưng biết phải làm sao được? Em với anh như 2 đường thẳng cắt nhau để rồi đi xa mãi… Em phải cố quên anh bởi vì anh không xứng đáng để được em nhớ, người đã làm cho trái tim em bị tổn thương.
Em còn có gia đình và bạn bè em, những người luôn yêu thương em hết mực, em sẽ bước tiếp trên đoạn đường đời của mình, ở nơi đó không cần có anh mà sẽ có một người luôn yêu thương em, đem lại cho em nụ cười, niềm hạnh phúc và không rời xa em như anh!
Theo VNE
Giật mình nghe nàng dâu xa xả nói xấu mẹ chồng
Thư của một độc giả nam bức xúc về việc nàng dâu nói xấu mẹ chồng: "Buổi trưa ở cơ quan, mấy cô tụm năm tụm ba nói chuyện cười đùa vui vẻ. Cứ tưởng các cô đang nói chuyện gì hấp dẫn lắm, hóa ra đang thi nhau kể xấu mẹ chồng...".
Cô thì bảo mẹ chồng quê mùa, ăn uống chi ly tiết kiệm khiến cô ta phải thường xuyên trốn về nhà mẹ đẻ "xin cơm" vì không đủ chất. Cô thì bảo mẹ chồng ở bẩn, hách dịch, lại còn hay soi mói con dâu, cô mua cái gì mới cũng bị mẹ chồng soi, rồi hỏi giá nên nhiều khi mua hàng hiệu phải nói dối là mua hàng chợ không lại sợ bà bảo tiêu hoang.
Có cô còn kể một loạt "tội" của mẹ chồng ra, nào là "bà ấy" nấu ăn chẳng ra gì nhưng lúc nào cũng lên mặt dạy con dâu. Nào là đã không làm ra t.iền mà hay lớn tiếng, mua cái gì lớn nhỏ trong nhà cũng phải bà quyết mới được mua, thành ra t.iền của cô mà cứ như đi ăn xin. Các cô khác trong hội liền nhao nhao bày kế để cô này "trị" mẹ chồng.
Kể ra tôi cũng sẽ mặc kệ chuyện này như bao chuyện phiếm khác nếu không tình cờ nghe được câu chuyện vợ tôi nói xấu mẹ. Mẹ tôi là một người biết đối nhân xử thế, xưa nay chưa bao giờ nặng lời với con dâu. Chúng tôi ở riêng nên ít khi va chạm với mẹ, nói chung mọi thứ đều êm đẹp, chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.
Ấy thế mà vợ tôi lại vẽ chuyện, bới lông tìm vết để kể xấu mẹ chồng mình với cô bạn thân. Tôi tình cờ đọc được đoạn chat giữa vợ tôi và người bạn này nên rất sốc. Cô ấy nói những thứ không đáng nói, kể những thứ không đáng kể. Bảo rằng mẹ tôi già rồi, nhưng vẫn ham hố vui chơi nhảy múa, thực chất là mẹ tôi có tham gia một lớp học khiêu vũ dành cho các cụ nghỉ hưu để rèn luyện sức khỏe. Nào là bà rất khôn, toàn lén lút xin con trai t.iền sau lưng con dâu, thực tế là thỉnh thoảng tôi chủ động biếu các cụ chút ít để các cụ tiêu vặt. Không ngờ vợ mình lại nghĩ xấu bố mẹ chồng như thế!
Về phần vợ tôi, tôi đã nói chuyện với cô ấy, đề nghị cô ấy không được phép nói xấu mẹ như thế nữa. Còn các chị em phụ nữ khác, tôi chỉ hi vọng các chị xem lại lời ăn tiếng nói của mình. Mẹ chồng là người sinh ra chồng các chị, các chị phải yêu quý, tôn trọng mới phải. Lắm điều như các chị chả trách mới có chuyện mẹ chồng - nàng dâu!
Theo Dantri
Anh giấu giếm tôi về gia cảnh Yêu nhau gần một năm nhưng tôi không biết công việc của anh là gì, làm ở đâu, gia đình anh như thế nào, bạn bè ra sao... Tôi và anh quen nhau qua một người bạn chung, anh theo đuổi tôi từ bao giờ không hay. Chúng tôi quen nhau cũng được 3 năm. Trong khoảng thời gian đó, yêu nhau được...