Nếu một ngày em biến mất khỏi cuộc sống của anh…
Liệu anh có lục tung mọi ngóc ngách của thành phố này để tìm em?
Nếu như câu hỏi này là anh hỏi em, câu trả lời của em sẽ là không. Em có lẽ sẽ trốn ở một góc nào đó rồi khóc lóc cho thỏa thê nhưng nhất định sẽ chẳng đi tìm anh. Và em tin là mình đủ hiểu rằng một người đàn ông khôn khéo như anh sẽ làm như thế nào. Nhưng em vẫn muốn ích kỉ, vẫn muốn dù chỉ một lần anh làm loạn mọi thứ lên vì không nhận được tin nhắn trả lời của em, một lần anh lo lắng đến phát cuống vì em ốm, một lần mất ngủ cả đêm vì cãi nhau với em, một lần… thấy anh “đau” vì em! Buồn cười anh nhỉ, có ai yêu lại muốn thấy người yêu mình “đau” bao giờ! Vậy mà em lại muốn, muốn thấy điều đó đến phát điên, vì em chán ghét nhìn mãi cái nét điềm tĩnh trên khuôn mặt anh, vì em chán cái cách được anh sắp xếp quá gọn ghẽ vào trong những khoảng trống trong cuộc sống của anh rồi!
Nếu như anh biết trước được rằng vốn dĩ em vẫn chẳng đơn giản như cách mọi người vẫn nhìn thấy, rằng em là đứa đã yêu thì sẽ chăng dễ gì từ bỏ thì anh liệu có “dính” vào một đứa con gái như em? Em yêu anh vì anh hiểu em, nhưng có lẽ em cũng ghét anh vì mình quá giống nhau. Giống ở cái ích kỉ chỉ nghĩ cho cảm xúc của riêng mình, giống cả cái kiểu cứng đầu gạt đi tất cả mọi người để rồi cứ ôm lấy mọi thứ một mình.
Video đang HOT
Anh đã chọn bước vào cuộc sống của em như một trò chơi, nhưng chắc giờ anh đã nhận ra cái trò chơi này chẳng phải chỉ mang lại cho anh cái cảm giác chiến thắng nữa đâu nhỉ, chắc hẳn anh phải không ít lần thấy hối hận vì đã chọn sai người để chơi cùng rồi nhỉ. Em cũng vậy, em chỉ ước em đã đủ mạnh mẽ để đừng cho anh thấy tình cảm của mình. Em và anh, chúng ta thật ngốc!
Em yêu anh! Em chẳng chối nữa. Thứ duy nhất em học được từ anh là nói thẳng hết mọi cảm xúc, mọi tình cảm, mọi suy nghĩ của mình. Cũng chẳng hiểu sao em lại có thể nói tất cả mọi thứ với anh mà chẳng chút ngại ngùng hay giấu diếm như em vẫn hay làm với những người khác như vậy. Vậy mà ngược lại anh lai học em cách trốn chạy, cách chẳng dám thừa nhận. Là anh đã nói yêu em trước cơ đấy. Vậy mà giờ em lại như thấy mình như một con ngốc yêu đơn phương vậy!
Em biết một ngày nào đó em cũng sẽ phải biến mất khỏi cuộc sống của anh, và em mong rằng ngày đó sẽ không đến quá muộn. Em chỉ muốn anh hứa với em rằng lúc đó anh sẽ buồn, sẽ giận, thậm chí sẽ khóc và sẽ lục tung cái thành phố nhỏ bé này để tìm em chứ đừng chỉ hờ hững để em bước khỏi anh quá đơn giản như vậy anh nhé! Như vậy, em sẽ không còn cảm thấy mình quá ngốc nghếch vì lựa chọn yêu anh, sẽ thôi tôi nghiệp bản thân mình. Em sẽ khóc nhiều hơn, nhưng sẽ vui.
Theo Blogtamsu
20 là t.uổi đẹp nhất của đời người!
Hai mươi tôi không muốn giam mình trong bốn bức tường chỉ ăn và ngủ, tôi muốn xách ba lô lên và đi đến nơi xa xôi của đất nước để yêu người yêu mình, để chia sẻ và vươn lên, ở cái t.uổi hai mươi tôi chẳng có gì ngoài sức trẻ và tình yêu thương đối với những con người nghèo khổ, vậy nên tôi đi để sức trẻ không bị hoài phí để tình yêu thương kia không chỉ là lời nói.
Hai mươi t.uổi tôi được đi nhiều hơn, đến nhiều nơi hơn, hiểu nhiều chuyện hơn và qua mỗi câu chuyện đi qua dù vui dù buồn thì cũng cho mình những bài học khó quên nó là hành trang để tôi lớn hơn với cái t.uổi hai mươi của mình.
Hai mươi tôi dám mơ ươc đến một tương lại tốt đẹp có t.iền bạc có tình yêu. Mỗi ngày thức dậy là một sự cố gắng tôi không cố gắng vì hôm nay mà cố gắng vì ngày mai, ngày mai của tôi tròn vẹn và đầy hi vọng.
Hai mươi tôi không muốn giam mình trong bốn bức tường chỉ ăn và ngủ, tôi muốn xách ba lô lên và đi đến nơi xa xôi của đất nước để yêu người yêu mình, để chia sẻ và vươn lên, ở cái t.uổi hai mươi tôi chẳng có gì ngoài sức trẻ và tình yêu thương đối với những con người nghèo khổ, vậy nên tôi đi để sức trẻ không bị hoài phí để tình yêu thương kia không chỉ là lời nói.
Hai mươi tôi có những người bạn tốt có xấu có, nghèo có giàu có, mỗi người một tính cách mỗi người một cá tính khác nhau nhưng ở sâu trong họ tôi thấy có một sức trẻ dồi dào, một sự nhiệt huyết của cái t.uổi hai mươi. Và chúng tôi cùng đi cùng lao động cùng cười và cùng thương người, thương nhau.
Hai mươi tôi cũng yêu, yêu theo cách riêng của mình đam mê và hết mình, có thể nó không được như ý muốn nhưng với tôi đó là thứ tình cảm đẹp nhất không hẳn đã chính chắn cũng không hẳn còn bộng bột. Tình yêu đó không phải là vết hằn trong tim mà là cơn gió mát thoảng qua cuộc đời nhẹ nhàng và man mác.
Hai mươi là t.uổi đẹp nhất của đời người nên hãy cứ sống và đam mê theo cách riêng của mình, hãy cứ để sóng gió táp vào mặt đường hoàng mà bước tới. Để làm gì? Để lớn hơn.
Theo iblog
Người tình, người mình yêu và người yêu mình, bạn sẽ chọn ai…? Người tình là một điều gì đó thật nan giải. Đã khi nào bạn nghĩ bạn sẽ lấy một người yêu mình nhưng chẳng có cảm xúc gì không, thế nhưng bạn chấp nhận sống với người ta cả đời? Nếu đã muốn tự do thì đừng yêu, ràng buộc là điều tất yếu trong một tình yêu. (Ảnh minh họa) Ai cũng...