Nếu mình tình cờ gặp nhau trên phố
Nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi.
Em thấy mình lạc lõng giữa dòng người tấp nập trên con phố đông đúc. Thành phố này bao năm qua vẫn vậy, mà sao giờ với em, em có cảm giác như mình không còn thuộc về nó. Mọi cảm giác mất đi từ ngày tình yêu với anh tan thành mây khói. Em đã cố gắng bước đi, đi tới tận cùng nỗi buồn. Vậy mà đi mãi, đi mãi, đi tới bao giờ mới tới cuối nỗi buồn đây anh?
Yêu thương đó đã vút bay thật rồi dù em có tin điều đó hay không thì thực tế vẫn là như vậy. Anh nhắn nhủ với em rằng hãy coi như anh chưa từng xuất hiện trong cuộc đời em. Chúng ta gặp nhau trong đời là một cái duyên nhưng chia xa là phận. Mà đã là duyên phận thì em yêu nhiều đến bao nhiêu cũng đâu có ý nghĩa gì. Anh nói nếu em nghĩ như vậy thì sẽ quên anh nhanh hơn, đón nhận chuyện chia tay này nhẹ nhàng hơn. Nhưng em không tin, có thể như vậy được không anh, có thể coi một người đã từng bước vào trái tim mình, tạo một hình ảnh khắc sâu thì liệu có thể coi như chưa từng xuất hiện trong đời nhau hay không?
Mình gặp nhau ở thành phố này, giữa một chiều đông thật buồn. Cơn gió bấc thổi buốt lòng những kẻ cô đơn. Mình đã gặp nhau như thế đó. Em và anh đã cùng nhau bước qua biết bao mùa đông lạnh nơi thành phố đông người này. Anh làm cho em vơi bớt cảm giác nhớ nhà. Anh cho em nghị lực để sống ở nơi đông đúc này mà không thấy mình lạc lõng. Anh làm cho tình yêu đôi lứa trở thành tình yêu cuộc đời này.
Anh đã mang tới cho em niềm tin vào cuộc sống và giờ anh buông tay (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trước khi gặp anh, em vốn là cô gái mạnh mẽ, kiên cường nhưng vẫn có những phút giây em yếu lòng, cảm thấy cô độc giữa chốn phồn hoa đô hội này. Yêu anh rồi, em cho phép những phép yếu đuối ấy đến nhiều hơn. Vì em tự tin có anh bên cạnh nên em không sợ những phút mệt mỏi, buồn lòng. Anh đã biến đối em trở thành một cô gái biết yếu mềm như thế. Vậy mà giờ đây, anh lại ra đi. Anh đi để lại sau lưng mình một cô gái mất hết mọi bản năng mạnh mẽ. Anh là điểm yếu của em và giờ thì chỉ còn mình em ở lại.
Em không còn có thể đối diện với cuộc đời như trước được nữa. Làm sao có thể coi anh như người vô hình chưa từng xuất hiện bên mình khi mà chúng ta đã gắn bó với nhau lâu đến như vậy. Anh thật tàn nhẫn. Nếu biết trước có ngày anh sẽ buông tay em ra giữa chừng như thế này thì trước kia anh đừng vội nắm lấy bàn tay em, đừng trao cho em hi vọng. Bởi vì như thế có nghĩa là anh đang làm em đau khổ hơn trong ngày hôm nay.
Em sẽ ra sao khi tình yêu với anh vụt bay mất rồi? (Ảnh minh họa)
Em đã đán.h mất chính mình kể từ khi yêu anh. Em đã đặt trái tim, ước mơ của mình vào anh nên giờ đây em giống như một người mất phương hướng hoàn toàn trong thành phố đông người này. Em hụt hẫng và bơ vơ thật rồi. Em đã nghĩ mình sẽ khóc thật nhiều nhưng sao em không thể nào rơi một giọt nước mắt nào. Nỗi đau quá lớn thường khiến người ta không thể nói nên lời.
Giờ thì em lại là một cô gái bơ vơ và đơn độc. Nhưng cảm giác cô đơn này khác xa với ngày anh chưa tới. Có lẽ em sẽ mất rất nhiều thời gian để đưa mọi cảm giác của mình về trạng thái ban đầu, ngày mà anh không là gì trong tim em. Và em hứa, nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi. Em sẽ không dừng lại như điều năm xưa em đã từng làm…
Theo VNE
Đòn độc của đàn bà
Suốt một thời gian dài vợ gã chẳng mảy may nghi ngờ gì, mãi cho đến lúc rất rất nhiều người nói đến tai "gã đang ngoạ.i tìn.h" thì vợ gã mới đặt dấu chấm hỏi rồi theo dõi nên biết sự thật.
Song vợ gã vẫn ra vẻ chẳng quan tâm, vẫn bênh chồng là gã chỉ thi thoảng "văn nghệ" tí thôi khiến lũ bạn gã khen vợ gã là đứa biết sống. Gã tủm tỉm cười thầm khoái chí, cũng thấy phục mình khi chọn được người vợ biết điều. Gã bảo bồ: "Mụ già kia sỹ diện chẳng dám làm gì đâu" rồi mang dần tiề.n đi để gây dựng tổ ấm yêu thương. Vẹn cả đôi đường, gã đồng thời nhận được sự yêu chiều, săn sóc của hai người phụ nữ luôn hết lòng với gã.
Vợ gã thì nghĩ chẳng đi với con này chồng mình cũng sẽ tìm đến con gà đồng khác. Trưởng phòng, nhà ba tầng, xe đẹp, con ngoan, không dễ mà bắt người ta phải từ bỏ tất cả. Nhỡ lộ tẩy be bét ra, ảnh hưởng đến bộ mặt gia đình rồi con cái cũng chẳng dám nhìn ai. Vợ gã nhịn nhục vì không còn tìm được lời nào để nói, lối nào để thoát, gọi bố mẹ hai bên liệu có ổn thỏa không, hay là ai có con thì bênh và rồi mèo lại hoàn mèo.
Có lần vợ gã nhỏ nhẹ khuyên thì gã điềm nhiên: "Anh thấy chả ảnh hưởng gì đến ai cả, biết con bé hay hay thì anh cặp cho vui. Em đừng quan trọng hóa vấn đề người ta cười cho, anh vẫn về nhà với mẹ con em, vẫn có trách nhiệm với gia đình kia mà". Khi vợ gã thử gay gắt nói, gã dám giơ nắm đấ.m lên rồi trừng mắt: "Cô mà động đến nó thì đừng trách thằng này không nể tình. Khôn hồn thì ngồi im đi mà hưởng thái bình".
Sau bao đêm âm thầm cắn răng khóc lóc, vợ gã cũng hiểu, kẻ bội bạc ấy đã quen ăn chứ chẳng quen nhịn, giờ gọi lão quay về khó như lên trời.
Cho đến một lần gã cứ kêu mỏi vai nhức xương, nghe đồn rượu ngâm thuố.c tốt cho xương khớp, vợ gã bèn đi lấy thuố.c bổ về ngâm rượu ngon cho uống. Sức khỏe gã khả quan trông thấy. Vậy là uống rượu trở thành thói quen đều đặn của gã. Người quen biết chuyện nhấm nhẳng mắng vợ gã đúng là dại, cho gã sức khỏe để gã đến hầu hạ con nỡm kia chứ được tích sự gì. Vợ gã vẫn chỉ tỏ vẻ hiền lành, cam chịu.
Sau khi gã đã quen với rượu vợ ngâm, thì một ngày vợ gã lạnh lùng đi mua đâu hai lạng cao trăn về ngâm, sau khi tham khảo theo lời mách nước của vài "thầy lang". Gã chẳng hay biết vẫn cứ vác đi nhậu, nốc vào tìn tĩn. Để rồi người cứ đuối đuội dần mà chẳng rõ nguyên nhân, gã muốn lắm mà không còn "làm ăn" được gì nữa. Cô tình nhân bé bỏng lấy làm lạ, cho rằng gã đã no xôi chán chè, đâ.m ra dằn dỗi ghét bỏ, ở bên kẻ yế.u sin.h l.ý ấy làm gì cho phí một đời hoa. Cô ả ôm giữ một đống của nả tích cóp được, sau đó "đá đít" gã khi mà còn chưa bị chằng níu bởi con cái.
Gã lủi thủi trở về, thân tàn ma dại.
Theo VNE
Cô đơn chẳng giế.t ai bao giờ Dù có một người bên cạnh hay thực sự một mình hãy cũng tự yêu lấy cuộc sống này. Cuộc đời ngắn lắm, tuổ.i xuân cũng ngắn lắm. Hưởng thụ nó đi, để không phải ngoái lại tiếc nuối khi nó đã đi qua. Cô đơn thực sự là cảm giác mà chẳng ai muốn trải qua, nhưng nếu lỡ đang cô đơn,...