Nếu hôm nay anh với em chia tay…
Em sẽ đi làm lại tóc, thay đổi những gì có thể thay đổi để khi nhìn em, anh sẽ không bắt gặp lại một con bé ngốc xít, yêu anh say đắm như trước…
Em sẽ không khóc đâu vì em tin sau một cuộc tình chúng ta sẽ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Và rồi tìm kiếm một nửa của mình sẽ thật đúng đắn hơn trước. Anh có nghĩ giống em không?
Em sẽ đi làm lại tóc, thay đổi những gì có thể thay đổi để khi nhìn em, anh sẽ không bắt gặp lại một con bé ngốc xít, yêu anh say đắm như trước, cô bé đó ngày xưa đã chết và bây giờ trước mặt anh là em, một con người mới, yêu đời, tự lập và biết lo hơn cho cuộc sống dẫu là bên cạnh không có anh nữa.
Nếu hôm nay anh và em chia tay: Và rồi tìm kiếm một nửa của mình sẽ thật đúng đắn hơn trước. Ảnh: internet
Em sẽ tự bước đi trên chính đôi chân mình, sẽ vẫn mỉm cười nếu mai này ta gặp lại. Vì kết thúc một chuyện tình thì anh và em, hai đứa vẫn là bạn, vẫn là thứ gì đó hiện hữu trong thế giới này cho dù bây giờ ta có đang ở hai thái cực.
Em sẽ cất hết tất cả những gì làm em gợi nhớ đến anh trong căn phòng cũ, con khỉ bông, bức tượng thiên thần, cuốn sổ nhỏ có ghi những cảm xúc bồng bột của em về anh. Những gì thuộc về anh em xin cất lại nơi rất sâu trong tim mình. Để em không còn buồn, để em không còn nhớ anh đôi lúc. Và em tin một nữa của anh anh sẽ tìm thấy sớm thôi… và ít nhất là trước khi em có người mới.
Em chợt nhớ đến có một lần mẹ đã nói rằng “Con gái là mối tình đầu của con trai thì chuyện tình đó sẽ không vững bền… Để tình yêu tồn tại lâu dài thì ai cũng phải trải qua vài ba chuyện tình để rồi hiểu hơn về tình yêu. Về những gì cần cho tình yêu và những mặt trái mà ta chưa biết về tình yêu.” Lúc đó em không tin, mà không, không muốn nghĩ về điều đó nhiều nhưng bây giờ nó đã xảy ra và anh và em đã không hề cố gắng.
Video đang HOT
Em sẽ bắt đầu uống cafe như lúc này em đang nhâm nhi và viết những suy nghĩ về anh, về 2 chúng ta. Tại sao lại là uống cafe ư? Vì e có thể tỉnh táo hơn, minh mẫn hơn. Không để những gì trái tim mách bảo làm xao động lí trí của mình. Sẽ không còn những buổi tối tưởng tượng ra cảnh nếu chúng ta chia tay nhau và khóc thút thít như một đứa trẻ nhớ mẹ. Sẽ không còn ngồi và hi vọng sáng nay anh sẽ tới nhà mình và tạo ra một bất ngờ cho em vì anh bảo sáng nay anh không đến. Sẽ không còn vẽ vời tên anh trên giấy, không còn nghĩ về cái tên em sẽ đặt cho con chúng ta… Không còn… sẽ không bao giờ tồn tại nữa… và như thế.
Em uống cafe, một thức uống mặn đắng, chua chat ở cuống họng, một thức uống mà em hay hỏi là sao phải uống những thứ dở tệ thế. Để rồi bây giờ em ngồi và ngậm nuốt những giọt đắng thế này.
Em sẽ chấm dứt hẳn những câu chuyện em hay chực kể cho mẹ nghe về anh. Về gia đình hoàn hảo của anh. Về những gì em cho là tương của hai chúng ta.
Em sẽ đổi số điện thoại và tất nhiên sẽ không liên lạc với anh nữa. Em cần có thời gian và không gian để xây dựng lại các mối quan hệ. Dành thời gian cho cá nhân hơn. Cho học tập hơn. Mọi thứ sẽ vẫn ốn nếu như không có anh. Anh cần biết điều này.
Một cô gái đã bước qua nhiều cuộc tình như em sẽ không đau đớn, suy sụp nhiều khi mất anh. Chúng ta hãy xem như quay lại như lần đầu quen biết nhau. Không có việc chúng ta thức đến 3h sáng nói những thứ linh tinh, dù ngày hôm đó chúng ta phải chuẩn bị thi cuối kì.
Sẽ vẫn đủ mạnh mẽ, bước qua những song gió của cuộc đời này. Hãy tin tưởng là như thế. Tình yêu không phải là thứ duy nhất biết đau. Hay xoa dịu nó để rồi đến một ngày bạn sẽ không còn đau nữa.
Hãy đến với những người mà anh quý mến mà trong quá khứ em đã chỉ trích với anh. Hãy làm những gì anh cho là đúng. Những gì mà khi xưa em đã cấm đoán, đặt điều với anh. Hãy hứa với em là dù chúng ta đã chia tay nhưng đừng bao giờ xấu hổ với những người bạn của chúng ta vì anh biết không? Rồi ai cũng chia tay và gặp những chuyện đau khổ như chúng ta thôi. Hãy vẫn cứ hiên ngang, vô tư với họ, đừng sợ đối diện với những người đó anh nhé!
Hãy tiếp tục với những mục tiêu mà anh đã đặt ra. Đừng vì chuyện này mà phải gián đoạn chúng lại. Hứa với em anh sẽ không buồn, không khóc mỗi khi nhớ về em. Để những kí ức về em sẽ mãi mãi nằm sâu trong trái tim, mãi mãi ngủ quên ở đó.
Nếu nhớ em, anh cũng đừng qua nhà em rồi lẳng lặng đứng nhìn em nhé. Em không thích điều này chút nào. Người con trai em đã từng yêu phải là người mạnh mẽ, biết bước qua những cảm xúc đong đầy đó, hãy cứ bước đi dù không còn em nữa.
Những gì chúng ta đã chọn lựa, xin anh đừng bao giờ hối hận. Vì thế trước khi đưa ra quyết định gì anh phải suy nghĩ cho thật kĩ. Để không phải luyến tiếc nhiều.
Cuối cùng, em không chúc anh hạnh phúc đâu. Để anh biết rằng để có hạnh phúc, anh và em đã trải qua những khổ tâm, những đau đớn thế này. Em cũng sẽ không tha thứ cho anh đâu vì vậy đừng có xin em sự tha thứ hay bất cứ điều gì tương tự. Hãy sống tốt để sau này ta gặp nhau sẽ không ai phải thấy xấu hổ với hình ảnh ngày xưa trong mắt người kia anh nhé!
Theo VNE
Bi kịch của những gã trai Don Juan
Tôi 30 tuổi, điển trai, "bo đì" chuẩn, nhà cửa ổn định, sự nghiệp vững vàng, lại không rượu chè, cờ bạc bê tha. Ở cái đất Hà Nội này, đàn ông như tôi mà còn chưa vợ chính là hàng hiếm!
ảnh minh họa
Ý thức được cái sự hiếm của mình nên tôi càng không vội kết hôn. Cứ để đấy cho phụ nữ họ thèm. Kết hôn sớm mất công sau này phải cặp bồ, rất mệt! Trai ba mươi tuổi đương xuân nên tôi có bên cạnh mình nhiều người phụ nữ để vui chơi, rong ruổi. Tôi chẳng có cái tật gì, nếu đến gái gú cũng lại còn không thì quả là đã uổng phí một kiếp làm trai.
Tôi luôn có cho mình 3 người phụ nữ cùng một lúc. Em thứ nhất tôi đặt tên cho là Đức Hạnh. Em tinh khiết và lương thiện như đức mẹ đồng trinh, mẫu phụ nữ truyền thống hoàn hảo, thông minh vừa đủ để biết không nên tỏ ra quá thông minh trước một người đàn ông. Với tôi, em giống bạn tâm giao, luôn sẵn sàng lắng nghe, trò chuyện. Em uyên bác, kiến thức sâu rộng, tôi có thể ngồi đến hàng giờ nghe em kể một cách đầy thú vị và sinh động về cuốn sách em mới đọc. Dẫu vậy, ở trên giường, em không thể làm cho tôi hứng thú quá lâu. Em giống như con miu con cần nâng niu, che chở. Với em, tôi luôn hết sức nhẹ nhàng như thể chỉ võ biền một chút thôi, tôi sẽ làm em vỡ mất.
Em thứ hai tôi gọi là Nhõng Nhẽo. Những lúc mệt mỏi, xì trét vì công việc mà gặp em thì rất mệt. Em luôn nũng nịu và giận hờn. Đòi quà là biệt tài của em. Hai ngày sau khi mới quen tôi em đã biết gửi link chiếc túi hàng hiệu cho tôi xem rồi tỏ ý mê mẩn cái thứ đồ chết tiệt ấy đầy ẩn ý. Tất nhiên là tôi không từ chối em, bởi Nhõng Nhẽo rất thú vị lúc ở trên giường.
Em thứ ba đơn giản là một chiếc Bánh, tôi tìm đến em, bóc bánh rồi trả tiền. Em không ràng buộc, không nhõng nhẽo. Tôi cần em khi không có nhu cầu nói chuyện, cũng chẳng còn tâm trí để dỗ dành ai.
Thế rồi tôi lần lượt cho cả Đức Hạnh, Nhõng Nhẽo với Bánh rụng như lá mùa thu. Lý do tôi đưa ra với Đức Hạnh là em quá tốt, tôi không hề xứng đáng với em. Buổi chia ly đầy bịn rịn và có cả nước mắt. Nhõng Nhẽo thì chẳng tiếc nuối gì khi tôi bảo với em là tôi phá sản rồi, ngay cả cái nhà tôi đang ở cũng chỉ là nhà thuê, tôi còn nợ ngập đầu vì cá độ bóng đá và đám anh chị sẽ chẳng để tôi yên. Nhõng Nhẽo có vẻ còn muốn thoát ra khỏi mối quan hệ này hơn cả tôi, em gật đầu cái rụp khi tôi đề nghị chia tay. Dẫu thế, em rất xúc động khi tôi nói chắc như đóng đinh rằng "anh không đòi quà".
Tất cả những điều trên xảy ra vì tôi đã gặp nàng. Trong phút chốc, tôi tin nàng chính là người tôi muốn và sẽ lấy làm vợ. Trong mắt tôi, nàng đẹp hơn bất cứ người phụ nữ nào. Cặp lông mày rậm và xếch, đôi mắt lúng liếng, lẳng lơ, khóe miệng ướt át cứ nở nụ cười là sẽ lộ ra hàm răng trắng đều thẳng tắp. Nàng hội tụ đầy đủ phẩm chất của mẫu hình lý tưởng về người phụ nữ tôi sẽ lấy làm vợ: Học thức, xinh, dáng chuẩn, và bốc lửa!
Tôi nhanh chóng có được số điện thoại của nàng. Sau vài cuộc hẹn, nàng rất hài lòng và ưng thuận lên giường với tôi. Cái điều tôi không ngờ là việc tôi mong chờ nhất lại trở thành cơn ác mộng lớn nhất. Trong căn phòng khách sạn hạng sang giữa trung tâm thành phố, tôi nếm trải cảm giác đau đớn khủng khiếp từ chính sự bốc lửa của nàng. Cả đời tôi chưa biết làm cô gái nào qua tay mình phải đau, nhưng hôm nay tôi hại chính tôi khi gặp phải người con gái ưa bạo lực trên giường.
Sau đận ấy tôi không gặp lại nàng. Tôi đã trượt bài kiểm tra sức khỏe đầu tiên. Không gặp nàng nữa là may cho tôi, nhưng tôi bước vào bi kịch mới là cảm thấy rất sợ chuyện giường chiếu và không tài nào "lên" nổi nữa. Chẳng nhẽ tôi bất lực rồi? Tôi mới 30, chưa vợ!
Theo VNE
Đừng bắt tôi phải ngoại tình! Mong anh đừng quấy rầy, đừng làm đảo lộn cuộc sống của tôi... ảnh minh họa Tôi cũng biết, mình đã từng rung động trước anh. Nhưng con người ai cũng có những phút xao lòng. Có lẽ, tôi cũng đã từng bị anh mê hoặc, từng bị tình cảm, sự quan tâm của anh làm mụ mị. Nhưng mong anh hãy giúp...