Nếu còn một ngày để sống
Nêu chi con môt ngay ngăn ngui đê sông tôi muôn ơ cung vơi gia đinh, vơi nhưng ngươi tôi yêu thương…Tôi muôn noi: “Ngoai! Con yêu ngoai! Con nhơ ngoai rât nhiêu…” Tôi muôn noi lơi xin lôi vơi nhưng ngươi bi tôi lam tôn thương du vô tinh hay cô y. Tôi muôn ho luôn vui ve va mim cươi…va tôi muôn het lên ngan lân câu ” Con thương me! Me ơi!…”
“Nêu chi con môt ngay đê sông, ban se lam gi?” Câu hoi luôn am anh tôi, ngay ca trong giâc ngu, tôi chơt nhân ra tôi con nơ rât nhiêu ngươi. Nêu chi con môt ngay ngăn ngui đê sông tôi muôn ơ cung vơi gia đinh, vơi nhưng ngươi tôi yêu thương…Tôi muôn noi: “Ngoai! Con yêu ngoai! Con nhơ ngoai rât nhiêu…” Tôi muôn noi lơi xin lôi vơi nhưng ngươi bi tôi lam tôn thương du vô tinh hay cô y. Tôi muôn ho luôn vui ve va mim cươi…va tôi muôn het lên ngan lân câu ” Con thương me! Me ơi!…”
Trong cuôc sông nay co rât nhiêu điêu đê ngươi ta trân trong, yêu thương. Đôi vơi môt ai đo, điêu đang trân trong co thê la nhưng thư cao sang đep đe. Con đôi vơi tôi, thăng thăn ma noi đo chinh la gia đinh, tôi se lam tât ca, đanh đôi băng moi gia đê gia đinh ây đươc hanh phuc va binh yên. Tôi đa nghe nhiêu vê chuyên kiêp sau, nhưng tôi không biêt no co thât hay không. Nêu co tôi ao ươc trơ thanh măt trơi to lơn trên cao, đê bôn mua mang anh năng âm ap cho nhưng ngươi tôi yêu thương, luôn doi theo tưng bươc chân cua ho. Tôi muôn lam vâng trăng soi sang lôi me vê. Tôi muôn lam lan gio mang hơi âm tinh yêu cua tôi đi xa. Tôi muôn lam đôi dep cua cha, tôi muôn lam chiêc ô cua me, tôi muôn lam chiêc ao bông cua ba,…biêt bao!
Me…môt danh tư thât thiêng liêng. Đa co ngươi hoi tôi răng: trên đơi nay ban yêu ai nhât? Đương nhiên la ba me tôi…tôi tra lơi rât nhanh. Ngươi đo lai hoi tiêp: thê ngươi ma ban ghet nhât la ai vây? Tôi như đưng lăng va tra lơi răng: đo chinh la tôi. Tôi ghet ban thân vi đa cươp đi nhưng gi ba me tôi đa co. Tuôi tre, sưc khoe va nu cươi cua ho. 22 năm…tư khi tôi chao đơi đên nay ho đa trao hêt tât ca nhưng gi ho co cho tôi…đôi lai tôi chi mang đên cho ho sư nhoc nhăn ma thôi…Lam cai nghê buôn ban trên sông, đôi khi phai đon giao thưa nơi xa xư,…khi moi ngươi đêu sum vây bên nhau thi ba me tôi phai gông ganh mưu sinh ơ bên ngoai… Nhơ cai lân đâu tiên hai chi em ăn têt môt minh, 27 têt rôi ma cha me vân chưa vê, tôi phai tư lam mon dưa cai, rôi kho thit đê ăn trong ba ngay têt. Măc du lam lân đâu, không ngon nhưng me vân khen con gai cua me thât la đam đang. Khi nhưng cơn gio bâc ua vê, nhưng nu mai băt đâu nhu lên, bao hiêu môt mua xuân nưa lai vê, cha me vân miêt mai ơ phương xa. Co khi phai thưc suôt đêm đê chay may, măc cho cai lanh cua mua xuân như căt vao gia thit, ba vân không ngai ngân. Ba noi: “Cha lam gi cung đươc hêt. Miên sao con đươc đây đu, đươc hoc hanh băng vơi ban be la cha cam thây vui lăm rôi. Cha co thê lam hoai đên khi nao không lam đươc nưa thi thôi”. Nghi đên đo, nhin lai nhưng gi tôi đa lam thât nho be.
” Công cha như nui Thai Sơn
Video đang HOT
Nghia me như nươc trong nguôn chay ra”
Thât sư không thê đong đây, không thê nao đên đap hêt đươc. Gân chô tôi ơ tro co môt ngôi chua, môt lân vê qua, nghe sư tru tri giang kinh phât: tâm long cua ngươi me danh cho con cai thiêng liêng vô cung tân, no đươc vi như biên khơi, biên thi mênh mông đên nôi không thây bên bơ.” Bơi vây:
” Ai con me xin đưng lam me khoc
Đưng lam buôn lên măt me nghe không”.
Theo VNE
Vô sinh thì làm gì có con
Câu nói lạnh lùng, vô tình của chồng khiến nước mắt tôi chảy dài, mặn đắng.
"Đừng &'diễn' nữa, nó không phải con tôi". Câu nói lạnh lùng, vô tình của chồng khiến nước mắt tôi chảy dài, mặn đắng. Tai tôi ù đi. Không! tôi không tin chồng lại có thể đối xử tàn nhẫn và buông lời xúc phạm tôi nặng nề đến thế. Trái tim tôi đang rỉ máu, tôi thương thân mình một thì thương con mười."Anh thật quá đáng!", tôi muốn hét vào mặt chồng như thế nhưng nỗi đau đã khiến tôi không thể thốt lên lời.
&'Đầu gối, tay ấp' gần chục năm, tôi và chồng chưa một lần cãi vã to tiếng. Nếu có &'cơm không lành, canh chẳng ngọt' thì hai vợ chồng luôn biết nhường nhịn và sớm giảng hòa với nhau. Vì vậy, ngôi nhà của chúng tôi lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười. Vậy mà chồng tôi đã phá hỏng tất cả...
Trước khi lên duyên với chồng, tôi có một mối tình sâu đậm gần 10 năm. Nhưng tình sâu mà phận mỏng nên tôi và người cũ không thành nghĩa vợ chồng. Tôi đồng ý lấy anh (người chồng hiện tại) chỉ sau một thời gian ngắn quen biết, tán tỉnh nhau. Lần đầu chung chăn gối với anh, tôi đã dính bầu và có con luôn. Những ngày bầu bí, do cơ thể yếu mà vẫn phải đi lại nhiều nên tôi sinh non - bé chào đời ở tuần thứ 32. Thời gian mới sinh, mẹ chồng tôi cứ gièm pha, nói ra nói vào &'cảnh báo' chồng tôi rằng: "Cẩn thận không lại nuôi con của con Tu hú". Tôi nghe mà tủi phận lắm! Nhưng cũng may, chồng tin yêu tôi nên đã bỏ ngoài tai tất cả những lời nói ác ý kia và kiên quyết nói với bà: "Nó là con trai con, con dám chắc điều đó. Mẹ đừng nói ra nói vào nhiều". Tôi đã cảm kích chồng biết bao vì sự chở che đó!
Chồng lao vào đánh tôi tới tấp (Ảnh minh họa).
Cũng thật may, con tôi càng lớn càng vỡ nét và giống bố như tạc. Từ nét mặt tươi tắn lúc nào cũng như mỉm cười đến lối nói chuyện hóm hỉnh luôn khiến người khác thoải mái, vui lây và nước da rám nắng khỏe khoắn. Tôi hạnh phúc khi biết chồng yêu con, yêu thật nhiều.
Chồng tôi, từ trước đến giờ luôn là người chỉn chu, biết chăm lo và vun vén cho gia đình. Gần một thập kỷ sống với anh, tôi không thể chê nổi điểm gì. Và tôi luôn thầm cảm ơn ông trời đã tặng mình một người đàn ông quá ngọt ngào và tuyệt vời... Nhưng hôm qua, mới hôm qua thôi, anh đã khiến trái tim tôi vỡ vụn.
19h, anh gọi điện về thông báo &'cắt' cơm tối. Tôi hỏi tại sao, anh bâng quơ: "À, có anh bạn hẹn đột xuất...". Nói rồi anh dập máy không cho tôi cơ hội hỏi "Bạn nào?".
Gần 11h đêm, chưa thấy anh về, tôi sốt ruột gọi cho anh nhưng điện thoại của anh chỉ thấy kêu &'tút tút'. Gọi đi gọi lại 3-4 lần, vẫn âm thanh quen thuộc khiến người khác bất an. Tôi lo quýnh và bắt đầu suy diễn... anh bị tai nạn?
0h sáng, vẫn chưa thấy anh về, tôi bắt đầu hoảng loạn. Chồng tôi chưa từng về nhà muộn quá 0h. Tôi nóng lòng như ngồi trên đống lửa và bấm máy gọi cho một số bạn bè thân thiết của anh hỏi thăm tình hình nhưng ai cũng nói không biết; không đi cùng...
Hơn 1h sáng, nghe thấy tiếng xe máy thân quen xình xịch ở cổng. Tôi mở khóa chạy ra ngó... Là chồng tôi? Anh vừa dắt xe vừa xiêu vẹo. Miệng không ngớt lẩm bẩm: "Đồ lừa dối!". Nhìn thấy tôi, anh quát lớn: "Con đâu?" - "Con ngủ rồi! Anh uống với ai mà muộn thế" - "Kệ xác đời tôi, liên quan gì đến cô?"... Tôi im lặng. Một bầu không khí căng thẳng bao trùm. Lần đầu tiên anh xưng tôi-cô với tôi.
... Và rồi, anh khóc. Khóc nức nở như một đứa trẻ trước mặt tôi. Tôi hỏi: "Tại sao?", anh lắc đầu, tiếp tục lẩm bẩm: "Đồ lừa dối" và lại hỏi: "Con đâu". Tôi lại trả lời anh một lần nữa rằng con ngủ rồi. Bất ngờ, anh đẩy tôi ngã và quát: "Con nào? Con của ai?" - "Anh...?" - "Cô đừng diễn nữa, nó không phải con tôi. Vô sinh thì làm *** gì có con. Nó là con của con Tu hú. Cô đã lang chạ với thằng bồ cũ rồi đổ vấy cho tôi. Cô là con phù thủy đã lừa tôi gần 10 năm. Biến khỏi mắt tôi mau"... và anh lao tới tát tới tấp vào mặt tôi. Trận đòn đầu tiên từ ngày tôi lấy anh. Đau, đau lắm!
Đây có đúng là chồng tôi không? Tại sao mọi chuyện lại như thế này? Tại sao anh lại vô sinh? Tôi không hiểu...
Theo VNE
Ngao ngán vì bị vợ coi thường Đi làm về, thấy chồng đang ngồi xem TV, chị Hằng nguýt dài, bực bội vừa đi lên gác vừa lẩm bẩm "Sao không biết kiếm việc làm thêm, ngồi dài ra, ngày càng thấy... đụt". Thấy thái độ của vợ, chồng chị Hằng thở dài, tắt TV. Anh bỏ đi uống cà phê với bạn và tối đó không ăn cơm nhà....