Nếu có kiếp sau, tôi nguyện vẫn lấy chồng Tây
Đã 15 năm trôi qua, chúng tôi hiện đang sống hạnh phúc bên hai đứa con một trai một gái.
Tôi thấy nhiều bạn trẻ kháo nhau rằng “lấy chồng Việt sướng gấp ngàn lần lấy chồng Tây”, có lẽ nó đúng với nhiều người. Nhưng với tôi không hẳn như vậy. Bởi với tôi đó là một cuộc hôn nhân tuyệt vời, và có thể khẳng định, nếu có kiếp sau tôi vẫn ước được lấy chồng Tây.
Tôi vốn là cô gái quê Bình Phước từ nhỏ đã phải sống cuộc đời nghèo khổ, lam lũ, phải lao động mệt nhọc. Tôi có nước da ngăm đen, mắt to và một chiều cao khiêm tốn 1m52. Hết cấp 3 tôi xin ba mẹ lên Sài Gòn làm công nhân kiếm sống, nuôi 3 đứa em ăn học. Khó khăn chật vật cuối cùng tôi xin vào làm ở một công ty may mặc của người nước ngoài. Sếp của tôi là chính là chồng tôi hiện tại.
Anh ấy là cao 1m87, điển trai và nói tiếng Việt rất giỏi. Vì sếp đẹp trai nên nhiều cô gái trong cơ quan tôi ngưỡng mộ, theo đuổi. Ngày anh ấy đến nhận việc, rất nhiều chị em chạy ra làm quen, vui mừng. Còn tôi vẫn đứng đấy, bởi tôi luôn mặc cảm và thiếu tự tin về bản thân mình.
Mãi tới sau này khi nói chuyện tôi mới biết anh ấn tượng với tôi vì ngày đầu tiên nhìn thấy tôi anh đã cảm thấy rất gần gũi, tôi không nhanh nhẹn, giảo hoạt như nhiều cô gái khác. Khi mọi người đều chạy ra tay bắt, mặt mừng làm quen thì tôi đứng từ xa nhìn anh, điều đó khiến tôi đặc biệt, nổi bật hơn bao giờ hết. Anh tiết lộ “Em có đôi mắt to rất đẹp và anh thích nhìn khi em cười, cả đôi môi dày gợi cảm của em nữa. Em rất đặc biệt với anh”.
Còn nữa trong công việc tôi là người có khả năng thiết kế bẩm sinh, tôi có thể vẽ những gì tôi nghĩ hình dung trong đầu, anh thích điều đó. Và anh không ngần ngại truyền đạt kinh nghiệm cho tôi. Anh nói: “em rất giỏi, chỉ cần em cố gắng, anh tin em sẽ thành công”.
Anh sống ở Việt Nam cùng bố mẹ anh, họ cũng rất thân thiện, dễ mến. Bố mẹ cũng như anh, yêu Việt Nam, yêu đất nước Việt Nam nhiều lắm. Và ở bên gia đình anh, tôi thấy một sự thân thương, họ đúng là một gia đình hạnh phúc. Chúng tôi cứ thế, ngoài giờ làm, thường gặp gỡ, đi chơi với nhau như những người bạn.
Tôi tuy xấu xấu, nhưng cũng có một vài anh chàng theo đuổi, có lẽ anh biết và không thích điều đó. Nhưng làm sao được vì chúng tôi đến từ hai quốc gia khác nhau, chúng tôi khó có thể hòa hợp. Cũng nhiều lần anh ngỏ ý hẹn hò, nhưng tôi tìm cách nói sang chuyện khác. Thực sự tôi cũng không muốn mình sống ảo tưởng quá nhiều.
Video đang HOT
Tôi cũng có cảm tình với một anh chàng kỹ sư xây dựng người cùng quê, chúng tôi nhiều lần hẹn hò với nhau. Vì tin tưởng, vì yêu mà tôi không nhận ra mình đang yêu một tên “yêu râu xanh”. Hắn mời tôi đi uống bia cùng đồng hương Bình Phước, sau đó lén bỏ thuốc mê vào bia của tôi để cùng bạn bè hãm hiếp, hại đời con gái của tôi. Tỉnh dậy trong một nhà nghỉ, không một mảnh vải che thân, tôi đã khóc rất nhiều. Quá hồ đồ, hoảng sợ nên tôi đã liều mình nhảy sông tự tử. Nhưng tôi đã không thể chết dễ dàng như thế được.
Anh là chồng Tây nhưng sống rất tình cảm, anh tâm lý yêu chiều tôi (Ảnh minh họa)
Khi tôi tỉnh dậy, anh chàng ngoại quốc – sếp tôi đang ngồi bên cạnh. Anh khuyên tôi đừng như thế một lần nào nữa: “Anh thấy không vui khi nhìn em nằm mê mệt suốt 2 ngày liền. Có lẽ, anh nhìn em chạy nhảy đã quen rồi. Bản thiết kế mẫu áo mới em đã xong chưa?… Thực sự anh rất lo lắng cho em”. Lúc đó, tôi òa khóc nức nở. Lần đầu tiên có người quan tâm lo cho tôi như vậy, ngoài bố mẹ mình.
Sau tai nạn hôm đó, anh nguyện sẽ ở bên tôi chăm sóc cho tôi suốt đời này. Tôi cũng sợ, sợ rằng một ngày nào đó, anh sẽ bỏ tôi đi theo người con gái xinh đẹp hơn tôi. Anh sẽ về nước và bỏ tôi lại. Nhưng anh không nói gì nhiều tới điều đó, phương châm của anh là sống vui và ý nghĩa từng ngày.
Trong một chuyến cùng đi làm việc với đối tác ở Hà Nội, tôi đã tự nguyện trao thân cho anh. Tôi rất sợ, sợ anh nói rằng tôi không còn trinh tiết nữa. Nhưng anh chỉ cười và sẵn sàng đón nhận điều đó từ tôi. Anh trao cho tôi những cảm xúc mãnh liệt, anh như một người thầy trong nhiều lĩnh vực kể cả tình ái.
Chúng tôi thực sự hòa hợp và quyết định đi đến quyết định kết hôn sau 5 tháng tìm hiểu nhau. Những tưởng bố mẹ tôi sẽ đồng ý, nhưng họ kịch liệt phản đối việc tôi chồng Tây. Bố mẹ tôi chỉ có mình tôi là con gái, họ không muốn tôi lấy chồng xa. Riêng mẹ tôi, còn nghĩ xa hơn khi cho rằng, chồng Tây chỉ giỏi chuyện giường chiếu. Mẹ sợ tôi không chịu nổi bản năng của những anh chàng to con.
Sau nhiều lần anh quỳ xuống năn nỉ nhưng không thay đổi được, anh phải nhờ tới bố mẹ mình cùng đến nhà tôi nói chuyện thì bố mẹ tôi mới ậm ừ “thôi thì chúng nó có duyên, tôi gả cho con ông bà vậy?”.
Chỉ chờ có thế anh hạnh phúc tới mức bế tôi lên hôn tới tấp trước mặt mọi người. Tôi xấu hổ không để đâu cho hết. Tôi cũng không hiểu vì sao tôi xấu xí, nấm lùn mà yêu được anh chàng đẹp trai tới như vậy?
Không chỉ có tôi ngạc nhiên, mà tới các chị em xinh đẹp trong cơ quan cũng không khỏi trầm trồ, ghen tị. Không ít lời bàn tán cho rằng, tôi xấu nhưng duyên ngầm hay có bùa ngải gì khiến anh xiêu lòng. Nhưng có lẽ chỉ có thần tình yêu mới giải thích được mối duyên nợ của chúng tôi?
Đã 15 năm trôi qua, chúng tôi hiện đang sống hạnh phúc bên hai đứa con một trai một gái. Anh là chồng Tây nhưng sống rất tình cảm, anh tâm lý yêu chiều tôi. Anh quan tâm tới kinh tế gia đình bố mẹ đẻ tôi và hỗ trợ rất nhiều. Mỗi năm anh đưa mẹ con tôi về nước 2 lần, để đi du lịch, thăm anh em họ hàng.
Đặc biệt, anh không đòi hỏi, trăng hoa như người khác. Có thể nói rằng, nếu kiếp này kiếp sau nữa, tôi nguyện vẫn yêu anh, vẫn lấy chồng Tây.
Theo VNE
"Xin anh cho em yêu người ấy"
Thắp nén nhang trước bàn thờ người chồng xấu số, Lan nghẹn ngào xin phép vong linh chồng cho cô được mở tấm lòng với người đàn ông đến sau.
Người đàn ông đó tên Lâm, anh là đồng nghiệp của Lan. Cuộc hôn nhân của anh không hạnh phúc vì vậy, một năm trước anh và vợ đã giải thoát cho nhau. Khi biết Lan, anh đã đem lòng cảm mến và yêu thương cô. Nhưng Lan luôn lẩn tránh.
Đã 5 năm rồi kể từ ngày chồng Lan vĩnh viễn rời xa cô sau tai nạn giao thông nghiệt ngã. Nỗi đau quá lớn khiến Lan sống trong câm lặng. Cô cảm thấy mình vỡ vụn khi hạnh phúc của cuộc sống lứa đôi vừa mới bắt đầu. Từ ngày chồng mất, cô không để tâm đến ai. Hình ảnh người chồng thân thương cứ bám chặt lấy tâm trí cô. Cũng có nhiều người đàn ông đặt vấn đề. Tất nhiên trong đó có những gã buông lời ong bướm, nhưng cũng có người chân tình thực sự. Và Lâm là một trong số những người chân tình đó.
Có đôi lúc trái tim Lan rung động bởi sự quan tâm và lòng nhiệt tình mà Lâm dành cho cô. Nhưng mỗi lần như thế, cô lại thấy mình là người đàn bà tội lỗi. Mẹ chồng luôn nói: "Chồng mất mà thủ tiết chờ chồng mới là đàn bà chính chuyên, chứ chưa gì đã tếch đi lấy chồng thì đích thị là cái loại lăng loàn, không đáng làm vợ".
Ở cái thời đại tân tiến này, người đàn bà đâu phải bị gò bó trong những tục lệ hà khắc để rồi tuổi xuân trôi qua một cách phí hoài. Có lẽ, nguyên nhân chính để Lan không thể yêu thương ai được là vì tình yêu mà cô dành cho chồng còn quá lớn. Cô cảm thấy có lỗi với chồng, với tình yêu thiêng liêng mà họ đã có với nhau. Lan nghĩ anh thiệt phận, về bên kia thế giới, nếu biết cô yêu ai, có lẽ anh sẽ tủi nhiều lắm.
Lan cứ sống như thế, trong sự ảo tưởng của một linh hồn mang hạnh phúc cho mình. Nhưng cô không giấu nổi cảm xúc và những khao khát. Cô thèm có một bờ vai để tựa vào khi mệt mỏi, một người hôn lên trán khi cô yếu mềm, một người cầm tay cô, một người nhìn cô ngủ, một người để cô có thể bận rộn sau lúc tan tầm, muốn lao nhanh về nhà chuẩn bị bữa tối...
Chiều nay, cô ngồi lặng đi trong phòng, không hiểu sao thấy nhớ Lâm vô cùng. Tiếng chuông cửa vang lên, cô gạt nước mắt ra mở cửa. Lâm đến, với một túi đồ lỉnh kỉnh.
Lâm bước vào nhà, tiến thẳng tới bàn thờ chồng Lan. Anh đặt lên đó ít hoa quả, đồ cúng và thắp một nén hương:
- Tôi xin thắp cho anh nén nhang để được thưa chuyện cùng anh. Tôi biết tình yêu của anh và Lan sâu đậm. Nếu không sâu đậm thì làm sao 5 năm từ ngày anh mất cô ấy vẫn nặng lòng với anh đến vậy. Tôi thực lòng yêu thương và muốn mang lại hạnh phúc cho Lan. Có lẽ anh không hề muốn nhìn thấy Lan sống trong cảnh cô độc như vậy. Tôi hứa, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật chu đáo. Xin anh hãy cho phép tôi được đến bên cô ấy.
Nói xong, anh nắm chặt lấy tay Lan khi cô còn đang ngây người vì xúc động. Cô gục vào vai anh mà khóc. Lan khẽ ngước mắt lên nhìn, gương mặt phúc hậu với đôi mắt yêu thương của chồng dường như đang mỉm cười. Cô tin, ở nơi suối vàng, anh sẽ phù hộ cho cô được hạnh phúc.
Theo VNE
Có cách nào để biết con trai còn "trinh"? Không phải em không tin người yêu nhưng 32 tuổi mà anh ấy vẫn còn "zin" nghe hơi lạ. Bạn bè anh trong mỗi lần đi chơi, đi ăn hay đi uống nước mà có mặt em toàn gọi anh với cái tên trìu mến "rau sạch", có khi còn nói "ông trai tân, chất lượng 100%". Chào các anh chị trên diễn...