Nếu chia tay rồi vẫn muốn làm bạn, thì đừng nhắc em nghe về người mới…
Phụ nữ mà, có khoan hồng đến đâu đi chăng nữa thì người đàn ông của riêng mình là của riêng mình chứ tuyệt nhiên chẳng hề có khái niệm san sẻ đâu.
Tụi mình chia tay rồi, em vẫn nhớ cái giây phút em đặt hết cái tôi của mình xuống để xin anh cho mình được giữ một vị trí trong lòng anh và cuối cùng anh xếp cho em một bậc – là bạn, ừ, chỉ là bạn thôi…
Anh thường hỏi em rằng em đã có người mới thay thế anh chưa, em chỉ cố cười nhạt, khe khẽ kắc đầu, không phải em không muốn có, mà chỉ là không muốn nghe anh hỏi em câu hỏi ấy một lần nào nữa. Em không cần biết tương lai sau này sẽ đôi co với em thế nào, nhưng hiện giờ thì tim em mệt mỏi và sợ cái việc phải mở lòng lắm, con gái mà, lại là kẻ bị bỏ lại, nghĩ mãi chẳng thể thoáng như anh được, em phát nhọc khi phải cố gắng gượng ép mình đón ai đó vào tim để rồi phải cố mỉm cười tiễn họ ra đi với câu nói dối kinh điển: ” Không sao, em ổn!”
Rốt cuộc, nắng vẫn cứ vàng, mưa vẫn cứ rời, cơ mà chỉ có chuyện đôi mình là không thể cứ êm đềm như thế. Năm tháng qua rồi cớ sao mình lại không còn có thể đi bên đời nhau nữa?
Người mới, với anh, hay ho lắm sao?
Em thường xin anh đừng nhắc với em về người con gái nào khi trò chuyện với em, có thể anh đã có người thay thế em rồi, em đã sẵn sàng cho điều đó trong một khoảng thời gian nhất định, nhưng cớ sao đến khi giáp mặt với thứ tồi tệ đó em lại không đủ dũng cảm chấp nhận.
Video đang HOT
Có lẽ anh sẽ mãi mãi không thế thấu được cảm giác đau đớn của em như thế nào đâu, có lẽ người mới sẽ vẹn toàn cho anh những thứ anh cần, có lẽ người mới sẽ không thích nghe anh kể với họ về em cũng như em không muốn anh kể em nghe về họ, có lẽ cô ấy chẳng muốn hoan nghênh sự xuất hiện của em trong cuộc sống của anh đâu, em chắc chắn đấy!
Phụ nữ mà, có khoan hồng đến đâu đi chăng nữa thì người đàn ông của riêng mình là của riêng mình chứ tuyệt nhiên chẳng hề có khái niệm san sẻ đâu. Em không biết người đời động viên người đời mạnh mẽ thế nào, chỉ biết tim em thì đã nát vụn khi cứ phải nhìn thế giới từng là thế giới của riêng mình giờ hóa thế giới của người khác.
Mang nỗi ghen tị buồn tủi về nhà, quẳng nó lên giường cứ thế tức tưởi với mớ suy nghĩ hỗn độn, thế mà khi giật mình tỉnh dậy, cảm giác cô quạnh ùa về, cũng phải, thế giới của em đâu còn là của em để ở bên nuông chiều yêu thương em nữa, thế giới của em bây giờ tay nắm tay đan với người mới, cười cười nói nói, hạnh phúc khôn nguôi…
Em thiết nghĩ, chắc em phải tiếp tục sống để đón thế giới khác đến bên yêu thương và không rời bỏ em, chắc phải mất một thời gian rất dài, người mới – nghe mà đau lòng, nhưng chỉ khi ta thật sự chấp nhận nó, ta mới cảm thấy bình yên mà thanh thản, dù gì, người bỏ đi thì cũng đã bỏ đi, tiếc nuối mấy cũng vẫn hoàn tiếc nuối, chi bằng tiếp tục sống để đón nhận nhiều điều bất ngờ cuộc sống ban cho.
Chỉ xin nếu còn mong là bạn, đừng nhắc khoe em nghe về cô ấy, vì hiện tại em chưa hết đau lòng! Người dời nói em ngu ngốc cũng được, ích kỉ cố chấp cũng được, miễm sao chữa lành được vết thương lòng em… là được rồi.
Nhi Dương
Người mới bỏ tôi đi, người yêu cũ muốn quay lại
Tôi thực sự rất bối rối, đau khổ khi phải đứng trước ngã ba tình này!
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường ở nông thôn. Năm lên 3 tuổi, bất hạnh ập đến, tai tôi tự dưng không thể nghe thấy bất cứ thứ gì. Mặc dù đã chữa trị rất nhiều nơi nhưng cuối cùng đến bây giờ - 26 tuổi, tôi chấp nhận làm bạn đồng hành với máy trợ thính. Ngoài thính giác kém khả năng biểu đạt ngôn ngữ của tôi cũng khó khăn. Đôi khi tôi nói mọi người không hiểu hoặc người khác nói tôi cũng không hiểu.
Tôi không dám mơ mộng đến hạnh phúc riêng tư cho đến một ngày tôi gặp được mối tình đầu của mình. Nhưng không ngờ niềm hạnh phúc vừa mới le lói lại trở thành kỉ niệm đầy đau đớn.
Khi tôi làm công nhân tại một nhà máy, tôi quen anh và rồi tình yêu đến với chúng tôi. Anh cảm nhận được sự yêu thương chân thành của tôi dành cho anh và tôi cũng ngây thơ đáp lại tình cảm đó.
Chúng tôi yêu nhau chưa được bao lâu thì anh dẫn tôi về ra mắt gia đình. Vừa nhìn thấy tôi và khi biết những khiếm khuyết của tôi, gia đình anh đã kịch liệt phản đối. Bố anh ép anh phải bỏ tôi. Gia đình anh đã rất nhiều lần tìm mọi cách phá hoại tình cảm của chúng tôi và làm tổn thương tôi.
Một buổi tối, sau khi rời nhà máy, tôi thấy bố anh đã cố tình đợi ở cổng và đón tôi sang nhà anh. Khi bước vào nhà anh, mọi người có mặt đông đủ. Tôi thấy có thêm một cô bé mặt non choẹt đang ôm bụng bầu ngồi đó. Mọi người nói với tôi, cô bé đó mới 16 tuổi nhưng đang mang giọt máu của của anh. Họ yêu cầu tôi hãy buông tha anh để con anh có cha.
Thật ra tôi không tin bởi, nhìn cô bé mặt non búng sữa ngồi với dáng vẻ giả bà bầu vô cùng gượng gạo. Nhưng tôi hiểu họ cố ý làm thế để tôi phải tự rời xa. Đau đớn nhất là anh đã hùa với họ quay lưng lại với tôi. Tôi bước ra khỏi căn nhà đó và cay đắng nhận ra rằng, mình không thuộc về nơi này. Sau bao ngày vật vã, đau đớn, cuối cùng tôi đã vượt qua được sóng gió.
Không ngờ gần đây, anh lại chủ động tìm tôi và tỏ vẻ vô cùng hối hận vì đã đánh mất tôi. Anh ta mong tôi suy nghĩ lại bởi đây hoàn toàn do cha mẹ anh ta sắp đặt. Ngay đến người cha kiêu căng ngạo mạn của anh ta cũng đến xin lỗi tôi. Tôi thật sự đã quên anh và thầm cảm ơn gia đình họ đã giúp tôi học được cách yêu thương bản thân mình. Vì thế mà mấy năm qua tôi sống vô cùng thoải mái, thanh thản.
Hiện nay tôi đã có bạn trai mới. Anh ở gần nhà tôi. Tuy từng có một đời vợ và một đứa con gái 5 tuổi nhưng anh là người tốt. Trước khi đến với nhau, anh cũng hỏi tôi có chấp nhận một người đàn ông đã từng lập gia đình không? Tuy bố mẹ tôi có phần không thích vì anh đã từng có một đời vợ nhưng ngược lại lần này, tôi được gia đình anh đón nhận và yêu thương tôi nhất mực.
Có một điều tôi không thích đó chính là nghề phục vụ tại bar của anh. Chính vì thế chúng tôi đã từng cãi vã. Vì cãi vã nên anh đã uống rượu say và bị va quệt giao thông. Cũng từ đêm đó, anh cắt đứt mọi liên lạc với tôi.
Hai tháng nay, tôi không thể liên lạc được với anh mặc dù tôi đã chủ động nhắn tin cho anh nhưng anh vẫn không hồi đáp. Anh chỉ nhờ bạn tôi chuyển lời đến tôi rằng, 2 năm nữa anh sẽ chủ động đi tìm tôi và mong muốn tôi "nghĩ lại cảm nhận của anh lúc này bởi anh làm công việc này chỉ vì muốn kiếm được nhiều tiền".
Anh nói thêm rằng, anh sẽ cố gắng làm việc trong hai năm để có đủ số tiền cưới tôi. Nếu không có tiền, không lo được cuộc sống cho tôi, anh sẽ không đủ can đảm đến gặp tôi
Lại thêm một lần đau đớn, tôi không biết phải giải quyết chuyện này thế nào. Anh đâu hiểu rằng, đâu phải mọi chuyện đều giải quyết được bằng tiền. Tôi cần con người và trái tim yêu thương của anh chứ không phải tiền của anh.
Giờ đây tôi thực sự không biết phải làm sao nữa?
Theo Afamily
Nếu cả hai lâu rồi chưa quen người mới, có nên quay về bên nhau Phải chăng, ngoài người ấy ra ta chẳng thể tìm được ai đó phù hợp nữa. Hay là vì không còn lựa chọn nào khác, đành quay lại với người cũ từng thương kia... Tình cờ lướt mạng xã hội, tôi đọc được câu chuyện vô cùng thú vị trên một fanpage confession của một trường đại học nổi tiếng. Câu chuyện do...