Nếu anh yêu có biểu hiện này, chàng chỉ giả vờ yêu bạn vì mục đích khác mà thôi!
Bạn đừng ảo tưởng nữa mà hãy chấm dứt mối quan hệ này ngay nếu chàng có những dấu hiệu dưới đây.
1. Anh ta không muốn gắn bó với bạn những vẫn hẹn hò với bạn
Bạn yêu anh ấy và chờ đợi lời cầu hôn từ chàng. Tuy nhiên, nếu anh ta đưa bạn đến các bữa tiệc rồi để mặc, chỉ trích nhiều hơn giúp đỡ, không cần những lời khuyên của bạn,… thì chàng không có ý định gắn bó hay kết hôn với bạn đâu. Tốt nhất bạn nên chia tay ngay và đừng hy vọng gì nữa.
2. Tán tỉnh những cô nàng khác
Một khi đã có tình cảm chân thành với bạn thì dù có cô gái nào khác bám quanh mình anh ấy cũng không tán tỉnh họ đâu.
Nhưng nếu anh ta ngang nhiên trêu đùa, bắt chuyện cô nàng khác mà không để ý tới bạn thì bạn đã bị cắm sừng rồi đó.
3. Anh ấy có thời gian để nhắn tin cho bạn nhưng không dành thời gian cho bạn
Một anh chàng yêu nghiêm túc sẽ không ngại nhắn tin và dành thời gian ở bên bạn dù có bận rộn đến đâu.
Video đang HOT
Anh ta duy trì những tin nhắn hay cuộc điện thoại với bạn chỉ để giữ một mối quan hệ lập lờ mà thôi. Chỉ khi anh ta thực sự khao khát ở bên bạn thì anh ta mới yêu bạn thật lòng.
4. Anh ấy không đưa bạn đi chơi
Đây là một trong những dấu hiệu quan trọng nhất mà bạn cần ghi nhớ. Một người đàn ông yêu bạn sẽ thường xuyên hẹn hò với bạn. Anh ấy sẽ đưa bạn đi chơi, ăn uống, hay xem phim,…
Ngược lại, chàng trai nói yêu bạn nhưng không lên kế hoạch đi chơi mà chỉ muốn hai người ở địa điểm vắng vẻ thì anh ta chỉ giả vờ yêu bạn để có mục đích khác mà thôi.
Theo Emdep
Người cũ nhưng lòng không cũ, người cũ trăm vạn lần còn thương...
Cuộc đời này, chuyện tình yêu này có nhiều thứ trông đau đấy nhưng cuối cùng cũng thật trọn vẹn, cũng thật đáng để rơi nước mắt đúng không?
Hôm nay một mình bên tách trà hoa cúc, lắng lại với những dòng tâm tư hỗn độn. Bất chợt, tôi giật mình, một cô gái gương mặt thanh tú đôi mắt ướt chợt nhoẻn miệng cười rồi hỏi:
- Xin lỗi, chị có thế ngồi đây một lát được không?
Câu hỏi chưa nói ra hết câu thì tôi nhanh mắt để ý cô gái kia vừa lướt qua tách trà hoa cúc, quyển sách tôi đang đọc dở kèm theo chiếc điện thoại đang gắn tai nghe. Chắc cô gái ấy vội hiểu. Tôi mỉm cười đồng ý.
Ngồi rất lâu, tôi đang đọc đến đoạn "Làm sao anh trông thấy nỗi xót xa của một trái tim đã yêu hết lòng đã từng tin hết lòng. Điều gì làm em nuối tiếc nhất trong cuộc đời này? Kí ức. Em không thể nhớ hết tất cả những gì thuộc về anh ấy. Em ước gì mình có thể trải qua thời thanh xuân cùng anh ấy. Chỉ tiếc, khi anh ấy không còn đến bên cạnh em nữa, em mới nhận thấy hóa ra mình đã yêu thật nhiều... ".
Tôi nhìn sang thấy cô gái kia khẽ lay vào tay tôi, nhìn tôi bằng đôi mắt ướt, ừ thì ra cô đang khóc. Tôi hỏi cô điều gì đã xảy ra? Cô khẽ lắc đầu, khẽ lau nước mắt, rồi bắt đầu nói:
- Có lẽ em nhỏ tuổi hơn chị. Chị đoán chắc vậy. Nhưng khi bước vào quán nhìn thấy em lọt thỏm một mình trong khi bên cạnh là những cặp đang yêu nhau. Chị như thấy chị trong hình ảnh bé nhỏ của em như ngày đó.
Tôi im lặng như đồng ý, cũng đang muốn lắng nghe thêm nữa, nghe tiếp câu chuyện đang bắt đầu, tôi đã thấy đâu đó thứ cảm giác gọi là đồng điệu.
- "Chị đã rất đau khổ. Gần như bỏ mặc mình, bỏ mặc tim mình suốt hai năm qua vì anh ấy. Anh ấy rời bỏ chị không một câu chào, cứ vậy rồi đi, không liên lạc, không một tin tức. Ngày đó tụi chị yêu nhau nhiều lắm. Tính ra cũng là ba năm, mất thêm hai năm chưa thể thôi yêu thì là năm năm. Hôm nay là ngày tròn hai năm anh ấy rời đi. Chị không có nổi cho mình một lý do. Tụi chị rất hiểu nhau, hiểu nhau đến từng hơi thở. Cớ chi anh ấy lại rời đi. Ngày này hai năm trước chị ngã quỵ, nằm viện mấy ngày trời khi biết tin, chị chỉ biết anh ấy đã đi nước ngoài, nhưng cụ thể thì không rõ.
Nhưng nếu như vậy thì chị đã khác. Hôm nay khác ở chỗ, anh ấy trở về. Chiều nay, chị nhận cuộc gọi từ số máy cũ của anh ấy, chị không tin vào mắt mình, nước mắt cứ chảy chảy không ngừng, tay chị run run khẽ đặt máy lên nghe, giọng nói ấy, hơi thở ấy: "Em, anh về rồi, anh xin lỗi, anh đang ở dưới nhà".
Vứt điện thoại lên giường, chị mở cửa chạy ào xuống nhà, trước cổng nhà, trước mắt chị là ai vậy. Là người đàn ông năm nào chị yêu, chỉ khác 5 năm trước anh ấy 22 tuổi, bây giờ 27 tuổi mang cái vóc chính chắn, trưởng thành và thành đạt. Anh mang đến cho chị, em biết không, nhẫn cầu hôn. Chị đã khóc, mặc kệ chiếc nhẫn, không nhào tới ôm anh ấy, bỏ chạy rồi tới đây. Chị chỉ nghe vội trong gió. Anh đã thành công. Anh xin lỗi. Rồi chạy đi. Anh đứng đó. Chị không nghĩ được gì cả".
Tôi dường như đã hiểu. Mỉm cười như hạnh phúc.
- "Người đàn ông đó đã sai vì bỏ chị đi vào ngày này hai năm trước không một lý do. Hai năm sau người đàn ông ấy lại trở về đúng ngày nay mang theo nhiều lý do. Lý do thành công. Lý do cầu hôn. Lý do nữa là lớn hơn tất cả là Chị".
Được biết anh ấy đã tốt nghiệp trường Đại học công nghệ thực phẩm. Tôi đã đoán anh đã thành công ở lĩnh vực nào đó ở đất nước mới. Tôi thấy rồi những hoàn cảnh thế này. Âm thầm rời đi không phải vì cái lý do ngừng yêu để lập nghiệp mà là vì lập nghiệp để yêu và hạnh phúc. Hẳn anh đã có lập trường. Chỉ tiếc, dù anh có đúng như vậy, người con gái trước mặt tôi đã đau khổ thế nào. Đôi chân trần chạy vội đang co ro, đôi tay run lên, đầu óc không nghĩ được gì. Chỉ có đôi mắt đang nghe tôi nói.
- "Người cũ, em thường thấy xa xỉ vô cùng, nhắc tới là thấy thương tổn. Nhưng người cũ này khác quá chị ạ, người cũ nhưng lòng không cũ, chỉ là vội rời đi không kịp chào, hẳn đau, hẳn dằn vặt, hẳn nhớ. Hai năm sau lòng lại thêm yêu không chút đổi thay. Hôm nay, anh ấy về bên chị đã đổi khác, nhưng tình yêu năm nào không thay đổi, chiếc nhẫn cầu hôn là minh chứng.
Chỉ là anh ấy hiểu sự nghiệp tình yêu là hai thứ không thể song hành như đường ray để đi đến nhà ga tốt nhất. Anh ấy không bỏ tình yêu, không từ bỏ chị, cũng không dừng lại chỉ là chuyến tàu tình yêu chạy sau chuyến tàu sự nghiệp một khoảng ray ngắn, đủ quay đầu lại thấy và an tâm. Anh ấy đã vững chãi về đây.
Và hôm nay, hai chuyến tàu đã cùng nhau đến cùng điểm hẹn, anh ấy đã chạy đến tìm chị, không thể để chị ngủ mê trên chuyến tàu ấy nữa. Anh ấy đã lo cho đời mình, đời chị, và sắp nữa là gia đình. Hãy về nhà, anh ấy đang đứng đợi, hãy ôm lấy anh ấy cho thỏa, trách móc cũng được, khóc đi cho vơi cũng được, rồi hãy để anh ấy trao chiếc nhẫn vào tay chị. Hãy đi đi. Gạt nước mắt. Cầm vội tay tôi. Chạy vội ra đường. Mái tóc bay trong gió. Đôi chân trần đang chạy như sợ sắp bỏ lỡ cơ hội nào đó. Nhưng tôi chắc cơ hội đó vẫn đợi người phụ nữ ấy".
Cuộc đời này, chuyện tình yêu này có nhiều thứ trông đau đấy nhưng cuối cùng cũng thật trọn vẹn, cũng thật đáng để rơi nước mắt đúng không? "Trà hoa cúc, hôm nay, em thật đặc biệt. Người cũ trăm vạn lần còn thương!".
Theo Emdep
Đàn bà đang khóc lóc hàng đêm hay đau lòng không dứt đừng bỏ qua bài viết này Đàn bà đau lòng, tổn thương mải miết cũng chỉ vì không thể tự tìm lấy con đường để giải thoát cho chính mình. Hãy xem những bài học ý nghĩa sau đây để tự cứu lấy bản thân khỏi những bất hạnh, đàn bà nhé! Không phải lúc nào cũng thế này Đây luôn là câu "thần chú" giúp tôi vượt qua...