Nên vượt qua nỗi đau bị phản bội để nuôi con riêng của chồng?
Tôi không biết liệu mình có thể vượt qua nỗi đau bị phản bội để nuôi đứa trẻ này khôn lớn không? Tôi cũng rất lo sợ một ngày nào đó người phụ nữ kia sẽ quay lại đòi con.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng từ năm thứ 3 đại học, lúc đó anh đã ra trường và đi làm. Vì quá yêu nhau nên chúng tôi không thể chờ đợi thêm một năm nữa để sau khi tôi ra trường thì tổ chức lễ cưới. Bây giờ đã 6 năm sau ngày vu quy, tôi vẫn chưa một lần dính bầu và mới đây tôi lại nghe tin anh đã có con riêng.
Cả hai gia đình nội ngoại của chúng tôi đều khá giả. Nhà chồng tôi ai cũng làm chức to ở thủ đô. Vừa lấy vợ xong, bố mẹ anh đã mua một căn nhà khá rộng để hai vợ chồng ở. Tôi vừa đi học, vừa làm tròn bổn phận của một người vợ trẻ chăm lo cơm nước cho chồng. Ai cũng khen tôi dịu dàng, chu đáo và chẳng chê gì trong ứng xử. Tuy nhiên, hai vợ chồng tôi vẫn chưa có em bé dù tôi không áp dụng bất cứ một biện pháp tránh thai nào cả.
Bố mẹ giục, người xung quanh nói ra nói vào, tôi thấy anh vẫn bình tĩnh. Anh vẫn yêu, vẫn quan tâm đến tôi như hồi đang yêu. Mỗi khi nhìn thấy đứa trẻ hàng xóm, tôi để ý anh nhìn chúng rất chăm chú và mong mỏi. Tôi giấu anh đi bệnh viện kiểm tra mấy lần nhưng bác sĩ đều bảo là bình thường. Tôi yên tâm, tự động viên mình đang còn trẻ. Chuyện con cái là trời cho, khi nào đến nó sẽ đến.
Mọi chuyện vẫn sẽ thế nếu như không có một ngày trời xui đất khiến tôi đọc được mấy dòng tin nhắn vô tình trong điện thoại mà chồng tôi không kịp xóa đi. Cuộc sống tôi đã thay đổi rất nhiều từ đó. Từ một con người yêu đời, luôn tôn trọng chồng, sống một lòng một dạ yêu thương chồng, lo lắng miếng ăn giấc ngủ cho chồng, tôi đã bị suy sụp tinh thần và thể chất nặng nề.
Video đang HOT
Anh thú nhận với tôi tất cả. Anh không yêu cô ấy. Tất cả là do anh rất muốn có một đứa con và cô ấy đã đồng ý. Anh yêu tôi nhưng anh rất khao khát tiếng trẻ con bi bô. Anh cần một đứa con nên anh đã… làm liều. Lúc đầu anh chỉ thử nhưng hóa ra lại thành sự thật. Anh mong tôi hiểu và thông cảm cho anh. Còn về phần hai mẹ con cô ấy, họ không có tội gì cả. Tôi có thể ghét nó hoặc không chấp nhận nó nhưng anh vẫn nhận đứa trẻ đó là con của mình.
Tôi chẳng muốn nghe gì nữa. Hình như anh đã nói rất nhiều, rất nhiều. Tôi ư, tại sao lại phải chấp nhận một đứa trẻ không phải do tôi tự sinh ra là con? Tôi còn phải đối xử tốt với nó sao? Tôi vùi đầu vào công việc. Tôi ra khỏi nhà sớm hơn và về muộn hơn. Anh không tra hỏi tôi lý do. Lúc về, tôi thấy anh chuẩn bị cơm nước đầy đủ trên bàn. Nhưng nhìn cảnh đó, tôi coi thường và ghê sợ anh. Tôi ban thưởng cho anh ánh mắt của một kẻ vừa mới thất bại và kèm theo lời tuyên chiến: “Anh cứ đi đi, đừng giả vờ giả vịt quan tâm đến vợ như thế nữa”.
Tôi tự tìm hiểu xem cuộc sống của hai con người xa lạ đó như thế nào. Chồng tôi đã mua hẳn cho cô ấy một căn nhà cấp 4 nho nhỏ để hai mẹ con họ ở. Con trai của chồng tôi giờ đã hơn 1 tuổi. Người đàn bà đó quê ở Bắc Giang và ít hơn tôi 3 tuổi. Cô ấy không có bằng cấp gì, chỉ là một cô gái đi bán hàng rong, không nhan sắc, không trí tuệ và không có nhiều tiền. Đến bây giờ tôi vẫn chưa hình dung được hai người đã gặp nhau như thế nào mà tôi không hề hay biết.
Anh không đưa ra ý kiến ly dị tôi để đến với hai mẹ con họ, nhưng anh lại muốn tôi xem đứa trẻ như một thành viên trong gia đình. Cuộc sống với tôi thật đen tối vì tôi cảm thấy bản thân bị lừa dối và bị phản bội mà không thể tâm sự với ai mặc dù chồng tôi vẫn ở bên tôi, ngay cạnh tôi trong cùng một căn phòng nhưng tôi vẫn thấy đắng lòng.
Một lần, người đàn bà kia hẹn gặp tôi. Cô ấy xin lỗi rồi cầu xin tôi nuôi đứa bé và hứa sẽ bỏ đi thật xa. Cô ấy giãi bày rằng anh vẫn rất yêu tôi và không bao giờ bỏ tôi để đến với cô ấy, chỉ vì muốn có một đứa con mà anh lỡ một lần đi quá giới hạn.
Tôi biết chồng tôi vẫn rất yêu thương vợ, khao khát có con và tôi cũng thực sự muốn nuôi đứa bé. Nhưng tôi không biết liệu mình có thể vượt qua nỗi đau bị phản bội để nuôi đứa trẻ này khôn lớn không? Tôi cũng rất lo sợ một ngày nào đó người phụ nữ kia sẽ quay lại đòi con. Chuyện này tôi không hề nói với bố mẹ hai bên. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Afamily
Những cặp vợ chồng chia tay trong ngỡ ngàng
Trong mắt người xung quanh, họ là những cặp đôi hoàn hảo khi có tất cả những điều mà mọi người mơ ước: học vấn, địa vị, tiền bạc nhưng bất ngờ, họ lại tuyên bố chia tay.
Gần 0 giờ, nghe chuông điện thoại reo, tôi bật dậy. Đầu kia là tiếng thút thít của chị Hương: "Xin lỗi, chị biết trễ lắm rồi nhưng không gọi cho em, chị không biết gọi ai. Anh chị sẽ ly hôn". Tôi nghe mà giật mình vì trong mắt tôi, vợ chồng chị là cặp đôi kiểu mẫu khiến nhiều người mơ ước.
Lỗi tại ai?
Vợ chồng chị Hương cùng là bác sĩ, từng đi tu nghiệp ở nước ngoài về. Anh Bình, chồng chị, là trưởng khoa của một bệnh viện ở quận Phú Nhuận; còn chị cũng là trưởng phòng khám tư tại quận 1, TP HCM. Chưa đầy 40 tuổi, anh chị đã có trong tay nhiều thứ mà mọi người mơ ước: tiền bạc, địa vị và một đứa con xinh xắn. Bất ngờ, Hương muốn ly hôn vì "anh chẳng còn quan tâm đến chị nữa".
Vì công việc nên cả hai rất bận rộn với lịch làm việc, trực bệnh viện, tiếp bệnh nhân, dự hội thảo, đi giảng, học nâng cao trình độ... Vì thế, bữa cơm gia đình rất hiếm diễn ra trong gia đình anh chị vì giờ giấc trái ngược nhau, ai tiện đâu ăn đó, con cái cũng ăn hàng quán cùng cha mẹ. Mọi chuyện vẫn êm đẹp cho đến khi Hương bị đau đầu gối, phải phẫu thuật.
"Ngày chị phẫu thuật, anh cũng đi trực ở bệnh viện, vào thăm một lát lại mất hút. Đến lúc chị được về nhà, anh qua phòng con ngủ cũng chẳng thăm hỏi xem vợ có hết đau chưa, ăn uống như thế nào? Thủ tục, viện phí, ăn uống... trong suốt thời gian phẫu thuật chị đều trông cậy vào bạn bè và mấy đứa cháu chứ anh cũng không quan tâm. Vậy thì vợ chồng sống với nhau làm gì hả em?" - giọng chị buồn buồn.
Tôi phải chờ sáng hôm sau để đến gặp anh Bình. Anh cũng buồn bã không kém. "Em biết tính Hương rồi, cái gì cũng tự quyết định theo ý mình. Anh sắp xếp gì, Hương có nghe theo đâu! Cả việc ly hôn, cô ấy cũng tự quyết chứ anh nào muốn".
Tôi ra về mà lòng nặng nề, tiếc nuối cho một cặp đôi hoàn hảo.
Thiếu sự kết nối
Bà Nguyễn Thị Tâm An, Chủ nhiệm CLB Xây dựng Gia đình hạnh phúc TP HCM, cho biết tỉ lệ ly hôn tại TP ngày càng tăng. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến ly hôn: xuất hiện người thứ 3, mâu thuẫn về tiền bạc, vợ chồng kiểm soát lẫn nhau, không còn quan tâm nhau, quan hệ vợ chồng "lệch pha", thay đổi địa vị, lối sống...
Đặc biệt, một nguyên nhân ly hôn khá phổ biến của nhiều gia đình hiện nay là thiếu sự kết nối giữa vợ và chồng. Đây không phải là vấn đề trò chuyện mà là sự thông cảm, thấu hiểu lẫn nhau. Rất nhiều cặp vợ chồng cũng thường xuyên hàn huyên, trò chuyện nhưng không có sự kết nối.
Bà Tâm An kể bà từng tư vấn cho trường hợp chia tay của một "cặp đôi vàng" V. và T. (ở quận 3, TP HCM) một thời được mọi người ngưỡng mộ. T. và V. đều là trai tài, gái sắc, sinh ra trong gia đình giàu có. Họ học chung lớp, yêu nhau từ năm lớp 12 và là đôi bạn cùng tiến trong học hành. Cuộc tình của họ được bạn bè, thầy cô ngưỡng mộ, gia đình hai bên vun đắp.
Sau khi tốt nghiệp đại học, V. sang Anh học thạc sĩ báo chí 3 năm. V. vừa về nước thì T. cũng lên đường sang Úc du học ngành công nghệ thông tin. Sau khi T. về, họ cưới nhau. V. và T. được gia đình hai bên hỗ trợ mua nhà và họ sinh được cô công chúa xinh xắn. Ai nhìn vào gia đình họ cũng ngưỡng mộ vì sự đẹp đôi, tài sắc và hạnh phúc. Thật bất ngờ, họ lại thông báo đường ai nấy đi khi T. muốn phát triển sự nghiệp ở nước ngoài, V. cũng không muốn bỏ công việc giảng dạy tại trường đại học của mình. Họ chia tay vì chẳng ai muốn nhường ai.
"Lúc chúng tôi tuyên bố ly hôn, bạn bè và người thân đều sốc nặng vì nhìn bên ngoài, chúng tôi rất hạnh phúc, không hề cãi vã, cũng chẳng mâu thuẫn. Nhưng ai trong hoàn cảnh tôi mới hiểu, làm sao sống chung khi việc ai nấy làm, tiền của ai người đó giữ, tối về như "hai thằng đàn ông" nằm bên nhau" - chị Nguyễn Thị Hằng Nga - ngụ ở quận 9, TP HCM - tâm sự về cuộc hôn nhân đổ vỡ.
Theo VNE
Làm mẹ đơn thân hạnh phúc hay đắng cay? Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già. Với những người phụ nữ độc lập và cá...