Nên làm thêm hay tiêu pha dè sẻn để có thời gian chăm con
Tôi lo rằng khi mình làm thêm như thế không theo sát được các con rồi chúng sức khỏe kém đi, ốm một trận thì làm thêm bao tiền cũng không lại; hoặc không được uốn nắn kịp thời lại hư hỏng.
Ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, có hai con, một cháu năm tuổi, một cháu một tuổi. Tôi làm kỹ thuật, ít va chạm bên ngoài, không rành buôn bán, băn khoăn một việc đã lâu và cũng tham khảo ý kiến nhiều người nhưng vẫn muốn được tư vấn thêm. Vợ chồng tôi ở tỉnh lẻ, nhà cửa đủ chui ra chui vào, không rộng rãi nhưng không phải mất tiền thuê mượn, thu nhập hai vợ chồng làm công ăn lương khoảng 7-8 triệu/tháng. Với mức thu nhập này tôi nghĩ là trung bình trong xã hội ngày nay, cũng chỉ đủ cho gia đình ăn tiêu trong tháng, dành dụm rất ít và khi có việc là số tiền dành dụm cũng ra đi, ví dụ lúc con đau ốm chẳng hạn.
Video đang HOT
Giờ nhà tôi mới có một cháu đi học, cháu bé đang được bà trông giúp nên coi như không phải thuê người giúp việc, vậy mà vợ chồng không tích lũy được gì để chuẩn bị cho con sắp tới lên lớp lớn hơn, chi phí nhiều hơn. Tôi thấy mới đầu năm học lớp một mà nhiều cháu đóng tiền học khoảng năm triệu. Tôi lo quá, rồi còn học thêm tiếng Anh. Tôi cũng mong muốn được cho các con học thêm kỹ năng khác như học bơi chẳng hạn, ở đất nước chúng ta chỗ nào chẳng đầy sông nước. Với thu nhập như hiện nay tôi khó mà thực hiện được những việc đó.
Công việc cả hai vợ chồng đều ngốn hết tám giờ mỗi ngày, sáu ngày mỗi tuần (chúng tôi đều phải làm thứ bảy), không xê dịch nên nếu làm thêm tôi phải bớt thời gian dành cho các con, làm thêm gì với quỹ thời gian hạn hẹp như vậy cũng khiến tôi đau đầu suy nghĩ. Tôi lo rằng khi mình làm thêm như thế không theo sát được các con rồi chúng sức khỏe kém đi, ốm một trận thì làm thêm bao tiền cũng không lại, hoặc không được uốn nắn kịp thời lại hư hỏng, hoặc kinh nghiệm ít ỏi như tôi khéo làm không ra lại lo bù lỗ thì càng khó khăn hơn. Cũng có lúc tôi lại nghĩ bố mẹ chăm chỉ có khi con cái nhìn gương đó mà theo.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên là nên dè sẻn chi tiêu để tiết kiệm tiền cho con ăn học (thực ra giờ nhà tôi đã tiết kiệm lắm rồi nhưng nếu cần vẫn có thể tiết kiệm hơn ít nữa) hay làm thêm gì đó để sinh hoạt thoải mái hơn và có tiền cho con học thêm. Nếu có thể thì làm thêm gì bây giờ và làm thế nào để cân đối với công việc gia đình, các con không bị xao nhãng. Mong các bạn không cười chê vì tôi vốn ít kinh nghiệm sống. Ai từng qua hoàn cảnh này xin cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Phận lẽ
36 tuổi chị gặp anh - người đàn ông cùng tuổi với chị, đang chìm ngập trong nỗi đau bị vợ phản bội, lấy hết tài sản và dẫn luôn hai đứa con theo người đàn ông khác. Trái tim lạnh băng từ sau sự đổ vỡ của mối tình đầu thời sinh viên mách bảo chị, anh là người đàn ông chị cần.
Bỏ qua mọi can ngăn của người thân, bè bạn, chị quyết định chìa tay đỡ anh vượt qua nỗi chông chênh hiện tại, gầy dựng lại cơ nghiệp. Chỉ chưa đầy năm năm, anh chị đã có một cơ ngơi không phải ai cũng có thể làm: xây một căn nhà và một xưởng may trên 300m2 đất ở ngoại thành. Cũng thời điểm này, chị nhận được thông báo chính thức từ bác sĩ là chị không có khả năng làm mẹ. Để anh đỡ buồn, đỡ nhớ con, chị đón một đứa cháu ruột của anh về nuôi.
Có của ăn của để, anh sinh thói trăng hoa, bồ bịch với cả những đối tượng còn thua tuổi con gái anh. Chị phát hiện, anh từ bỏ, nhưng sau một thời gian lại có người mới. Duyên nợ vợ chồng vốn đã mong manh vì thiếu sự gắn kết của con trẻ càng trở nên dễ vỡ hơn bao giờ hết. Chị kiên nhẫn níu kéo, kiên nhẫn chờ đợi, hy sinh tất cả để giữ gia đình nhưng...
Khi người vợ cũ của anh bị tình nhân phản bội, các con anh tìm lại cha, mong được giúp đỡ vật chất để tiếp tục học hành. Nghĩ lo cho các con anh nên người cũng là việc nên làm, chị lại gom góp hết vốn liếng trong nhà cho các con anh đi du học. Rồi các con anh tiến thêm bước nữa, về đòi bố mẹ chúng tái hợp. Thương con, anh cúi đầu xin chị tha lỗi, cho anh cơ hội hàn gắn lại gia đình cũ, để các con anh được hưởng một mái ấm trọn vẹn. Trái tim chị vỡ tan vì đau đớn, khó khăn lắm chị mới thốt ra được lời chúc phúc ngắn ngủi cho anh.
Cầm tờ quyết định ly hôn của tòa án với số tiền chia tài sản 2 tỷ được hưởng, chị thấy con đường phía trước sao quá chật hẹp. 17 năm chồng vợ, chị chưa từng biết ăn diện, chưa từng biết đến một món nữ trang. Cũng chừng ấy năm, chị đã chịu bao điều tiếng từ xã hội, bao ghẻ lạnh từ người thân của anh và cả những uất ức, tủi hờn, phản bội từ chính anh gây ra cho chị...
Theo VNE
"Võ" lôi chồng nhậu về nhà của vợ Ngay từ hồi chưa cưới, tôi đã sẵn tính hay la cà nhậu nhẹt. Đời nam nhi lấy chuyện nhậu làm vui, riết thành quen, lấy vợ rồi tôi cũng không bỏ được. Mà làm sao phải bỏ. Nam nhi đại trượng phu, đến thầy bu ở nhà còn chẳng quản được. Vợ có là gì mà giữ nổi chân tôi. Hồi mới...