Nên đối mặt với bố chồng có “máu dê” thế nào?
Làm thế nào khi bố chồng tôi luôn nhìn con dâu bằng con mắt khó hiểu, lại còn tự ý vào phòng ngủ của hai vợ chồng và cố tình đụng chạm chân tay khi có dịp nữa?
Ảnh minh họa
3 năm yêu nhau, tôi đã rất nhiều lần đến nhà anh ăn cơm và nói chuyện với 2 bác. Bố mẹ anh còn trẻ, nên rất tâm lý và chiều chuộng các con. Vì thế, điều này cũng đồng nghĩa tôi cũng luôn được cưng chiều và chào đón mỗi khi về lại căn nhà này.
Nhà anh chỉ có anh là con trai lớn nhất trong gia đình. Anh còn một cô em gái nhưng ngay từ khi em gái anh học cấp 2, gia đình đã cho em sang Mỹ du học. Vì thế, một năm chỉ có kỳ nghỉ hè là em gái anh mới về nước. Nhà anh đã neo người lại càng neo người hơn. Vì thế khi hai chúng tôi mới yêu nhau được hơn 1 năm, bố mẹ anh đã giục giã chuyện cưới xin. Nhưng vì ngày ấy tôi mới ra trường, còn quá trẻ để kết hôn nên cứ lần lữa mãi cho đến khi không thể lần lữa được thì thôi. Thế là 23 tuổi, tôi về làm dâu nhà anh sau 3 năm yêu nhau trong sự hoan hỉ chào đón của mọi người nhà anh.
Những ngày làm dâu với tôi tuy mới bắt đầu nhưng tôi vẫn cảm thấy khá thoải mái vì bố mẹ chồng tôi rất hiện đại, không quá o ép các con. Có gì không nên không phải, bố mẹ chồng tôi đều nhẹ nhàng và thẳng thắn góp ý. Hầu như những ngày nào, đi làm về, tôi và mẹ chồng đều chung tay nấu cơm nước, bố chồng và chồng tôi thì đảm nhận nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa. Cuộc sống mới của tôi có khi còn thoải mái và nhàn nhã hơn khi tôi còn ở nhà ấy. Chỉ có mỗi một điều, tôi cứ cảm thấy sợ mỗi khi bắt gặp những cái nhìn trộm của bố chồng dành cho tôi.
Nhận thấy bố chồng luôn nhìn lén tôi bằng cái nhìn rất lạ, tôi cũng đâm ra hơi lo lắng và sợ hãi. Tôi cũng kiểm điểm lại bản thân băng cách, ăn mặc kín đáo hơn. Thay vì những chiếc áo hai dây, quần short khi mặc ở nhà, tôi đã phải mua những bộ đồ cotton mặc ở nhà để thoải mái hơn. Những chiếc váy áo sexy, hở hang da thịt một tí là tôi cho vào ngăn tủ luôn. Ấy vậy mà, bố chồng tôi thi thoảng vẫn lén nhìn tôi bằng cái nhìn khó hiểu.
Video đang HOT
Có tuần chồng tôi đi công tác vài tuần mới về, tôi đi làm về là phải ở nhà với bố mẹ chồng. Trưa chủ nhật nọ, đang lơ mơ ngủ trưa trong phòng riêng của 2 vợ chồng trên tầng 2, tôi cảm thấy bất an và giật mình tỉnh giấc. Tôi thấy bố chồng tôi đã ngồi ở một chiếc ghế trong phòng đang say sưa nhìn tôi ngủ. Tôi đỏ mặt, hoảng sợ và bối rối hỏi bố có việc gì mà lại vào phòng con thế ạ? Bố chồng tôi đáp rằng ông chả có việc gì cả, chỉ là bất chợt đi ngang qua phòng tôi thôi.
Từ hôm thấy bố chồng tự tiện vào phòng, nói thực tôi thấy sợ bố chồng tôi lắm. Tôi cứ cảm thấy có điều gì đó bất an và muốn chia sẻ điều này với chồng tôi hay mẹ chồng tôi quá. Nhưng tôi vừa ngại vừa sợ mọi chuyện lại ầm ĩ lên. Với lại tôi cũng thấy xấu hổ khi phải nói ra những chuyện này nữa. Tôi dò hỏi chồng về bố chồng thì được biết là, bố chồng tôi hoàn toàn bình thường, ông vẫn luôn là người cha đúng mực với con cái và là người chồng yêu thương vợ hết lòng.
Tôi cứ nghĩ rằng, hay là tôi đã cảm nhận và nghĩ sai về bố chồng rồi chăng? Có lẽ tôi quá nhạy cảm? Nhưng rồi mọi chuyện xảy ra càng khiến tôi không thể nghĩ là tôi nhìn nhận sự việc sai được. Mới đây nhất, hôm ấy có 2 bố con tôi ở nhà vì mẹ chồng tôi có việc về quê, chồng tôi cũng đi công tác. Buổi chiều khi tôi đang cơm nước dưới nhà bếp, bố chồng tôi đi xuống và bảo có gì thì cứ bảo bố phụ giúp một tay.
Tôi bảo bố chồng cứ lên nhà nghỉ ngơi đi nhưng ông nhất định không chịu lên nhà. Vì thế, tôi đành bảo ông nhặt giúp mớ rau muống để tôi luộc. Khi ông đưa cho tôi cái rổ rau đã nhặt, tay ông cứ cố tình đụng chạm vào tay tôi khiến tôi run lên và rụt vội tay về khiến rổ rau rơi xuống sàn nhà. Bố chồng tôi thì cứ thản nhiên như không.
Nói thật, ở cùng một nhà với người bố chồng có máu dê mà tôi cứ lo sợ. Từ bao giờ tôi không còn muốn nhìn thấy bố chồng nữa. Tôi muốn chồng xin ra ở riêng quá. Vì nếu ở trong nhà này một thời gian nữa, tôi có lẽ muốn phát điên lên vì lo lắng khi phải đối mặt với cái tính dê già của bố chồng. Nhưng tôi không biết có nên nói thật lý do với chồng không hay kiếm cớ bằng một lý do khác đây? Tôi phải làm sao bây giờ, xin các anh chị cho tôi lời khuyên với.
Theo Afamily
Lấy vợ xấu
Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Thời sinh viên, tôi yêu một cô sinh viên người thành phố rất xinh đẹp, nhưng rút cuộc tôi bị cô ta đá. "Rút kinh nghiệm" tôi quyết định chọn cô vợ ở quê với tiêu chuẩn nhan sắc có xấu một chút nhưng phải siêng năng, có học.
Thắm là một cô giáo mà tôi hướng tới, về nhan sắc thì Thắm thuộc loại "thường thường bậc trung" với một chiều cao khiêm tốn, một mét năm hai, bù vào đó là sự chịu khó siêng năng. Tôi quen chớp nhoáng, và đi đến quyết định "Lấy vợ phải cưới liền tay".
Ngày tôi cưới, bạn bè đều hết sức ngạc nhiên, vì tôi đẹp trai có bằng cấp, lại được làm việc ở một công ty liên doanh nước ngoài. Trong khi đó Thắm chỉ là một giáo viên cấp một, có thân hình đẫy đà, nếu so với tôi thì quả là một trời, một vực.
Ảnh minh họa.
Có không ít người bạn nói thẳng với tôi: "Cậu đẹp trai, hào hoa phong nhã, lại có bằng cấp, nghề nghiệp lương cao, tán em nào chẳng được, sao lại lấy cô vợ xấu hơn cậu đến vậy?". Tôi tự hào nói: "Các cậu có nghe các cụ nhà ta ngày xưa nói: "Vợ đẹp là vợ của người ta" không? Thà mình lấy vợ xấu một chút nhưng là của mình".
Thực ra mà nói, tôi "chấm" Thắm ở tính nết dịu dàng, không ăn diện, khéo vun vén và nhất là nấu ăn ngon. Chính vì lẽ đó mà tôi rất yên tâm vì đã có vợ lo toan mọi việc ở nhà, nên một tuần tôi chỉ về nhà ngày thứ bảy, chủ nhật rồi lại đi ngay lên cơ quan. Tôi thoải mái la cà cùng bạn bè sau giờ làm việc như nhậu nhẹt, cặp bồ đi qua đêm...
Thắm không nói gì nàng cứ lặng lẽ đi dạy và chăm lo công việc nhà chồng. Nhưng khi đứa con gái đầu lòng ra đời, thì tính tình của Thắm thay đổi, nàng lên tiếng yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với vợ con. Tôi nói với nàng rằng: "Cô làm dâu thì phải gánh vác giang sơn nhà chồng, nâng khăn sửa túi cho chồng, tại sao cô lại bảo tôi phải chăm lo cho mẹ con cô?".
Nghe tôi nói vậy mẹ tôi lại hùa vào lớn tiếng bênh vực tôi, mắng mỏ Thắm thậm tệ. Trong lúc Thắm và mẹ tôi lời qua tiếng lại, mẹ tôi đã nói: "Con tao không lấy mày thì có mà ma nó lấy, không tin mày thử đi ra ngoài đường xem có ai ngó tới mày không?". Thắm nhìn tôi, như để thẩm định lại lời nói của mẹ chồng có đúng vậy không.
Tôi ra vẻ đắc ý xác nhận: "Tôi cưới cô về để có người đẻ con và chăm sóc ba mẹ tôi thôi chứ nhan sắc thì cô còn thua xa những con bồ trước đây của tôi". Sau khi nghe tôi nói xong Thắm vào phòng thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà mà không hề nói thêm một lời nào. Lúc đầu, ba mẹ tôi và tôi nghĩ Thắm chỉ dọa cả nhà vậy thôi nhưng không ngờ Thắm ra đi thật sự, mặc cho con kêu khóc.
Tôi nghĩ, thế nào nhớ con Thắm cũng sẽ quay về, vấn đề là thời gian thôi. Thắm đi được một ngày mà cả nhà tôi nháo nhào vì không có ai lo chuyện cơm nước, lau dọn nhà cửa... Bởi vì từ ngày Thắm về làm dâu, ngoài việc đi dạy ra thì mọi việc trong gia đình đều dồn lên đầu cô ấy. Mẹ tôi đã quen với cảnh nhàn hạ kể từ khi có dâu, nay phải đương đầu với công việc nội trợ thường ngày bà không thể nào chấp nhận được, nên mọi sinh hoạt trong gia đình tôi bị đảo lộn hoàn toàn.
Ngay cả đến con gái tôi, cũng không có ai đưa đón, tối đến, nhớ mẹ khóc suốt đêm. Tôi điện thoại gặp Thắm: "Nếu cô không về tôi sẽ ly dị với cô". Nghe xong cô ấy bình thản nói: "Ly thì ly, ngoài tôi ra chẳng ai dám đến mà hầu hạ gia đình anh cả". Tôi tìm cách nói lời xin lỗi cô ấy nhưng đều vô ích, Thắm cương quyết đòi ly hôn.
Cả gia đình tôi và tôi lúc đầu cứ nghĩ: Tôi đẹp trai lấy vợ xấu lại ở nhà quê là có thể biến cô ta thành kẻ nô lệ như ô sin. Nhưng chúng tôi đã nhầm to. Với một phụ nữ như Thắm dù không nhan sắc mặn mà nhưng có học thức và có bản lãnh, thì Thắm chẳng bao giờ để ai lăng mạ và xem thường mình, kể cả chồng và gia đình chồng.
Giờ thì tôi mới thấm thía đạo nghĩa vợ chồng là không có đẳng cấp mà chỉ có tình yêu thương và sự thông cảm sẽ chia. Hiện nay ba mẹ tôi và tôi đang ân hận là làm thế nào để Thắm trở về với tôi, nếu không tôi sẽ mất một người vợ tốt. Ba mẹ tôi mất người con dâu tốt. Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Theo VNE
Có nên ở trọ nhà người yêu Chúng em quen và yêu nhau được 2 năm, dự định ra Tết em sẽ vào Sài Gòn sinh sống và làm việc. Anh nói khi nào em vào phải tới nhà anh ở trọ, anh sẽ lo công việc, chỗ ở. Tháng 9 năm ngoái gia đình anh chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn sinh sống và bố mẹ có xây...