Nàng Tiên Cá cái giá để được ở bên người mình yêu
Tôi không dám nhận trong đời mình sẽ chẳng bao giờ mắc sai lầm. Nhưng có lẽ tôi cũng giống như Nàng Tiên Cá, tôi chấp nhận trả giá cho những gì mình đã lựa chọn.
Đúng hay sai, thành hay bại, xét cho cùng cũng chỉ là quan điểm dưới góc nhìn hạn hẹp của con người. Quan trọng là mình nhận được ra đâu mới là hạnh phúc thực sự và dám đứng lên bắt lấy nó. Dù cho cái giá phải trả, có thể là cả một đời
Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã thích những câu chuyện với những tình tiết rắc rối và một kết cục buồn. Có lẽ, tôi thuộc dạng người tìm được sự trưởng thành qua những nỗi đau khổ. Hạnh phúc, sẽ chẳng ai nhận ra khi trước đó, người ta chưa từng biết đến nỗi đau. Đó cũng chính là lý do trong kho tàng truyện cổ tích thế giới, tôi chỉ chọn duy nhất các tác phẩm của Andersen để nghiền ngẫm.
Nàng Tiên Cá – tôi đã đọc truyện này rất nhiều lần, trong những thời kỳ trưởng thành khác nhau. Và mỗi lần đọc, tôi lại như một lần tự nghiệm ra cho mình ý nghĩa mới ẩn sâu bên trong đó.
Trên đời này, ngoài tình yêu thương của cha mẹ ra, có thứ gì ta được nhận mà không phải trả một cái giá tương xứng? Nàng Tiên Cá trong truyện này cũng vậy. Mười lăm tuổi, nàng vướng vào lưới tình với loài người, để đi theo tiếng gọi của tình yêu, nàng đã phải đánh đổi không biết bao nhiêu thứ. Nàng phải xa gia đình, quê hương, chấp nhận đánh đổi thứ quý giá nhất của mình là giọng hát, chịu đau đớn thể xác khi đổi chiếc đuôi cá lấy đôi chân. Nhưng điều đau khổ nhất là ở bên người mình yêu mà không thể giãi bày, cũng không thể chạm vào trái tim người ấy.
Không phải nàng không biết sợ, cũng không phải nàng không biết đau, càng không phải nàng không hề lưu luyến những đêm trăng huyền ảo sáu chị em nàng cùng nắm tay nhau vui đùa và hát ca trên mặt biển. Mà vì tình yêu của nàng dành cho hoàng tử còn lớn hơn, khát khao hạnh phúc của nàng còn lớn hơn. Nàng đã cam tâm tình nguyện lựa chọn cho mình một số phận khác.
Nàng Tiên Cá, có lẽ trước giờ, tôi chưa từng thương xót một nhân vật nào đến như thế. Tôi thương từng bước chân như bước trên mũi dao, nhưng để làm hài lòng hoàng tử, nàng vẫn gắng chịu đựng. Tôi thương cõi lòng gieo mầm hy vọng rồi lại tan nát của nàng theo năm tháng. Tôi thương nàng, nhưng đồng thời cũng khâm phục nàng.
Khi bỏ lại tất cả đằng sau lưng mà dấn thân vào cõi người, nàng đã nghĩ gì?
Video đang HOT
Khi ngồi trên boong tàu chờ đợi ánh dương đầu tiên tiến đến hại chết mình, nàng đã nghĩ gì?
Khi cầm con dao nhọn được đánh đổi bằng những mái tóc dài đẹp đẽ của các chị em và người bà thân thương, phải lựa chọn một lần nữa giữa tình yêu và mạng sống của mình nàng đã nghĩ gì?
Khi giơ con dao lên trước ngực hoàng tử, để rồi vẫn vẳng bên tai là tiếng chàng gọi tên người vợ mới cưới, nàng đã nghĩ gì?
Nàng đã nghĩ gì trong những khoảnh khắc ấy, để mà cuối cùng, vẫn vội vã quăng con dao nhọn xuống biển, và chính bản thân cũng gieo mình xuống theo?
Dường như nàng lo sợ một giây phút nào đó yếu lòng, nàng sẽ hại chàng. Nhưng nàng cũng hiểu, nếu hại chàng, nàng sẽ không chỉ hại đi người mình yêu, mà chính là hại đi lý do để nàng tồn tại, mộng ước mà nàng đã phải trả những cái giá vô cùng đắt để vươn tới. Đó là điều không thể! Nên nàng đã tự kết liễu trước để bảo đảm rằng mình sẽ không thể tổn hại chàng được. Nàng chọn cái chết để giữ cho tình yêu và lý tưởng của mình không bị vấy bẩn.
Một kết thúc buồn, nhưng tôi lại thấy nó đáng giá. Hạnh phúc, đôi khi không phải là được cùng người mình yêu sống trọn đời, mà chỉ cần dám dũng cảm tiến lên để nắm lấy và đủ dũng cảm để bảo vệ tình yêu của mình không bị vấy bẩn.
Giây phút chàng hoàng tử nhìn nàng công chúa nước láng giềng tuyên bố rằng, đây chính là người con gái mà chàng tìm kiếm, thì một phần nào đó trong lòng tôi đã sụp đổ. Không phải hoàng tử đã yêu lầm người. Mà chính Nàng Tiên Cá đáng thương, nàng đã yêu lầm người!
Tôi đã tự hỏi biết bao lần, bi kịch của truyện này thực ra ở đâu? Không được đáp lại tình yêu không phải là bi kịch. Dù sao thì nàng cũng đã cố gắng hết sức mình để tạo ra cơ hội chạm tay vào điều mình mong ước. Nhưng sự nhầm lẫn của hoàng tử chính là bi kịch. Chàng tưởng lầm thiếu nữ gặp ở nhà tu là người đã cứu chàng và mặc định cho trái tim mình hướng về “người đã cứu chàng” ấy mà không thèm đoái hoài gì đến sự rung động của nó trước “người em gái câm bé nhỏ”. Chàng đi tìm kiếm tình yêu, nhưng ngờ đâu lại tự tay hủy hoại đi tình yêu đích thực của đời mình, tự tay đẩy người mình yêu và cũng là ân nhân cứu mạng của mình vào chỗ chết. Trước sự tan biến của nàng, chàng có thể đau buồn dăm ba bữa, rồi dần dần quên lãng và sống hạnh phúc bên người vợ trẻ. Nhưng thứ “hạnh phúc” ấy, có là gì ngoài một lời nói dối đâu? Chàng mộng tưởng bao nhiêu, hoài bão bao nhiêu, cũng chỉ có thể chuốc lấy một sự giả dối không hơn không kém. Âu đó cũng là cái giá mà hoàng tử phải trả cho sự vô tình với chính trái tim mình.
Gập cuốn truyện lại, mà lòng tôi vẫn cứ hoài nghĩ về những gì đã diễn ra ngoài biển khơi xa thẳm. Nàng Tiên Cá dù có hóa thành bọt biển, hay trở thành người con gái của không trung, thì tôi vẫn tin nàng cuối cùng cũng có được một tâm hồn thanh thản. Nàng đã làm tất cả cho hoàng tử, cho ước mơ của mình, tới tận những giờ phút cuối cùng của cuộc đời. Chiến thắng cả những góc khuất yếu đuối nhất. Nghĩ lại, ngoài kia, liệu có những ai cũng giống như Nàng Tiên Cá, chấp nhận trả giá để chắp cánh ước mơ? Liệu có những ai cũng giống như hoàng tử, mãi cố chấp để rồi tuột mất hạnh phúc thực sự của đời mình?
Riêng tôi không dám nhận trong đời mình sẽ chẳng bao giờ mắc sai lầm. Nhưng có lẽ tôi cũng giống như Nàng Tiên Cá, tôi chấp nhận trả giá cho những gì mình đã lựa chọn. Đúng hay sai, thành hay bại, xét cho cùng cũng chỉ là quan điểm dưới góc nhìn hạn hẹp của con người. Quan trọng là mình nhận được ra đâu mới là hạnh phúc thực sự và dám đứng lên bắt lấy nó. Dù cho cái giá phải trả, có thể là cả một đời.
Sẵn sàng đổi ba trăm năm cuộc đời vui vẻ để rồi tan biến hư vô – để nhận lại sự đau đớn tột cùng về thể xác cũng như tâm hồn kèm theo một cơ hội được ở bên người mình yêu và có một linh hồn bất diệt. Ôi Nàng Tiên Cá bé nhỏ của tôi…
Theo blogradio.vn
Phụ nữ phải làm điều này khi bị đàn ông phản bội thì mới có được hạnh phúc trọn vẹn
Nên thế nào trong tình yêu điều đó phụ thuộc vào quan điểm cá nhân của mỗi người, nhưng phải làm sao để phụ nữ có được hạnh phúc thực sự?
Thật ra mỗi người phụ nữ không cần thiết phải quá quan tâm đến sự riêng tư của người mình yêu. Bởi mỗi chúng ta đôi khi cần một khoảng lặng, và chỉ riêng chúng ta ở trong khoảng lặng đó để xác định lại phương hướng, mục đích và vực lại tinh thần.
Ai cũng sẽ khó chịu nếu như lúc tức giận luôn có người quản thúc, hỏi han mình đi đâu hay làm gì? Hãy để cho người mình yêu có được sự riêng tư, như là một khoảng không gian tự chữa lành vết thương - thứ vết thương mà ngay cả chính bạn cũng không thể chữa lành được.
Nếu một người đàn ông lừa dối bạn, cũng đừng vội đau buồn. Phụ nữ rất khó để điều chỉnh cảm xúc trong lúc này, rất khó đánh mất chính mình bằng việc khóc lóc, truy tìm nguyên nhân. Điều ấy chỉ càng khiến đàn ông chán ghét bạn thêm.
Chúng ta không thể níu kéo một thứ đã không thuộc về mình, và hãy hiểu, đã là phụ nữ thì phải có giá, dù bị lừa dối cũng không bao giờ được đánh mất sự tự tôn. Phụ nữ có tự tôn, kiểm soát được bản thân mình trước những khó khăn, những nỗi đau do người khác đem lại thì luôn luôn là người quyến rũ.
Hãy luôn luôn cẩn thận với những lời mật ngọt. Đàn ông khi có được thứ mình muốn rồi họ sẽ không đoái hoài làm thế nào để nâng niu nữa. Cuộc sống của họ là một sự phiêu lưu kỳ thú, và bạn biết đâu cũng chỉ là một đỉnh núi anh ta cần chinh phục.
Cho nên đừng cung phụng và sống theo thái độ của những người đàn ông đó, đừng để họ đoán được hết bạn. Yêu được phụ nữ là một chuyện, nhưng hiểu được người phụ nữ khác lại là một cấp độ khó hơn. Hãy tự nâng cao level của mình bằng cách biết mập mờ, bí ẩn. Biết kiềm chế sự ghen tuông để anh ta tự suy nghĩ về mức độ tình yêu của bạn.
Thế mới nói, phụ nữ thông minh thường sẽ chọn lựa đàn ông và chọn lựa kiểu tình yêu dành cho mình. Đa số người biết chọn đều chọn một mối tình êm êm ấm ấm, với một người chồng tận tận tụy tụy. Là bởi vì họ biết mình có thể cho đi những gì và xứng đáng nhận lại những gì. Thứ họ mong cầu là hạnh phúc, họ sẽ được nhận về hạnh phúc, từ người đàn ông mà họ đã cất công lựa chọn kỹ càng ngay thuở ban đầu.
Đối với những người phụ nữ bất hạnh trong tình yêu, đa số đều đổ cho sự may rủi của cuộc đời - một sự đổ thừa oan khiên nhất mọi thời đại. Bởi cuộc đời thì đâu thể nào lên tiếng mà thanh minh? Cuộc đời không thể "bóc mẽ" rằng vì ngày xưa cô ấy cứ chọn người đàn ông vũ phu ấy, nên ngày nay cô ấy mới phải hứng chịu những trận đòn. Cuộc đời cũng không thể "bóc mẽ" rằng vì ngày xưa cô ấy bỏ qua việc anh chàng nọ lăng nhăng, nên ngày nay cuộc hôn nhân của họ mới giữa đường đứt gánh vì ai kia ngựa quen đường cũ...
Tựu chung lại, cũng là vì phụ nữ không biết chọn lựa người đàn ông có khả năng thưởng thức mình, cho nên mới gặp phải người không biết trân trọng và nâng niu giá trị của bản thân. Còn phàm là phụ nữ thông minh, họ đều có cho mình những sự lựa chọn sáng suốt, để rồi họ cứ thế mà an nhàn, mà hạnh phúc về sau!
Ai nói tình yêu là không toan tính? Nếu tình yêu không toan tính thì sẽ dẫn đến đổ vỡ. Trên đời này cái gì cũng cần công thức, với phụ nữ - một kẻ luôn luôn cần hạnh phúc thì lại càng phải tính toán chi ly để có được hạnh phúc cho riêng mình. Và hơn thế, nó còn tạo ra hạnh phúc cho người khác. Chúng ta không toan tính cho điều xấu xa, chúng ta toan tính điều tốt đẹp.
Theo An Nhiên/ Phunugiadinh
Cuộc sống mà, yêu nhau thì đừng hứa câu mãi mãi, trên đời chẳng có gì chắc chắn đâu Càng không phải là sự yếu đuối, sự khéo léo sắc sảo hay vẻ thông minh dịu dàng, sự giàu có hay thương hại...Những thứ đó có thể níu kéo một thân xác, một trí óc...nhưng không thể níu kéo một trái tim. Trái tim vốn là một tạo vật mong manh và thiếu kiên định. Vì vậy, hãy tin vào điều thiện,...