Nàng thay đổi còn chàng thì không
Rất nhiều người nói về điều này: chàng trai mong muốn cô gái không thay đổi sau khi cưới và kết quả là nàng thay đổi hoàn toàn. Cô gái mong muốn chàng trai phải thay đổi sau khi cưới và kết quả là chàng chẳng thay đổi bất cứ điều gì. Hẳn nhiên điều này được phát hiện ra từ chính những trải nghiệm cuộc sống hôn nhân của cả hai giới, và nhiều người thấy đúng khi soi vào trường hợp của mình. Mặc dù chẳng có khoa học nào chứng minh câu trên là đúng hay sai bao nhiêu phần trăm, nhưng nó vẫn được truyền lại từ người này sang người khác.
Rất khó để biết chính xác điều gì khiến cô gái thay đổi sau hôn nhân, nhưng dường như mẫu số chung là các cô vợ đều không còn là “thỏ con, mèo con” mà chuyển thành “gấu mẹ, đại bàng, cọp”. Sự thay đổi đi từ hình ảnh những cô gái ngoan hiền, được bảo vệ bởi chàng trai giờ chuyển thành những người vợ điều khiển cuộc sống hôn nhân theo kế hoạch và mục tiêu của mình.
Các chàng trai thì có vẻ ngược lại, thay đổi từ một người ga-lăng, quan tâm chăm sóc từng li từng tí cho người yêu trở thành một ông chồng chỉ biết quan tâm đến công việc và bạn bè và chẳng còn xông xáo trong vai trò là người bảo vệ cô người yêu ngày nào.
Rất rõ ràng là cuộc sống hôn nhân đã tạo ra những thay đổi ở cả hai đối tác, và sự thay đổi này đã không được điều tiết hoặc điều chỉnh cho phù hợp với nhau. Không thể trông chờ vào chuyện “y như thời yêu nhau” vì bản chất của cuộc sống hôn nhân có những đặc điểm khác biệt với cuộc sống độc thân. Tuy vậy, nếu cả hai nhận biết được những mong đợi của nhau thì sẽ có những điều chỉnh thích đáng.
Tôi cho rằng, điều quan trọng không phải ở chỗ sự thay đổi là nên hay không nên mà là bằng cách nào để có thể đáp ứng được những mong đợi của nhau trong cuộc sống hôn nhân. Nếu cả hai khư khư bám lấy điều mình mong muốn mà bỏ quên nhu cầu của người còn lại thì sự rạn nứt hay bất mãn sẽ nhanh chóng xuất hiện.
Chẳng hạn, những người vợ thường mong muốn một sự an toàn và đảm bảo trong cuộc sống hôn nhân ở tất cả các khía cạnh tình cảm, tài chính, nuôi dưỡng con cái và sự phát triển bản thân. Những người chồng thì có thể sẽ lao vào công việc và các mối quan hệ đồng nghiệp/làm ăn để khẳng định bản thân, hướng tới sự thành công về tài chính, vị trí xã hội và một sự nghiệp vững chắc.
Từ bối cảnh và những mong đợi như vừa nêu, nếu người vợ vì nhu cầu an toàn và đảm bảo của mình mà có những hành vi hoặc lời nói làm ngăn trở quá trình tiến thân của người chồng thì sẽ dễ khiến chồng bối rối, khó chịu và thậm chí cảm thấy hôn nhân là một sai lầm. Ngược lại, nếu người chồng vì quá quan tâm đến sự tiến thân trong xã hội của mình mà bỏ quên nhu cầu đảm bảo an toàn của người vợ thì se khiên người vợ cảm thấy bất an, nghi ngờ và thất vọng.
Trong nhiều trường hợp, nếu người vợ có thể ủng hộ, khích lệ và chấp nhận sự tự do trong việc tiến thân trong xã hội của người chồng, đồng thời nếu người chồng có thể dành được những khoản thời gian hợp lý trong việc bày tỏ tình cảm, sự quan tâm chăm sóc đến vợ và gia đình thì những thay đổi trong cuộc sống hôn nhân sẽ được giải quyết ổn thỏa. Cả hai người cần nhìn ra và trân trọng những khác biệt của nhau trong cách quan tâm đến đời sống hôn nhân và gia đình.
Video đang HOT
Sự thay đổi là điều chắc chắn khi chuyển từ cuộc sống độc thân sang cuộc sống hôn nhân, do vậy chúng ta không thể trông chờ mọi chuyện được y như cũ mà thay vào đó, cả hai phải tìm cách để thỏa mãn nhu cầu của mình trong tương quan với nhu cầu của người còn lại.
Theo Baophunu
Là les, tôi vẫn bị bố xúi người cưỡng hiếp và ép cưới
Tôi quay cuồng, đau đớn, sợ hãi, kinh tởm. Xong việc, anh ta lăn ra ngủ, còn tôi vào nhà tắm, kì cọ đến rách da thịt để tẩy đi mùi đàn ông ô uế.
Tôi là les, nhưng trong vai female. Tức là mọi thứ tôi vẫn giống như 1 người con gái bình thường, chỉ khác là tôi không thích đàn ông.
Tôi là cô gái khá xinh đẹp, nữ tính. Nấu ăn, đan lát, thêu thùa tôi đều giỏi cả. Tôi để tóc dài, đi ra đường bao giờ cũng trang điểm nhẹ, khá điệu đà. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, có lẽ chẳng ai biết tôi bị đồng tính.
Tôi biết mình les từ khi học cấp 3. Tính tôi thẳng thắn, vui vẻ nên bạn trai nhiều hơn bạn gái. Thậm chí, tôi và 1 bạn nam thân thiết đã chơi trò "người lớn", hôn hít, sờ soạng. Trong khi bạn tôi rất hứng thú thì tôi như bị "cù vào nách", phá lên cười. Bạn tôi giận ra mặt, còn tôi thì không hiểu nổi cảm giác của mình.
Chúng tôi trở thành bạn thân, rồi người yêu. Bọn tôi đồng điệu về tâm hồn, rất hiểu nhau. Trang đóng vai "nam", còn tôi đóng vai "nữ" trong mối quan hệ ấy.
Một ngày, có 1 bạn gái chuyển vào lớp tôi. Bạn ấy tên Trang, 1 cái tên rất nữ tính nhưng bề ngoài thì cá tính cực kỳ. Bạn ấy để tóc ngắn, mặc áo sơ mi hơi rộng, quần thụng, đi giày thể thao nhìn rất chất.
Vừa nhìn thấy Trang, tim tôi như rơi xuống. Mặt tôi đỏ bừng, chân tay luống cuống khi cô ấy ngồi xuống cạnh tôi. Ngày hôm đó, tôi mụ mị, không dám nhìn cô ấy. Chỉ cần cô ấy quay sang trò chuyện, tôi cũng thấy khó thở.
Chúng tôi trở thành bạn thân, rồi người yêu. Bọn tôi đồng điệu về tâm hồn, rất hiểu nhau. Trang đóng vai "nam", còn tôi đóng vai "nữ" trong mối quan hệ ấy. Tuy không thích bị gọi là "anh" nhưng Trang "men" hơn bất cứ người đàn ông nào trên đời. Trang luôn bảo vệ, săn sóc tôi hết mực.
Chúng tôi yêu nhau từ lớp 11 và trải qua 4 năm Đại học. Tình yêu rất đẹp, rất ngọt ngào nhưng tất nhiên luôn phải giấu diếm. Bố mẹ tôi và bố mẹ Trang đều là những viên chức có chức có quyền. Cả hai đứa đều không dám làm gì quá trớn gây ảnh hưởng tới danh tiếng của họ. Nhờ có vẻ ngoài nữ tính, tôi còn được cưng chiều, chứ Trang thì bị bố mẹ mắng nhiều lắm vì cách ăn mặc của cô ấy.
Chúng tôi lén lút thân mật thể xác ở trong phòng riêng của tôi và Trang. Bố mẹ 2 đứa chẳng mảy may nghi ngờ vì nghĩ bọn tôi là bạn gái thân thiết. Chúng tôi giấu diếm mối quan hệ suốt từng ấy năm.
Cho đến 1 ngày cuối năm 2009, thời điểm đó bố mẹ tôi rất bận rộn, thường xuyên phải đi công tác không có nhà.. Tôi và Trang đã bất cẩn không khóa cửa phòng như mọi khi. Quá đắm chìm trong cảm xúc, bọn tôi không nghe thấy tiếng có người vào nhà. Bố tôi một ngày bất chợt về lấy tài liệu và ông đã bắt gặp bọn tôi đang quấn lấy nhau không mảnh vải che thân.
Bố mẹ tôi lồng lộn lên gọi cho bố mẹ Trang. Cả hai bên sỉ vả chúng tôi 1 trận long trời lở đất. Họ cho rằng tôi và Trang lầm tưởng, ngộ nhận và mọi chuyện đều có thể thay đổi.
Để ngăn chặn, họ quyết tâm tách bọn tôi ra. Trang bị đưa sang Úc. Ở Úc, Trang bị dì ruột của cô ấy quản lý, không cho liên lạc về Việt Nam. Còn tôi bị bố mẹ quản thúc bằng cách thuê 1 vệ sĩ bám đuôi, đi đâu cũng kè kè bên cạnh.
Bố tôi cũng sốt sắng giới thiệu cho tôi 1 người đàn ông với mong muốn anh sẽ thay đổi tôi. Anh ấy là con trai 1 người bạn của bố. Anh có học thức, tiền đồ, ngoại hình rất sáng sủa. Sau lần gặp mặt đầu tiên, anh ấy có vẻ rất thích tôi. Anh thường xuyên trồng cây si trước cửa nhà tôi, tìm mọi cách tán tỉnh tôi.
Dù anh rất tốt nhưng tôi không thể đáp lại tình cảm trai gái ấy. Tôi sợ đàn ông và tôi vẫn còn yêu Trang nhiều. Khi anh ấy ôm lấy tôi nói lời yêu, tôi thấy kinh tởm, ghê sợ mùi đàn ông phát ra từ anh ấy. Tôi lạnh lùng từ chối. Anh ấy rất buồn khi tình yêu không được đáp trả.
Một đêm, anh ấy đến nhà tôi trong tình trạng say khướt, đập cửa đòi vào gặp tôi. Bố mẹ tôi mở cửa, bắt tôi đưa anh lên phòng riêng chăm sóc. Anh lảm nhảm những câu yêu thương vô nghĩa, rồi bắt đầu lao vào tôi, đè tôi xuống giường.
Tôi kêu cứu, nhưng hình như không có ai nghe thấy (Mãi sau này tôi mới biết, lúc ấy bố mẹ tôi có chạy lên. Mẹ tôi định lao vào phòng nhưng bị bố tôi một mực ngăn cản và tạo điều kiện cho anh "giở trò"). Vì thế đêm đó, tôi bị 1 người đàn ông là anh cưỡng hiếp. Tôi quay cuồng, đau đớn, sợ hãi, kinh tởm. Xong việc, anh ta lăn ra ngủ, còn tôi vào nhà tắm, kì cọ đến rách da thịt để tẩy đi mùi đàn ông ô uế.
Anh ấy đòi chịu trách nhiệm nhưng tôi không đồng ý. Bố tôi điên lên, ông đánh đập, chửi tôi ngu, còn gọi tôi là loại quái thai. Tôi im lặng. Tôi hận cách ông đối xử tàn nhẫn với tôi.
Tháng đó, tôi hoảng loạn khi không có kinh nguyệt. Mẹ đưa tôi đi khám. Kết quả là tôi có thai. Bố tôi biết chuyện, ông lập tức liên lạc với gia đình kia bàn chuyện cưới. Lúc đầu tôi không đồng ý. Nhưng về sau nghĩ đến đứa con trong bụng, tôi quyết định cho con 1 gia đình tử tế.
Đến giờ con tôi đã được hơn 3 tuổi, cháu rất bụ bẫm, dễ thương. Chồng cũng vẫn yêu và chiều tôi lắm. Nhưng tôi thì sống như địa ngục.
Giờ 2 đứa đã có 2 cuộc đời khác biệt. Cô ấy đã được sống đúng với con người thật của mình. Còn tôi, vì quá yếu đuối, tôi sẽ mãi mãi chỉ là 1 con rùa rụt cổ, sống 1 cuộc sống ngục tù.
Thỉnh thoảng, tôi vẫn nhớ đến Trang. Tôi khiếp sợ mỗi khi chồng đụng vào người, cứ đơ ra như gỗ. Nhưng nhiều lúc sợ chồng buồn, tôi vẫn giả vờ chiều anh. Nhiều lúc, anh có vẻ cảm nhận được sự khác lạ trong tôi nên anh buồn bã. Tôi biết vậy là không nên nhưng tôi cũng chẳng thể điều khiển cảm xúc của mình.
3 năm sau ngày lấy chồng, hôm vừa rồi lớp cấp 3 họp lớp, tôi có gặp lại Trang. Trang mời tôi đi uống cà phê. Cô ấy hỏi tôi nhiều lắm, về chuyện gia đình, con cái. Cô ấy tâm sự là ở bên Úc, người ta thoáng về chuyện giới tính hơn nên cô ấy đã đấu tranh. Hiện cô ấy cũng đã có 1 người bạn gái mới.
Dù đã yên bề gia thất nhưng tận sâu trong lòng, tôi vẫn rất buồn bởi tôi vẫn còn yêu và nhớ Trang. Nhưng giờ 2 đứa đã có 2 cuộc đời khác biệt. Cô ấy đã được sống đúng với con người thật của mình. Còn tôi, vì quá yếu đuối, tôi sẽ mãi mãi chỉ là 1 con rùa rụt cổ, sống 1 cuộc sống ngục tù.
Theo VNE
Sự im lặng của chồng làm tôi phát điên Chồng tôi là một thạc sỹ khoa học, anh công tác trong một cơ quan nghiên cứu khá nổi tiểng ở Hà Nội. Trong gia đình, anh là người có trách nhiệm. Cả hai bên nội, ngoại đều cho rằng anh là một người hoàn hảo. Chúng tôi có một cuộc sống khá ổn định về kinh tế. Cậu con trai lên 7...