Nàng dâu tráo trở khiến bố mẹ chồng điêu đứng
Ngày tiễn con dâu ở sân bay, ông bà và con trai đều mong có ngày tương lai tươi sáng, chứ ai ngờ đâu sự thể lại ngoài sức tưởng tượng như thế này!
Những người tới đòi nợ nhà ông bà Thăng đều ái ngại cho hoàn cảnh của nhà ông bà, cũng đành chẳng dám đòi gắt gao. Ông bà Thăng cả ngày ủ rũ, buồn rười rượi, lo lắng đến mất ăn mất ngủ khoản nợ đè nặng lên vai. Con trai ông bà phải đi làm thuê vất vả cực nhọc để kiếm tiền nuôi con, hỏi tới vợ là u sầu, ủ dột mặt mày. Chỉ thương cháu ông bà, mới 3 tuổi đầu đã chẳng còn tình thương của mẹ. Không khí gia đình lúc nào cũng u ám, tăm tối. Nguồn cơn tạo nên cảnh tượng đáng thương của nhà ông bà bây giờ đều do cô con dâu gây ra – người ông bà đã từng coi như con gái ruột, hết lòng lo lắng, không tiếc đặt niềm tin và giao phó tiền bạc.
Bốn năm trước, con trai ông bà Thăng cưới vợ, một cô gái ở tỉnh bên, ngoại hình cũng ưa nhìn, tính cách dịu dàng, ngoan ngoãn. Ông bà vui lắm, hi vọng từ đây vợ chồng các con bảo ban nhau làm ăn, sớm sinh cháu nội cho ông bà bế. Một năm sau, con dâu đã sinh cho ông bà cháu trai đích tôn khiến ông bà mừng vui khôn xiết. Được một năm nữa, con dâu quyết định cai sữa sớm cho con rồi bàn với chồng cả nhà hùn tiền để cô ta đi xuất khẩu lao động nước ngoài kiếm chút vốn, vài năm về mở cửa hàng kinh doanh, vợ chồng cùng làm. Ông bà nghe cũng thấy hợp lí, lại thấy vợ chồng con trai hợp sức đồng lòng nên cũng cố gắng chạy đi chạy lại vay mượn gom góp đủ số tiền cho con dâu đi làm ăn nơi xứ người.
Mọi người đều biết ông bà Thăng trước nay là người tử tế, đáng tin cậy, lại biết con dâu đi làm ăn chứ không phải đua đòi phá phách gì nên đều cho ông bà mượn mà không nghi kị gì. Ngày tiễn con dâu ở sân bay, ông bà và con trai đều mong có ngày tương lai tươi sáng, chứ ai ngờ đâu sự thể lại ngoài sức tưởng tượng của ông bà như thế này!
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Ba tháng đầu, con dâu ông bà đều gửi tiền về đều đặn. Ông bà vội mang đi trả nợ bớt, chứ nào có dám giữ đồng nào tiêu riêng cho bản thân mình. Nhưng sang tháng thứ tư trở đi, con dâu ông bà không gửi tiền về nữa, những cuộc điện thoại cũng thưa thớt dần. Cô ta nói công việc khó khăn, nhà máy ít việc nên lương ít, thậm chí còn đang bị nợ lương, khi nào lấy được lương sẽ lập tức gửi tiền về. Tin tưởng con dâu, lại không muốn giục giã nhiều chuyện tiền nong, ông bà đành im lặng chờ đợi. Nhưng chờ 4,5 tháng nữa mà cô ta vẫn chỉ thi thoảng gọi về hỏi thăm con, và kêu chưa lấy được lương.
Tròn 1 năm từ ngày con dâu đi, cô ta gọi điện về thẳng thừng nói ông và Thăng đừng mong ngóng nữa, cô ta sẽ không gửi tiền về nữa đâu, còn bảo chồng ở nhà hãy lấy vợ mới đi, đừng đợi cô ta làm gì, khi nào cô ta về sẽ làm thủ tục li hôn, còn con không thích nuôi thì mang về cho bố mẹ đẻ cô ta, ông bà sẽ nhận nuôi. Chắc có lẽ cô ta đã chẳng còn lí do gì để lần khứa nữa, hoặc giả cũng chẳng thèm viện cớ nữa, mới xổ toẹt ra luôn. Bởi vì, có 2 người đi cùng đợt với cô ta ở làng, họ vẫn gửi tiền về cho người nhà đều đặn cơ mà.
Chuyện vỡ lở ra, mọi người trong làng đều biết. Lại có thông tin truyền đến tai ông bà Thăng từ những người cũng làm bên kia với con dâu ông bà, rằng cô ta đã có người đàn ông khác. Hai kẻ ấy hẹn hò ít nữa về nước sẽ cùng nhau hùn vốn làm ăn, nọ kia đủ cả. Thực ra chẳng nói thì ông bà cũng có thể đoán ra được. Nếu không vì có tình mới thì sao đang yên đang lành một người phụ nữ lại chẳng màng đến chồng con. Uất ức nhất là cô ta đã phủ nhận hoàn toàn số tiền ông bà xoay xở cho cô ta đi lao động nước ngoài, khiến bao tội nợ giờ đổ hết lên đầu ông bà. Thì ai bảo chính ông bà là người đi vay tiền!
Mọi người vừa thương vừa giận ông bà, thương vì ông bà giờ như lâm vào bước đường cùng, vài mảnh ruộng, với con trai đi làm thuê, vừa mây đủ ăn với nuôi một đứa trẻ, lấy đâu hàng trăm triệu để trả nợ. Giận là vì ông bà đã tin tưởng con dâu quá mức, tạo mọi điều kiện cho con dâu trong khi mình phải vay nợ. Nhưng chẳng lẽ cô ta đã có hôn thú với con trai ông bà, lại sinh cháu cho ông bà mà ông bà còn không tin tưởng, thì liệu còn tin được ai? Chỉ biết trách sao cô con dâu ấy quá tráo trở mà thôi…
Theo Afamily
Em ế chỉ vì đang đợi một người tử tế hơn anh...
Anh đừng trách em tại sao lại thế, chỉ là hiện tại em đang thấy vui anh ạ, độc thân thật là một điều tuyệt vời. Ế thì sao hả anh, ế chỉ vì em chờ người tử tế hơn anh để yêu mà thôi!
Bây giờ em đang độc thân trong tư thế ngẩng cao đầu. Em chẳng ngại ngần khi tự đặt cho mình biệt danh là " gái ế " (Ảnh minh họa)
Bây giờ em đang độc thân trong tư thế ngẩng cao đầu. Em chẳng ngại ngần khi tự đặt cho mình biệt danh là " gái ế ". Em thấy mình kiêu kì và thoải mái làm những gì mình thích. Nếu có chàng trai nào thích em, em cũng thẳng thừng mà chối từ tình cảm của họ. Với em bây giờ, tự do mới là điều tuyệt diệu nhất.
Ngày xưa em cứ phải chạy theo anh, phải làm những điều anh thích, thậm chí phải thay đổi bản thân, từ bỏ rất nhiều điều em thích thú để đến bên anh, Xong rồi cái kết em nhận được chỉ là lời chia tay ngọt ngào từ anh. Giờ đây ngồi nghĩ lại em thấy mình lãng phí thời gian và lãng phí tuổi trẻ vì sự hoang tưởng khi yêu anh quá, cứ nghĩ chỉ cần làm những gì anh yêu cầu thì chuyện tình mình sẽ kéo dài mãi mãi, nhảm nhí quá. Yêu anh em không bao giờ ân hận nhưng chia tay anh, em cũng không bao giờ hối tiếc. Nhờ sự vô tâm của anh mà em biết đâu là điểm cần dừng của mình.
Bây giờ em thấy ngại yêu. Ngại phải bắt đầu yêu một ai đó, ngại phải giận hờn, cãi vã, trách móc. Thậm chí ngại phải hạnh phúc thoáng chốc rồi lại chia lìa lắm rồi. Một cô gái như em thà độc thân quyến rũ còn hơn lam lũ chạy theo tình yêu. Em chỉ muốn giữ lại một mảnh yên bình cho tâm hồn mình chờ đợi cho vết thương lòng lành hẳn vì sâu trong em đã thấm đủ nỗi đau rồi. Nếu một cô gái có khả năng độc lập thì tại sao phải yêu cơ chứ. Người đến sau chắc gì đã mang lại cảm giác an toàn, chả lẽ chỉ vì quá cô đơn vào một ngày nào đó chọn đại một người để yêu ư? Yếu đuối để được chở che với em lúc này là một điều xa xỉ. Em không cần, em đóng chặt trái tim này có lẽ sẽ tốt hơn.
Bây giờ em thấy ngại yêu. Ngại phải bắt đầu yêu một ai đó, ngại phải giận hờn, cãi vã, trách móc. (Ảnh minh họa)
Giờ em cứ nhởn nhơ rong chơi mà thôi, giữ cho mình một sự trong trẻo. Đi khắp nơi và làm bất cứ điều gì mình thích. Gái ế cảm thấy nhẹ lòng hơn bao giờ hết. Em biết trước sau gì em cũng sẽ phải chọn lấy một người để yêu và rồi lấy làm chồng mà thôi nhưng chuyện đó hãy cứ để tương lai đi. Em tin ở đâu đó sẽ có một người đang chờ em, chiều em và chịu được cái tính nết của em. Người đấy chắc chắn sẽ đủ can đảm phá vỡ bức tường vô hình trong em và xóa bỏ cả tư tưởng ngại yêu.
Anh đừng trách em tại sao lại thế, chỉ là hiện tại em đang thấy vui anh ạ, độc thân thật là một điều tuyệt vời.
Ế thì sao hả anh, ế chỉ vì em chờ người tử tế hơn anh để yêu mà thôi!
Theo blogtamsu
Băn khoăn khi yêu phải một anh chàng hà tiện Nếu lấy vật chất ra làm thước đo để đánh giá một con người thì quả là không công bằng cho lắm. Những câu hỏi, những hoài nghi ấy cứ một lớn dần. Tôi không thể bỏ anh, càng không thể xác định một mối quan hệ để đi đến hôn nhân. Tôi năm nay 27 tuổi, là tư vấn viên cho một...