Nàng dâu sung sướng vì có bố mẹ chồng “number 1″
Với thông gia, bố mẹ chồng Hằng chẳng chê vào đâu được. Chỉ cần nghe mẹ Hằng ốm hay cụ ngoại ốm là bố mẹ chồng Hằng phi xe ôm đến thăm.
Trước khi lấy chồng, Hằng thường lò dò lên nhiều diễn đàn đọc những topic về mẹ chồng thì thấy toàn chuyện phức tạp. Lại thêm những chị em đồng nghiệp đã lấy chồng cứ kể về những mâu thuẫn không thể dung hòa ở nhà chồng khiến Hằng sợ hãi tột cùng.
Rồi cũng như nhiều phụ nữ khác, Hằng cũng yêu một chàng trai. Trong hơn 2 năm yêu, đã mấy lần Hằng về nhà bạn trai ra mắt. Những lần này, Hằng đều gặp bố mẹ chồng tương lai. Khi ấy, Hằng thấy bố mẹ chồng xét nét Hằng từng tí một. Hằng thấy sợ phát khiếp tưởng cuộc đời mình làm dâu sau này khổ lắm.
Nhưng lấy chồng, sống với bố mẹ chồng, Hằng thật không ngờ, bố mẹ chồng rất tâm lý và quan tâm đến con cái. Bố mẹ chồng Hằng không phân biệt con dâu, con trai hay con gái.
Lấy chồng, sống với bố mẹ chồng, Hằng thật không ngờ, bố mẹ chồng rất tâm lý và quan tâm đến con cái (Ảnh minh họa)
Mặc dù gia đình chồng về kinh tế cũng chỉ bình thường, không có nhiều của nả cho con cái. Nhưng cái Hằng thấy quý giá nhất đó chính là ông bà đã xây dựng một nếp sống gia đình thực sự yêu thương và quan tâm lẫn nhau. Chưa bao giờ, bố mẹ chồng Hằng to tiếng với nhau, lúc nào họ cũng nhường nhịn nhau.
Ngay cả với Hằng, Hằng vốn là nàng dâu khá cẩu thả, lại lười biếng trong khi gia đình chồng thì ai cũng chăm chỉ, sạch sẽ. Tuy nhiên, Hằng chưa bao giờ bị bố mẹ nói xa nói gần hay than trách gì cả. Hằng sai gì, ông bà nhắc nhở nhẹ nhàng luôn. Mà lời lẽ thì chưa bao giờ làm Hằng phật ý.
Hàng ngày, Hằng và anh xã cứ đi làm từ sáng, mọi việc trong nhà từ A đến Z đều do bố mẹ chồng lo liệu hết. Đặc biệt, bố mẹ chồng Hằng rất sạch sẽ nên Hằng an tâm lắm. Khi Hằng có bé, ông bà nội khéo léo chăm bé khiến Hằng thấy mình như trúng số độc đắc luôn.
Video đang HOT
Vợ chồng Hằng đi làm rất dư giả nhưng bố mẹ chồng vẫn rất hay cho vợ chồng Hằng tiền. Vào những ngày như sinh nhật con dâu, bố mẹ chồng toàn hỏi con dâu thích gì để bố mẹ tặng. Sau mấy lần mua cho con dâu sợ không ưng, ông bà tự cho tiền mua. Thấy con dâu ốm mất tiền mua thuốc thang, đi khám, ông bà cũng cho tiền. Khi nhờ con dâu mua cái gì về, ông bà cũng đưa tiền để con dâu đi mua.
Không chỉ có mẹ chồng, bố chồng Hằng cũng tuyệt vời không kém. Tất cả mọi việc lớn trong nhà, bố chồng Hằng tính toán đâu ra đó. Ông cũng thường giúp đỡ bà trong việc nhà, thậm chí còn vào bếp nấu ăn, lau nhà những lúc thấy bà bận rộn. Khi bà ốm phải nằm viện, một mình bố chồng Hằng lại đảm nhiệm nhà cửa, cơm nước đâu ra đó.
Bố mẹ chồng đã thế, cô em chồng của Hằng cũng rất đáng yêu. Cô rất biết sống chan hòa với chị dâu. Em chồng Hằng còn rất chăm chỉ, luôn giúp đỡ bà chị dâu làm việc. Em làm vậy không phải vì khéo léo lấy lòng chị dâu đâu mà vì cảm thấy em thực sự coi Hằng là anh chị của mình.
Còn nhiều lắm những hạnh phúc và quan tâm của Hằng ở nhà chồng. Và kể ra thì Hằng mới biết, bố mẹ chồng Hằng quả là những bố mẹ tuyệt vời nhất (Ảnh minh họa)
Với thông gia, bố mẹ chồng Hằng chẳng chê vào đâu được. Chỉ cần nghe mẹ Hằng ốm hay cụ ngoại ốm, là bố mẹ chồng Hằng phi xe ôm đến thăm. Nếu mẹ đẻ Hằng có hỏi, sao ông bà không đợi 2 con đi làm về rồi trở đi. Bố mẹ chồng Hằng thường bảo, ông bà tự đi cho nhanh vì các con còn phải đi làm. Lần nào nhà có cỗ bàn, ông bà toàn bảo vợ chồng Hằng tiện đường, gói quà hoặc lộc về cho những đứa cháu.
Rồi khi cả nhà về quê chồng có việc. Thấy con dâu bận chạy cỗ bàn là mẹ chồng Hằng bảo vào mẹ nhờ tí việc. Nhưng thực ra là bà làm vậy để con dâu không phải làm mấy việc nặng. Bà bảo Hằng đứng cạnh bàn pha nước, tiếp nước các cụ vì mình vẫn làm việc nhẹ nhàng mà vẫn xuất hiện trước đám đông.
Còn nhiều lắm những hạnh phúc và quan tâm của Hằng ở nhà chồng. Và kể ra thì Hằng mới biết, bố mẹ chồng Hằng quả là những bố mẹ tuyệt vời nhất.
Theo Khampha
Mẹ ơi, dâu nào mà chẳng là con
Mẹ vẫn thường nói chuyện với mấy người bạn: Dâu nào mà chẳng là con... Nhưng câu sau lại là: Con dâu út nhà tôi, nó còn hơn cả con...
Mẹ ơi! Nếu đã coi con dâu là con thì con nghĩ: Dâu nào chẳng là con hả mẹ? Cớ sao mẹ lại phân biệt dâu cả với dâu thứ? Dâu giàu với dâu nghèo? Nhiều khi con ngẫm mà con lại thấy buồn. Người ta ra ngoài xã hội mới phân biệt giàu nghèo, người dưng nước lã mới đôi người quý trọng nhau chỉ vì đồng tiền bát gạo thôi chứ mẹ? Mà sao cùng là gà một mẹ đẻ ra, cùng là dâu con trong nhà mà mẹ lại lấy đồng tiền ra để tính đo sự hiếu thảo của các con và sự phân phát tình yêu của mẹ??
Có lẽ, khi mẹ đẻ chồng con và chú út mẹ chẳng thể nào nghĩ một ngày nào đó mẹ quý út hơn trưởng, một ngày nào đó mẹ suốt ngày tâm niệm câu: giàu con út khó con út... Chỉ vì chú út nhiều tiền hơn anh trai mình? Với mẹ con út tài giỏi, con út thông minh, con út hiếu thảo và chỉ có anh trưởng là chẳng biết gì, suốt ngày quanh quẩn ở nhà với công việc công chức quèn ở xã luwowgn ba cọc ba đồng và dâu cả chỉ là một cô giáo nuoi dạy trẻ lương không đủ nuôi thân. Và cũng vì con út như thế nên dâu út cảu mẹ cũng ngoan cũng thẻo hơn ai...
Mỗi lần vợ chồng chú út về là mẹ chạy đôn chạy đáo sai vợ chồng cả mua gà mua vịt, mau hoa mua quả để làm cơm, để chú út mang đi, vì dâu út rất thích đồ ăn ở quê, để dâu út được thoải mái... Mẹ có nhìn thấy ánh mặt buồn của con trai cả của mẹ, có nhìn thấy khuôn mặt cam chịu lặng lẽ của con dâu trưởng và mẹ có thấy thái độ ngược chiều của chú út, cảu dâu út với anh trai chị dâu mình không mẹ? Mỗi lần chú út về chơi là mỗi lần đêm đêm chồng con thức đêm hút thuốc và con nén khóc thầm. Sao chỉ trong một nhà mà lại có chuyện trên dưới bất phân chỉ vì tiền bạc. Thế mới nói xã hội thấp cao khác nhau chỉ cần lấy tiền ra mà đo. Người nào có tiền là khắc cao hơn người ít tiền mà thôi! Công bằng nào cho những người nghèo hả mẹ? Khi mà chính mẹ đẻ ra còn phân biệt con mình!
Có lẽ, khi mẹ đẻ chồng con và chú út mẹ chẳng thể nào nghĩ một ngày nào đó mẹ quý út hơn trưởng, một ngày nào đó mẹ suốt ngày tâm niệm câu: giàu con út khó con út... (ảnh minh họa)
Mẹ có biết ngày chồng con thôi không đi học đại học mà chọn đi bộ đội để nhường cho em trai được học hành đầy đủ, vì nhà hai anh em đi học thì lấy đâu ra tiền? Mẹ không nhớ là con trai cả của mẹ đã từng chắt chiu từng đồng lương còm cõi của mình để cho em trai ăn học sao? Mẹ đã quên vì sao con trai cả của mẹ mãi mà không cưới vợ? Chỉ vì chú út chưa ổn định, chỉ vì ngày đó mẹ yếu đau nhiều, bao nhiêu tiền làm ra chồng con chỉ để lo cho mẹ và chú út... Và rối sau này, ngay cả khi chú út đã thành đạt, ở xa mẹ vẫn quên những đêm mẹ ốm con trai cả đã cõng mẹ chạy vào viện như thế nào sao? Mẹ không nhớ con trai cả của mẹ và con dâu đã bón cho mẹ từng thìa cháo, nấu cho mẹ từng bát canh và thức canh mẹ từng đêm dài?... Để khi mẹ mở mắt ra mẹ chỉ nắm tay chú út! Và thều thào: May quá con đã về! Còn can trai cả của mẹ đứng chững hửng bên giường rồi lầm lũi bước ra ngoài??
Vì chú út về có tiền nên mọi người từ y tá tới bác sỹ ai cũng tới thăm nom mẹ ân cần hơn trước, mẹ được ở phòng yêu cầu tốt hơn: không còn chuyện ồn ào người vào người ra, có ti vi xem cho đỡ buồn, có đệm êm sạch sẽ để nằm, mọi thứ đều tốt hơn... Mẹ không còn thấy hai vợ chồng con cả đứng bên lề giường với đôi mắt trũng sâu, đỏ ngầu vì thiếu ngủ và lo lắng cho mẹ nữa. Và mẹ cũng chẳng biết đứa cháu ba tuổi của mẹ đang ăn cơm trực ở nhà hàng xóm, ngủ ở đó suốt từ hôm qua. Mẹ chỉ hỏi con chú út đi ô tô có mệt không? Có muốn ăn gì không? Có quấy khóc không? ... Những khi ấy con chỉ biết nắm tay chồng thật chặt mà thôi! Mà cớ sao chú út cũng thế không nhận ra điều gì? Có lẽ chú ấy nghĩ anh trai mình thấp kém quá chăng? Chị dâu mình quê mùa quá chăng?
Chẳng phải chỉ riêng chuyện chú út với chồng con mà cả chuyện của con dâu cả với con dâu út mẹ cũng nghiêng như tháp nghiêng vậy. Con ở nhà nấu cho mẹ từng bữa ăn nóng, chăm mẹ từng viên thuốc, mua cho mẹ từng thứ quả mẹ muốn ăn, thức đêm để chăm mẹ.... Không phải con kể công, nhưng nghĩa là, con là đứa con dâu gần mẹ nhất biết khi nào mẹ vui, khi nào mẹ buồn, biết khi nào mẹ khỏe, khi nào mẹ yếu đau... Nhưng người được khen quan tâm mẹ lại chính là dâu út. Vì cô ấy hay gọi điện hỏi thăm mẹ, hay mẹ con ngọt ngào với mẹ, thỉnh thoảng hay gửi cho mẹ tiền để tiêu, về nhà hay mua đủ thứ quà cho mẹ, chỉ vì cô ấy ở xa mẹ... Nên mẹ gọi dâu út là con còn mẹ gọi con là: Chị cả!
Có lần con ốm, vì con bị huyết áp thấp nên không được khỏe mạnh như nhiều người. Hôm đó vì công việc nhiều, khi làm về lại gặp mưa nên cuối tuần con mệt quên không dậy sớm. Mẹ đi qua nhà bước chân có vẻ mạnh hơn. Lời nói có vẻ to hơn và ý tứ có vẻ rõ hơn. Mẹ nói với chồng con:
Hôm nay thằng út với vợ nó về, anh chị cả chuẩn bị làm giúp mâm cơm thế mà giờ này chị cả còn chưa dậy. Chắc tôi phải tự đi chợ thôi!
Em nghe thấy tiếng anh đượm vẻ buồn:
Mẹ cứ lên nhà nghỉ đi!
Dòng đời như nước trôi, nước phải chảy từ cao xuống thấp, nhà óc trên có dưới mà sao ở nhà mình, con thấy mẹ đảo ngược trên dưới bất tuân theo lẽ tự nhiên? (ảnh minh họa)
Con nằm mà nước mắt ướt gối tự khi nào. Nghĩ tủi phận mình, nghĩ thương chồng nghẹ cổ! Chưa khi nào mẹ biết con trai cả của mẹ đã khóc khi mẹ nằm trong phòng cấp cứu đặc biệt, chưa khi nào mẹ mẹ con ngọt ngào với chồng con, chưa khi nào mẹ chăm chút hay lo lắng cho anh ấy, chưa khi nào mẹ kể về anh ấy với dù chỉ là một nửa tự hào như khi mẹ nói về con út... Cũng như con, chưa khi nào mẹ biết con muốn ăn gì, chưa khi nào mẹ nắm tay con thân thiết như với thím út, chưa khi nào mẹ khen con với bà con chòm xóm, chưa khi nào mẹ đối xử với con như dâu con trong nhà. Người ta nói: rể là khách, dâu là con! Nếu đã thế thì dâu nào cũng là con chứ mẹ? Sao lại có dâu giàu dâu khó, dâu sang dâu hèn?... Mà dâu giàu dâu sang khi nào cũng được yêu hơn dâu khó dâu hèn! Vì thế con, dâu khó dâu hèn dù có tận tụy đến đâu, dù có chăm chút mẹ tới đâu cũng không bằng dâu sang giàu của mẹ! Con khó con hèn cũng không bằng con giàu con sang cảu mẹ!
Dòng đời như nước trôi, nước phải chảy từ cao xuống thấp, nhà óc trên có dưới mà sao ở nhà mình, con thấy mẹ đảo ngược trên dưới bất tuân theo lẽ tự nhiên? Chỉ vì tiền bạc thôi sao? Lúc đầu con cứ ngỡ người dưng nước lã mới so tính giàu nghèo, chọn bạn sang quên bạn nghèo... Ai ngờ trong nhà, con một mẹ đẻ ra, dâu là dâu con trong nhà mà mẹ lỡ lòng phân chia... Có lẽ hiếu thuận chỉ có tấm lòng thôi chưa đủ Mẹ ơi?!
Theo VNE
Con không có phước được làm dâu bố mẹ Mẹ à, con xin lỗi vì không thể làm con dâu của bố mẹ nữa. Có lẽ là con không có phước. Con đã chọn được một gia đình chồng tốt, chỉ là có một người chồng quá đê tiện và vô liêm sỉ. Ngày anh đưa con về ra mắt gia đình mình, khi ấy chúng con vừa yêu nhau được hơn...